Những Người Mẹ - Chương 125: Bước chân cường giả (4) (Viết tiếp)
(4) (Viết tiếp)
Nói xong bà từ từ sờ tay lên đũng quần đã nhô cao lên của nó rồi tụt cái quần lôi con cu đã cưng cứng của nó ra. Nhìn thấy con cu của nó lại làm bà thèm thuồng, mân mê hai hòn dái một chút rồi từ từ vuốt dọc thân chym bà cúi đầu xuống bắt đầu mút. Ban đầu bà mút nhẹ nhàng từ đầu khất rồi lui xuống cả thân cặc. Ngậm cả thân cặc trong miệng một lát rồi bà lại nhả ra mà đánh lưỡi quanh đầu khất. Thằng Hùng thì cứ nằm ngửa ra tận hưởng khoái lạc thở phì phì. Mút thêm một lúc khi con cặc đã ướt sũng bóng nhẫy bà Hồng mỏi miệng rút ra nghỉ lấy tay sục con cu của nó còn miệng thì mút mỗi cái phần đầu. Cái lưỡi điêu luyện của bà cộng thêm cái tay làm thằng Hùng không chịu nổi ưỡn người lên giật giật rồi bắn từng dòng tinh lên bụng rồi lên tay lên mặt bà.
Lau từng vệt tinh trùng vương vãi, bà Hồng tỏ ra thòm thèm vì bà muốn có một con cu nhét vào cái *** đã ướt nhoẹt nước của mình rồi. Chạy ra nhà tắm xúc miệng cho sạch sẽ rồi bà quay lại phòng thằng Hùng. Vừa đóng cửa phòng bà lại há hốc mồm ra nhìn thằng Hùng vẫn nằm ngửa mà con cu đã lại cương lên trở lại. Nhìn thấy con cu của nó bà lại nuốt nước bọt ừng ực. Đầu óc mê mẩn, cái bản chất dâm đãng của bà lại trở về. Định bụng nó đã nhét vào rồi, nhét thêm một lần hay nhiều lần cũng thế thôi. Nghĩ vậy bà tìm cách mà kích thích nó cho khỏi ngượng vì đã từ chối nó trước. Chạy về phòng bà thay một cái váy ngủ mát mẻ để lộ bầu vú trắng phau đầy khiêu khích rồi đi nhanh sang phòng nó. Vào phòng thì thằng Hùng đã tuột hết cả quần áo ra mà nằm ngủ, hơi thở đã đều đều trở lại như muốn đi vào giấc ngủ. Mẹ, làm cho người ta thèm nhỏ dãi ra rồi lại đòi ngủ hả? Đừng có mơ. Bà Hồng lộ vẻ dâm dục ra mà nhìn. Tiến sát lại nằm cạnh nó, hơi thở vẫn đều đều, tay bà mân mê đầu ti của nó. Mùi hương nước hoa nồng phả vào mũi, cộng thêm bị kích thích thằng Hùng tỉnh dậy nhìn bà Hồng.
– ơ, con tưởng mẹ về ngủ rồi.
– sư cha anh, anh làm tôi tỉnh rồi còn ngủ gì nữa. Bà nói với vẻ dâm dục hiện ra trên mặt.
– tại mẹ không cho con làm ca nữa, chứ giờ nó lại cứng lên rồi. Mẹ mút cho con nữa đi.
– tôi chịu, mỏi hết miệng rồi. Người gì mà lúc nào cũng nghĩ đến địt thôi. Càng lúc bà càng rỏ ra khiêu khích.
– thì tại mẹ đẹp quá chứ bộ.
Nghe nó khen bà Hồng sung sướng cười tít mắt.
– đẹp thật hả? Đẹp chỗ nào nào?
Thấy vẻ dâm dục của bà Hồng trở lại, nó cũng không khách sáo nữa mà luồn tay vào trong váy sờ sờ len cái *** ướt nhoẹt của bà mà nói:
– cái *** này là đẹp nhất.
Bà Hồng cười khúc khích, gương mặt dâm đãng.
– đẹp thì yêu nó đi.
Nghe xong thằng Hùng lao chồm lên người bà mà hôn nghiến ngấu, hai tay thì nhào bóp hai vú lên xuống. Cái lưỡi luồn vào len lỏi đá từng dòng nước bọt, quyện lại với cái lưỡi của bà mà xoắn lên xoắn xuống. Rời khỏi cái miệng, nó đưa lưỡi lia khắp mặt bà rồi liếm láp đủ chỗ. Tuột luôn cái váy ra khỏi người bà nó cúi xuống bú hai cái vú đã cứng nhô lên. Một tay bóp, tay còn lại dờ dẫm chà sát lung tung bên ngoài cái *** đã nhoe nhoét.
– hừ hừ!
Hơi thở của bà đã nặng nhọc, thằng Hùng thì hết liếm rồi thi thoảng lại cắn nhẹ vào đầu ti làm bà ứ cả họng lại.
– ứ! Ứ! Sướng quá, sướng quá, hừ hừ..
Bà lấy tay cứ ấn chặt đầu nó vào vú bà, nó cũng không khách sáo nhào bóp liên hồi. Vú đã cưng cứng mà đỏ chót vì vết răng vết tay nó bóp, nhưng hôm nay nó nhất định phải chơi cho bà ngất đi thì thôi vì nó muốn bà không còn dám nhũng nhiễu với nó nữa. Nghĩ vậy nó chưa buồn nhét vào ngay mà dê đầu xuống háng bà bắt đầu thám hiểm. Tay nó di di hột le, cái lưỡi tách hai bên ra rồi chui vào liếm chọc. Bà Hồng cứ như điên dại mà ấn đầu nó vào liếm:
– đúng đúng rồi liếm liếm đi.
– liếm cái gì hả mẹ? Thằng Hùng nhổm dậy hỏi dâm dục
– liếm cái *** đi.
Thằng Hùng cười khoái trá rồi lại vục mặt xuống liếm tiếp. Dâm thủy cứ ào ạt chảy ra, tay nó ngoáy ngoáy để bôi trơn xuống cái lỗ đít bà mà chuẩn bị chọc vào. Bắt đầu nhấc đầu lên, lỗ *** hai ngón tay, lỗ đít một ngón nó đồng thời sọc ọp ọp vào cùng lúc. Bà Hồng long lên điên dại rên ầm ĩ:
– chơi chết mẹ đi Hùng ơi! Sướng chết mất, hừ hừ
Cái miệng bà không ngừng rên la không nghỉ mà tay dời xuống định rút tay ở dưới lỗ đít ra.
– rút ra đi thốn quá.
Thấy vậy thì nó rút phịch một cái cả hai tay ra làm bà tụt phịch cảm xúc đang dâng trào tới đỉnh điểm. Nhô người lên hôn và bóp vú bà tiếp còn con cu thì trượt trượt bên ngoài cái mép *** của bà làm bà vừa hôn mà cái miệng cứ mở tông hốc đón gió không khép lại được.
– nhét vào đi con. Bà giục thằng Hùng.
– con địt mẹ nhé! Thằng Hùng dâm giật hỏi bà.
– ừ, con địt, con địt toét *** mẹ ra đi. Nhanh, nhanh lên.
– thế chỉ được địt hôm nay thôi à? Thằng Hùng chơi ác.
– mai, kia ngày nào cũng được địt. Nhanh, nhanh đi, nứng lắm rồi.
Thằng Hùng khoái trí kê con cặc cửa miệng cái *** của bà, căn chuẩn dùng hết sức nó bạnh đùi bà ra mà thọc một cú như trời giáng xuống cái lỗ *** bà.
– ự ự hự hự. Bà Hồng phát ra từ miệng những âm thanh dâm dục kích thích thằng Hùng.
Không phải nhẹ nhàng, con cặc chờ đợi suốt nãy giờ nó chọc như cái máy khâu ngay từ đầu rồi lần mò ngón tay xuống lỗ đít bà và ấn “tọt”, hai mắt bà trợn trừng, mồm há hốc lên như người chết. Thằng Hùng thi nhau chọc điên dại như cuộc thi giữa con cặc và ngón tay xem cái nào địt nhanh và mạnh hơn.
– cái nào mới là con cặc thế?
Bà Hồng sướng quá mà lú lẫn u mê điên dại.
Thằng Hùng thì vừa mới xuất ra một lần nên sức nó chưa có cảm giác xuất tinh. Còn bà Hồng thì người đã co giật đùng đùng như lên cơn điện giật, cái *** thì bóp chặt như ăn tươi nuốt sống con cặc của nó. Mỏi tay thằng Hùng rút ra, lật úp bà Hồng xuống rồi từ phía sau lại thọc ót một cái vào cái *** của bà. Nó vừa địt thi thoảng tét cái mông tròn lẳn của bà, sức trẻ trâu nó phi như ngựa mà không biết mệt. Bà Hồng thì đã bắt đầu lên đỉnh đợt hai, toàn thân mềm nhũn giật giật như cơn động kinh. Cái *** thì càng lúc bóp thít vào càng chặt, không chịu nổi thêm nó giật mình bắn xối xả vào *** bà rồi nằm luôn xuống người bà thở hổn hển.
Bà Hồng thì vẫn đang trong cơn sướng điên dại, người vẫn tiếp tục cơn co giật chưa có dấu hiệu dừng lại. Một lúc sau khi đã hoàn hồn, gương mặt lộ rõ vẻ mãn nguyện bà lật người nó ra vuốt tóc rồi nhẹ nhàng hôn âu yếm:
– hôm nay cưng ăn gì mà địt khỏe thế?
– thì ăn *** nên địt mới khỏe đó. Hihi
Thằng Hùng nói tục làm bà càng khoái trí:
– thế lần sau cho ăn tiếp nhưng không địt khỏe thì không cho ăn.
– thế thì địt khỏe hơn cho khiếp.
– thôi, thế là đủ chết rồi.
Đẩy nó ra bà mặc cái váy ngủ vào ra nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chuẩn bị bữa tối để thằng Hùng đi ngủ sau cuộc mây mưa thác loạn như điên cuồng vừa rồi.
Trở ra từ quán cafe, Vũ bắt đầu rời bánh mà lăn về một hướng vô định. Con đường dài heo hút cánh chim bay, chàng đã tới một nơi không ai cả, ngoài chính mình. Dừng lại, ngồi xuống chàng ngước nhìn xa xăm. Trước mặt là bờ sông hiền hòa thênh thang, kề bên là bụi lau mà ngày xưa mỗi khi buồn chán chàng đều cùng Lan và Ly tới đây mà chơi đùa nô nức. Nghĩ lại chỉ mới là ngày nào, nhưng giờ đây bên cạnh đã không còn một ai. Lan bặt vô âm tín, cái Ly thì bị ông ba giam cầm tít ngoài Hà Nội xa xôi mà bản thân chàng cũng không được gặp mặt.
– Lan ơi! Chị ở đâu? Đứng dậy chàng hét thật to, thật to như chưa bao giờ to tới vậy.
“Chị nhất định phải bảo trọng, Vũ sẽ tìm và cứu chị trở về bên Vũ” trong đầu Vũ là miên man suy nghĩ, rồi còn cái Ly, xa cách bao lâu em thế nào rồi? Có khỏe hay không? Cuộc sống có tốt không? Có nhớ nhà không? Có nhớ anh không?…muôn điều cứ chạy, cứ trôi trong đầu chàng. Gió lớn thổi tung bay mái tóc mà che đi độ mắt chàng, gió lại mạnh hơn thổi từng cơn thồng thộc nhưng mái tóc của chàng trai lại bất ngờ đứng lại mà không tung bay nữa như ý chí quật cường sẽ không sờn giữa bão táp mưa sa. Nước mắt chợt rơi nhưng không vì mềm yếu, không vì khó khăn mà chùn bước anh hùng. Chàng khóc vì mất dấu chị Lan, không tìm ra em Ly và mất đi những giây phút ngày xưa ấy mà giờ chỉ còn lại mình ta với dòng sông kỷ niệm. Mất đi ông ba, dù ông ba mới là người chàng kính trọng nhất, là người chàng tin tưởng nhất, nhưng cũng là người chàng cảm thấy sợ hãi nhất.
Cường giả cũng có khi sợ hãi, nỗi sợ trong tim mỗi người ai cũng phải đối mặt. Chỉ là nó lớn tới ra sao? Với chàng nỗi sợ là mất đi người thân, mất đi gia đình, mất đi người cha đáng kính vì một lẽ ông ba chính là cường giả đáng sợ nhất trong tim chàng nếu phải đối mặt. Gia đình chàng giờ đây nếu chẳng có ông ba thì dĩ nhiên bốn mẹ con chàng sẽ không nói mà tự về bên nhau. Nhưng ngược lại nếu không có Kiều thì giang sơn sẽ lại quy về một mối. Kiều thì sai lầm vấp ngã nên nếu ông ba quay lại nàng sẽ không một lời oán thán mà vui vẻ đón nhận. Nhưng ai mới có thể khuyên giải nổi ông ba đây? Tin rằng xưa nay thật hiếm, mà giờ thì lại càng hiếm khi ông đã chính thức lùi sâu vào bức màn bí mật. Nhưng có một điều chàng tin nếu có một người có thể khuyên giải được ông ba, người đó sẽ phải trấn áp được ông bằng thực lực. Vì cường giả chỉ sợ hãi khi gặp một cường giả mạnh hơn chính mình. Và giờ chàng đang xây cho mình con đường để bước lên vị thế của một kẻ được xem như “cường giả tối thượng” mà cứu lấy toàn bộ gia đình mình. Trách nhiệm nặng nề đè nặng lên vai trần của chàng trai tuổi mười tám đầu đời chập chững.
Khi trời chiều rạp nắng, rút từ trong túi ra chiếc điện thoại và chàng gọi:
– alo, Vũ hả con.
– vâng, cô ơi tối nay cô có rảnh không? Cô muốn gặp con ạ?
– ừ, vậy tối nay con qua khách sạn hay mình gặp ở đâu?