Những Người Mẹ - Chương 122: Bước chân cường giả (1) (Viết tiếp)
(1) (Viết tiếp)
Lão Chiến như người mất hồn, lấm lét, sợ sệt, hãi hùng khi giáp mặt với Vũ. Cảm giác này dù đối mặt với ông Quang lão cũng chưa từng bắt gặp, đột nhiên lão sợ hãi cha con Vũ vô cùng. Đứng yên cầm khăn Vũ đưa cho mà lau mồ hôi thì tiếng nói của Vũ lại vang lên khiến lão giật mình thon thót:
– chú ơi! Con xin phép đưa Ngọc ra ngoài chơi một lát chú nhé.
– ừ, ừ hai đứa đi đi. Vẻ sợ hãi vẫn lộ rõ trên gương mặt lão.
Nghe rồi Vũ và Ngọc ra ngoài để lão ở lại với một đống ngổn ngang suy nghĩ.
– Vũ vừa nói chuyện gì với ba vậy? Ngọc hỏi vô tư.
– à, thì Vũ hỏi xin cưới Ngọc sau khi học xong ấy mà.
Đang lo lắng suốt nãy giờ, Vũ nói mà trống ngực Ngọc nổ lên thình thịch:
– Vũ nói thiệt chứ? Không gạt Ngọc chứ?
– Vũ gạt Ngọc khi nào chưa? Nhìn say đắm Ngọc Vũ âu yếm.
– vậy thì nhớ mà giữ lời nha. Người ta chờ đó. Dù ngượng ngùng e thẹn nhưng Ngọc cũng vẫn quyết định nói ra để như một mối giao kèo với Vũ vì giờ Ngọc rất sợ mất Vũ.
đưa Ngọc đi thẳng một mạch tới khách sạn paradise của gia đình bà Lệ làm Ngọc ngạc nhiên.
– Trời! Sao vào đây Vũ? Ai biết thì sao?
– biết thì đã sao? Mình sắp cưới rồi còn sợ gì? Càng nhiều người biết càng tốt.
Nghe Vũ nói tự nhiên Ngọc chỉ muốn chạy một mạch vào trong để tất cả biết mình là vợ của Vũ nhưng sực nhớ tới thằng Quân nên nàng lại e dè:
– nhưng…nhưng…
– nhưng gì? Em sợ gặp thằng Quân phải không?
Khẽ gật gật Ngọc không dám lên tiếng.
– anh đưa em tới đây chính là để nó phải sợ em mà từ nay em không còn sợ nó nữa. Biết chưa? Có anh ở đây rồi, ai dám làm gì vợ của anh.
Nghe Vũ nói xong Ngọc không còn sợ gì hết mà hiên ngang sánh bước cùng Vũ đi vào.
Vừa bước qua cổng khách sạn, đám nhân viên massage nhìn thấy Vũ thì mắt lẳng mày lơ mà suýt xoa huýt sáo làm Ngọc giận sôi lên ném về phía bọn chúng cái ánh nhìn sắc như dao cạo.
Qua bàn lễ tân để lấy phòng:
– anh Vũ hả? Anh lấy phòng qua đêm hay theo giờ vậy? Nhân viên lễ tân nhận ra Vũ ngay vì trước có gặp vài lần.
– anh lấy theo giờ.
– tiền giờ tính 5 triệu một giờ, thuê được thì thuê. Đột nhiên từ trên lầu giọng thằng Quân vẳng xuống. Kể từ khi ba nó mất, một mình bà Lệ không lo xuể nên nó được bà cho lo cùng chút ít.
– Tính luôn 50 triệu đi. Anh sẽ bo cho mấy em thêm mỗi người một triệu cho xả láng. Hahahaha. Giọng Vũ đột nhiên lớn giọng sang sảng khắp tầng 1 làm ai ai cũng chú ý.
Thằng Quân tức ói máu vì xưa nay chưa có ai dám mang giọng tiền ra dọa hắn. Nhưng vì so với thằng Vũ thì nó không có cửa gì mà mang ra so sánh nên hậm hực tức tối vô cùng. Không khí đột nhiên căng thẳng hẳn lên khi Ngọc vì thấy sự tự tin của Vũ nên cũng muốn lựa gió mà vả cho thằng Quân một phát tát.
– thế nào? Sợ chưa? Ngọc vênh mặt lên
– mày…mày…thằng Quân tức điên lên vì ngay cả con đàn bà của thằng Vũ cũng dám dẫm đạp lên mặt nó trước bao nhiêu người.
– a Vũ đấy hả cháu? Cháu tới lâu chưa? Tới chơi hay mượn phòng hả cháu?
– dạ cô Lệ, con vừa mới tới. Con mượn phòng cô ạ.
– tìm xem phòng hạng 1 tốt nhất chọn cho anh Vũ nhanh. Từ nay trở đi anh Vũ tới là khách vip, không được tính tiền. Nghe rõ chưa?
– dạ vâng ạ. Cô nhân viên lễ tân nhanh nhẩu đáp vì ghét thằng Quân vô cùng.
– không được. Giọng thằng Quân gằn lên.
– mày cút lên cho tao? Việc của mày ở đây hả? Bà Lệ quát.
Ngay đến cả mẹ hắn cũng theo phe Vũ làm hắn tức tối sôi máu lên nhưng đành phải nhịn nhục mà chạy lên nuốt cục hận này vào người.
– dạ, con cảm ơn cô nhưng con tới thuê phòng thì phải trả tiền. Cô cứ xem con như khách bình thường đi cô. Vũ nhẹ nhàng kính trọng bà Lệ.
– thôi khỏi đi con. Toàn người nhà, con khách sáo làm gì. Kìa, cầm chìa khóa lên đi kẻo bạn gái chờ mỏi mắt rồi. Hihi. Vừa nói bà Lệ vừa cười duyên.
– vậy con cảm ơn cô Lệ nha. Con đi đây.
– à Vũ này, khi nào Vũ rảnh thì qua đây cô Lệ nhờ Vũ chút chuyện nha. Được không? Bà Lệ nói với theo khi Vũ đi ngang qua.
– dạ được ạ, mai con sẽ qua.
Lên tới phòng:
– Vũ làm gì mà đến cả cô Lệ cũng hình như sợ Vũ vậy? Ngọc băn khoăn hỏi.
– Vũ có làm gì đâu. Chắc vì liên quan ông ba thôi. Mình quan tâm làm gì. Hihi. Thế hôm nay đã hả giận chưa?
– hả giận rồi, hihi. Nhìn mặt thằng chó Quân sao mà thích quá.
– thế thưởng cho chồng gì nào? Vũ tỏ vẻ đa dâm nhìn Ngọc.
– thì thưởng này. Nói rồi Ngọc liền cởi quần Vũ, móc con cu to tướng ra mà nhét vào miệng mút chùn chụt đầy nhục dục.
Mây mưa xong Vũ đưa Ngọc về nhà và tạm biệt trước khi về.
Sau khi Vũ đi tại gia đình lão Chiến, Hồng dọn dẹp xong đi ra ngoài nhìn thấy lão Chiến tay cầm điếu thuốc phì phèo có vẻ suy tư:
– ông làm gì ngoài đó vậy?
Đang mải suy nghĩ về chuyện của Vũ vừa rồi, nghe Hồng hỏi lão ngoảnh lại mà bước vào nhà.
– tôi nay thấy mệt rồi, tôi lên phòng ngủ trước nha. Bà dọn sớm rồi đi ngủ đi.
Thấy lão Chiến cũng có vẻ mệt mỏi thật, nhưng quan trọng hơn là bà đã ăn mặc theo kiểu mời gọi rồi mà lão không mảy may để ý là sao? Tặc lưỡi:
– đúng là vừa già, vừa yếu.
Chỉ còn thằng Hùng, từ lúc ngồi ăn mắt nó cứ dán chặt vào ngực bà. (đọc truyện tại Truyện VKL chấm com) Tiện đà nghịch ngợm bà lại còn đặt tay lên mà sờ sờ đùi nó làm nó cứ như người mất hồn vậy. Vừa bước chân vào phòng thằng Hùng bà đóng cửa lại thì:
– rầm. Thằng Hùng rình từ đằng sau chỉ chờ bà Hồng đi vào thì lao lên ôm bà vật ra giường.
Kéo tụt cái váy xuống nó kéo nốt cả cái áo lót ra mà nhét ngay con cu vào giữa hai khe vú bà mà nhấp lên nhấp xuống.
– làm gì mà như hổ đói thế? Bà tinh nghịch.
– đang đói nè, gừ gừ.
Bà Hồng nhoẻn miệng cười rồi hất nó ngã xuống mà cầm lấy con cu nó nhét vào miệng mút chùn chụt, thi thoảng cái lưỡi ma quái lại quấn lấy đầu bao quy của nó làm thằng Hùng cứ oằn oải sung sướng tận hưởng.
Khi Ngọc về tới nhà, thấy không có ai chắc là cả nhà đã đi ngủ. Đang định tìm mẹ tâm sự về chuyện Vũ nói thì bà Hồng đã ngủ rồi. Đi ngang qua phòng thằng Hùng thì nghe thấy có tiếng động, áp tai vào cửa thì:
– ư, ư mạnh lên, mạnh nữa lên. Thằng Hùng và bà Hồng đã vào tới ca 2 rồi.
Cười thích thú, định bụng thằng này lại bóp vai cho mẹ đây mà. Định mở cửa vào thì cửa phòng bị chốt, nàng đập cửa:
– mẹ ơi! Mẹ, mở cửa cho con.
Tiếng gọi của Ngọc làm bà Hồng và thằng Hùng giật bắn người vì ăn trộm bị chủ bắt gặp thì nguy to. Vội buông nhau ra bật điện sửa soạn lại váy rồi hớt hải ra mở cửa cho Ngọc:
– chuyện gì thế con yêu?
– sao mẹ lâu thế? Mãi mới mở cửa.
– à tại mẹ đang mệt nên không muốn dậy.
– mẹ lên phòng con, con kể cái này.
– Hùng chờ mẹ, mẹ lên với chị Ngọc rồi mẹ xuống nha. Nói rồi bà ném ánh mắt dâm tà về phía thằng Hùng.
Lên phòng Ngọc:
– có chuyện gì thế con gái yêu?
– khi nãy Vũ có nói với con sau khi học xong thì sẽ cưới. Con cũng sợ mất Vũ nên muốn cưới luôn. Mẹ thấy sao?
– ừ, thằng Vũ tốt tính, gia thế lại hơn nhà mình. Nếu muốn thì con cưới ngay đi.
– dạ, con biết rồi. Chuyện này mẹ nói với ông ba đi nha.
– ừ, mai mẹ sẽ nói.
Về phần lão Chiến, từ khi về phòng chẳng buồn thay quần áo lão nằm luôn ra giường mà suy nghĩ. Nghĩ chán chê vẫn thấy đầu óc càng lúc càng rối rắm. Lão bình tâm lại mà suy xét “giờ mà không nghe lời thằng Vũ thì nếu như nó kể cho ông Quang chuyện mình cắm sừng ông thì mình thậm tệ mất. Còn nếu nghe lời nó thì dù gì nếu nó cưới cái Ngọc ông Quang cũng chẳng dám làm gì mình quá đâu”. Nghĩ mãi cuối cùng lão tặc lưỡi mà làm theo lời Vũ. Nằm mải mê một lúc lão chợt nhớ lại hôm nay bà Hồng ăn mặc thật hấp dẫn mà làm lão cứ thèm thuồng cả buổi tối. Nhưng mà sao đến giờ này chưa thấy bà lên phòng nhỉ? Đã 2 tiếng rồi chứ ít ỏi gì. Nghĩ vậy lão mở cửa ra đi tìm bà Hồng. Vừa mở cửa ra đi ra ngoài thì lão thấy Hồng mở cửa từ phòng Ngọc mà đi ra thì gọi với:
– bà làm gì mà chưa đi ngủ vậy?
– à, tôi nói chuyện với cái Ngọc một chút. Tưởng ông đi ngủ rồi?
– tôi chưa ngủ. Bà xuống đây tôi bảo cái này.
Thấy lão Chiến có vẻ khó hiểu từ tối tới giờ nên Hồng lục đục xuống ngay. Cả hai vừa đi vào phòng, đóng chốt cửa lại thì:
– hôm nay mình làm tôi thèm quá. Nói rồi lão lao vào vật bà Hồng ra giường mà hôn lấy hôn để.
Trận làm tình với thằng Hùng còn dang dở thì bị Ngọc đứt quãng làm Hồng còn bứt rứt âm ỉ. Lão Chiến hăng tiết máu lên làm bà cảm thấy khoái chí vì hóa ra mình vẫn còn hấp dẫn thật. Đè ngửa Hồng ra lão Chiến tuột phăng cái váy ra ném lung tung rồi lao thẳng tới vú bà mà úp mặt vào bú như bú sữa bị đói lâu ngày. Còn Hồng cũng chẳng vừa, thỉnh thoảng mới thấy chồng phấn khích nên bà cũng tìm cách làm chồng phải say mê điên dại. Lần mò tìm cái khóa thắt lưng bà lật đật cởi thắt lưng mãi không được thì lão Chiến vùng dậy cởi sạch quần áo trên người ra để lòi ra con cu đã chĩa ra từ lúc nào. Đẩy lão Chiến ngả ra giường bà tỏ vẻ dâm đãng:
– làm gì mà hôm nay hăng thế? Muốn lắm rồi à?
– thì tại bà cứ làm tôi nứng không chịu được í.
– không chịu được sao cả tối không thèm gọi người ta vào mà địt hả?
– thì vì nghĩ công việc. Tôi cũng phải lo lắng cho cả gia đình nữa chứ có được thoải mái như bà nghĩ đâu.
Nghĩ lại thấy lão từ tối cứ đăm chiêu suy nghĩ thành ra bà cũng thấy thương tội:
– thương quá! Thế để em thưởng cưng nha. Giọng nói dâm đãng đầy mê lực của bà phát ra đồng thời cúi xuống cầm con cu lão Chiến mà xục xục rồi nhét vào miệng mút một cách say sưa.
– ối! Ối! Sướng…sướng mình ơi!
Cái lưỡi điêu luyện của Hồng liếm quanh đầu khất cu lão Chiến còn tay thì mân mê hai hòn bi thi thoảng lại vuốt dọc con cu làm lão tê rần người sung sướng. Đã lâu lắm rồi, phải nói là mấy năm nay Hồng mới thấy cảm xúc vợ chồng dâng lên, thương chồng mình cũng phải vất vả nuôi gia đình còn mình thì suốt ngày dâng cái *** cho hết thằng nọ thằng kia địt mà tự trách bản thân. Hôm nay bà muốn hết mình vì chồng để cố gắng bù đắp sai lầm của mình. Mút say sưa thì bỗng nhiên lão Chiến nhổm dậy đẩy đầu bà ra mà đè xuống ngược lại. Đến lượt lão vùi đầu vào cái *** đã nhoe nhoét nước của bà mà liếm như điên dại. Cái cảm giác sướng rùng mình ập đến với bà, bỗng nhiên kỷ niệm của những năm tháng tuổi trẻ vợ chồng bên nhau chợt ùa về. Từ những tháng năm cơ hàn, bà không công việc ổn định, gia đình bần hàn cơ cực, một tay lão Chiến quần quật chịu tủi nhục bao năm tháng để gia đình được như ngày hôm nay. Bất giác nước mắt hối hận, giọt nước mắt vì thương chồng lăn trượt dài trên khóe mắt bà:
– mình sao thế? Sao mình lại khóc? Tôi làm gì khiến mình giận à?