Những Người Mẹ - Chương 120: Hổ phụ sinh hổ tử (5) (Viết tiếp)
(5) (Viết tiếp)
Cười đùa vui vẻ thêm một lát thì Vũ đưa Ngọc về với lý do chiều phải đưa mẹ đi có việc. Đi qua phòng Kiều chàng không quên gõ cửa phòng Kiều, chờ khi Kiều mở cửa phòng ra:
– mẹ ơi! Mẹ đã cho con mèo ăn chưa?
“Rầm” Kiều đóng sập cửa phòng lại không trả lời.
– sao thế Vũ? Ngọc ngơ ngác hỏi
– à, mẹ ghét mèo í mà. Nên không thích ở nhà nuôi mèo.
– ờ ờ ra thế.
Đưa Ngọc về xong Vũ quay về nhà hót líu lo thì gặp chị Lan dắt xe ra cổng.
– Chị đi đâu vậy? Vũ hỏi ôn tồn, nhẹ nhàng.
– à, nay chị đi tiệc với bạn khuya lắm mới về nha.
– chị đừng có say như hôm trước nha.
– ừ, chị biết rồi.
Trong nhà lại chỉ còn mình Kiều và Vũ, nghĩ đến vậy Vũ lại khoái chí cười tươi như hoa. Bước vào nhà gặp Kiều đang đi xuống:
– mẹ, mẹ xuống làm gì vậy? Có cần Vũ giúp không?
Không trả lời mà Kiều lầm lì đi thẳng xuống nhà.
– thôi chết rồi hình như mình đùa quá chớn rồi. Vũ lẩm bẩm sợ sệt chạy theo Kiều:
– mẹ cần Vũ giúp gì không? Vũ đang rảnh nè.
Vẫn là điệu bộ lầm lì không nói gì cả. Suốt cả buổi Kiều chỉ lẳng lặng nấu nướng rồi mang thức ăn ra bàn mặc kệ Vũ nói gì thì nói. Đến khi ăn cũng không ai nói với ai câu nào, không khí bắt đầu căng thẳng.
Ăn xong:
– mẹ ghét Vũ lắm phải không?
Vẫn là im lặng, Kiều lẳng lặng mang bát đĩa dọn rửa. Đến khi dọn dẹp xong đang trở lên phòng thì nhìn thấy tờ giấy để trên mặt bàn ăn. Trong giấy:
– Vũ sẽ đi khỏi đây đi mẹ không còn khó chịu vì có mặt Vũ nữa. Vũ chào mẹ.
Đọc xong Kiều nghệt mặt chạy hớt hải ra sân hét toáng lên:
– Vũ, Vũ ơi! Con ở đâu.
Không thấy trả lời nàng rời mình chạy xuống nhà xe định lôi xe ra đi tìm Vũ thì “vù” cơ thể nàng đổ gục ra phía sau, nơi đã có sẵn một đôi tay rắn chắc đỡ lấy nàng mà bế bổng lên.
Giật mình nhìn lại thì:
– Vũ, Vũ định đi đâu. Vũ định bỏ mẹ hay sao?
– Vũ tưởng mẹ ghét Vũ nên đang định đi nè.
Kiều dang tay đấm thùm thụp vào ngực Vũ rồi nép mình vào trong lòng Vũ. Bế Kiều vào nhà dưới ánh sáng trong nhà Vũ mới để ý thấy thì ra Kiều đang khóc. Bế nàng nhanh lên phòng đặt lên giường chàng hốt hoàng.
– mẹ, mẹ sao vậy?
Nức nở từng tiếng Kiều trả lời:
– Vũ đùa ác lắm, hay là để mẹ đi chết đi rồi Vũ muốn đi đâu thì đi.
Biết mình đã đi quá đà Vũ tỏ vẻ hối lỗi:
– Vũ xin lỗi mẹ, Vũ yêu mẹ nhất trên đời sao nỡ bỏ mẹ mà đi chứ.
Câu nói của Vũ khiến Kiều bừng tỉnh:
– thật, thật không? Vũ nói thật chứ?
– con xin thề nếu Kiều không phải người con thương yêu nhất thì…
Chưa kịp thề hết thì Kiều đã đặt lên môi Vũ một nụ hôn nồng ấm đầy yêu thương rồi cùng nhau hòa quyện ân ái. Hôm nay cũng giống như Ngọc, Kiều chủ động cưỡi ngựa cho Vũ tận hưởng cảm giác. Nói về kỹ thuật làm tình thì Ngọc sao có thể so sánh được với Kiều mà minh chứng rõ nhất là Vũ cứ tê dại đi vì sung sướng mỗi khi làm tình với Kiều.
Mây mưa tình ái qua đi, nằm bên nhau Vũ chợt nhớ khi sáng Kiều nói tối sẽ kể cho Vũ nghe chuyện gì đó.
– lúc sáng mẹ nói kể cho Vũ nghe chuyện gì?
– mẹ định kể, nhưng Vũ đã nói hết rồi còn gì đâu mà kể chứ.
– thì mẹ cứ kể lại chuyện hồi sáng đi.
Thở dài Kiều bắt đầu kể lại:
– khi sáng cô Lệ có nhờ mẹ giúp liên lạc với ông Ba để giúp đỡ gia đình nhà cô vì gia đình cô ấy sắp mất hết gia sản rồi. Nhưng mẹ lại không giúp được, rồi cô ấy nhắc tới Vũ muốn nhờ Vũ giúp liên lạc với ông Ba. Mẹ không muốn Vũ liên lạc với ông Ba nhưng cô ấy cứ quỳ xin nên mẹ đành đồng ý là sẽ nói lại với con chứ không hứa sẽ giúp được cô ấy. Rồi trên đường về mẹ mải nghĩ linh tinh, mẹ sợ sau này sẽ chán mẹ rồi theo ông ba. Ông có tiền, có quyền lực còn mẹ chỉ là một con đàn bà dâm loạn. Đổi là mẹ, mẹ có lẽ cũng chọn ông ấy chứ chọn đi theo mẹ làm chi. Nghĩ rằng sắp mất Vũ nên mẹ sợ quá mà run rẩy tay chân thôi.
Nghe Kiều kể xong mà Vũ thương xót cho số phận đáng thương của mẹ. Giờ đây đúng là mẹ đã hai bàn tay trắng chỉ còn mỗi mình, nếu mình cũng đi chắc mẹ không sống nổi quá. Bảo sao khi nãy mẹ hớt hải tới vậy. Ôm xiết chặt Kiều vào lòng:
– Vũ hứa sẽ mãi mãi không rời xa mẹ đâu, mẹ đừng lo.
– ưm, mẹ yên tâm rồi mà. Mẹ yêu Vũ nhất trên đời, Vũ của mẹ muốn gì mẹ cũng chiều Vũ hết.
– còn chuyện của cô Lệ, mẹ đừng dính dáng dù chỉ tí xíu. Vũ sẽ có cách giúp cô ấy. Vũ nói với ánh mắt ngập tràn tự tin.
Khi lo lắng đã qua, Kiều chợt nhớ lại cơn ghen ***g lộn ban chiều mà giờ mới có dịp phát tiết.
– á, á đau đau. Sao mẹ lại véo Vũ đau quá vậy?
– Sư cha anh, anh gọi ai là mèo hả?
– hihi, ai biểu mẹ chọc Vũ trước.
– tui chọc anh hồi nào?
– thì lúc ăn cơm đó.
– thế tui nói sai gì nào? Thế không phải tối đêm nào anh cũng tập chống đẩy cứ huỳnh huỵch trên giường hả? Không phải dạo này ngày nào anh cũng hùng hục như trâu mà quần thảo tui tơi bời hoa lá ra hả?
Nghe Kiều nói mà Vũ không nhịn nổi cười mà ôm Kiều vào lòng làm con cu hùng vĩ lại được dịp ngỏng lên chọc loạn xạ vào người Kiều.
– nhưng đúng là người cái Ngọc đẹp quá ha, hơn hẳn cái bà già này rồi.
Biết mẹ đang cơn ghen Vũ không dám chọc nữa mà xoa dịu:
– mẹ thì, mẹ vẫn còn đẹp lắm. Ngày nào Vũ cũng si mê mẹ, chẳng khi nào thấy chán hết á.
– haizz!
– sao mẹ lại thở dài.
– người ta thở dài là mắc mớ chi anh mà anh hỏi?
– hihi, Chít này chít này. Vũ hai tay cù léc làm Kiều nhột lên nhột xuống rồi lại cùng nhau đi vào trong giấc mộng êm đềm, hạnh phúc.
Hôm nay trời nắng nóng đến xế chiều thì đã dịu đi nhiều rồi. Chiều nay thằng Hùng được nghỉ học nên nó tranh thủ rủ bà Hồng đi xông viên nước tắm cho mát. Bà Hồng thì cả ngày ngồi điều hòa trong nhà còn mát mẻ gì. Nhưng nghĩ tới đi công viên nước với thằng Hùng thì mắt bà rực sáng lên.
Nắng phai nhạt thì hai mẹ con mới bắt đầu lên đường vì bà Hồng sợ nắng, khi ra tới nơi thì đã thấy từng cặp, từng gia đình nô nức cười đùa ra về. Mua vé vào trong thì lác đác cũng chẳng còn nhiều người nữa vì trời đã bắt đầu hơi nhá nhem tối rồi. Tranh thủ nghịch nhanh mỗi trò một tí, chỉ một lát thì bà Hồng đã mệt lả người ra còn thằng Hùng thì vẫn cứ phừng phừng hăng máu. Suốt từ lúc vào cửa tới giờ, bà Hồng mặc bộ bikini da báo kiệm vải làm cặp vú bị ép căng phình ra khiêu khích vô cùng làm thằng Hùng cứ tẩn ngà tẩn ngẩn. Hết chơi trò này rồi trò khác, cứ hễ thằng Hùng định độnh chạm xác thịt gì đó thì bà Hồng lại tiện thế mà chạy đi làm nó phát bực lên mà nóng mặt. Khi đã mệt:
– Hùng ơi! Mẹ con mình lại đằng kia ngồi nghỉ một tí đi con.
Leo nhanh về phía cái gốc cây dừa cảnh trang trí, hai mẹ con ngồi xuống. Dù con người trong công viên nhưng vì bà Hồng lại chủ động chọn bên đối diện với số người còn lại đang hầu như chỉ tập trung chơi trượt nước nên thành ra đâ lại chỉ là khu vực chỉ của hai mẹ con bà mà thôi.
– đúng là già rồi có khác, hơi tí đã mệt rồi. Hồng than thở ỉ ôi.
– mẹ để con xoa bóp cho.
Còn chưa thấy bà Hồng đồng ý thằng Hùng đã chồm lên mà bóp vai cho bà. Thực ra thì bà Hồng chưa kịp để giả vờ thôi chứ nó nói thế thì bà đã mừng ra mặt rồi. Nhưng chỉ thấy thằng Hùng bóp vai được vài cái lấy lệ thì chồm xuống đè bà Hồng ra mà hôn tới tấp, hai tay thì day day bầu vú mà rồi thì kéo tuột luôn chiếc bikini trên xuống mà nhào nặn cho thuận tiện. Hơi bất ngờ nhưng bà Hồng cũng đã biết thừa thì sớm muộn thằng Hùng cũng lao vào bà như con sói ăn mồi rồi nên bà cũng chỉ chờ xem là lúc nào thôi. Không phản kháng quá nhiều mà bà Hồng lại còn chủ động ôm đầu thằng Hùng xuống mà đón nhận cái nụ hôn đầy dục vọng của nó. Đang say sưa hôn hít nhau thì từ đâu vọng lại tiếng người cười đùa khúc khích làm bà Hồng giật mình vội đẩy thằng Hùng ra rồi kéo lại mảnh Bikini như cũ. Thằng Hùng dù không muốn nhưng tiếng người đã ở rất gần nên đành hậm hực cam chịu. Khi đám người đi qua nhìn thấy hai mẹ con bà Hồng thì hơi ngạc nhiên vì không thấy nghịch nước mà lại ngồi chơi ở cái gốc cây này. Thấy vậy bà Hồng nhanh chí:
– con ơi! Ra dạy mẹ bơi đi.
Mắt sáng lên đã hiểu ý bà Hồng nên thằng Hùng kéo bà ra ngay, mọi người đi qua thấy bà Hồng nói vậy thì cười đùa vì có lẽ không biết bơi nên ngại đông người. Khi ra chỗ khác bà Hồng chưa kịp nói gì thì thằng Hùng lại lao vào tiếp tục nhưng bất ngờ bà Hồng lại đẩy nó ra quyết liệt:
– ơ! Con lui ra! Lui ra nhanh.
Thằng Hùng xị mặt lại không hiểu chuyện gì thì bà Hồng tiếp tục:
– đã bảo dạy mẹ bơi cơ mà.
Đang trong cơn hậm hực nên thằng Hùng không muốn làm gì cả. Nhìn vẻ mặt nó bà Hồng cười khúc khích rồi nói:
– ơ! Đứng đó làm gì? Lại đỡ người ta bơi đi.
Lúc này thằng Hùng mới như hiểu ra vấn đề, nó lao nhanh lại gần bà mà đỡ bà nổi dậy mặt nước mà chỉ cao có tới hông của nó. Khác với tư thế đỡ người dạy bơi thì thằng Hùng lại dùng tay mà đỡ luôn hai bầu vú của bà mà bóp lấy bóp để còn cái tay phải thì không đỡ cái gì mà luồn ngay qua cái quần bikini mà chọc ngay vào cái *** đã nứng từ lâu rồi của bà Hồng. Chỉ vừa nổi người lên mặt nước được vài giây thì đôi chân bà Hồng đã khụy xuống mà chống xuống đất vì thằng Hùng cứ móc lên móc xuống rồi chọc hẳn ngón tay vào *** bà mà ngọ nguậy. Chân đứng không vững nữa, toàn thân bà Hồng đã đổ sạp xuống đôi tay của thằng Hùng. Cảm thấy khó làm ăn thằng Hùng bế hẳn bà dậy đưa về thành bể nước đặt bà ngồi lên rồi tuột hẳn cái quần bikini ra mà cắm mặt vào liếm soàm soạp. Bà Hồng không còn ngại ngùng gì nữa vì bà bị cái cảm giác mới lạ này làm cho lú lẫn hết cả rồi. Phía xa một chút còn một nhóm người vẫn đang chơi nhưng chẳng ai thèm để ý xem mẹ con bà Hồng đang làm cái trò gì cả. Còn bà Hồng thì đầu óc đã mụ mị, hơi thở gấp gáp phì phò khi thằng Hùng cứ úp mặt vào liếm hoài mà không thấy chán. Được thêm một lúc nó ngẩng đầu dậy kéo bà Hồng xuống nước xoay bà úp người vào thành bể chổng mông ra mà nhanh tay rút con cu căng cứng rồi lựa thế mà chọc vào *** bà Hồng mà bắt đầu nhấp. Sức ép của nước và cái kiểu làm tình điên dại này làm bà Hồng như người trên mây suốt từ nãy tới giờ. Thằng Hùng thì cứ điên dại từ đằng sau thốc những cú mạnh bạo vào sâu khiến bà Hồng thốn lên kinh khủng mà cứ giật người về trước:
– hự, hừ hừ…hơi thở bà càng ngày càng dồn dập thì cũng là lúc thằng Hùng dập càng lúc nhanh và mãnh liệt.
– Hùng ơi! Hùng ơi! Ự ư…
Bà Hồng hơi thở đứt quãng đã không còn nói rõ thành câu nữa.
– hự hự. thằng Hùng dập những cái cuối cùng rồi rùng mình bắn xối xả vào trong cơ thể bà Hồng. Hai mẹ con bỏ mặc tất cả hổn hển mà ôm nhau vẫn còn xoa nắn cơ thể. Khi mệt mỏi lắng xuống bà Hồng khẽ đẩy người thằng Hùng ra mà xoay lại hôn nó đầy ướt át.
– mình về thôi con. Bà Hồng giục nó về vì trời đã bắt đầu tối.
Như dự kiến ở nhà thì hôm nay Ngọc quyết định tự tay vào bếp nấu nướng để mời Vũ qua nhà mình ăn cơm cùng gia đình. Dù ngại và không muốn nhưng giờ hành động của chàng cũng đã khác, phần vì làm Ngọc vui, phần vì muốn để Ngọc thấy mình đã sẵn sàng lo lắng cho Ngọc và còn vì muốn gặp lão Chiến nữa.