Những Người Mẹ - Chương 117: Hổ phụ sinh hổ tử (2) (Viết tiếp)
(2) (Viết tiếp)
– thôi nào, làm gì mà cưng đùa dai thế. Anh tưởng hôm trước cưng phải đến xin lỗi anh rồi chứ. Sao mấy hôm nay không thấy mặt mũi cưng đâu. Anh nhớ cưng quá à!
– lỗi phải gì mà phải xin với xỏ. Nói nhanh đi, có chuyện gì?
– sao cưng giận anh à? Gì mà nóng thế? Anh đang nhớ cưng thật mà.
– cậu đừng có làm phiền gia đình tôi thêm nữa. Tránh xa gia đình tôi ra, nếu không thì đừng có trách.
Chó cùng đường cắn dây thừng dứt giậu, đang bực mình vì tình cảnh gia đình, cứ tưởng lôi được bà Hồng đi hú hí một lúc thì bà lại ngoảnh mặt 180°, hắn tin chắc đã có gì xảy ra nên bà Hồng mới như vậy, hắn gượng hỏi lại một lần nữa:
– có chuyện gì vậy cô, sao bỗng dưng cô lại như vậy? Cố trách Quân chuyện gì à?
– làm gì có gì, không thích thôi.
À thì ra chắc là đã có thằng chó má nào khác rồi, chứ cái loại đàn bà dâm dật như bà sao có thể thiếu hơi trai- hắn suy tính trong đầu nhẹ nhàng giả tạo:
– Quân đang buồn lắm Hồng à, Hồng đến tâm sự với Quân có được không?
Nghe giọng bùi tai bà Hồng thấy hơi ngủi lòng, nhưng chỉ một giây sau bà lại kiên quyết:
– không là không, còn gì không để cúp máy.
Biết đã không thể dụ dỗ được bà, hắn quay ra hăm dọa:
– tôi đang điên rồi đấy, bà có đến không hay để tôi mang ngay đoạn video này cho lão Chiến nhà bà xem.
– cậu dám sao?
– sao không dám, cô muốn thử không? Được rồi, tôi đi ngay cho cô xem. Và hắn cúp máy xuống chờ đợi.
Nghe thấy giọng điệu giận dữ của hắn, bà Hồng cũng sợ hắn sẽ làm thật. Nhưng bà lại không muốn hắn tiếp tục uy hiếp bà nữa. Suy tính một lát rồi bà cầm điện thoại lên rồi gọi lại cho hắn.
Đúng như hắn nghĩ, chỉ một lát bà Hồng sẽ xoắn lên mà van xin hắn:
– alo, còn gì đâu mà nói hả cô Hồng thân mến! Hắn nói với giọng chua chát.
– khiếp, làm gì mà cưng giận em ghê thế? Không muốn gặp em nữa à?
– chán rồi, không muốn gặp.
– cái gì? Chán rồi hả? Hóa ra từ trước tới giờ cậu chỉ lợi dụng thân xác của tôi, thút thít huhu…bà Hồng giả vờ qua điện thoại.
Nghe thấy bà Hồng hối lỗi, hắn mới dịu giọng lại:
– anh có lừa cưng bao giờ đâu, anh yêu cưng thật lòng mà. Chỉ vì vừa rồi cưng làm anh bực quá. Thế giờ cưng có chịu gặp anh không?
– có.. bà Hồng thủ thỉ
– chỗ cũ nhé cưng.
– thôi, mình đi chỗ khác đi anh. Bà Hồng giả vờ ngọt sớt.
– ừ, anh chiều cưng. Thế cưng thích chỗ nào?
– em biết một chỗ mới quen, hay là mình tới đó nha.
– ok, cưng đọc địa chỉ đi.
– ừ, nhưng em có một điều kiện.
– cưng nói đi.
– những lần trước mình làm em chán rồi, nói thật với mình là mấy ngày nay em có cặp với một thằng khác. Giờ em thích chơi trò hiếp dâm cơ, cưng có làm được không?
– cái gì? Chỉ vài ngày cô đã có thằng khác, tôi biết cô mà. Cô không nói thì lần này tôi cũng hiếp chết cô. Cô đọc địa chỉ đi.
– khiếp, hiếp chết em không đi đâu, gần chết thôi nhé. Bà Hồng giả vờ nũng nịu.
– được rồi, cô đọc địa chỉ đi.
– ừ, cưng mà làm tốt thì em thưởng cưng nhiều. Hí hí. Bà Hồng tỏ ra dâm loạn kích thích hắn.
– được rồi, cứ chờ đấy. Và rồi hắn cúp máy.
Nghe tiếng tút tút từ đầu máy của hắn, bà Hồng buông điện thoại xuống tặc lưỡi mà nghĩ. Đằng nào bà cũng đang thèm đây, hôm nay bà hành mày cho mày chết luôn, rồi bà nở một nụ cười gian tà đầy hung hiểm:
– muốn chơi bà hả thằng ranh con, mày còn chưa đủ sức đâu. Hahahaha…một nụ cười như dự báo trước thằng Quân hôm nay sẽ không được may mắn khi gặp một phải bà Hồng đầy quỷ quyệt.
Trở lại với Vũ, chàng khoái chí chạy tót lên phòng mặc nguyên một cái quần đùi rồi tót nhanh xuống nhà. Nó hiên ngang ngồi ở sofa bật tivi xem lung tung các thứ trong khi con cu cứ chĩa thẳng lên trời như trê tức Kiều.
Kiều dù tức tối vì bị Vũ chọc nhưng ráng nhẫn nhịn dọn cơm ra để hai mẹ con ăn. Dọn xong ra bàn Kiều gọi:
– Vũ ơi ăn cơm con.
– Vũ vào ngay đây.
Vũ phi nhanh vào bàn ăn đang hăm hở nhìn các món ăn khiến cậu phải trầm trồ.
– chu oa! Toàn hải sản ngon hihi. Yêu mẹ nhứt nhứt. Vũ kéo Kiều xuống hôn chụt một cái lên má Kiều.
– gượng đã để mẹ đi rửa mặt nào.
Kiều chạy ra rửa mặt, đánh tan xõa nước lên mặt mà không lau đi cứ để những giọt nước mát chảy thồng thộc xuống cổ rồi trượt dài xuống bầu vú căng mọng đầy khiêu khích. Đầu tự nói “ăn toàn hải sản bổ dưỡng đó, để xem tối nay ai chọc ai, hihi” Đi ra trở lại bàn ăn Kiều ngồi xuống:
– ơ! Mẹ không lau mặt à? Để Vũ lau dùm mẹ nha.
Với sang lau mặt cho Kiều Vũ mới nhìn thấy giọt nước chảy sâu xuống khe kẽ vú tuyệt đẹp. Mắt cậu không rời khỏi bầu vú tròn mọng của Kiều, đánh nước bọt ực một cái cậu tỏ rõ vẻ thèm khát.
– Vũ, Vũ ăn cơm đi con kẻo nguội hết.
Vũ bừng tỉnh mà quay lại chỗ ngồi ăn. Hai mẹ con ăn uống ngon lành vì các món hôm nay Kiều nấu rất ngon, thêm vào là lao động cả đêm lại nhịn đói cả ngày nên dù vừa ăn vừa liếc nhìn cơ thể Kiều mà Vũ vẫn ăn hết sạch đồ ăn ngon.
– ôi! No quá! Mẹ nấu quá tuyệt! Hihi
– có mà tại anh hùng hục cả đêm lại cả ngày không ăn thì có í. Kiều nói đầy ẩn ý.
– hihi, thì đêm nay lại hùng hục tiếp.
– thôi, xin anh! Nay tha cho mẹ.
– không tha đó, hihi.
Cơ thể Vũ đang bắt đầu nóng dần lên, Kiều quá tinh nghịch khi chọn mua toàn những đồ ăn bổ dương làm huyết khí Vũ cứ sôi sục thèm khát.
Dọn dẹp xong, cơn no dịu bớt Vũ đang tính hành động thì:
– tối nay Vũ ở nhà một mình nha. Mẹ đi gặp người bạn có chút chuyện.
– bạn nào? Vũ nghi ngờ.
– hihi, Vũ yêu của mẹ lo gì à? Bạn mẹ sao Vũ yêu biết được.
Hôn lên môi Vũ nụ hôn kích thích và gợi dục rồi Kiều buông ra lên phòng thay đồ.
Ở dưới Vũ đang nóng bừng người, vừa lúc chiều còn nói là tối nay ở nhà, sao giờ lại đi đâu? Hay là lại đi gặp thằng nào? Vũ nghĩ thầm trong bụng.
Một lát sau Kiều đi xuống trong bộ trang phục vô cùng quyến rũ, nước hoa thì ngào ngạt đê mê làm Vũ tức điên lên.
– gặp bạn gì mà phải ăn mặc thế kia?
– ơ, Vũ hay nhỉ. Có chuyện gì à?
– mẹ đi gặp bạn trai hay gái?
– ờ thì…bạn gái chứ. Kiều giả vờ ấp úng.
Cái kiểu ấp úng thế kia chắc chắn là nói dối rồi. Đi gặp thằng nào không biết? Vừa hôm qua hứa lên hứa xuống mà hôm nay đã vậy rồi. Hôm nay nhất định phải xem là đi đâu. Vũ tự nghĩ trong đầu.
Kiều ra ngoài dắt xe, Vũ cũng chạy theo:
– ơ. Mẹ đi lấy xe rồi à?
– chứ sao, chờ anh thì có mà mất xe. Mẹ với cái Ngọc đi lấy về rồi.
– mẹ đi về sớm nha! Vũ chờ.
– ưm! Mẹ đi rồi về ngay với Vũ yêu của mẹ.
Nói rồi Kiều dắt xe ra khỏi cửa, mà nói vọng vào trong khi Vũ chạy lên mặc quần áo rồi phi xuống như tên bắn.
– Vũ khóa dùm mẹ cái cửa nha!
– mẹ để đó Vũ khóa cho.
Vũ phi nhanh xuống gara dắt xe máy ra không thèm đội mũ nón gì hết lao thật nhanh ra cửa khi tiếng nổ máy của Kiều vừa xuất hiện. Khóa nhanh cái cửa rồi Vũ phi vút ra ngoài đuổi theo Kiều.
Kia rồi, để xem hôm nay mẹ đi đâu nào. Dám lừa Vũ thì đừng có trách. Trong khi Kiều cứ đi chầm chậm như chờ đợi ai đó thì phía sau do không đội mũ bảo hiểm Vũ đã bị tuýt còi.
– trời ơi! Xui quá, sao số tôi xui thế này.
– a, Vũ hả. Chú trung đây, bố cháu dạo này khỏe không?
Nghe thấy thế Vũ mừng tươi ra mặt
– bố cháu khỏe, chú Trung à, nay con đi vội quá không kịp đội mũ. Chú tha con lần này nha.
– ừ, được rồi. Lần sau nhớ mang mũ vào nha.
Không kịp cảm ơn chú, Vũ nổ máy phi vun vút đi trước cái lắc đầu của chú cảnh sát giao thông, nhưng chú đâu có biết hiện giờ lòng Vũ như có lửa đốt. Đuổi một đoạn không thấy bóng dáng Kiều đâu Vũ đứng lại vò đầu bứt tai, không biết làm thế nào thì nhìn lên trước mặt Kiều mang cái khẩu trang kín mít bước ra từ cửa hàng bán bao cao su.