Những Người Mẹ - Chương 114: Sự thay đổi (3) (Viết tiếp)
(3) (Viết tiếp)
Tác giả: fizi
– ôi! thoải mái thật đấy, đỡ mệt gần một nửa rồi, hihi
– thế mẹ mệt ở đâu nữa để Vũ bóp nốt cho.
– ưm, mẹ yêu Vũ quá nha. Chụt, lại là một nụ hôn chớp nhoáng khiến đầu óc Vũ ngày một xoay như chong chóng.
– giờ Vũ bóp đầu cho mẹ nha. Để mẹ gối đầu lên đùi Vũ.
– ưm, mẹ lên đây.
– Kiều nhanh chóng nhảy lên giường mà nằm gối đầu lên đùi Vũ. Ở cái tư thế này gần như toàn bộ nét đẹp của Kiều được phô hết ra, khẽ nhích chân lên thành hình chữ v thì chiếc váy ngủ tụt ngược lên tới đùi để lộ ra cặp đùi non trắng phóc đầy gợi dục. Vừa bóp đầu cho mẹ mà mắt Vũ cứ dán chặt vào cặp đùi non quyến rũ, rồi ánh mắt lia dần lên trên. Phải công nhận là Kiều có thân hình thật sự cân đối, dù đã ở cái tuổi tứ tuần rồi nhưng chưa hề thấy nàng có dấu hiệu xuống sắc. Eo vẫn rất thon, cặp tuyết lê chỉ hơi sệ đi đôi chút những vẫn căng tròn đầy sức sống. Nhìn thẳng từ trên xuống Vũ cứ như ngây dại đi trước vẻ đẹp của Kiều. Đánh nước bọt ực một cái rõ to, thần trí của Vũ đang xoay vòng vòng, chàng không hề để ý mà quên mất cậu nhỏ của mình đã rỉ nước làm rỉ ướt chiếc quần đùi. Vì ở nhà Vũ cũng không mang quần nhỏ mà chỉ mặc quần đùi cho thoải mái khi đi ngủ. Nhưng hôm nay thói quen ấy đang biến Vũ thành anh chàng quê một cục chính hiệu. Con cu lổm ngổm chĩa dậy như muốn chọc thủng cả chiếc quần đùi mà chui ra. Vũ tự nhủ, mẹ đẹp thế này bảo sao thằng nào nhìn thấy cũng hau háu muốn ăn thịt mẹ. Đúng là không trách mẹ được. Mải mê ngắm Kiều, ngón tay vũ lần bóp xuống mặt Kiều từ lúc nào không hay.
– a, đau mẹ.
Tiếng kêu của Kiều làm Vũ sực tỉnh mộng mị:
– a, con xin lỗi, con lỡ tay.
Nhìn điệu bộ rối rắm của Vũ, Kiều biết Vũ đang quay cuồng như thế nào rồi.
– Đây bóp cả thái dương cho me nha. Kiều nói rồi nằm úp hẳn mặt vào phía trong đối diện ngay kề với con chym Vũ, nàng há hốc mồm ra nhưng kịp may không la lên khi nhìn thấy khẩu súng của Vũ đang như chuẩn bị lên nòng bắn vậy. Tinh nghịch bất ngờ nàng nhổm dậy mà tay không quên vuốt lướt qua con chym Vũ làm chàng lại giật nảy mình lên. Ngồi đối diện với Vũ , Kiều vươn vai làm lộ ra hai khe nách đầy kích thích, mắt nàng ti hí nhìn Vũ thì biết ngay chàng ta mắt cứ dán chặt không rời khỏi thân thể nàng.
Vươn tay choàng qua cổ Vũ, mùi hương thoang thoảng của sữa tắm và nước hoa quyện nhẹ lại càng làm đầu óc Vũ mê man hơn nữa. Lần này thì không phải phớt qua, mà là Kiều đặt lên môi Vũ một nụ hôn cháy bỏng đầy khao khát. Như không kìm nén thêm được nữa, Vũ choàng ôm lấy Kiều ép chặp vào mình mà hôn ngấu nghiến-một nụ hôn đầy sắc dục. Nhưng chưa đủ, Kiều còn muốn Vũ chịu cực hình thêm chút nữa. Vùng vẫy đẩy Vũ ra không được, Kiều đấm Vũ thùm thụp khiến chàng chợt tỉnh lại mà buông Kiều ra.
– khiếp quá, ở đâu kiểu hôn ấy thế? Anh định ăn thịt tôi đấy à?
– không, không có, Vũ không có…
– hihi, mẹ trêu Vũ thôi. Mẹ biết Vũ thương mẹ lắm mà. Vũ còn đủ sức matxa cho mẹ không?
– dĩ nhiên là còn rồi, Vũ có mệt gì đâu. Mẹ nằm ra đi.
– ưm, để mẹ nằm nha.
Kiều tựa đầu lên gối mà nằm dài ra giường để Vũ matxa, đấm lưng.
– mẹ ơi, cái váy nhung này nó trơn quá, matxa không nổi.
– ơ, vậy à. Thôi vậy cũng được rồi, mẹ gần hết mệt rồi. Vũ yêu của mẹ nghỉ đi, mẹ yêu Vũ nhứt nhứt.
– ơ, mẹ để Vũ matxa nốt cho hết mệt đi đã rồi hãy ngủ.
– thôi thế được rồi, Vũ giỏi lắm.
– không được, để Vũ matxa xong rồi mẹ hãy ngủ. Vũ không muốn mẹ còn mệt mà đi ngủ.
– hi, Vũ yêu hiếu thảo quá , nhưng…
– nhưng cái gì hả mẹ?
– cái này không nói được.
– mẹ không nói từ mai Vũ giận mẹ, không nói chuyện mẹ nữa.
– thôi, thôi mẹ xin. Khiếp, lớn tướng rồi mà còn nũng nịu như em bé í.
– hihi. nụ cười hồn nhiên trở lại trên gương mặt Vũ. Nhìn lúc này chàng thật chẳng khác nào một anh chàng khờ khạo, từ quê mới lên tỉnh thám hiểm vậy.
– mẹ nói đi xem nào.
– hic, cái này mẹ ngại lắm.
– ngại gì chứ, mẹ con mà ngại gì?
– ờ thì, thì…
– Vũ giận mẹ rồi, mai không nói chuyện nữa.
– thôi, thôi mẹ nói.
Dí sát miệng gần tai Vũ Kiều thầm thì:
– mẹ không cởi váy được.
– sao không được?
– vì mẹ không có mặc áo trong.
– hi, tưởng gì. Cái í con biết từ đầu rồi. Không sao mà.
– nhưng…
– nhưng gì nữa chứ, lại đây con cởi váy ra cho.
– thôi, thôi để mẹ tự cởi. Nhưng con không được lột hết váy ra đâu đấy. Nhớ chưa?
– con nhớ rồi, hihi.
nhìn gương mặt lù khù của Vũ lúc này mà Kiều không khỏi phì cười. Nó thật đáng yêu quá, nếu như, nếu như…chỉ lúc này thôi, nó không phải con mình thì có lẽ mình đã tình nguyện dâng hiến cho nó mất rồi, Kiều tự nhủ với mình như vậy. Chiếc váy được Kiều tuột xuống ngang hông rồi nàng nằm úp mặt xuống giường. Trong suy nghĩ của nàng thì hôm nay thế là đủ rồi, tạm tha cho cậu nhóc mới lớn này, nhưng giờ thì nàng đang tan đi hết mệt mỏi, ưu phiền và nàng đang tận hưởng cái giây phút đê mê tuyệt vời này.
Nhìn Kiều tuột chiếc váy xuống mà Vũ khồng hề chớp mắt. Trước mắt chàng quả thật Kiều quá đẹp khiến nỗi chàng si mê dại cả người đi. Không hỏi ý kiến Kiều, Vũ nhảy phốc ngồi lên cặp mông của Kiều mà bắt đầu matxa.
Về phần Kiều, giờ không chỉ mình Vũ mê mẩn, kể từ khi nàng trút bỏ chiếc váy, cộng thêm việc nàng đã nhắm mắt tận hưởng khoái lạc thì hơi thở gấp gáp, nặng nhọc của Kiều ngày một dữ dội. Chính bản thân nàng giờ đây mới là người mê man hơn Vũ, việc Vũ sờ nắn người nàng dù chưa trúng những điểm nhạy cảm nhất nhưng cũng đã làm dâm thủy của nàng trào ra ướt hết cả chiếc váy ngủ rồi. Người nàng bắt đầu mềm nhũn ra, hai mắt bắt đầu lờ đờ khép hờ lại, phía trước còn là chuyện gì thì giờ nàng cũng không còn biết gì nữa.
Còn Vũ, chàng đã nứng đến tột độ. Nếu đây là Ngọc không phải Kiều thì Vũ đã phi vào như con thú vồ mồi mà ăn thịt Kiều rồi. Nhưng vì chàng vẫn gắng gượng kiểm soát suy nghĩ nên chưa có gì xảy ra. Dần dần ẩn hiện những kích thích ngày càng mãnh liệt hơn. Vũ từ phần chỉ matxa phía trên lưng thì đã thi thoảng luồn xuống phía dưới mà bóp vào cặp vú của Kiều. Mỗi lần như vậy Kiều lại rên lên khoái lạc. Thám hiểm sâu xuống phía dưới, Vũ kéo tuột chiếc váy ngủ xuống, mắt chàng trợn trưng khi nhìn thấy cặp mông tuyệt vời đầy khiêu khích của Kiều. Lấy tay bóp lên, nhào xuống cặp mông của Kiều làm Kiều lại rên trong vô thức:
– ươ ươ sướng quá sướng thế này…ứ ứ
– nghe thấy những câu kích thích ấy Vũ càng ham muốn làm mẹ được sướng lên đỉnh điểm vì chàng biết mẹ đã cố nhịn quá lâu rồi. Không nghĩ nhiều Vũ lật người Kiều trở lại mà úp ngay mặt vào vú Kiều mà bú, mà liếm.
Khi Vũ lật người Kiều dậy, cũng đồng thời đánh thức Kiều ra khỏi cơn mê man dục vọng:
– ư, Vũ ơi đừng, đừng con ơi!
không nghe thấy Kiều nói gì, Vũ vẫn tiếp tục bú một cách ngấu nghiến như hổ đói ăn mồi vậy.
Trong Kiều đang có hai luồn tư tưởng tranh đấu lẫn nhau. Phần muốn hòa theo Vũ mà tận hưởng khoái lạc, phần muốn dừng Vũ lại để tránh những điều có thể sắp diễn ra. Trong khi Vũ vẫn đang tiếp tục bú say sưa, còn Kiều cơ thể như không còn nghe lời mà cứ oằn người lên rên la sung sướng. Khi một tay Vũ rời khỏi vú Kiều và đang trườn xuống cửa mình âm hộ của Kiều thì cũng là lúc Kiều dùng hết sức mạnh có thể bấy lâu nay mà vùng mình thoát khỏi dục vọng đang nhấn chìm tâm trí Kiều. Nàng vùng dậy thoát khỏi đôi tay Vũ mà thu mình góc giường khóc nức nở.
– mẹ, Vũ xin lỗi mẹ.
– hức hức, con không có lỗi. Là mẹ, là tại mẹ hết. Tại mẹ đầu độc Vũ yêu của mẹ. Hức hức…
– mẹ đừng kìm nén bản thân mình nữa, Vũ biết mẹ đang khao khắt lắm rồi. Có thể làm gì cho mẹ tới đâu thì Vũ sẽ làm mà. Vũ thương mẹ lắm và rồi nước mắt cũng bắt đầu lã chã rơi xuống trên gương mặt chàng thanh niên tuổi mười tám ngoan ngoãn.
Nhìn Vũ khóc, Kiều quên hết tất cả, quên cái cơn sướng dục vọng âm ỉ, quên tất cả sai lầm, bỏ mặc mình đang không mảnh vải che thân mà lao tới ôm Vũ vào lòng.
Dúi mặt vào cặp vú của Kiều Vũ khóc nức nở như đứa trẻ lên ba. Chàng ôm chầm lấy Kiều mà òa lên:
– con yêu mẹ nhiều lắm! Huhu
Nghe Vũ òa lên đã làm thần trí Kiều hoàn toàn bừng tỉnh, chưa khi nào nàng lại thấy hạnh phúc như lúc này. Đứa con yêu dấu của nàng dù nàng đã làm sai biết bao nhiêu nó vẫn dạt dào yêu thương dành cho nàng. Ôm chặt Vũ vào lòng Kiều khe khẽ:
– nín đi, nín đi con yêu. Mẹ cũng yêu con nhiều lắm con à.
Thút thít một lúc rồi cũng dừng lại, hai mẹ con nằm tựa bên nhau:
– tại mẹ không tốt đầu độc bảo bối của mẹ. Kiều nói với giọng điệu tinh nghịch đáng yêu.
Đã không còn nấc nghẹn vì khóc, Vũ bật dậy hỏi Kiều:
– sao lúc nãy mẹ lấy đâu ra sức mà đẩy Vũ mạnh quá vậy? Thường thì khi ấy mẹ đã bất lực rồi mà.
Nhìn Vũ rồi quay đi:
– mẹ không biết nữa, lúc ấy trong mẹ đấu tranh dữ lắm. Nhưng mẹ vẫn bất lực, chắc vì Vũ yêu cho mẹ thêm sức mạnh để thoát ra đó. Hihi
– mẹ này, đấm đấm
– ơ mẹ này, nếu thế thì chứng tỏ mẹ có thể cưỡng lại được dục vọng đấy nếu mẹ thực sự quyết tâm.
– ừ, nhờ Vũ yêu đã giúp mẹ. Mẹ yêu Vũ cưng của mẹ. Cự nự
– mà sao anh học đâu cái kiểu ăn thịt người thế hả? Làm tôi ngộp không chịu nổi. Tưởng không thể thoát ra được í.
– hihi, ai bảo mẹ quyến rũ quá. Con chịu không nổi.
– thôi đi, đừng nịnh nọt. Tôi già rồi, sao bì lại với mấy em trẻ trung xinh đẹp.
– Vũ nói thiệt mà, trước giờ Vũ chưa từng ngây ngất đến vậy với ai. Chỉ vì mẹ quá đẹp mà Vũ mất kiểm soát.
– tiên sư cha anh, khéo nịnh. Thế mẹ so với em Ngọc thì ai xinh hơn? Kiều hỏi dò xét