Những Người Mẹ - Chương 102
Phóng xe ra khỏi trạm xăng…Quân rút điện thoại xem rồi bực bội gập lại vì ko có cuộc gọi nhỡ hay tín nhắn gì của đám chiến hữu rủ rê nhậu nhẹt…Quân đoán có lẽ phần vì bây h chỉ mới gần 8 h , bọn chúng còn đang ngủ mê mệt vì “chuyến bay đêm” …bọn còn lại thì có lẽ vẫn đang ngồi mãi đũng quần trong lớp…dù đã tự thề rằng sẽ bỏ mặc Lệ , nhưng trong lòng Quân lúc nào cũng cảm thấy bực bội mỗi khi nghĩ đến cảnh bên chiếc giường đó …Quốc đang dỗ ngon dỗ ngọt mẹ của mình để lợi dụng bà già …Quay đầu xe , quân bắn thẳng về nhà…
Cầm bịch cháo mới mua trong tay ,quân rón rén mở cổng rồi bước lên trên phòng …quả nhiên đúng như Quân Nghĩ…ông chú quý hóa kia lại đang quấy quả vợ của anh trai mình …
_ đừng Quốc…thằng Quân nó ra đầu ngõ kia thôi mà…
_ chị lo quá….nửa tiếng rồi còn gì…chắc nó đi luôn rồi..
_đừng mà….ahh…thôi…chị đang bị đau mà…buông chị ra đi…xin em đấy….
_ ngoan nào…nằm im đi…em làm nhẹ nhàng cho…
_đã nói là chị ko muốn…có nghe ko hả..
Vậy là đã rõ…chỉ chờ câu đó của lệ…Quân đã xô cửa bay vào…quả nhiên Quốc đang nằm đè lên người lệ , hai bàn tay vẫn đang cố mở nút áo của nàng ra , vừa trông thấy quân , quốc đã vội buông tay ra khỏi người lệ…
_ Bốp… – vẫn chưa hết ngạc nhiên thì quốc đã nhận ngay một cú đấm của Quân vào mặt…túm lấy cổ áo Quốc , Quân kéo gã quăng ra khỏi giường rồi lao đến đạp lia lịa…
_ đồ chó…chết đi…ông dám cưỡng bức mẹ tôi à….
_á…từ từ…nghe chú nói đã quân…
_nghe này… chết đi … – những cú đấm đầy giận dữ tung vào mặt vào đầu của quân làm quốc chỉ còn biết che mặt vừa chống đỡ vừa lết ra khỏi phòng…vừa định lao theo thì hai cánh tay ai đó ôm chặt lấy quân từ phía sau…
_đừng quân…đủ rồi…
_buông ra…tôi phải đập chết nó mới hả giận…
_đừng mà…dù sao nó cũng chưa làm gì mẹ mà…tha cho hắn đi…
gạc hai tay mẹ ra …Quân lao theo Quốc nhưng đã quá muộn , bên ngoài sân , quốc đã tra chìa khóa vào ổ và nổ máy …chụp lấy bịch cháo nóng trên bàn , Quân ném mạnh về phía Quốc …nhưng hụt…khi bịch cháo nóng vỡ tan bắn ra tung tóe khắp sân cũng là lúc quốc lên ga bắn thẳng đi mất hút…từ sau lưng gã vẫn còn nghe tiếng chửi văng vẳng của quân
_ đồ chó ….ông mà vác xác lại tôi nữa..thì xác định cmm đi….
vừa bước vào trong , Quân đã thấy Lệ đang đứng đó lúng túng chỉnh lại áo quần , đầu tóc…khuôn mặt lộ rõ vẻ bối rối ko noi nên lời
_ Quân…chuyện ko phải…như con thấy đâu…
_còn chối nữa à …thế mẹ đuổi tôi đi để làm gì…ko phải để hú hí với nó à !
_ Quân ! con ko được nói mẹ như vây…mẹ ko có ! mẹ…bị ép buộc !
_haha…ép buộc…mẹ lừa ai đấy …đã bao lần cắm sừng ông già rồi…h còn ép buộc !
_mày..im đi…mày thì biết gì mà nói… ! – những câu sỉ vã của quân làm lệ bắt đầu nóng máu…dù thế nào đi nữa thì quân vẫn ko có quyen sỉ nhục nàng nặng nề như vậy..
_ phải ! tôi ko biết, con vi ko biết , ông già đang nằm một cục kia cũng ko biết, vậy nên mới bị mẹ và thằng khốn kia xỏ mũi phải ko !
_quân…tao…ko muốn nghe mày nói nữa…mày…cút ra khỏi nhà tao ngay….cút đi… – cơn phẫn nộ làm Lệ ko thể đứng vững thêm nữa…giá mà cơn sốt vì dầm mưa đêm qua ko hành hạ nàng thì nàng đã lao đến giáng cho quân một cái tát…quỵ xuống nền nhà…nàng ôm ngực cố trấn tĩnh lại…
_mẹ… – Quân chợt khựng lại khi thấy trò hù dọa của mình đã đi quá giới hạn của nó…Nhìn gương mặt nhợt nhạt với những hơi thở nặng nhọc của lệ…quân bắt đầu cảm thấy sợ….
_mày cút cho khuất mắt tao…cút ! – ngẩng đầu dậy…lệ nhìn quân đầy căm giận…biết ko thể làm gì hơn …quân chụp lấy mũ bảo hiểm và lbước ra khỏi nhà.
*****
Đứng giữa căn nhà ề hề đồ đạc ,hồng ko biết phải bắt đầu từ đâu…cầm chiếc dẻ lên hồng chú ý ngay đến những vết ố đang bám trên mặt tường…có lẽ ai đã đổ rượu hay súp lên đó.
_ ring ring ring… – tiếng chuông đt bàn reo lên làm nàng giật mình
_ alo…
_ alo…cô hồng phải ko …quân đây – ” Đúng là Quân thật rồi…ko hiểu nó muốn gì đây , chẳng lẽ đêm qua chưa …thõa mãn hay sao nhỉ..”
_ Quân nào…tui ko quen… – Hồng vờ lạnh lùng đáp…
_ Ha ! hay quá há…đêm qua còn níu người ta vào bụi cởi áo cời quần này nọ , h đã ko quen…
_ Đêm qua …do tôi say…h quên rồi… – ” cái thằng quỷ…tự dưng gợi lại làm…thấy thèm…”
_ Quên nhanh vậy…có cần cháu phải kể lại từ đầu cho nhớ ko …haha
_ đồ quỷ nhỏ…coi chừng tôi đấy… – Hồng ngượng ngụng cười theo… – mà gặp tôi có gì nói đi…à sao ko gọi dt di động mà gọi điện thoại bàn thế hả…nhỡ gặp ai thì sao
_ ơ…cháu có bảo là gặp cô đâu..cháu muốn gặp Ngọc mà…
_cái gì…cậu..coi chừng đấy..định làm gì nó à
_haha…đùa thôi …bây h…rảnh ko ..mình kiếm chỗ nào…tâm sự đi
_cậu bị gì vậy…ko phải bây h cậu đang ở trên trường à…hay lại trốn học đấy !
_uhm…lại trốn đây
_ sao cứ trốn học thế hả…cậu mà là con tôi chắc tôi …đánh cậu nhừ đòn quá..
_thì đang có chuyện buồn mà…gặp nhau chút đi…
_bây h…ko được…tôi đang phải chờ người ta đến dọn dẹp nhà cửa
_ thôi …bỏ đó đi…để sau ko được hả..hay nhờ thằng hùng hay ngọc trông hộ đi…
_ko được, tụi nó đi học hết rồi…à…hay là cậu qua đây giúp tôi dọn nhà đi…
_ trời….đang buồn ..mà bắt dọn nhà nữa…hehe…thôi được rồi….nhưng mà dọn xong ..có thưởng gì ko …
_nữa rồi đấy…muốn chết ko…hôm qua là lần cuối rồi đấy nha cưng…ko có thêm lần nào nữa đâu…
_trời…hôm qua hồng nói là sẽ cho quân “thoải mái” một bữa mà…lại quên rồi à
_ ko biết…ko nhớ…thế bây h…có qua ko…
_ rồi …chờ chút.. phải qua chứ…mà nhà có 1 mình cô thôi hả…
_uhm….
_hehe…chết cô rồi hồng ơi….hahaha
_ cậu coi chừng đấy…cậu…muốn làm gì tôi
_ hehe…làm gì đâu…cô nhớ lần đầu mình làm tình trong bếp ko…quân sẽ làm hồng nhu vậy đấy…
_ko..nhớ…quên rồi….mà lúc đó…là cậu cưỡng hiếp tôi mà…lúc đó…tôi tưởng cậu hiền..ai ngờ…lại dâm tà như vậy…
_hihi…nếu lúc đó cháu ko “dâm” thì làm sao minh như bây h được…thôi …cháu qua ngay đây…nhớ bướm của cô lắm rồi…phải qua hun mấy cái mới được…
_đồ quỷ…đừng mơ…bướm tôi ko cho cậu hun dễ dàng vậy đâu…hihi..nhanh nhé…
_biết rồi…tới liền đây…tit tit tit…
” Ehem” – một tiếng hắng giọng của ai đó làm hồng giật thót người , quái lạ, thằng Quân đã cúp máy rồi…sao còn…trời ơi …quay ngoắc lại…trước mặt nàng, ngay ngoài phòng khách.. là một người thanh niên đang đứng sừng sững , trên môi anh ta nở một nụ cươi đầy bí hiểm…