NHỮNG NGƯỜI HÀNG XÓM - Chương 22
Đứng bên cạnh giường trong căn phòng nhỏ nhà Ba Nguyên, Tiểu Anh đang sắp xếp đồ đạc vô cái vali để trên nền nhà. Sáng ngày mai là cô đã phải rời căn phòng này, rời ông Ba để bay qua lại bên kia, nửa vòng trái đất, biết đến lúc nào thì cô và ông mới có những giờ phút như những ngày đã qua! Khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời của cô vương một nét buồn buồn khó tả. Hai tuần lễ trôi qua thật nhanh nhưng đủ để quan hệ chú rể – cháu vợ giữa cô và ông Ba trở thành quan hệ là người tình của nhau! Không phải chỉ vì cô đã sống và quen cách quan hệ phóng khoáng rộng rãi ở nước ngoài, mà chính bản thân cô nhiều lúc cũng tự hỏi mình sao cô dễ dàng đón nhận trong cuộc đời một người đàn ông gấp đôi tuổi mình…? Người ta vẫn hay nói : Con tim có những lý lẽ của nó mà lý trí không thể nào hiểu được(?) Hình như cô cũng đang ở trong trường hợp đó! Bây giờ thì trái tim cô hoàn toàn đầy ắp hình ảnh, tiếng cười, giọng nói… của ông. Nước mắt cô lại ứa ra làm mờ đi ánh mắt cô…
Nãy giờ cứ để lòng mình trôi theo suy nghĩ miên man, Tiểu Anh không biết ông đang đứng dựa lưng vô khung cửa say mê ngắm nhìn cô từ phía sau. Chỉ một thời gian ngắn chung đụng với cô nhưng ông biết chắc rằng dưới chiếc áo sơmi rộng thùng thình vừa quá mông kia thì bên trong cô sẽ không mặc gì nữa. Nhớ đến hình ảnh trắng ngần như tuyết, thon gọn săng chắc của cô và những khu vực quyến rũ trên thân hình cô, cơn khát tình trong ông lại nhen nhóm… Lặng lẽ cởi hết quần áo trên người không có một tiếng động nhẹ, ông Ba nhẹ bước đến sau lưng cô và vòng tay ôm cô vô trước ngực mình…
Miên man với những tâm tình của riêng mình, Tiểu Anh hơi giật mình khi có một vòng tay ôm chắc chắn, ấm áp vòng qua người cô. Nhưng chỉ một thoáng, cô liền nhận biết vòng tay ôm đó là của ai! Cô thở dài một hơi thở nhẹ, thẳng người lên dựa sát vô người ông. Không ai nói với nhau câu nào nhưng họ hiểu nhau và biết cần nhau điều gì.
Hôn lên sau gáy cô từng nụ hôn nồng nàn, hai tay ông đưa xuống dưới tà áo sơmi lần vô trong vuốt nhẹ từ hai bên hông cô ngược lên rồi ấp cả hai bàn tay vô hai bầu vú căng mềm đang run rẩy. Xoa bóp nhẹ nhàng hai bầu vú và mơn man trên hai đầu núm vú tròn nhỏ đã bắt đầu bị kích thích vươn lên, ông vẫn để cặp môi mình miệt mài đằng sau cái gáy trắng ngần lưa thưa những sợi tóc mềm thơm… Một bàn tay ông xoa dưới bầu ngực, lướt thật chậm xuống cái bụng thon mịn rồi xuống nữa, bàn tay đó dừng lại lâu một chút trên cái mu tròn cong có một đám cỏ nhỏ mịn mướt như nhung… Tiểu Anh ép mông ra sau một chút như muốn tránh né bàn tay đó nhưng khe mông bị chận lại bởi một khúc thịt cứng nóng chèn vô dưới khe và muốn tìm đường chui ra trước cái khe đó, lát lát, khúc thịt cứng kỳ cục đó lại nẩy nhẹ lên như bức bối vì không tiến tới được… Cổ họng cô bật lên những tiếng “Ưm… ưm…” không biết là phản đối hay ưng thuận dưới sự kích động của đôi môi và hai bàn tay trên người cô…
Khi mấy ngón tay phía dưới lấn tiếp qua cái vòng cong của cái mu để tìm cách chen vô cái khe giữa hai chân, bất giác Tiểu Anh tự động nhích hai chân mở ra một chút mở đưởng rộng rãi cho mấy ngón tay xuống nữa… Bụng cô lại nóng lên một cảm giác quen thuộc suốt mấy ngày qua. Sâu trong đáy âm đạo lại mở ra cho dòng nước ấm bắt đầu tuôn chảy làm mát đi cái nóng hực khao khát từ trong ra tới mút đầu cái lỗ ẩn sau hai mép thịt căng phồng…
Cô ngoái đầu ra sau để hai cánh môi mình chạm trên đôi môi ông, đầu lưỡi cô nhú ra tìm kiếm cho tới khi mất hút giữa đôi môi ông… Ở trên hai bầu vú không lúc nào được yên vì bàn tay sục sạo, nghịch ngợm. Ở dưới, mấy ngón tay đã nhấn vô trong cái khe vuốt xoa làm cái khe đó trơn nhờn và trỗi lên sự trống rỗng… Cô thò tay ra sau cầm lấy thân cu to cứng vuốt vuốt, sục sục trong lòng bàn tay mình. Đầu cu ươn ướt mấy giọt tinh làm lòng bàn tay của cô trơn ướt, cô xoa xoa lòng bàn tay trên cái đầu cong cong tròn tròn…
Nỗi khao khát ập đến quá nhanh và quá nhiều, tự cô cúi người xuống, chống hai tay trên nệm giường, hai chân cô cũng tự động nhích rộng ra một khoảng trống… Thấy biểu hiện của cô, Ba Nguyên biết là cô muốn con cu ông đi vô rồi… Ông xoa hai bàn tay hai bên cặp mông trắng láng mịn, để con cu nằm dọc giữa khe mông ông chà thân cu trên khe mông của cô… Tiểu Anh đang háo hức chờ đợi sự lấp kín nhưng ông thì cứ thong dong bên ngoài, sự khao khát làm cô phải kêu lên :
– Chú… chú cho vô… đi chú… ưm… đút… cu vô… đụ con… đụ con đi mà… chú…
Nghe cô rên rĩ, ông chạnh lòng, cầm lấy con cu ông để vô cái khe trơn trợt, chỉ nhấp nhấp ba lần, đầu cu đã tìm được lối vô giữa khe mông cô…
– A… a…
– Ư… ơ…
Cả ông và cô cùng lúc bật lên tiếng rên sảng khoái khi hết cả thân cu lút sâu vô âm đạo đã đầy tràn dịch nhờn. Hông ông nhịp nhàng chậm rãi nắc từng cái sâu và chắc nịch đi hết chiều sâu ướt nóng âm đạo Tiểu Anh, ông vòng tay cởi chiếc áo sơmi trên người cô rồi hai tay ông vịn trên bờ eo thon nhỏ không ngừng chuyển động đem đến cho cô và ông những cảm khoái quen thuộc giữa hai người… Hai đầu vú cô nhọn hoắc trên đôi bầu vú đung đưa theo nhịp nắc như hai bầu sữa ngon lành treo trên lồng ngực… Cô cố nén tiếng rên sảng khoái nhưng âm vọng từ trong cổ vẫn “Ư… ưm… a… a…” nghe như tiếng kêu gọi cho ông càng cuồng nhiệt hơn…
Cô mỏi, cô đứng thẳng người lên. Ông ôm trước bụng cô nắc thêm vài cái rồi xoay người ngồi xuống giường để cô trước mặt mình. Tiểu Anh đưa hai đùi mở rộng cho chân ông ở giữa, cô chống hai tay trên đầu gối ông… Bây giờ tới lượt cô đụ ông. Nhấc đôi mông tròn căng, trắng phau mê người lên cao cô hạ xuống cho thân cu cắm sâu vào âm đạo mình, cô bật lên tiếng rên sung sướng :
– Ô… a… chú ơi…
Cô cúi nhìn lồn cô ngậm nhả con cu cương to trơn trượt ra vô nơi lỗ lồn, hai mép thịt um úp ôm chắc lấy thân cu, vuốt dọc theo chiều dài con cu… Mỗi lần con cu cắm hết chiều dài của nó vô, cô không nén được lại cứ rên rĩ không thôi… Ông nằm xuống còn cô thì cứ ngồi trên bụng ông mà nhấp nhô, hai bầu ngực như phụ họa cùng cô, tung tăng lên xuống như một vũ điệu đơn giản mà diệu kỳ… Mồ hôi bắt đầu tươm ra giữa khe ngực trắng và lấm tấm trên trán cô. Mái tóc cô xõa tung, rối bời nhưng làm cho khuôn mặt xinh đẹp càng thêm nét quyến rũ mê hoặc, đôi môi đỏ mím chặc mỗi khi con cu cắm sâu trong lồn…
Cô ngừng lại, nhổm lên cho con cu ướt nhẫy dịch nhờn rơi ra. Nằm xuống bên cạnh ông, hai đùi giơ cao, cô thì thào :
– Chú… đụ con đi…
Ông lặng lẽ, lật người nằm úp trên bụng cô, môi ông hạ thấp ép trên môi cô nụ hôn dài trong khi háng ông nhúc nhích tìm đường cho con cu ông chui vô lòng hang tối mà nó vừa rời ra… Thật nhẹ nhàng, con cu lại một lần nữa tìm được lối vào, nó im lặng một hơi lút sâu vô âm đạo chờ đợi của cô… Tiểu Anh bật lên :
– Ô… chú ơi… làm đi chú… đụ con đi chú… con sướng… chú ơi… a… a… mai con… đi rồi… bữa nay…chú đụ con… đụ con nhiều lên… đụ cho con sướng… chú sướng… đụ hoài thôi nghe chú… ô… ơi… chú ơi… sao lần nào chú đụ… con cũng sướng quá chừng… sướng lắm… chú ơi…
Cô cong người lên ôm siết lưng ông, hôn ông khắp trên vùng ngực cũng đã rịn mồ hôi của ông :
– Chú ơi… con sướng… làm sao con rời đi được… đụ con nhiều… đụ con hoài… đi chú… a… a… sướng… lắm… chú ơi…
Ba Nguyên chống hai tay gần sát mông cô, đỡ cho hai đùi cô giở cao hơn nữa, cặp mông cô cong lên. Từ trên ông nắc xuống, con cu cứng dài đâm từng cái sâu tuốt vô trong đáy âm đạo làm Tiểu Anh rít lên :
– A… á… chết con… chú ơi… sướng quá… đụng… đụng vô đó rồi… nhanh… nhanh chú ơi… con muốn… con muốn… a… a…
Ông nắc nhanh hơn và sâu hơn nữa, cái đầu cu tròn thúc liên tục vô đáy âm đạo cô, cảm giác bị kích động liên tục đó làm miệng tử cung cô thêm lần nữa mấp máy, như hít thở rồi ùa ra dòng nước ấm để như giảm bớt sự cọ sát thần tiên trong âm đạo… Bỗng ông Ba thở từng hơi hào hển, ông cũng bật lên :
– Ưm… ưm… chú bắn đây… con xong chưa… chú bắn vô lồn con đây… a…
Cô cuống quýt :
– Dạ… bắn đi… chú… con muốn… rồi… bắn vô… lồn con… cho con đi… chú ơi… ô… ôi… sướng… con… sướng… chú… ơi…
Cơn cực sướng cùng lúc nổ bùng trong thân thể ông và Tiểu Anh. Miệng tử cung hé ra khi từ đầu cu ông bắn phọt ra tia tinh dịch nóng hổi vô đó, mỗi khi đầu cu ngóc lên từ miệng lỗ cu bắn tinh dịch ra thì miệng tử cung như hút lấy từng tia tinh dịch đó như khát uống lâu ngày… Cơn co thắt trong đó làm Tiểu Anh như kiệt sức, cô rời tay khỏi ông, nằm vật xuống giường hé môi thở gấp như chạy đường dài. Mặt cô đỏ rực như phơi giữa nắng nóng nhưng đôi mặt đen đẹp của cô thì nhìn ông hàm chứa sự thỏa mãn, hạnh phúc và biết ơn…
***
Cũng buổi sáng đó, trong căn phòng tắm nhỏ nhà cô giáo Hiền. Cô đang trần truồng tắm rửa như mọi khi để sửa soạn đi dạy. Chẳng nghĩ ngợi gì, nhưng khi bàn tay cô xoa vuốt xuống vũng giữa hai đùi thì cảm giác khi ở bên Ba Nguyên thức dậy. Lâu lắm rồi, gần một tháng cô không được gần ông. Biết là mình không là gì của ông, không ràng buộc gì ông, nhưng khi biết ngoài bà Ba và mình ra, ông Ba còn có quan hệ thân xác với vài người phụ nữ khác thì trong cô cũng có khi ấm ức xen lẫn giận hờn… Nhưng những điều không vui cũng chỉ thoáng qua, vì khi bình tâm, cô cũng biết giữa cô và ông cũng chẳng hứa hẹn gì với nhau, giống như quan hệ giữa ông với Hiểu Dung và Minh Phương vậy. Và cô chấp nhận như hai người phụ nữ kia… gần ông chỉ để được cùng ông thỏa mãn niềm khao khát ham muốn rừng rực khi sinh lý đòi muốn mà thôi…
Nghĩ đến ông, bàn tay cô bất giác xoa mạnh hơn trên đám lông đen rậm rồi thọc sâu xuống cái khe giữa hai chân. Chỗ đó ướt đẫm không biết là do nước dội trên người hay do dâm thủy trong cô chảy ra… Dựa lưng vô tường phòng tắm, Hiền giang rộng đôi đùi, nhắm mắt và nghĩ đến những gì đã có giữa cô và Ba Nguyên. Hai ngón tay cô thọc vô rút ra trong âm đạo hừng hực sức nóng khao khát được lấp đầy của con cu ông Ba… Cô đang thèm muốn ông nhưng hiện tại thì chỉ biết giải tỏa cơn khát đó bằng mấy ngón tay của chính mình thôi… Cô đang chờ tới ngày mà hôm qua cô cùng hai người phụ nữ kia có một cái “âm mưu” với ông Ba…
Hiền cũng không biết rằng tối hôm qua, trên hai chiếc giường rộng của hai căn nhà khác nhau, có hai người phụ nữ cũng trần truồng, cũng có những hành động tương tự giống cô bây giờ… Khi họ cùng nghĩ tới một người, cái người mà cô đang mong nhớ, ông Ba Nguyên…
***
Chiếc taxi rời khỏi con đường trong xóm nhỏ đưa Tiểu Anh ra sân bay. Ngồi trong xe, cô mặc kệ cho nước mắt tuôn rơi. Cho dù cô luôn biết rằng cuộc vui nào cũng phải tàn, hội ngộ nào rồi cũng tới giờ chia ly… Nhưng cô không thể không rơi nước mắt bởi cô vừa phải chia tay với người mà cô đã bất chấp mọi chuyện mang nặng lòng yêu thương. Trong trái tim cô bây giờ, ông Ba không phải là người chồng của bà Ba, là cô bà con của cô ; cũng không phải là người tình lớn tuổi của cô… mà bây giờ trong trái tim cô, trong suy nghĩ của cô… ông như là… chồng của cô vậy… Một chuyện không hợp lý, hợp tình của cuộc đời nhưng nó lại xảy ra với cô và cô hân hoan đón nhận như là một món quà kỳ diệu của thượng đế ban tặng cho cuộc đời son trẻ của cô… Cô biết ở phía trước, những tháng ngày dài sắp tới của cô sẽ rất nhiều việc phải làm, nhiều sự khó khăn, thậm chí sẽ có nhiều chuyện mà bản thân cô phải cương quyết chọn lựa đâu là điều đáng làm, phải làm… Cô biết chắc rằng, kể từ giờ trở đi cô sống không phải chỉ có một mình cô nữa… Bất giác, Tiểu Anh đặt tay lên bụng mình, cô cũng biết chắc sau chuyến về thăm quê lần này, khi trở qua bên đó, con người cô sẽ có một sự đổi thay kỳ diệu mà không phải một người phụ nữ nào muốn cũng có được… và cô rất mong muốn điều đó… Bây giờ thì trên làn môi hồng mọng có vương vài giọt nước mắt của cô lại mỉm một nụ cười an vui và hạnh phúc… Không biết tới đó cô có nên cho Ba Nguyên biết không?… Ông sẽ vui hay không vui?…
***
Ba Nguyên thẫn thờ trong ngôi nhà vắng lặng… Tiểu Anh rời đi đã ba ngày rồi nhưng trong ông như vẫn thoáng thấy hình dáng nhỏ nhắn xinh tươi của cô ẩn hiện đâu đây trong mắt ông… Ngoài bà Ba ra, chưa có bao giờ ông lại nặng lòng với một người phụ nữ nào như với Tiểu Anh. Không phải đơn giản chỉ là do hình dáng và tính cách của cô giống bà Ba ngày còn con gái, mà còn do tấm lòng của cô dành cho ông trong suốt nửa tháng qua… Ông quay quắt trong nỗi nhớ thương mênh mang đó dù ông biết rồi sẽ không đi đến đâu! Trái tim là của ông mà ông không thể sai khiến nó được… Ông phải đi kiếm một công việc gì đó để làm cho quên đi lập tức cái nỗi niềm này thôi…
Vừa quay lưng, điện thoại bỗng đổ chuông, ông cầm lên và nhìn thấy trên màn hình người gọi là bà Ba. Bà báo với ông một tháng nữa bà và mẹ con Hồng Thủy sẽ quay về, tính ở lại cho đủ năm như đã nói là Hồng Thủy đi học, nhưng bây giờ thằng Nguyên con đã cứng cáp, khỏe mạnh bình thường nên sau khi bàn bạc, bà và mẹ con Hồng Thủy sẽ về trước hai tháng… Ông mừng rỡ rối rít, ông tuôn ra một tràng nào là chưa thấy được mặt thằng con trai, không biết mẹ nó có mạnh khỏe thay đổi gì không… và con người nhân hậu như ông cũng không quên nịnh bà một câu :
– Nhưng mà… anh nhớ em nhiều nhất!
Chỉ chừng đó thôi, trái tim của bà cũng đủ sức rung động, hồi hộp vì hạnh phúc. Bà biết ông là như vậy, cho dù có bất cứ chuyện gì có đau buồn đến đâu, thì bà luôn là người đầu tiên ông dành trọn vẹn lòng yêu thương và trân quý. Chỉ có ông là cảm thấy có lỗi với bà trong suốt thời gian bà không có nhà. Bao nhiêu mối quan hệ phức tạp đã cột trói tay chân và cả tim óc của ông… Đến khi bà Ba về thì mọi chuyện sẽ ra làm sao đây?…
Loay hoay trong đầu về bà Ba và những chuyện bà vừa nói, ông đã tạm quên đi những gì thuộc về Tiểu Anh rồi… Điện thoại lại reo lên có tin nhắn, ông mở coi thì thấy tin nhắn của cô giáo Hiền : “Anh, tối nay qua nhà em ăn cơm, em có chuyện cần nói. Qua sớm nghe.” Ba Nguyên ngẫm nghĩ một lát rồi nhắn lại cho cô : “Được rồi, tối anh qua.”
“…có chuyện cần nói” là chuyện gì, ông không dám nghĩ một cách xúc phạm đến cô nhưng trong một thoáng ông lại mỉm cười… Thế nào mà sau đó lại không tới cái “chuyện kia”… Thì cũng lâu lắm rồi. Từ ngày Tiểu Anh về ông có gặp được những người phụ nữ trẻ trung, sung mãn và những cô gái đầy ham muốn khám phá chuyện tình dục đầy khoái cảm trong xóm này đâu…
Thì đi thôi, chớ ông chỉ còn được nghỉ phép đến hết ngày mai thôi, ngày mốt ông phải quay lại cơ quan đi làm rồi…