NHỮNG NGƯỜI HÀNG XÓM - Chương 20
Ông Ba có khách từ xa về thăm. Nói cho đúng là khách của bà Ba.
Cô gái 25 tuổi, Tiểu Anh, là cháu một người anh bà con bên ngoại của bà Ba. Tính toán cho tới nơi tới chỗ thì giữa ông Ba và cô gái Việt kiều này chẳng dính dáng gì hết. Cô vừa học xong phổ thông thì theo cha mẹ đi định cư nước ngoài. Bây giờ cô vừa lấy xong tấm bằng đại học, trước khi ra đời đi kiếm việc làm và để dành tiền học cao hơn, cô muốn về thăm quê, nhưng cha mẹ cô vì công việc không thể về cùng cô. Nhà cửa thì đã bán hết khi ra đi. Bà con gần gũi với gia đình cô thì đều đã đi hết nên giờ cô chỉ có bà Ba là người bà con xa duy nhất trong nước. Mà cô cũng thích cái khí hậu cùng cảnh vật ở thành phố nhỏ này, cô quyết định xin cha mẹ cho về nước một mình và sẽ ở cùng vợ chồng cô Ba trong thời gian hai tuần ngắn ngủi!
Nghe tiếng xe hơi dừng trước nhà, ông Ba bước ra nhìn. Trên chiếc xe taxi bước xuống một cô gái mặc quần jean và cái áo thun màu xám tro ôm sát vào thân hình tròn lẳn cao cao vừa phải, nổi bật trên người cô là đôi chân dài được làm đẹp thêm nhờ chiếc quần jean bó sát, mái tóc dài quá vai uốn quăn quăn từng lọn bay bay trong làn gió nhẹ. Khi chiếc taxi chạy đi, cô quay nhìn vô nhà ông Ba rồi đưa điện thoại đang cầm trên tay lên bấm bấm quẹt quẹt trên đó, nhìn lại nhà ông Ba một lần nữa, cô mỉm cười gật gù, khoác dây đeo cái túi xách lên vai, tay kéo chiếc vali đi vô cổng nhà ông Ba…
Thấy cô gái hướng vô nhà mình, ông Ba bước ra :
– Chào cô, cô hỏi nhà ai?
Cô gái nhoẻn miệng cười, khoe hàm răng trắng đều trên đôi môi đầy mọng :
– Chú Ba phải không? Chú quên con rồi hả? Mới chưa đầy bảy năm mà chú con quên con thiệt rồi sao?
Câu cuối cùng cô dẫu môi nũng nịu như một cô gái nhỏ thật dễ thương. Ông Ba cau mày, vỗ trán :
– Thiệt tình là… chú thấy con quen quen, nhưng mà chú chưa nhớ được con là ai… già rồi mà con… đầu óc hơi lu lú rồi… haha…
Cô bật cười, rồi nhắc cho ông nhớ :
– Chú Ba mà già gì, con thấy chú vẫn trẻ trung phong độ như hồi con còn ở bên này. Nhớ con chưa? Con là Trương Tiểu Anh, ba con là Trương Văn Trí, anh bà con bên ngoại của cô Ba…
Ông chợt cười xòa :
– A… nhớ rồi… Trời ơi, hồi con đi có chút téo, xấu oắc… giờ về xinh đẹp như người mẫu châu Âu, chú nhìn sao ra chớ… Thôi, thôi… vô nhà đi đã… Đưa vali đây chú…
Cô lại dẫu môi, nũng nịu :
– Chú cứ chọc con, hồi xưa con cũng đâu đến nỗi xấu oắc… cũng ngó được chớ bộ…
Ông bước tới cầm quai kéo chiếc vali, một thoáng đụng chạm trên bàn tay trắng trẻo, mát mềm của cô làm ông giật mình. Vừa lúc đó, mắt ông đập vào ngực áo cô. Tiểu Anh không mặc nịt vú, hai đầu núm tròn tròn nổi rõ sau lớp vải thun mỏng rung rinh…
Sau khi sắp xếp chỗ nghỉ cho Tiểu Anh, hai chú cháu ra ngồi nói chuyện, hỏi thăm bao nhiêu là chuyện trên trời dưới đất. Ông Ba sau khi đã đắn đo, nhìn Tiểu Anh :
– Chú hỏi thiệt nghe, bây giờ chỉ có một mình chú ở nhà. Cô Ba con thì đi mấy tháng nữa mới về. Nếu con ở đây mà ngại thì chú giới thiệu để con qua ở tạm bên nhà người quen, cũng ở xóm này thôi, nhưng mà nhà họ toàn con gái không à…
Tiểu Anh lắc đầu ngắt lời ông :
– Không, không… con ở với chú được rồi… con cũng quen với cách sống và quan hệ bên kia rồi chú… không sao đâu. Ở nhà người ta con thấy ngại hơn là ở với chú… mà con ở với chú thì có gì đâu mà chú ngại, cùng lắm thì con với chú…
Nói tới đây cô dừng lại, nụ cười hóm hỉnh nở trên môi, cô nheo nheo mắt với ông đầy ẩn ý.
Về sau này, ông Ba mới hiểu được cái nụ cười cùng cái nheo mắt đó của cô. Nhưng bây giờ nghe cô nói vậy thì ông cũng yên tâm hơn. Có cô xuất hiện trong nhà, không khí trong nhà ông rộn rã hơn, ấm cúng hơn vì có tiếng nói, tiếng cười rộn rã của phụ nữ. Nhà cửa cũng sạch sẽ tinh tươm hơn, dù là con gái và đã đi nước ngoài sinh sống, nhưng Tiểu Anh cũng rất siêng năng việc dọn dẹp nhà cửa. Trong thời gian cô ở lại, ông nói với chị em Hồng Thu là ông ăn cơm ở nhà với chị Tiểu Anh, nếu hai chị em cần gì thì cứ gọi, ông sẽ qua… Mà thiệt tình, chị em Hồng Thu có cần gì ngoài cái chuyện đôi ba ngày thì ông qua cùng hai chị em quay cuồng náo nhiệt một chỗ là các cô thích rồi…
Mấy ngày đầu, ông đưa Tiểu Anh đi thăm chơi những nơi có điểm du lịch gần gần… Rồi cũng hết chỗ nên Tiểu Anh đề nghị ông cho cô đi chỗ nào xa xa, ở lại đêm cũng được mà gần gũi thiên nhiên thì cô thích hơn…
Vậy là, hôm nay ông cùng cô thuê xe đi đến một khu nghỉ dưỡng cách thành phố hơn hai chục cây số, nằm trong một khu rừng trong lành, mát mẻ. Ở đây người ta xây dựng, lắp đặt những căn nhà gỗ nhỏ có đầy đủ tiện nghi như một căn nhà cho gia đình bốn, năm người ở thoải mái…
Tới nơi, bước xuống xe, đặt túi đồ cá nhân xuống, Tiểu Anh vươn vai hít một hơi dài tràn đầy lồng ngực, cô kêu lên sảng khoái :
– Ô… thích quá chú ơi. Mát mẻ, trong lành mà yên bình nữa… Hì hì… chắc con ở đây luôn quá, chú ơi…
Nghe cô nói đùa, nhưng mắt ông lại đặt trên bầu ngực cô. Tiểu Anh quen tật không mấy khi mặc nịt vú nên khi cô vươn vai, chiếc áo thun trên người căng ra lộ rõ hai đầu núm vú rung rung trên hai bầu vú căng tròn và chiếc áo cũng tuột lên cao khoe phần da thịt trắng ngần như tuyết ở bụng… khiến ông mơ hồ một cảm giác say say…
Không nghe ông trả lời, quay lại thấy ông nhìn mình với ánh mắt say mê pha lẫn khao khát dục tính, cô đỏ mặt hạ hai tay xuống nhưng miệng cô lại mỉm cười…
Vô phòng tiếp tân, chọn một căn nhà gỗ nằm ở xa sát mép bìa rừng, bên hông nhà là một triền đồi thoai thoải xanh một màu cỏ non êm ái ngập nắng ấm áp. Hai chú cháu cất dọn đồ đạc rồi kéo nhau ra ngồi trên bãi cỏ sưởi nắng và chuyện trò.
Ông nhìn nghiêng một bên khuôn mặt trắng hồng, mịn màng đầy đặn của Tiểu Anh, lòng ông thoáng một chút ngộp thở. Hai gò má hồng hào làm ông chỉ muốn đặt môi mình lên đó để biết được cảm giác da thịt cô mềm mại ra sao… nhưng vai vế làm ông không dám, sợ cô cho là không đàng hoàng, lợi dụng. Nhưng Ba Nguyên không thể biết được trong lòng cô gái đang nghĩ gì…
Trương Tiểu Anh ra nước ngoài khi cô vừa học xong phổ thông, năm đó cô vừa 18 tuổi. Qua đó cô chỉ việc đi học tiếp đại học. Cuộc sống thoải mái ở nước ngoài, tập quán sinh sống của họ cũng làm cô không e ngại, giữ phận con gái như ở trong nước. Dù cô không phải là một cô gái sống buông thả hay dễ dãi trong chuyện quan hệ nam nữ, nhưng cô cũng không khó tính hay cứng nhắc gì. Khi không muốn thì có kề súng vô đầu cô cũng dứt khoát không làm. Khi cô đã thích làm điều đó thì cũng không ai cản ngăn cô được. Vì vậy trong suốt bảy năm học hai bằng đại học, cô cũng lần lượt quen biết và lên giường với hai người bạn trai… Nhưng cũng chỉ vài lần, cô cảm thấy không phù hợp với kiểu cách sống của họ nên cô dứt khoát chia tay… Hơn một năm qua cô không hề có thêm một người bạn trai nào nữa cho đến ngày cô trở về…
Sống vài ngày với Ba Nguyên, cảm nhận của một cô gái hiện đại làm cô nhìn thấy nơi ông những điều chân thật, dễ mến, vui vẻ… ông cũng không hề giả tạo trong những lần trò chuyện cùng cô. Chuyện cô có bạn trai và lên giường với họ cũng không làm ông khó chịu hay phê phán gì, ông nghe và chỉ cười, nhiều khi ông còn tỏ vẻ trầm trồ thán phục cách sống của cô ở nước ngoài và ông hiểu, mỗi nơi có một cách sống khác nhau…
Ông nằm dài, ngả lưng trên bãi cỏ ấm hơi mặt trời, nhắm mắt lim dim tận hưởng không khí ấm áp trong lành nơi ông và cô đang ở… Rồi ông có cảm giác Tiểu Anh cũng nằm xuống bên cạnh ông, cánh tay mặc áo thun ngắn tay của cô chạm nhẹ vào cánh tay ông mềm ấm như bông… Ông có cảm giác như có con gì bò trên môi mình, mở mắt ra ông hơi ngạc nhiên nhưng thích thú khi thấy cô đang vẽ một ngón tay trên môi ông, cô lướt qua lướt lại đầu ngón tay thật nhẹ như khẽ chạm mà thôi. Đôi môi có một chút son đỏ thơm mùi trái cây của cô chúm chím, mấp máy như hai cánh hoa đỏ run run trong cơn gió nhẹ… Ông mỉm cười :
– Làm gì vậy, nhỏ ?
Cô ghé sát khuôn mặt kề bên tai ông :
– Con muốn biết cái cảm giác khi con vẽ ngón tay trên môi chú…
Ông nheo mắt :
– Ngón tay thì làm sao biết rõ cảm giác bằng…
Thấy ông ngừng ngang, cô tò mò :
– Bằng gì, chú ?
Ông nhìn cô thật nồng nàn :
– Bằng môi con…
Nghe xong, cô rời ngón tay khỏi môi ông, nằm trở lại xuống cỏ. Sự yên lặng trùm lên, ông không nói gì nữa và cô cũng im lặng nhưng trong suy nghĩ của hai người đều hướng về một chuyện… Bàn tay cô sờ soạng rồi nắm chặc bàn tay ông trong sự im lặng đó, ông bóp nhè nhẹ tay cô rồi lần lần từng ngón tay dài thuôn nắn nắn trong mấy ngón tay mình…
Bất chợt Tiểu Anh ngồi lên, cô choàng một chân rồi ngồi trên đùi ông, háng cô áp ngay trên háng ông. Chống hai tay hai bên vai ông, cô nhìn xuống ông cũng đang ngước lên nhìn cô, hai đôi mắt của họ nhìn nhau, không nói lời nào nhưng họ đã hiểu nhau… Mái tóc dài của cô bay nhè nhẹ, vài sợi tóc uốn quăn quăn thỉnh thoảng che ngang mặt cô. Cô từ từ cúi xuống sát trên mặt ông, hai cánh môi đầy đặn, căng mọng thơm nức mùi son trái cây áp nhẹ trên đôi khô se của ông… Ngậm từng cánh môi ông cô mút nhẹ, đầu lưỡi cô lướt trên đó làm mềm môi ông ra. Ba Nguyên hé miệng ngậm đầu lưỡi cô mút vô miệng mình, hơi thở cô thoang thoảng mùi trái cây… Hai người trao cho nhau nụ hôn dài ngọt ngào, ngây ngất… Hai bàn tay ông Ba từ từ đưa lên hông cô, luồn dưới lớp áo thun, vuốt ngược lên rồi ấp trên hai bầu vú không có nịt vú của Tiểu Anh. Hai bàn tay ông không ngớt xoa nắn hai bầu vú căng mềm, mịn màng, nhưng mấy đầu ngón tay lại nghịch ngợm vân vê, khều nhẹ trên đầu núm vú cô… Sự kích thích trong nụ hôn dịu dàng nhưng nồng nhiệt cộng với khoái cảm trên hai bầu vú làn tràn khắp người cô. Không cố ý nhưng bất giác hông Tiểu Anh nhúc nhích cạ tới cạ lui trên háng ông… Qua mấy lớp vải ngăn cách nhưng cô thấy rất rõ cảm giác sung sướng giữa lớp thịt mềm mềm của cô được một đoạn dài cứng bên dưới cọ sát rất nhiều… Lâu lắm, Tiểu Anh rời môi khỏi ông, cô thì thào bên tai ông :
– Ngoài này gió lạnh quá, mình vô nhà đi chú…
Hai người nhổm dậy, nắm tay nhau như một đôi tình nhân bước vô căn nhà gỗ nơi bìa rừng…