Những người Đàn Bà Dâm Loàn - Phần 33
Một tháng sau…
Trên một khu sân chơi thuộc một khu công nghiệp cách xa thủ đô Hà Nội 50km về hướng Tây. Hắn đi lững thững trên quãng đường đi bộ. Mặt hắn đã đỏ phừng phừng. Có lẽ hôm nay hắn uống hơi quá. Những bước chân của hắn có phần hơi xiêu vẹo. Rồi bỗng nhiên, một cánh cửa ô tô con bật mở làm hắn giật mình:
– Ai vậy, bị mù hay sao? – Hắn bực mình gắt lên.
Trong xe, một đôi chân trắng muốt thò ra, một cô gái với mái tóc dài óng ả bước ra khỏi xe. Chiếc váy ngắn diêm dúa lên tới tận đùi làm cho hắn choáng ngợp. Bầu ngực nàng ta lấp ló nửa kín nửa hở trông vô cùng khiêu gợi. Hắn ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt của cô ta. Trời ơi… đẹp quá… đẹp như hoa hậu vậy. Kìa… cô ta đang mỉm cười với mình sao.
– Anh yêu… anh say quá rồi… để em giúp anh giải rượu nha.
Trời ơi… đây có phải là mơ không? Nếu là mơ thì làm ơn đừng tỉnh lại. Giọng nói của người Sài Gòn thật là ngọt quá… hắn cười he hé:
– Thật sao… hehe… vậy… mau giải rượu cho anh đi.
Hắn nhào tới vồ lấy nàng trong tiếng cười khúc khích của cô gái. Chiếc xe hơi lao vun vút trên đường rồi dừng lại tại một khách sạn quan trọng. Cánh cửa phòng bật mở. Hắn đè cô gái dính chặt vào tường rồi hôn vồn vã lên bầu ngực của cô:
– Ấy… từ từ… anh lên giường nghỉ đi… đợi em đi tắm đã. Hihi…
– Ưm… ôi… em đẹp quá… để anh tắm cho em đi… hehe…
– Ưm… ấy… từ từ… cưng đang say rượu, gặp nước là dễ ngủm đấy… để em tắm xong rồi em phục vụ cưng… ha…
Nói đoạn, cô ta hôn chụt lên môi hắn. Quá sung sướng, hắn cười hehe:
– Hehe… vậy nhanh lên, anh chờ.
Hắn mỉm cười nhảy lên giường, tiếng nước róc rách trong nhà tắm càng làm hắn nôn nao khó chịu, hắn lôi con cu ra sục sục, rồi mặt nhắm dần, chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay. Thảo Nguyên trở ra với chiếc khăn tắm quấn ngang ngực. Che hờ hững cặp giò của nàng. Nàng bước tới lay lay vào chân hắn:
– Anh ơi… dậy đi…
Hắn gạt hay rồi tiếp tục ngáy khò khò. Con cặc hắn nửa mềm nửa cứng trông đến kinh tởm. Thảo Nguyên mỉm cười với tay lấy ra một chai xịt trong túi xách, nàng xịt xịt lên mũi hắn, Tiếng ngáy ngắt dần, hắn chìm sâu vào giấc ngủ vùi, nàng mỉm cười:
– Đồ khốn, cóc ghẻ mà định đòi ăn thịt thiên nga.
Thảo Nguyên bước ra mở cửa. David Đức bước vào, nhìn hắn như cái xác rũ rượi trên giường, David Đức bật cười:
– Tất cả đã xong hết rồi chứ?
– Mọi thứ theo kế hoạch. Trưa mai hắn mới có thể dậy được.
– Vậy chúng ta đi thôi, trưa mai lúc hắn gần tỉnh lại thì quay lại tiếp.
David Đức quay ra định đi thì bị Thảo Nguyên giữ tay lại:
– Khoan đã. Chưa thể đi được?
– Sao vậy?
– Hắn khá thông minh, nếu không làm cho thật giống, hắn sẽ không tin đâu.
– Cái gì… em định…
– Hihi… em hứa… chỉ dùng tay thôi… bất quá dùng miệng một chút…
Thảo Nguyên nhoẻn miệng cười:
– Hừ… thật lắm chuyện… biết vậy đổi kế hoạch khác…
– Hihi… nhớ… đi mà…
– Được rồi, tùy em đấy.
David Đức khó chịu quay mặt đi. Thảo Nguyên bật cười, anh đang ghen sao. Nàng quay lại nhìn con cu của hắn nằm vắt vếu sang một bên mà không khỏi kinh hãi. Cu gì mà to dữ vậy. Tháo chiếc khăn tắm ra, Thảo Nguyên hoàn toàn trần truồng, nàng bò tới lột chiếc áo phông của hắn ra khỏi đầu, khó khăn lắm nàng mới cởi được quần áo hắn ra vì tên khốn này khá nặng. Con cu hắn lúc này nằm vắt vẻo sang một bên. Nàng ngồi xuống, quỳ dưới chân hắn, tay tóm lấy con cu mà xóc nhẹ.
Con cu nửa mềm nửa cứng của hắn nằm gọn trong vòng tay Thảo Nguyên, nàng sục lên sục xuống từ từ, nó vẫn chưa có dấu hiệu cứng hơn. Nàng cho luôn một tay khác vào khe đít hắn mà day day kích thích. Gã này chưa tắm hôi quá trời. Mùi vị hăng hắc của hắn làm nàng khó chịu. Thật là quá đen đủi mà. Thảo Nguyên rủa thầm trong bụng như vậy. Nàng bắt đầu xọc xọc nhanh hơn.
Con cặc hắn tới lúc này từ từ to ra và nằm chật ngất trong tay nàng. Thảo Nguyên vuốt nhanh, vuốt mạnh. Đầu khấc hắn lúc này đã nở ra to bè, lòi hẳn ra nơi tay nàng mỗi khi nàng vuốt xuống. Ngẩng đầu lên, Thảo Nguyên thấy hắn khẽ nở nụ cười thỏa mãn nơi cửa miệng. Gì vậy, chưa chịu xuất ra, sao mà dai dữ vậy trời. Nàng nghĩ thầm…
Suốt mười phút sử dụng tay, con cặc hắn vẫn trơ như cột buồm, chỉ có to và cứng thêm chứ nhất định không chịu xuất. Cực chẳng đã, Thảo Nguyên thở dài thực hiện chiêu cuối cùng. Nàng cúi xuống cặc hắn, le lưỡi liếm quanh đầu khấc rồi há ra mà mút lấy nó thật mạnh. Cả cái đầu rùa bẩn thỉu của hắn chui tọt vào trong cái miệng thơm ngát của Thảo Nguyên, tay nàng liên tục sục sục thân cặc dưới:
– Ư… ư… tuyệt quá…
Hắn khẽ nói trong mơ. Nàng làm như vậy một hồi, hắn vẫn khôi chịu xuất, đầu khấc chỉ rỉ ra chút nước nhờn trong veo chứ không phải tinh khí. Thảo Nguyên bực mình, nàng lấy khăn ướt lau sạch đầu khấc của hắn rồi co chân bò hẳn xuống giường. Mông nàng nhổm cao hẳn lên khiến cho khe âm hộ vun ra hẳn phía sau trông vô cùng kích thích.
Miệng Thảo Nguyên vục hẳn vào khúc thịt của hắn, Nuốt trọn nó vào họng. Nàng đang khẩu dâm cho hắn một cách thực thụ, chuyên nghiệp chứ không làm qua loa như ban nãy nữa. Con cặc bõng nhẫy của hắn cứ hiện ra rồi lại mất hút trong miệng nàng. Vậy mà cùng lắm thi thoảng hắn chỉ rên lên vài câu cảm thán.
– Ư… ưm…
Thảo Nguyên bỗng nhiên nhả dương vật hắn ra mà rên lớn. Hai mông nàng đang bị giữ chặt. Từ phía sau, một khúc thịt cương cứng nóng hổi đang từ từ tiến sâu vào trong người nàng. David Đức giữ chặt mông nàng, hắn nhấp lia lịa con cặc cứng ngắc vào lồn Thảo Nguyên. Từ nãy tới giờ, coi nàng kích dục cho gã kia bằng tay đã khiến hắn khó chịu lắm rồi, đến khi nàng dùng miệng thì hắn đã không thể chịu được nữa. Hắn lột quần áo, con cặc hắn chĩa lên ngạo nghễ, hắn từ từ tiến tới giữ chặt lấy mông Thảo Nguyên rồi xâm chiếm một cách phũ phàng, không rườm rà, không câu nệ, cũng không nhẹ nhàng. Mặt hắn đỏ gay gắt, có lẽ hắn đang ghen.
Hắn nắc như điên dại vào người Thảo Nguyên khiến nàng chơi vơi. Hắn kéo cặc ra rồi lại đẩy mạnh vào, mỗi khi hắn đẩy tới là Thảo Nguyên lại bị động nuốt trọn dương vật của gã kia, Rồi mỗi khi hắn kéo lại thì nàng lại nhả luôn nó ra. Cứ như thế, Thảo Nguyên đang bị một người địt từ phía sau, còn nàng đang bú cặc một người từ phía trước. David Đức nắc lia lịa vào người nàng, mạnh mẽ vào vũ bão, làm cho con cặc gã kia cứ thế chui tuột vào họng nàng, ngập lút cán. Miệng nàng chật hẹp như âm hộ của nàng vậy, làm cho gã kia dù trong mơ cũng sướng khoái vô cùng. Gã ôm lấy đầu nàng, gầm lên:
– A… a… a…
Gã xuất xối xả tinh trùng vào miệng nàng. Con cu tuột ra ngoài, bắn đầy cả lên mặt Thảo Nguyên. Cũng là lúc vừa hay David Đức kéo nàng ngồi dậy, hắn lôi nàng vào nhà tắm, xả từng dòng nước ấm lên người Thảo Nguyên. Nàng bị David Đức ấn vai quỳ xuống, hắn nhét con cặc ướt nhẹp dâm khí vào miệng nàng. Thảo Nguyên há lớn miệng, nàng mút chặt con cặc nuốt lại chính dâm thủy của nàng dính trên thân cặc. David Đức nắm chặt lấy đầu Thảo Nguyên ấn dương vật nhịp nhàng ra vào trong miệng nàng.
Lát sau hắn rút phăng dương vật ra khỏi miệng nàng, kéo Thảo Nguyên xoay người lại, để nàng chống tay lên thành bồn tắm, tiếp tục công phá âm hộ nàng từ phía sau. Thảo Nguyên chổng mông, rên lớn khi âm hộ nàng tiếp tục bị tách ra và khoan phá sâu vào. David Đức nhấp lia lịa, từng dòng nước chảy vào khe mông của nàng bị anh dập cho bắn tung tóe. Thảo Nguyên chơi với, sung sướng, rên la khắp căn phòng tắm.
David Đức xoay người nàng lại. Bế thốc Thảo Nguyên lên, hai tay nàng vít lấy cổ hắn, tiếp tục làm tình với hắn theo tư thế hắn đứng, nàng quắp chân lên hông hắn, tiếp tục nhún nhảy. Lát sau David Đức ép nàng vào tường, một chân nàng bị hắn gác lên cao, cứ thế hắn thúc lia lịa vào người nàng. Cả người Thảo Nguyên cứ nẩy lên từng hồi theo từng cú nhấp của hắn. David Đức gầm lên, hắn rùng mình phun từng dòng từng dòng nóng hổi vào người Thảo Nguyên. Nàng cũng giật giật, lên đỉnh cùng một lúc với hắn, Thảo Nguyên duỗi ra, xụi xuống như cọng bún vậy…
– Á… á… á… anh là ai… người đâu… cứu tôi…
Thảo Nguyên hét lớn, nàng co chiếc mền mỏng quấn chặt lấy cơ thể mình, giọng run run. Hắn giật mình mở mắt. Hắn nhổm dậy và thấy mình hoàn toàn trần truồng, con cặc hắn cứ lủng lẳng trên đùi, Thảo Nguyên lại hét lớn:
– A… a… a… khốn kiếp… anh là ai… tại sao tôi lại ở đây… anh đã làm gì tôi… huhu…
– Ơ… cô gì ơi… tôi xin lỗi… sao tôi không nhớ gì hết thế này?
Hắn đang luống cuống thì cánh cửa bật mở, ba gã đàn ông cơ bắp lao vào:
– Thằng khốn kiếp… mày có biết cô ấy là ai không? Hôm nay thì mày tới số rồi.
Cả ba gã không nói không rằng, lao vào đấm đá túi bụi mặc cho hắn van xin thảm thiết:
– Ôi… dừng lại… em xin các anh… ối… em không biết gì hết… xin các anh…
Thân hình bầm dập của hắn được lôi sềnh sệch vào nhà một căn nhà vườn cách đó vài km. Trong phòng khách, một người đàn ông măt mặc lịch lãm đã chờ sẵn. Ba gã khia ném hắn vào trong rồi lễ phép:
– Sếp… chính là tên này, để em giết nó cho sếp hả dạ.
Hắn vừa nói vừa dơ nắm đấm lên, gã kia giật bắn mình lùi lại. Vừa hay người đàn ông bệ vệ kia hắng giọng, gã vội thu tay. Rồi anh ta hất hàm. Ba gã lễ phép đi ra mất, không quên ném cái nhìn sắc như dao cạo về phía tên ăn đòn. Cánh cửa phòng khách được khép lại, David Đức rít một hơi thật sâu rồi dụi điếu thuốc vào cái gạt tàn:
– Dám ngủ với cả người phụ nữ của tôi… xem ra cậu chán sống rồi đúng không?
Gã kia nghe vậy thì giật mình:
– Sếp ơi… huhu… em say quá… em không biết cái gì hết… xin sếp tha cho em lần này… em xin hứa sẽ không bao giờ có lần sau đâu ạ.
Gã vừa mếu máo vừa đưa khuôn mặt tím bầm lên trông vô cùng thảm thiết:
– Hahaha… cậu nghĩ cậu có tư cách để van xin tôi à. Người đâu… lôi nó đi, làm cho gọn gàng vào.
David Đức gằn giọng lên, cánh cửa bật mở, ba gã ban nãy hành hung hắn bước vào. Một thằng lao đến tóm đầu hắn hả hê:
– Haha… mày tới số rồi con ạ.
– Đừng… đừng… em van xin sếp… tha cho em lần này đi sếp ơi… chỉ cần sếp tha cho em… em xin làm trâu làm ngựa cho sếp. Sếp ơi… huhu…
Gã dãy đành đạch lên. Van xin không ngừng. Bất lực bị gã kia kéo lê ra tận cửa. Cánh tay David Đức dơ lên. Gã dừng lại. David Đức phẩy tay, bọn chúng lại đi ra. Gã hoàn hồn, bò bò đến chân David Đức như một con chó, quỳ xuống van xin:
– Huhu… cảm ơn sếp… cảm ơn sếp đã tha cho em…
– Có thật là cậu sẽ làm mọi điều cho tôi chứ. – David Đức nhẹ giọng.
– Dạ… chỉ cần là em làm được. – Hắn như mở cờ trong bụng, gật đầu lia lịa.
– Được, vậy đứng lên, ngồi xuống đây.
– Ấy, không cần đâu sếp. Sếp cứ sai bảo luôn cũng được, em sẽ đi làm ngay.
– Được rồi, cứ ngồi xuống đi đã, cậu phải ngồi xuống, tôi mới nói cụ thể được chứ.
David Đức dìu hắn xuống ghế sofa. Một lát sau, hắn đã bình tĩnh trở lại, anh ta mới lên tiếng:
– Tôi biết, cậu là một trong những nhân viên phụ trách bộ phận kỹ thuật của khâu sản xuất nước giải khát bên Beverage.
– Dạ. Sếp nói đúng.
– Tôi cũng biết, cậu có một đứa em đang bị tạm giam vì tội tổ chức đánh bạc tuần trước, nếu cậu làm cho tôi việc này. Tôi sẽ giúp cậu ta trắng án ngay lập tức.
– Ôi. Vậy thì tốt quá, mong sếp giúp đỡ… em xin chân thành cảm ơn. Không biết sếp muốn em làm việc gì? – Mắt hắn sáng rực lên như đèn pha. Đây đúng là điều hắn trăn trở suốt thời gian qua. Hắn làm gì có tiền mà lôi em hắn ra khỏi vũng lầy đó. Và nếu không có, án nặng nhất có thể bóc lịch mấy năm chứ chả chơi.
– Mọi thủ tục bên công an tôi đã lo xong hết rồi, vài ngày nữa cậu sẽ được gặp lại em trai của mình. Ngay khi cậu ta ra tù, tôi muốn cậu làm thế này… thế này…
David Đức thì thầm nho nhỏ vào tai gã. Gã nghe xong giật bắn mình:
– SẾP… không được… nếu chủ tịch Hoàng Long điều tra ra… anh ta sẽ giết tôi mất.
David Đức ném luôn một cọc tiền xuống bàn, lạnh lùng:
– Đây là 20 ngàn USD. Xong việc, các cậu tốt nhất nhanh chóng cuốn xéo khỏi nơi này, mà tốt nhất là đất nước này. Đừng để hắn tìm ra là được. Nếu như hắn tìm thấy, thì tôi cũng không bảo vệ được mạng của các cậu đâu.
Gã nhìn xấp tiền trên bàn, rồi nhìn mặt David Đức:
– Sếp… người đã chuẩn bị trước, đây hoàn toàn là một cái bẫy người dành cho tôi đúng không? Đêm qua tôi say rượu như vậy, làm sao mà làm gì được cô ta chứ.
David Đức lạnh lùng cười nhạt:
– Cậu muốn nghĩ thế nào thì tùy, nhưng bây giờ, tên đã kéo rồi, không thể không bắn. Nếu cậu muốn được nhìn xác em trai mình thì bây giờ có thể từ chối, còn nếu không, hãy cầm tiền và biến khỏi đây ngay.
Gã nhìn xấp tiền, cân nhắc một hồi lâu, bây giờ cũng chẳng còn đường lùi nữa rồi. Hắn từ từ đưa tay cầm lấy xấp tiền trước mặt:
– Nên nhớ, cậu có một tuần để làm việc, và tốt nhất đừng nghĩ tới chuyện bỏ trốn. Người của tôi lúc nào cũng có thể lấy mạng các cậu.
Hắn quay ra, lặng lẽ đóng cửa phòng…
Một tuần sau:
– Chào bác, chào bác…
– Xin chào các cậu…
Ông bảo vệ lần lượt mỉm cười chào đám công nhân đang lũ lượt rời khỏi phòng kỹ thuật. Sau khi người cuối cùng bước ra khỏi phòng, ông dạo mắt nhìn quanh, không thấy ai bên trong, ông mới đóng cửa đi về. Cảm giác không còn bóng người nữa, lúc này gã mới chui ra từ nơi ẩn nấp. Cầm chiếc bình thuốc sâu nhỏ xíu trên tay, gã run run mở nắp, đổ hết nước trong đó vào bình dung dịch màu đỏ. Sau đó nhấn nút. Dây chuyền sản xuất tự động chạy, một loạt các chai nước giải khát cứ lần lượt chạy ra. Tay gã run bần bật, gã lau mồ hôi rồi lặng lẽ chui qua khe cửa hẹp rồi chuồn mất…