Những người Đàn Bà Dâm Loàn - Phần 28
Bị đánh thuốc, hai ba con Thảo Anh chả khác gì cuồng dâm gặp yêu nữ, bị hai gã kia hành hạ nãy giờ mà nàng vẫn khao khát, vẫn thèm muốn và chưa có dấu hiệu hạ dục. Ôm chặt lấy tấm thân mềm mại, rũ rượi của Thảo Anh, ông vươn luôn một tay lên bóp nghiến lấy cặp vú bầm dập của nàng một cách thô bạo. Tay con lại ông cầm lấy con cặc nóng bỏng như thanh sắt nung, kề ngay cửa lồn nàng mà đóng mạnh một cú: Phập…
– A… a… a…
Thảo Anh hét lên, cong người đón nhận con cặc ba chồng. Sau cú nhấp đầu tiên, cặc ông đã ngập lút cán trong lồn Thảo Anh. Ông rút ra rồi lại đóng mạnh vào một cái nữa. Thảo Anh lại cong người rên lớn:
– Á… á… á… sướng… ư… ư…
Rõ ràng đó là tiếng rên của khoái cảm, của sung sướng, hưởng thụ chứ không phải của đau đớn, dằn vặt. Âm hộ nàng tiếp tục tiết ra nước nhờn hỗ trợ cho khúc thịt thứ ba trong ngày. Ông Thành ôm trọn thân hình của Thảo Anh vào lòng rồi siết chặt nàng lại mà đâm cặc vào lồn một cách hung tợn, dữ dội như muốn nghiền nát con mồi. Ông nằm đè lên người Thảo Anh, mông của ông dập lên dập xuống, ào ào, bầm bập. Ông dập con dâu như điên dại một hồi thì bế thốc nàng lên xoay thân hình nàng úp mặt xuống, chổng mông Thảo Anh lên, rồi từ đằng sau mà dập cặc vào lồn nàng không ngừng.
Chơi kiểu chó. Ông Thành thúc chan chát vào khe mông con dâu, khiến cho người Thảo Anh cứ như bị nhào tới sau mỗi cú dập khiến cho nàng phải đưa hai tay ra mà bám chặt lấy đầu giường. Bị dập tả tơi như vậy nhưng Thảo Anh vẫn không ngừng rên rỉ, xuýt xoa. Ông chơi càng hăng thì nàng la càng lớn. Tiếng da thịt hài người va vào nhau bầm dập và tiếng rên la thống khoái quyện lẫn vào nhau vang khắp căn phòng ngủ kín đáo của hai vợ chồng nàng.
Hai thằng cướp vơ vội tư trang của chúng, lấy luôn số tiền Thảo Anh để trên bàn rồi đi nhanh ra cổng. Chúng quay trở lại quán cafe ban nãy. Khoảng 10 phút sau. Gã anh đưa ống nhòm lên nhìn về phía căn nhà, chiếc ô tô đen bóng của Trung lúc này đánh vào. Gã nhếch mép cười nửa miệng:
– Haha… về mà xem ba và vợ mày đang chơi nhau. Hehe… thật là thú vị. Về thôi mày…
– Dạ… đại ca.
Hai thằng nhanh chóng chuồn mất, gã em lải nhải bên tai:
– Tiếc là em chưa xuất được vào lồn nó. Hay lần sau lại đến đi đại ca…
– Thằng điên, mày muốn chết à… đi mau…
…
Trung ngồi im trên giường, cơn giận vẫn chưa hạ xuống. Anh gằn giọng:
– Thằng khốn kiếp, bỉ ổi, vô liêm sỉ.
Trung lôi điện thoại ra bấm số. Anh sốt ruột đi đi lại lại trong phòng. Chuông đổ tới gần cuối, đầu kia mới chịu bắt máy:
– Thằng khốn, tại sao mày lại làm vậy. – Trung gầm lên ngay khi hắn vừa bắt máy.
David Đức vẫn rất bình tĩnh:
– Tôi đã nói, nếu không nghe tôi, anh sẽ phải trả giá. Sao, giờ thì tin chưa?
– TAO SẼ GIẾT MÀY.
Trung vẫn gầm lên trong điện thoại làm Thảo Anh ngồi trên giường co rúm người lại. Thế nhưng đầu dây bên kia vẫn rất bình tĩnh:
– Bình tĩnh, hay xem nốt phần quà Thảo Nguyên đã nhét vào túi áo anh. Xem kỹ rồi, tôi tin anh sẽ hạ giọng và chịu thương lượng lại với tôi.
Trung giật mình. Anh chạy vội tới lôi trong túi áo ra một chiếc USB. Trung nhớ lại, lúc nhường chỗ cho hai người nói chuyện. Thảo Nguyên có bước qua sát người anh. Cô ta đã nhanh trí thả chiếc USB vào trong túi áo vest của Trung. Anh lao đến bên chiếc laptop trên bàn, bật máy và run run cắm vào. Trên màn hình, là hình ảnh cuồng quay, trụy lạc của anh với mẹ con Quỳnh Mai.
Cả ba người làm tình ở mọi tư thế, mọi ngóc ngách trong căn biệt thự. Tiếng rên rỉ, khoái lạc của họ vang lên trong chiếc laptop. Trung rã rời. Anh đã sập bẫy Thảo Nguyên ngay từ khi đó. Cô ta, là cô ta đã gắn camera khắp nhà Quỳnh Mai khi tiếp cận anh. Mục đích là để quay lại những hình ảnh này. Tiếng rên của mẹ con Quỳnh Mai trong máy tính mỗi lúc một lớn hơn khiến anh thấy lạnh người. Anh đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của chúng:
– Anh Trung, thế này là thế nào?
Trung quay lại nhìn Thảo Anh, khuôn mặt ngân ngấn nước mắt với hàng tá câu hỏi trong đầu khiến anh không biết phải trả lời ra sao. Anh cũng không biết phải đối diện với Thảo Anh thế nào, trong hoàn cảnh này, anh hoàn toàn là người có lỗi. Việc để chúng đột nhập vào và gây ra chuyện với ba và vợ cũng là lỗi của anh. Nhìn vợ, Trung lắp bắp:
– Anh… anh…
Trung chưa biết phải nói thêm thế nào, thì trong màn hình máy tính, bỗng nhiên phát ra tiếng cười ha hả của một gã đàn ông:
– Haha… Không ngờ hai mẹ con nó lại ngon thế này, cả mẹ lẫn con.
– Phải đó đại ca, chúng ta đúng là số hưởng mà. Hehe…
Trung quay lại nhìn, trong video không phải là anh nữa mà là hai gã đàn ông khác đang địt phành phạch vào hai mẹ con Quỳnh Mai và Quỳnh Anh. Quỳnh Mai nằm ngửa, đang bị một gã đàn ông thúc lia lịa dương vật gã vào lồn. Còn Quỳnh Anh thì chổng mông lên và bị tên còn lại đóng phầm phập theo kiểu chó. Cả hai gã vừa địt vừa thoải mái trò chuyện như thể mẹ con Quỳnh Mai là món đồ chơi của chúng vậy. Thảo Anh nhìn màn hình, giọng run run:
– Là chúng… chính là chúng…
– Em nói cái gì? – Trung giật mình quay lại.
– Chính là hai gã… đã vào đây… hôm nay… anh gây thù chuốc oán với ai vậy? Mà để chúng phá nát gia đình chúng ta ra thế này.
– Anh… khốn kiếp mà. Anh sẽ giết hắn.
Trung tức giận giật phăng chiếc USB ra ném mạnh vào tường. Tiếng chuông điện thoại lúc này vang lên, Trung với vội anh gạt máy và gào lên:
– Rốt cuộc mày muốn gì, tao có thù oán gì với mày, thằng khốn.
Bên kia đầu dây, David Đức vẫn rất biết cách chọc giận Trung:
– Anh nghĩ xem, sẽ thế nào nếu tôi tung những video này lên trên mạng. Họ sẽ nghĩ gì về gia đình anh. Họ sẽ bàn tán chia sẻ những đoạn clip quý như vàng này, họ sẽ bàn tán về cơ thể của vợ anh, của chị họ anh, của cháu gái anh. Sẽ thú vị lắm đây.
– MÀY MUỐN GÌ… RỐT CUỘC MÀY MUỐN GÌ. – Trung gầm lên căm phẫn.
– Tôi đợi anh và vợ anh ở tầng cao nhất của khách sạn Hanoi Club. Tôi sẽ nhắn tin số phòng cho hai người. Nếu 30 phút nữa mà anh và vợ anh không tới, nó sẽ ngập tràn trên FB. Và các trang mạng xh khác. Tôi sẽ cho hai người sự lựa chọn. Nên nhớ. Quyết định là ở anh.
– Alo… alo… THẰNG KHỐN.
Trung ném mạnh chiếc Iphone X xuống giường.
– Đi mau, em sẽ đi cùng anh.
– Cái gì. Không… anh không thể để em gặp nguy hiểm thêm một lần nào nữa.
– Anh nghe hắn nói rồi đó. Anh muốn cả thế giới xem clip và bàn tán về vợ, chị và cháu gái anh sao? Nhanh lên, thân thể bị xúc phạm là quan trọng, nhưng danh dự quý giá hơn nhiều. Đi mau xem hắn muốn gì…
Thang máy đưa Trung và Thảo Anh lên trên tầng cao nhất của khách sạn Hanoi Club. Hai người đến số phòng đã được nhắn tin. Trung còn đang do dự thì Thảo Anh đã gõ cửa, một cô gái xinh như hoa mở cửa. Nhìn thấy hai người, cô ta mỉm cười:
– Mời vào.
Trung không thèm liếc mắt nhìn Thảo Nguyên, anh bước vào, Thảo Anh theo ngay phía sau. Trên chiếc bàn đàm phán, David Đức đã ngồi chờ sẵn. Sau lưng hắn là hai gã đã đột nhập vào nhà anh hồi chiều. Cả hai thằng nhếch mép cười khểnh nhìn Thảo Anh:
– Xin chào… nhớ bọn anh chứ.
– TAO GIẾT CHÚNG MÀY.
Trung lao vút lên nhưng bị Thảo Anh kéo tay lại. Gã anh ngồi sau rút ra một khẩu súng lục, chĩa vào đầu Trung hợm giọng:
– Mày có bản lĩnh đó không? Lên đi.
– Bình tĩnh đi anh… đừng trúng kế hắn. Mau ngồi xuống.
Thảo Anh đẩy Trung ngồi xuống ghế, nàng ngồi ngay bên cạnh anh. David Đức lúc này mới lên tiếng:
– Vô lễ.
– Dạ… xin lỗi sếp. – Hắn khúm núm.
– Mau đi ra ngoài, tôi có chuyện riêng muốn nói chuyện với họ.
– Vâng. Thưa sếp.
Hai gã du côn liếc mắt nhìn Trung, cười khểnh rồi khệnh khạng đi ra ngoài. Cánh cửa phòng đóng lại. Thảo Nguyên đi tới ngồi ngay bên cạnh David Đức. Trung lúc này mới đưa ánh mắt đỏ ngầu ném về phía Thảo Nguyên:
– Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy. Họ là người nhà của cô mà? – Trung ám chỉ đến hai mẹ con Quỳnh Mai.
– Em xin lỗi, nhưng em không còn cách nào khác, mong hai người tha thứ. – Thảo Nguyên cúi đầu, cô cảm thấy mình có lỗi với anh.
– Đừng trách cô ấy. Là do tôi ép cô ấy làm vậy thôi.
David Đức chắn đòn cho Thảo Nguyên. Trung nhìn David Đức, giọng hắn cứng rắn:
– Nếu anh muốn tôi phải rời bỏ Beverage để về làm việc cho tập đoàn rác rưởi của anh. Thì sẽ không bao giờ có chuyện đó. Nếu muốn, anh cứ tung chúng lên mạng. Chúng tôi đủ tự tin đương đầu với sóng gió. Còn nếu anh vẫn muốn giở cái trò bỉ ổi như cách các anh vừa làm, tôi cũng sẽ chơi sòng phẳng với anh.
Trung nắm chặt tay Thảo Anh quả quyết:
– Còn anh cho rằng, chuyện vừa rồi có thể làm cho tình cảm vợ chồng tôi rạn nứt thì anh nhầm to rồi. Cho dù thế nào, trong trái tim chúng tôi vẫn luôn giành cho nhau những vị trí quan trọng nhất.
Thảo Anh nhìn anh, mắt ngấn lệ, cảm động. Nàng không nghĩ, sau ngần ấy chuyện đã xảy ra, anh vẫn yêu nàng như vậy. David Đức nhìn hai người một lúc lâu, rồi bất ngờ cười phá lên:
– Hahaha…
– Anh cười cái gì? – Trung gay gắt.
– Anh gay gắt quá rồi đó. Hôm nay tôi tới đây, là giành cho hai người một sự lựa chọn nữa.
– Lựa chọn? Lựa chọn gì?
David Đức nhìn thẳng vào mắt Trung, anh nói nhẹ:
– Anh không muốn vào làm cho Minh ký cũng được. Nhưng hãy rời khỏi Beverage.
– Cái gì?
– Như vậy, anh sẽ không mang tiếng là phản bội. Hãy tìm một lý do nào đó, sau đó qua nước ngoài mà làm việc. Một vài năm sau, anh quay lại, khi đó Beverage sẽ là của tôi, lúc đó, anh muốn làm gì, tôi cũng sẽ không ngăn cản.
– Ha. Anh tự tin như vậy sao? Rằng anh sẽ nuốt trọn Beverage.
Trung cười khẩy, mỉa mai hắn.
– Chỉ cần anh rời khỏi đó. Một năm sau. Beverage chắc chắn sẽ là của tôi. Còn vì sao tôi lại muốn làm gỏi nó, sau này tôi sẽ giải thích. Bây giờ hai người có thể về. Còn nữa. Đó là sự lựa chọn cuối cùng của hai người. Như vậy là tôi đã ưu ái lắm rồi. Anh hãy cân nhắc cho kỹ. Beverage với anh quan trọng, hay gia định anh, ba anh, cô vợ xinh đẹp của anh, còn cả chị và cháu gái anh nữa. Bên nào quan trọng hơn. Chắc chắn anh đã có sự lựa chọn. Những gì cần nói, tôi đã nói hết. Bây giờ thì hai người có thể về.
Trung đứng dậy, dắt tay Thảo Anh ra khỏi căn phòng đó, anh không thèm chào, cũng không muốn nhìn cái bản mặt khó ưa của hắn thêm một giây phút nào nữa.