Những người Đàn Bà Dâm Loàn - Phần 23
– Chết rồi, Thảo Anh tới…
Phản xạ nhanh như chớp, Thảo My bật dậy, túm lấy quần áo rồi ngồi thụp xuống gầm bàn, ngay giữa chân giám đốc Trung. Anh không kịp mặc quần, chỉ kịp sửa lại chiếc áo sơ mi, anh kéo sát chiếc ghế vào bàn, chĩa con cặc ngay miệng Thảo My. Vừa đúng lúc đó, Thảo Anh đẩy cửa bước vào:
– Em… em đã tới rồi sao? – Trung mỉm cười nhìn vợ.
– Thảo My nói với anh rồi à. Con nhỏ này không giữ được cái gì lâu. Nó vẫn chưa tới à?
– Chưa… cô ấy chưa tới… có lẽ đang bận ở phòng bên, em thử sang đó xem sao. Sau đó anh sẽ thu dọn tài liệu rồi ba chúng ta đi liên hoan.
– Vâng… để em sang xem nó làm gì mà lâu vậy, gọi điện cũng không thèm bắt máy nữa.
Thảo Anh vừa quay lưng ra thì Trung bị Thảo My tấn công, con cặc anh cứ chĩa ngay miệng nàng thì sao mà nàng chịu được, Thảo My há miệng bao trùm lấy đầu khấc của nó bằng cái miệng nóng ấm của mình rồi nút thật mạnh:
– Ôi… ưm…
– Anh không sao chứ? – Thảo Anh giật mình quay đầu lại.
– Không… cuộc họp làm anh hơi mệt chút thôi. Ư…
– Có thật là anh không sao không, em thấy anh không được khỏe.
Thảo Anh vừa nói vừa bước lại gần khiến Trung giật mình:
– Ấy… anh không sao thật mà… anh sẽ khỏe ngay thôi… em sang gọi Thảo My đi…
Thảo Anh bước sát tới bàn, nhìn thẳng vào mắt chồng bằng nụ cười bí hiểm, nàng buông lơi:
– Anh vẫn còn muốn giấu em sao… bồ bò ra được rồi đó My.
Trung tái mét mặt, con cặc xẹp hẳn xuống, trong khi bên dưới, Thảo My lồm cồm chui ra khỏi gầm bàn, trần truồng trước mặt hai người, nhìn mặt Thảo Anh, nàng ngượng ngùng nhoẻn cười:
– Hihi…
– Em… em… nghe anh giải thích… – Trung lúc này mới ú ớ…
– Thích thích cái gì… anh ngủ với My bao lâu rồi… nói nhanh…
– Ơ… thì… từ ngày cô ấy mới vào đây thôi… nhưng em yên tâm… bọn anh chỉ là nhu cầu… không có ý lừa dối em đâu…
– Hứ… ngủ với bạn vợ lại còn nói không lừa dối vợ hả… a giỏi quá ha…
– Thảo Anh… đừng… cho anh xin lỗi… anh hứa chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Trung giật thót, anh thấy lạnh gáy, lo sợ Thảo Anh sẽ ly dị, anh chạy vội đến nắm tay vợ, run run, trong khi bên cạnh. Thảo My đang mặc dần đồ vào người, nàng không nhịn được nữa, bật cười ngặt nghẽo, Trung lại tưởng Thảo My giở trò, nên càng sốt ruột:
– Thảo My, em cười gì, mau xin vợ anh tha thứ cho chúng ta đi.
– Tha thứ cái gì, cô ấy chả biết tỏng chuyện của chúng ta từ khi a vào SG công tác rồi, thôi, anh ấy sợ lắm rồi, bồ đừng làm anh ấy mất mật nữa.
Thảo My vừa cười vừa nói, Trung bị hai người phụ nữ đưa đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Anh quay sang nhìn vợ, thấy Thảo Anh cố nhịn cười mới biết mình bị lừa. Trung thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, Thảo Anh mới véo tai chồng:
– Gớm thật, dám ngủ với bạn của vợ. Lại còn giấu vợ…
– Ái… ái… đau anh… anh xin lỗi… anh sợ em ghen… tha cho anh… đau anh…
– Thế bây giờ, bị phát hiện… anh nghĩ em không ghen sao???
– Anh xin lỗi… anh không nên giấu em… tha cho anh…
– Tha á? Không đời nào… anh phải chịu hình phạt.
– Ối… đau quá… hình phạt… anh chịu… anh chịu là được mà… buông anh ra đi… nhưng hình phạt gì?
Thảo Anh ghé đầu vào tai Trung thì thào:
– Lát nữa sẽ phải phục vụ cả hai đứa ở khách sạn…
– Hả… thật… thật sao…
– Hihihi… hay là về nhà tôi đi. – Thảo My cười dâm nhìn họ…
– Nhưng… còn thằng Tuấn. – Thảo Anh băn khoăn.
– Ôi zào… trượt đại học… bố nó lên lôi cổ về rồi. Thế là từ nay… tôi lại mất mất… một con cặc… hihi…
– Cái gì… My… e dâm quá à nha. – Trung giật mình la toáng lên.
– Gớm… tối nay anh chờ mà xem. Không bằng vợ anh đâu.
– My, Thảo Anh, hai người đứng lại đã, em nói vậy là có ý gì.
Trung gọi với, nhưng hai người phụ nữ của anh cứ vừa nói vừa cười, đi ra khỏi cửa, mặc cho Trung với một đống câu hỏi trong đầu. Vậy là tối hôm đó, Trung như chết đi sống lại với hai cô gái tại nhà Thảo My, nghĩ tới nghĩ lui, anh đúng là gã đàn ông hạnh phúc nhất trên thế gian này, Thảo Anh của anh đúng là một cô gái vô cùng tuyệt vời.
Trong khi đó, tại nhà của anh, trong căn phòng vắng. Ông Thành ngậm ngùi:
– Hứ… bọn mất dạy… chúng bay trụy lạc nơi đâu, để lão già ta quay tay một mình thế này. Lần tới ta nhất định… nhất định địt nát lồn vợ bay ra…
Ông vừa sục sục con cặc, vừa lôi ảnh con dâu ra ngắm. Ông sục liên hồi, nhắm mắt tưởng tượng như đang chơi Thảo Anh, cho đến khi từng dòng tinh khí nóng hổi bắn ra dính đầy vào tay, ông mới chịu gục xuống. Chìm sâu vào giấc ngủ…