những người con gái đi ngang đời tôi - Chương 72
Cả 3 thằng đều cố gắng giả vờ chăm chỉ làm bài – nhưng hình như ko thằng nào biết làm cả
” ê bàn ông thành ồn quá nha ” tiếng con bé nhắc nhở
nó quay lại nhìn con bé có vẻ nghiêm túc thật hai hàng chân mày nhíu lại – cộng với nước da ngăm ngăm bánh mật .
” tại 2 thằng bạn tui – tụi nó ko biết giải bài mà tui ko biết giải thích sao hết ah ” thằng thành vừa gãi đầu vừa giải thích – cu cậu mặt hơi hồng
con nhỏ đứng dậy đi lại bàn của tụi nó : ” đâu bài nào ” –
thằng thành ú ớ ko biết nói gì lấy tay chỉ đại một bài dài nhất trong cái đám bài tập đố
nếu nó nhớ ko lầm thì hình học thì phải – mẹ bà chúng nó – đứa nào nói chơi bida giỏi thì học hình học giỏi –
con nhỏ ngồi giảng say sưa còn nó với thằng huy mặt cứ đục ra nhìn như mắc ỉa trong quần –
” hiểu ko mà sao mặt mấy ông đụt ra zay ” con nhỏ hỏi với con mắt tròn xoe
” nói thiệt chớ – thôi bà đưa bài giải tụi tui chép cho lẹ chứ giảng tới tối tui với nó cũng ko hiểu đâu – mất căn bản từ năm lớp 1 rồi ” thằng huy nói
” bậy mày – tao cũng hiểu sơ sơ – chỉ có mình mày mất căn bản thôi đừng gom tao vào mày ” nó phán rồi cứ chắc chắc lưỡi gật gù
” vậy bạn này hiểu tới chỗ nào ” con bé xoay qua hỏi nó
con này chơi ác mày – dồn anh vào chỗ chết cho bằng được ah – mặt thằng huy cười nham nhở hẵng
nó cố gắng ráng nhớ nãy giờ con nhỏ nói gì lập lại gần đúng – ráng rặn từng chữ được khoảng một nữa thì nó chịu ko nhớ được là gì cả
” há há vậy mà kêu là hiểu ” thằng huy khoái chí cười sằng sặc con mẹ nó làm anh quê
” ít ra cũng đỡ hơn mày ” nó chống chế
làm con nhỏ cười khúc khích – mấy ông chỉ ăn chơi quậy quọ học hành ko lo giờ hổng kiến thức hết roài – chiều rảnh thì lên đây tui kèm lại cho — nói đi nói lại cũng nhờ thời gian này mà nó tốt nghiệp cấp 3 chứ ko thì ko biết nói sao
đang ngồi thì điện thoại nó rung Lan nhắn tin hỏi nó đang làm gì – nàng mới ngủ dậy – nó trả lời đang học – nàng bảo học ngoan thứ 7 gặp nha nhớ ox quá
làm nó sực nhớ – ” thứ 7 vừa có hẹn với nhỏ vừa hẹn với Lan giờ thì sao đây trời ”
” thứ 7 chắc anh ko đi được ” nó nhắn tin lại
” sao zạ ” lan hỏi
” ờ thì anh có chuyện ” nó trả lời qua loa
” uh ” Lan nhắn lại – nó nghĩ là nàng giận nó
về phòng suy nghỉ lung tung – ko biết nghĩ gì nó vắt chân
” mày thấy con nhỏ đó thế nào ” thằng thành hỏi
” ờ thì cũng được ” nó trả lời bâng quơ
cứ thế sáng nó lên trường học bài chiều lên thư viện học chung với mấy đứa con gái trong nhóm bạn thằng thành – nhỏ tên Hương
còn thằng huy thì bữa đực bữa cái – nói chung nó toàn lên nghịch là chính chứ chẳng học gì
thứ 7 học xong nó nhấp nha nhấp nhỏm chiều nó vội vàng thay đồ rồi nhắn tin nhỏ hẹn gặp nhỏ với thằng kia
nhỏ cũng chỉ nhắn tin ừ hử rồi thôi làm nó chán
vừa mới bước ra khỏi cổng trường đang định đi xe ôm
” định đi mánh lẻ đúng hok ” Lan ngồi trên xe e hèm làm nó giật mình
” không có – chuyện này dài dòng lắm – ” nó nhăn mặt nhíu mày như mới ăn phải cục đường phèn
” bộ anh ko kể em được hả” Lan nhíu nhíu mặt chu chu cái miệng
” chiều nay anh đi gặp Xuân – giải quyết hết nói chung dù gì anh cũng phải gặp mặt nói cho rõ ràng dứt khoát ” nó nói
” vậy thì có gì đâu em ngồi yên ko nói gì hết được chưa” Lan cứng đầu nói
” haizz em làm anh khó xử quá ” nó nhíu mày
cứ dùng dằng mà trễ mất nửa tiếng cuối cùng nó đầu hàng – thế là dưới sự chỉ đường nó và Lan tới cổng trường của nhỏ
ngồi bên quán nước lan thỉnh thoảng nghịch ngợm béo nó còn nó thì căng thẳng ko biết nói gì đây
gọi cho nhỏ thì chỉ nghe ừ đợi xíu rồi lại cúp máy
được 15 phút sau nhỏ cũng bước ra – bước qua dòng người hối hả – bóng dáng nhỏ sao ốm íu quá – mấy tháng ko gặp mà nhỏ hình như ốm đi nhiều thì phải
nhỏ vừa bước vào quán thì – thằng nhóc nhuộm tóc vàng ăn mặc khá xì tai cũng chạy xe vào đá chống
nó ríu ríu đi theo sau nhỏ – làm nó phát bực
nhỏ khẽ nhìn nó rồi liếc sang nhìn Lan – Lan và nhỏ nhìn nhau khá lâu – chẳng hiểu gì nhưng không khí có vẻ xung đột
nó khẽ lướt nhìn thằng công tử – có vẻ nhà khá giàu – trên cổ vắt ngang sợi dây chuyền vàng to như sợi xích
” dạo này sao rồi ” nó hỏi nhỏ ko đầu ko cuối – nó nhìn nhỏ rõ ràng nhỏ gầy hơn nhiều lắm
” cũng bình thường – rồi đó em hẹn ảnh ra rồi đó anh thích hỏi gì thì hỏi đi ” nhỏ vào thẳng chủ đề cho thấy nhỏ mệt mỏi lắm rồi thì phải
” tao tên ti – ” nó nói rồi gườm gườm
” mình tên hùng” giọng đặc sệt sài gòn
” vậy sẵn đây tao hỏi thật luôn khỏi vòng vo – mày thật sự yêu Xuân ?” nó nhìn thẳng vào thằng hùng
” oh thì sao ” thằng hùng thừa nhận ko chút giấu giếm
nó chỉ khẽ nhếch mép cười – khuay cốc cà phê nó nuốt xuống thật nhanh như cố xua đi cái cảm giác đắng đắng nơi cổ họng của nó
” oh vậy tao nói mày biết – mày làm cho Xuân đau khổ một lần đi ” nó nói chưa dứt câu ” choảng ” tiếng ly đập vào nền nhà làm mọi người trong quán giật mình
” chỉ cần tao biết mày làm gì Xuân thì đừng trách tao ” nó nói rồi đứng dậy móc túi để tiền xuống bàn nó nhìn Lan ra hiệu
” anh đứng lại cho em ” tiếng nhỏ nói
nó im lặng đứng nhìn nhỏ
” anh có quyền gì mà quyết định hạnh phúc của tôi ” nhỏ vừa nói vừa nhìn nó – mắt nhỏ đỏ hoe
” anh có biết anh ích kỉ lắm ko – anh con nít – anh hay ghen tuông vớ vẩn anh ko bao giờ nghe tôi giải thích ” nhỏ vừa nói vừa khóc
” chẳng phải em cũng thích như vậy ah ” nó cố gắng hỏi lại
” có bao giờ anh thực sự hiểu em chưa – có bao giờ anh nghe em nói chưa – tất cả chỉ một mình em quan tâm anh – anh thì sao ” nhỏ vừa nói vừa cố gắng quệt dòng nước mắt
” nhưng mà tất cả quá trễ rồi – giờ anh có người khác rồi – em đâu có nghĩa gì với anh nữa ” nhỏ vừa nói vừa nghẹn ngào làm nó chùn bước
” không phải không phải ” nó ko biết nói gì
” thôi anh với Lan về đi em vào lại trường đây ” nhỏ đứng dậy xiu vẹo quay vào trường làm nó thấy tội lỗi có chăng là lỗi của nó
thằng hùng cũng phắng – nó và Lan chạy vòng quanh – cả 2 im lặng –
” hay anh quay lại với Xuân đi ” Lan nói với nó – khi nói ra như thế chắc là Lan đau khổ lắm thì phải
” tại sao ?” nó quay lại nhìn vào lan hỏi – ko có câu trả lời Lan im lặng nó im lặng
nó chạy thẳng về trường – ” thôi hôm nay anh về trường luôn ” nó nói
” uh ” lan im lặng rồi chạy thật nhanh nó đang làm gì đây
” trông anh đáng thương cần tình yêu của em lắm hả ” nó nhắn tin hỏi Lan
” ko- nhưng em cảm nhận anh vẫn còn yêu Xuân nhiều lắm – qua ánh mắt nhìn của anh em biết ” Lan nói
” anh cũng ko biết ”
” anh xin lỗi vì tất cả ” nó nhắn tin cho nhỏ
” anh ko cần phải xin lỗi gì cả – có trách thì trách em ngu ngốc yêu anh mù quáng ” nhỏ nhắn tin lại
” cho anh thêm thời gian để suy nghĩ lại tất cả nha ” nó gửi tới nhỏ và Lan cùng một nội dung – cả 2 ko trả lời nhau
2 tuần sau ………
xin tạm dừng chap mới ở đây – hẹn gặp mọi người thời gian gần nhất ^^