những người con gái đi ngang đời tôi - Chương 58
cúp máy – nhưng nó vẫn cầm điện thoại trên tai nghe nghĩ ngợi lung tung ko biết suy nghĩ gì đầu óc cứ rối cả lên – quay vòng vòng mà ko hiểu tại sao mọi chuyện lại ra thế này
tại sao nhỏ có thể gọi nói một cách dễ dàng như vậy tại sao nhỏ ko hỏi thăm mình một tiếng lại ko thèm nghe lời giải thích của mình có phải là tình yêu của mình đến lúc phải kết thúc rồi ko? nó đắng lòng khẽ gác máy nó ra ngoài ban công đứng hít thở không khí dìu dịu mùi hoa sữa thoáng qua trong gió
liệu nó và Dung có nên tiếp tục như vậy hay không hay thôi nhá – nó không muốn nhỏ phải hiểu lầm nó ko muốn nhỏ đau buồn vì nó nhiều nghĩ nó chạy vội lấy điện thoại gọi vào số di động của Dung
” giờ này chưa ngủ ah ? ” Dung hỏi
” vẫn chưa – mai mốt Dung đừng qua nhà Ti nữa nha ” nó nói rồi ko biết nói thêm nữa
” ủa sao zay ? ” Dung hỏi nó
” ah đơn giản vì không thích mọi người hiểu lầm nữa ” nó nói
” Dung thích người ta hiểu lầm đó thì sao ! ” Dung ngang bướng
” Nhưng Ti đã có bạn gái rồi vậy thôi ha mai Ti tự đạp xe đi học cũng được cảm ơn Dung nhiều nha ” nó nói rồi lắng nghe hình như Dung chỉ ừ một tiếng khẽ nhỏ nhẹ rồi cúp máy
trong một đêm nó làm thất vọng tới 2 người con gái nó cũng chẳng biết nữa chui vào giường khẽ ôm chiếc gối thoảng đâu đó mùi hương thơm dịu dàng của nhỏ vẫn quanh đây
” em có biết anh thực sự rất nhớ em không ” nó suy nghĩ nó lại lục lọi ký ức hình ảnh của em hình ảnh hai đứa ngày nào còn học chung lớp ngồi cạnh nhau những phút nô đùa thỉnh thoảng nhỏ lại khẽ đá vào chân nó báo hiệu cô đang để ý tới nó – nó nhớ lắm ước gì nó được ôm nhỏ một lần nữa
nó lại chìm vào giấc mơ mộng mị nó rượt đuổi theo nhỏ trong một cách vô vọng – 8h sáng nó bật dậy bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức báo hiệu nó tới giờ đi học thể dục – nó được cái học thể dục gần như giỏi nhất lớp – môn mà nó lúc nào cũng cao điểm nhất trong học bạ của nó.
khẽ mặc áo quần đồng phục nó vội đạp lên trường – dắt xe vào trường
” ey mày – có bà cô mới chuyển tới trường mình ” thằng tân tung tăng nói với nó
” bà nào? ” nó hỏi
” đéo biết nhìn cũng có duyên nhưng có điều hình như bị còi xương thì phải ” thằng tân nói
” ơ thế đéo ham ” nó nói thể hiện sự quan tâm vì trong đầu nó tưởng tượng bà giáo vừa còi vừa khô đét như cây củi
có ai ngờ sau này bà này lại lấy ông thầy thể dục lớp nó – ông mập cưới bà ốm thế đẻ con mới đẹp
nó đi học nhưng hình như đầu óc nó vẫn nhớ tới nhỏ tưởng tượng ra nhỏ đang làm gì có ai quan tâm chia sẻ với nhỏ ko
học ra nó chạy ra tiệm đĩa gần nhà nó lấy cho bà già mấy cái đĩa để tối nay bả về coi – vừa mới chạy vào lấy bịch đĩa chạy ra thì xe đạp thân yêu của nó không cánh mà bay
nó bùi ngùi đứng sững trong 5s – dụi dụi mắt vài cái – chạy ra sân nó khẽ sờ sờ nhưng chiếc xe yêu quí của nó đã không cánh mà bay
nó hấp tấp chạy vào : ” Chị Mai chị thấy xe đạp em đâu ko ” nó hấp tấp nói – lần đầu tiên nó mất xe nên hơi bối rối
bả ngẩng đầu lên -” ủa hồi nãy chị thấy xe e mà ” bả nói một câu vô ích
lúc đấy ở nha trang dễ bị mất xe đạp lắm nhưng do nó ỷ y gần trưa nên lười lấy khoá dây để khoá chỉ vì nghĩ chạy vào lấy bịch đĩa khoảng 1 phút chứ mấy
con mẹ nó tao biết thằng nào lấy xe – ông đánh cho sưng mình mẩy – quan trong hơn là từ bữa đó tới giờ ông già nó đóng mặt ngầu với nó – lâu lâu chỉ nói vài câu qua loa – đã thế cúp viện trợ còn mỗi bà già cho nó mới đau
bây giờ vác cái mặt nó về gọi cho ai lên chở mình về nhỉ – mới chạy mấy vòng thể dục cái chân nhấc hết nỗi giờ chẳng đi bộ nữa hả trời
bà già đi làm ko về được – gọi ông tèo ko bắt máy chắc đang ngủ – ông già thì đi ra cam ranh – hết mẹ nó rồi – bỗng nó nghĩ tới Dung có nên ko nhỉ – nhưng nghĩ tới đoạn đường trưa nắng rồi còn phải về tắm rửa chuân bị trưa đi học nữa – máu lười của nó chặn hết ở não
mượn điện thoại gọi tới số nhà Dung – chẳng ai bắt máy đợi mãi tiếng ngái ngủ của dung qua điện thoại
” alo ”
” đang ngủ hả ” nó hỏi câu tất nhiên
” uh” dung trả lời làm nó cũng hơi ngại
” uh vậy thôi heng ” nó nói thế nhưng ko vội cúp máy vì đang ở tiệm đĩa bà này cúp máy rồi là cuốc bộ chết mẹ luôn
” tưởng có chuyện gì chứ ” dung gợi chuyện
” bây giờ bà rảnh ko – nhờ bà xíu ”
” phải đánh răng rửa mặt xíu đã mà đang ở nhà ah ”
hên quá hỏi đúng câu roài : ” ko đang ở tiệm đĩa đường XYZ ”
” uh đợi tí 15 phút nữa chạy qua liền ah ” Dung nói rồi cúp máy làm nó cũng ậm ừ
nó ngồi ghế lật cuốn album giới thiệu phim ngồi coi hết 10 cuốn rồi gần cả tiếng đồng hồ Dung mới xuất hiện – 1h của dung bằng 15 phút của nó vãi chưởng nhưng hôm nay Dung mặc quần jean ôm cùng cái áo sơ mi hồng với áo khoác màu trắng vô tình làm Dung càng duyên dáng nữ tính hơn bao giờ
” sao vậy ” Dung tròn xoe đôi mắt hỏi nó
” mới bị mất xe nên ko về được chứ sao” nó trả lời
” uh vậy hả – đầu ngõ tui thấy có xe ôm mà ”
” uh vậy thôi – cảm ơn heng ” nó nóng máu đang mất xe tức điên còn đá đểu
” xe ôm miễn phí nè đi hok ” Dung nói
” KHONG Them ” nó hét lên –
” làm gì ghê dữ zay – người ta giỡn một tí mà xù mang rồi ”
” thôi đi đâu Mỹ Nga – campuchia tui chở ông đi ” Dung vừa nói vừa cười làm nó thấy dịu diu
” về nhà tắm rửa chứ đi đâu mới học ra mệt quá trời ” thế là nó đèo Dung đi về nhà vừa mới đi được 5 phút
” Re’t ” 1 anh Cbr cộng với thằng xung kích kẹp nó vào lề con mẹ nó ngày đéo gì xui thế – ở nha trang bồ câu đéo ăn hối lộ phải quen biết chứ ko nhận tiền các bác ah
” tháng này tháng an toàn giao thông – mà còn gan mặc đồng phục chạy xe máy nữa chứ ” thằng cảnh sát giao thông nói thế là thằng xung kích thì ủng hộ
” giấy tờ xe đâu em ” thằng bồ câu hỏi đểu
nó bối rối nhìn Dung – chỉ riêng Dung vẫn tỉnh bơ
” mẹ em giữ rồi anh – thôi anh tha cho em lần này đi ” Dung nói như năn nỉ vẫn thỉnh thoảng cười cầu tài thằng bồ câu lại được thể lên giọng
” em chưa có bằng lái mà còn dám lái xe máy dưới đồng phục rồi ko có giấy tờ xe cái này giam xe 30 ngày ” chú bồ câu nói làm nó choáng váng ngày hôm nay nó cảm giác như hôm nay nó trúng độc đắc thì phải
” thôi mà anh người nhà cả mà ” Dung nói rồi khẽ móc điện thoại ko đoán thì nó cũng đoán được Dung gọi cho má Dung
” má hả con mới bị bắt xe ở ngã tư … ” DUng kể lễ rồi đọc tên của anh bồ câu làm anh bồ câu và anh xung kích mắt tròn mắt dẹt nhìn Dung
” dạ má em muốn nói với anh ” dung khẽ đưa điện thoại
” alo ” chú bồ câu dõng dạc qua điện thoại
ko hiểu mẹ Dung nói gì nhưng nhìn chú bồ câu có vẻ hiểu chuyện nhìn hiền lành ghê gớm : ” Dạ – vâng – vâng – chẳng qua em thấy nó mặc đồng phục nên em chặn thôi ”
” dạ vâng- lần sau chị nhớ nhắc cháu mặc áo khoác thì được rồi ah – dạ vâng chào chị ” nghe chú bồ câu nói chuyện với mẹ Dung nó khoan khoái trong lòng – nó được phép vêng váo
” thôi 2 đứa đi thẳng về nhà nhé ” chú bồ câu dặn dò rồi rồ ga phóng thật nhanh như sợ người dân để ý nhưng nói chung khoái mấy chiếc bồ câu – đèn và còi nghe sướng
” hồi nãy nhìn mặt ông sợ vui ghê ” Dung nói
” vui khỉ – ko nói sớm là run gần chết !!!! ” nó nói
” mẹ – ở nha trang ông lái xe tui thách thằng nào dám bắt !!!! ” Dung nói với nó làm nó nhột nhột – éo biết mẹ nhỏ làm chức gì nhưng hình như to lắm ở Công an tỉnh thì phải nói chung ko tiện nói ra ở đây vì biết đâu có người tìm ra nữa
” vậy trưa nay có qua chở ông không ” lần nữa Dung đá đểu nó
” thích thì chở giùm làm phước cũng được” nó lại lần nữa lại gây lỗi lầm . Xin tạm dừng chap mới ở đây 2 hôm nữa nếu rảnh sẽ up tiếp chap tiếp theo cố gắng hoàn thành cuốn hồi kí roài nghỉ ngơi ^^