những người con gái đi ngang đời tôi - Chương 53
có bác comment nói là hình bố mẹ nhỏ thương siro – dám chắc một điều hình như sau này chẳng hiểu sao nhưng siro cứ cảm giác bố mẹ nhỏ có cái gì đó ngại hay gì đó nhưng nói chung là nói chuyện ko được tự nhiên cho lắm – cũng có lần siro có hỏi Xuân nhưng nhỏ chỉ trả lời đại loại là vì 2 ông bà già cũng thấy hồi đó có lỗi nên hối hận chứ nếu 2 ông bà già 2 bên ko chia cắt thì chắc bây giờ có cháu ngoại rồi – nói chung tất cả chỉ là cái duyên số khi nào nó đến thì đến chứ người tính ko bằng trời tính
thứ nhì để siro kể hết tới đó rồi quần lại tiếp đợt cấp 3 thực ra thì siro chỉ học ở nha trang khoảng 2 năm sau đó chuyển vào sài gòn.
tiếp tục mạch truyện – đặt tựa cho nó oai cái ,R0lGODlhAQABAIAAAAAAAP///yH5BAEAAAAALAAAAAABAAEAAAIBRAA7″ class=”smilie smilie–sprite smilie–sprite1″ alt=”:)” title=”Smile :)” loading=”lazy” data-shortname=”:)”>)
Buổi tối định mệnh cho chap này vậy
Trên đường nó ngồi sau ông già nó thực ra nó run vì ông già đánh nó là một chứ nó sợ đối diện với bố mẹ nhỏ thiệt sự là ko biết mặt mũi để đâu nhìn bóng dáng nhỏ đi một mình sao bé nhỏ quá . Nó cảm giác xung quanh nó chỉ toàn một bóng tối – cái bóng tối như muốn nuốt chửng lấy nó mà thôi kệ nuốt được thì cũng đỡ
con mẹ nó bình thường đi gần nửa tiếng chưa tới nhà nhỏ tự dưng hôm nay nó cảm giác ông già nó phóng tên lửa – đã quíu nay còn quíu hơn – đã vậy tự dưng hôm nay 2 ông bà già nhỏ lại có mặt ở nhà đầy đủ
” ủa hôm nay hok đi chơi hay sao về sớm dữ ta” mẹ nhỏ hỏi nhỏ khi chưa nhìn thấy bố mẹ nó
” dạ chào chị ” mẹ nó đánh tiếng trước – còn ông bô của nó thì đứng bất động éo nói được tiếng nào nó cũng ko dám nói – nó chỉ dám len lén nhìn mẹ nhỏ rồi lí nhí chào cô
mẹ nhỏ có vẻ suy nghĩ gì đó hình như linh cảm của người phụ nữ nói lên điều gì đó có vẻ nhìn dò xét một hồi
” chào chị tui định qua đây xin lỗi …. ” ông già nó cuối cùng cũng đánh tiếng
” ah 2 vợ chồng em qua đây có chuyện muốn nói với 2 anh chị ” bà già nó cắt ngang ông già nó làm nó hú hồn – ổng cứ ở ngoài cổng mà phun ra với cái volume rè rè như thế bố cả họ hàng xóm chúng nó cũng nghe được
” ah mãi nói mà quên mời 2 anh chị vào nhà uống nước ” mẹ nhỏ nói cũng khẽ dò xét còn nó mặc dù hơi qúiu nhưng vẫn còn lăng tăng chạy lại dắt xe cho nhỏ khẽ chạm vào bàn tay nhỏ nó cảm giác nhỏ đang run bần bật – đôi vai gầy nhỏ của nhỏ khẽ run lên như từng cơn gió bấc đang ***g lộng
đá chân chống nó dựng xe nhỏ gọn gàng như ở nhà mình – sau đấy nó đứng sát vào nhỏ – nhỏ nép vào vai nó – cả 2 đứa nó tự dưng bé nhỏ đến lạ cả 2 đứa đều tồng ngồng đứng vào sân ( nói thật với mấy anh em chứ éo nhớ rõ lúc đó ông bà già nói gì nhưng nhớ rõ mấy câu của ông già nhỏ còn hình như mẹ nhỏ thì chỉ nhìn nó với một ánh nhìn nghiêm nghị phán xét – cái nhìn như thấu tận tâm can của nó )
nó và nhỏ đều im lặng cả 2 đứa không dám nói gì cả chỉ cố gắng im lặng lắng nghe xem thử 2 ông bà già 2 bên nói gì nhưng hình như 2 bên đều cố gắng kìm nén bàn bạc đều rất kín đáo hình như sợ hàng xóm biết thì phải ( mấy ông bà người lớn sợ cái điều này thì phải )
” 2 đứa vào đây ” ông già nhỏ nói giọng điềm tĩnh – hên quá cuối cùng cũng có người hiểu lý lẹ ( bà mẹ nó cả 2 đứa chúng nó đều tình yêu tuổi trẻ trâu – máu thì đừng hỏi bố cháu là ai – thì huống hồ gì đằng này cả 2 bên đều tự nguyện )
tạm dừng ở đây vậy mệt quá đi ngủ tiếp – bị lười viết roài các bác ạh