những người con gái đi ngang đời tôi - Chương 52
đầu tiên cũng xin gửi lời chào thân ái tới các anh chị cô bác đã theo dõi và đợi chờ – đầu tiên vì thứ nhất là siro bận nên cũng ko có thời gian onl – có thì cũng theo dõi chứ ko trả lời được nên mong anh em thông cảm bỏ qua giờ thì bắt đầu rảnh rảnh nên onl tiếp để tiếp tục mạch truyện mong mọi người thông cảm cho siro ( sau nhiều lần bàn bạc và nhất trí thì siro sẽ viết thêm một tình tiết hư cấu vì – ko biết tại sao chắc là vì siro viết lộ liễu quá hay sao ah mà rất nhiều người nhận ra siro và Xuân nên làm cả 2 cũng hơi ngại vì có những tình huống nói thật ra thì ko biết mặt thì nói thẳng nói thật được còn biết mặt rồi thì miệng lưỡi thế gian nên người ta nói tiếng xấu đồn xa là thế vì vậy có một số người biết về siro thì cũng xin giữ bí mật cho siro giùm vì siro cũng muốn hoàn thành tác phẩm này trước khi nhắm mắt xuôi cu ,R0lGODlhAQABAIAAAAAAAP///yH5BAEAAAAALAAAAAABAAEAAAIBRAA7″ class=”smilie smilie–sprite smilie–sprite1″ alt=”:)” title=”Smile :)” loading=”lazy” data-shortname=”:)”>) thứ nhì để siro tiện trong việc hoạt động công tác ) một lần nữa cảm ơn mọi người và đặc biệt là bác newman đã đăng tin tìm trẻ lạc :))
thứ nhì : có một số bạn hỏi về địa chỉ shop của xuân xin thông cảm vì siro thống nhất với xuân là ko tiết lộ về bất cứ thông tin gì nên siro ko thể trả lời được một lần nữa cũng cảm ơn mọi người đã ủng hộ siro – bây giờ chúng ta tiếp tục đã dừng quá lâu anh em chắc sốt ruột tưởng chắc siro bị làm sao heng hehe
tóm tắt tết này : thua bài mấy chai :(( nhưng được cái có phu nhân tháp tùng nên say bét nhè vẫn có người chăm sóc :)) chẳng bù như năm ngoái nhậu xỉn xong cho chó ăn chè thế mà vẫn ngủ như thường sáng mai dậy má ơi nó thúi chắc mọi người ai cũng có một cái tết vui vẻ heng – ko ai xòe hay mài đường gì hết ha thôi thì nói đi nói lại cũng dài dòng kính chúc mọi người một năm mới an khanh thịnh vượng chúc hơi trễ ha:))
quay lại về quá khứ tiếp tục ha
nó thoáng nằm ngủ nhẹ nhàng ôm chặt nhỏ vào lòng kí ức lại miên man trôi về kí ức xa xưa
nó và nhỏ vẫn như thế vẫn ăn chơi ngủ nghĩ đều đặn như dòng đời vẫn êm đềm đến một ngày
” anh hả – có ở nhà hok em chạy qua nói chuyện này cái chuyện quan trọng lắm ah ” nhỏ nói nghe giọng khẩn cấp làm nó thoáng chau mày nghĩ ngợi
” uh qua đi – chạy cẩn thận ah” nó nói rồi cúp máy lòng cũng lo lo
nhỏ vừa chạy vào nhà ” ở nhà có ai hok ah” nhỏ khẽ hỏi nó
” giờ này có mỗi anh ở nhà chứ ai đâu mà” nó nói rồi khẽ ôm nhỏ vào lòng máu dục vọng trong lòng nó nổi lên
” từ từ – em có chuyện quan trọng lắm ah ” nhỏ nói rồi khẽ đẩy nó ra
” em có bầu rồi ” nhỏ nói nhẹ nhàng tiếng nhỏ nói làm nó như sực tỉnh tiếng sét đánh ngang tai nó cảm giác như đất dưới chân nó đang sụp đổ mặt đất như muốn nuốt chửng nó vào
” hả ?” nó há hốc mồm – mắt mở to ra hết cỡ – nó và nhỏ chỉ mới lớp 11 – nó tưởng tượng ra viễn cảnh 2 vợ chồng – thằng chồng đạp ba gác con vợ đi mua phế liệu ở trong một túp lều cùng một đứa con nhỏ làm nó như thấy ác mộng giữa ban ngày nó thực sự đứng im chết lặng – ( các bác nào mà bị bạn gái nói em có bầu mà còn đang học cấp 3 nhá thì chắc cũng hiểu tình huống nguy cấp như thế nào – còn sinh viên thì bầu bì thì phá thôi )
” mà sao em biết ” nó hỏi một câu vô nghĩa như muốn khẳng định lại cái thông tin nó mới nghe cho chính xác thêm lần nữa
” thì em bị trễ kinh gần 1 tháng rồi – mà có dám đi mua que thử thai đâu cứ nghĩ là trễ bình thường – tới bây giờ hơn tháng rồi em mới đi mua thử – thì 2 vạch – mà em thử tới 3 lần rồi – giờ em cũng hok biết làm sao hết ah ” nhỏ vừa nói vừa thút thít
nó bủn rủn tay chân – chuyện này là chuyện động trời chứ ko phải giỡn đâu – bây giờ làm sao đây – đầu óc nó rối mù một mớ bòng bong – kể ra thì năm lớp 10 nó đã chăm ngoan lắm rồi học lực trung bình hạnh kiểm khá – ông bà già nó còn tổ chức tiệc cho nó mà giờ mới vào học được có một tháng lại ra cái chuyện này thế là bỏ mẹ nó rồi
” giờ sao đây anh ?” nhỏ cứ hối thúc hỏi nó – còn nó thì cứ rối nó rối lên ko biét làm gì cả nó cứ gãi đầu bức tóc vò tai
” để từ từ anh suy nghĩ đã ” nói thì nói thế chứ hồi ấy bà mẹ nó 10 năm trước nạo phả thai nó có dễ dàng như bây giờ đâu – nghĩ tới cái đó mà mới lớp 11 nữa muốn bán nhà đi khỏi nha trang luôn chứ ko bằng
nhỏ khóc nước mắt chảy dài – nó thực sự không hiểu nó lờ mờ nghĩ chắc là nhỏ đang nghĩ nó trốn tránh trách nhiệm gì đây mà – mỗi lần nhìn nhỏ khóc tự dưng nó mềm yếu hẵng ra – vì nó sợ nước mắt đàn bà – nó sợ làm người đàn bà mà nó yêu quí mềm yếu – nó sợ tất cả những thứ đó – những thứ dễ dàng hủy diệt nghiền nát nó như một vụn cám
” trời ơi có ai chạy làng đâu mà khóc trời người ta đang tính xem thử tiền ba má cho anh có đủ tiền mua sữa với mua tả cho con hok nè ” nó nói làm nhỏ bật cười mặc dù nước mắt nhỏ vẫn chảy trên gò má
” ai biểu lúc nào cũng ko chịu dùng bao làm gì ” nhỏ vừa nói vừa bĩu môi làn nó muốn cắn nhỏ một phát
” chứ có lần anh dùng bao em kêu nó không thật lắm nhớ hok – bây giờ đổ thừa cho mình ta ” nó nói rồi ôm nhỏ vào lòng thật chặt tính ra nó cũng là người đàn ông đầu tiên của nhỏ – mà ông trời cũng trớ trêu chắc vì lúc đó nhỏ và nó không trân trọng giọt máu của mình nên bây giờ mới bị trừng phạt như thế này nói chung âu cũng là cái số
” để anh suy nghĩ đã rồi tụi mình tìm cách giải quyết heng” nó nói rồi hôn nhỏ – nhỏ im lặng gật đầu rồi vội vàng hôn trả lại nó một lần nữa nó và nhỏ lại hòa quyện vào nhau đến mệt nhoài – nó vẫn ôm nhỏ ôm chặt như chưa bao giờ được ôm nhỏ vào lòng
1 tuần .2 tuần . như cảm giác của nhỏ nó nóng ruột nó vội vàng nó lấm lét nó cứ đi ra đi vào nó sợ nhìn mặt bố mẹ nó – nó cứ như tội phạm giáp mặt với công an lại tưởng tượng ra đủ thứ nó chỉ sợ ông bà già nó biết thì chẳng biết nó sẽ bị gì nữa làm sao bây giờ
tới tuần thứ 3 nó gặp lại nhỏ ko biết vì cảm giác hay vì gì đó mà nó cảm giác bụng nhỏ lại to lên một xíu mỗi lần nhỏ gặp lại hối thúc nó tìm cách giải quyết – nó thực sự cũng ko có cách gì nó bế tắc một buổi tối thứ 7 nhỏ chạy qua nhà nó định đi uống nước bàn cách giải quyết nhưng nó đã nghĩ ra cách giải quyết đến bây giờ nếu nó nghĩ thấu đáo hơn chắc là nó sẽ không làm như vậy
” em vào nhà đi – anh bây giờ nói chuyện với bố mẹ anh về chuyện tụi mình cùng lắm thì chết cũng có sao đâu ” nó nói cứng còn nhỏ tự dưng xám ngoét nhỏ hình như sợ
” hok sao đâu thì dù gì ba má anh cũng có cách giải quyết huống hồ chi tụi mình còn nhỏ như này đâu có cách nào giải quyết đâu ” ( dưới 18 tuổi nạo thai phải có người lớn đi kèm thực ra hồi đó chỉ hỏi sơ chứ ko dám hỏi tường tận nên thực sự là bế tắc thực su – mỗi ngày lại một nặng nề hơn )
nó dắt xe nhỏ vào nhà nó – nó cảm giác hình như xe nhỏ nặng mấy trăm kg không nhẹ như hồi trước nó và nhỏ tự dưng cảm thấy nhỏ bé trước cánh cửa mà ba ma nó đang ngồi coi tivi nó thấy tự dưng hai đứa hóa ra nhỏ bé vô cùng
” ủa Xuân hả con – tụi mày chưa đi chơi ha ” bà già nó hỏi ( tại lúc ấy là 2 đứa quen được một năm rồi nên hình như 2 ông bà già 2 bên biết cả )
” ba má con có chuyện muốn nói ” nó nói với chút hơi thở íu ớt nó cảm giác mắc nghẹn cái gì đó đè nặng dưới cuống lưỡi của nó làm nó ko nói lên được
dường như ba má nó cảm nhận được chuyện gì nên 2 ông bà tắt tivi nghiêm nghị nhìn nó ( vì siro hiếm khi nói chuyện nghiêm trọng lắm mà mỗi lần nói như vậy tất nhiên là một chuyện rất lớn )
” đây là xuân bạn gái con ” nó lí nhí nói
ba má nó tự dưng cười : ” cái đó thì tụi tao biết lâu rồi – tụi tao nuôi mày ngay từ năm lớp 10 tụi tao đã biết rồi nhưng tụi tao ko nói đó chớ ” ông già nó cười khoái chí – chắc ổng tưởng nó ra mắt xuân với ông bà già nó – ổng đâu có ngờ
” ko còn một chuyện nữa nhưng con muốn ba má đừng nghiêm trọng vấn đề quá nheng ” nó vừa nói vừa khẩn khoản – khuôn mặt nó méo mó mồ hôi túa ra ướt cả tóc nó cảm giác hình như căn phòng nhiệt độ tăng lên nhiều lắm thì phải
” thì mày cứ nói ra có chuyện gì mà úp úp mở mở hoài mày ” má nó tò mò thắc mắc
” dạ xuân có bầu rồi ” – nó nói ngắn gọn đanh thép ( hình như lúc đó siro nói là có thai thì phải cũng ko nhớ rõ nữa )
5 phút cả 4 người đều im lặng sự im lặng đến tột bật – không khí trong phòng như đặc quánh – nó ngồi im nhắm mắt đón nhận bất cứ hình phạt
” bốp ” nó thấy đau choáng váng chỉ cảm giác mũi nó chảy máu – hình như ông già nó đấm vào mặt nó thì phải nhưng thà như thế còn đỡ hơn cái cảm giác sẽ nhận được hình phạt mà ko biết là chừng nào sẽ diễn ra
” thằng mất dạy – con gái nhà người ta ai cho mày làm như vậy – ” nói xong ba nói lại đấm vào mặt nó thêm một cái nữa lần này mặt nó sưng thật ( trong nhà ông già nó nổi cộc lên thì nó cũng sợ nữa chứ huống hồ gì )
nhỏ im lặng nép sau lưng nó – nó thì vẫn ko dám nói nữa lời im lặng đón nhận vì nó sẵn sàng nhận bất cứ hình phạt nào kể cả ông già nó đánh chết nó cũng ko sao
bà già nó thì vẫn còn shock ko biết nói gì chỉ biết ngơ ngác – lần nữa ông già cầm cái ghế lên định phang nó – cũng may bà già nó tỉnh táo ngăn lại được
” ông đánh như vậy lỡ trúng chỗ hiểm chết nó sao – nóng thì cũng từ từ thôi chứ bây giờ ông làm vậy la hét um sùm lên rồi hàng xóm người ta biết hết rồi ” bà già vừa nói vừa giằng cái ghế từ tay ổng ra – trong lòng nó cũng nhẹ nhõm nói thì nói vậy chứ bà mẹ nó cái ghế ổng ngồi phang vào đầu chắc tét đầu là có huống hồ ….
” bây giờ tui nghĩ ông với tui phải qua nhà con xuân rồi xin lỗi người ta ” bà già nó nói – ( nói thật là 2 đứa nhỏ làm ba má chịu trận )
bà già nó nói chí lí nên ông già nó cũng vào nhà thay đồ – nó thì ngồi yên cũng không biết tính sao đây
” đm mày ko lên thay đồ đi – còn ngồi đó tao đá chết mày bây giờ ” ông già vừa chửi vừa giơ chân lên nó hoảng hồn phóng tít lên phòng thay vội cái quần tay áo sơ mí chẳng hiểu tại sao nhưng nó nghĩ mặc như thế chắc được bố mẹ xuân thông cảm hơn ( sau này mới biết lúc đó máu mũi nó vẫn còn chảy mặt thì sưng nên ông bà nhà Xuân thông cảm cho nó một tí ah )
” mày qua nhà con Xuân với tao rồi tối về tao mới tính tiếp với mày ” ông già nó nói làm nó dựng tóc gáy ( bỏ mẹ nãy giờ 2 đấm mới là khai vị ah – còn thêm thực đơn chính nữa ah bỏ mẹ rồi lần này là sướng con cu mà bầm con mắt :(( )
tạm gõ tới bây giờ vậy mỏi tay qua up đại anh em đọc đỡ vã – hehe lặn tiếp đây
p/s : mà hình như bị mất một số trang thì phải hok ta ?