những người con gái đi ngang đời tôi - Chương 39
Quá khứ : suy nghĩ mong lung mãi bà giáo cũng vào lớp cả lớp im phăng phắt – thì ra chúng nó sợ kiểm tra miệng đây mà hê hê nói thật chứ hình như trong lớp chỉ có nó là không sợ tại vì nó thuộc dạng điếc không sợ súng mà nó cứ vênh vênh cái mặt tỏ vẻ tự tin hơn bao giờ hết chắc bà cô cũng nhìn nó nhưng chắc nghĩ nó học bài nên không gọi nó hê hê
gọi 2 đứa lên bảng trả bài nó quay sang nhìn nhỏ – nhỏ cũng thở phào như nó chắc chắn là nhỏ chưa học bài – bất chợt nhỏ hình như cảm nhận được nó đang nhìn nhỏ – nhỏ quay lại nhìn nó bất giác 2 đứa nhìn nhau mỉm cười
cứ như thế nó học tới cái ngày cuối cùng tại ngôi trường bán công ấy – sao mà thấy âm u thế sáng dậy thì trời đã bắt đầu mưa làm nó phải đội áo mưa đạp xe qua nhà nàng 2 đứa vừa đội áo mưa đạp xe đi học ngoài trời tối thui – sao nó thấy buồn thế mưa lúc nào cũng làm nó cảm giác buồn mặc dù mưa luôn làm không khí mát mẻ nhưng mưa lại là hoàn cảnh tình huống dễ làm con người ta chia tay nhau nhất chẳng hiểu chắc là thế mà nó thích bài Mưa của thuỳ chi và M4u
2 đứa đạp vào trường thì trời vẫn còn mưa tối thui – mới tháng 9 mà cái vùng biển này đã bắt đầu vào mùa mưa bao nhiêu cát lọt hết vào đôi giày đã thế ống quần lại ướt nhẹp nó cảm giác ướt át dơ dáy thế nào không biết mặc dù không nói nhưng nhỏ vẫn nhớ là ngày hôm nay là ngày cuối nó đi học chung với nhỏ ngồi chung với nhỏ
nó cũng không biết tự dưng thấy buồn hẵng đã thế lại trời mưa cũng không nói gì nó ra đứng trước lớp nhìn từng hạt mưa rơi xuống nhẹ nhàng thấm ướt sân trường thỉnh thoảng chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống chơi với giữa dòng nước – có lúc nó cũng chẳng biết liệu nó qua trường mới thì dòng đời nó sẽ về đâu nhỉ chắc cũng như chiếc lá thôi thì nó vẫn còn nhỏ mới chỉ là buớc đầu tiên mà thôi
cách nó không xa một cô gái cũng đang đứng ngắm mưa – gọi là cô gái vì bà này lúc này học 12 mà nó học lớp 10 – nhìn điện nước cũng ra dáng con gái lắm rồi cũng eo ra eo mông ra mông – đã thế lại mặc áo dài ôm – áo ngực đen nhìn khiêu khích ghê gớm – bà chị quay lại nhìn nó khẽ mỉm cười gật đầu làm nó mắc cỡ – nó nở nụ cười đáp trả chị ấy – cả 2 nhìn nhau khung cảnh lãng mạn phải nói như phim hồng kong bên hông chợ lớn
bỗng nó thấy nhói đau ở hông : ” úi da ” nó vừa nói vừa thiếu điều nhảy lên
” tưởng đi xuống căn tin ai ngờ ra đây ngắm gái ” nhỏ nói mặc kệ nó thiếu điều chảy nước mắt vì cú nhéo
đúng là oan thị màu mà đã nói câu nào chỉ là nhìn nhau mỉm cười vậy mà – mà thôi hôm nay bữa cuối nên cũng ít cơ hội bị nhéo nên tha thứ đó – nó vẫn tích cực xoa chắc lại bị bầm roài đau quá
” đau lắm hả ” nhỏ lo lắng hỏi nó làm nó mém bật cười – nhéo người ta đã rồi lại hỏi là đau
” sao không – đưa đây tui nhéo bà thử xem thử đau không ” nó cứ dứ dứ giả vờ đòi nhéo làm nhỏ né ngay lập tức
” thoai đi vô lớp đi gần tới giờ roài kìa ” nhỏ nói làm nó nhớ sực tới cũng tới lúc vào chuồng haizz trời mưa tối thui làm con người ta buồn ngủ chẳng muốn làm gì nhiều cho lắm
cả buổi học nó chỉ nhìn nhỏ – nó cố gắng ghi nhớ mọi đường nét trên khuôn mặt ấy rồi hình dáng nhỏ ngồi học – nó lấy tập vở ra cố gắng vẽ lại khuôn mặt nhỏ gồng tất cả hoa tay tới mức cực đại nhưng sau khi hoàn thành xong mặc dù biết là vẽ cho nhỏ nhưng không có nét nào hết haizz vẽ xấu gia truyền ^^
nó xé tờ giấy -” iu bx quá ” nó gói làm 4 rồi chuyền cho nhỏ – nhỏ nhận cái tin nhắn trong giấy của nó – nhỏ quay sang nhìn nó thắc mắc – len lén nhìn lên xem thử cô có nhìn nhỏ không nhỏ mở ra đọc – chỉ vọn vẹn là thế nhưng cũng làm nhỏ mỉm cười
nó xé cái xoẹt nhưng ngoài trời đang mưa nên chắc cũng không có ai nghe đâu mà :” hứa với ox – tụi mình sẽ mãi bên cạnh nhau nhé ” nó viết rồi lại gấp đưa cho nhỏ – nhỏ vội vàng đọc đọc xong nhỏ im lặng quay lại nhìn nó nhỏ khẽ gật đầu
buổi học kết thúc trong sự buồn chán của nó kết thúc 1 tháng học ở cái trường u tối này nó cũng không biết nói sao – vui ư cũng có vui thực vì không khí cái trường này tù túng quá – buồn chắc là nó buồn nhiều hơn vui nó lo lắng không biết nó đi rồi thì nhỏ có nhớ nó như nó nhớ nhỏ không rồi trong những buổi học ở ngôi truờng mới thỉnh thoảng nó quay qua nhìn ai để mỉm cười – 2 đứa đạp chung trên con đường về nhà nhỏ tự dưng 2 đứa không nói được gì
dừng trước cửa nhà nhỏ :” tối nay đi dạo không anh ” nhỏ quay sang hỏi nó tối thứ 7 nhưng nhìn cái không khí này chắc tối nay thế nào cũng mưa tới tối – nha trang mà – không mưa chứ ngày nào mà âm u từ sáng mà mưa chắc tới tối
” lỡ tối nay trời mưa thì sao ” nó hỏi nhỏ
” thì mặc áo mưa đi vòng vòng chứ có sao đâu mà lo trời ” nhỏ nói
” uh vậy khoảng 7h30 em qua nhà anh heng ” nó vừa nói vừa suy nghĩ – thôi thì về nhà ăn trưa rồi tính tiếp – tròng cái áo mưa vào – mùi nước mưa kết hợp với mùi cái áo mưa tạo nên cái mùi ẩm ướt ngai ngái khó chịu – nó ghét mặc áo mưa là thế
kéo vạt áo phủ lên nắm chặt tay lái trên đường về nhà thỉnh thoảng nó lấy tay đẩy mạnh lên chỗ trũng áo mưa đọng lại vũng nước làm nước văng tung toé – nó khoái chí cười to cứ như thế nó đạp về nhà
chạy lên phòng nó thay cái quần ẩm ướt ra thay bộ đồ khô ráo – cảm giác mát mẻ lên tới tận óc nó – trời mưa đập vào mái tôn nhà nó – đập vào mái tôn nhà hàng xóm tạo nên bản hợp ca khá êm tai
chạy xuống nhà thì bà già nó cũng đang dọn cơm hình như hôm nay trời mưa nên tiệm bà già vắng khách về nhà nấu cơm rồi còn nấu cơm khoai sọ haizz thế nào bà già cũng bắt nó ăn – sợ nhất ăn cái món ấy chẳng hiểu tại sao nhưng món canh khoai sọ làm nó cứ thấy ơn ớn thế nào ấy
” ti ơi ” tiếng ông già nó réo ngoài cửa – haizz có chìa khoá không mở cửa đi kêu nó làm gì không biết đúng là cha nào con nấy lười y như nhau
nó chạy ra mở cổng trong sân nó cũng muốn ngập nước roài – nó suy nghĩ nếu mưa thêm mấy ngày nữa thế nào cũng lũ lụt cho mà coi mà cứ mỗi lần lũ rút nó được đi coi mấy ông cuối xóm đi giăng lưới đánh cá nhìn cứ hay hay thế nào
buồn ngủ quá tạm dừng ở đây mai gõ tiếp ha các bác