Những Ngày Huấn Luyện Của Chú Hoàng - Phần 22
Con Vân rất nhạy cảm nên khi nó quyết định cho ông bác của nó xoa bóp đít của nó thì nó đã hứng tình rồi. Nó thích thú lắm vì chính nó đã cho tình huống xoay vòng theo hướng nó muốn. Nó thích thú vì cảm nhận quyền lực vô biên của nó, làm cho một người đàn ông hét ra lửa trong vùng cũng phải quỳ luỵ nó.
Ông Trung năn nỉ:
– Cháu ơi, bác thèm được hôn lên mông của cháu lắm.
Con Vân không trả lời mà chỉ thò tay ra sau, nắm lấy đầu của ông mà ghịt lên đít của nó. Ông Trung lịm người bay bổng lên mây. Không ngờ mình vừa thoát đại nạn mà lại được hưởng ngay món quà tuyệt vời này, có mơ cũng không dám tưởng!
Ông vùi mặt vào đít con Vân mà hít sâu để cho mùi trinh nữ thấm vào từng tế bào phổi. Những gì ao ước thèm muốn từ bao lâu nay đang trở thành hiện thực. Mũi ông luồn theo khe đít mà tiến xuống sâu hơn.
Ôi sao mà hạnh phúc thế!
Mùi khe đít nồng nồng làm người đàn ông nứng cặc như điên.
Hai tay ông banh hai mông đít để được cận kề hơn với khe đít. Con Vân cong đít lên để ông được dễ dàng hơn… khi lỗ đít được phơi ra ánh sáng thì ông Trung như thằng điên đút miệng vào đó mà bú mà liếm, dù có khai có dơ ông cũng bất cần. Mà thật ra dù có chết ngay lúc đó thì ông cũng sẵn sàng chấp nhận trong sung sướng.
Ông liếm thật kỹ lưỡng đến khi khe đít và lỗ đít của đứa con gái sạch bóng lên.
Một tiếng rồ xe trong sân làm ông tỉnh giấc. Ông chật vật đứng lên bước ra cửa phòng. Quay lại nhìn, ông sung sướng thấy con Vân đang nở một nụ cười thật tươi mà đưa tay vẫy ông.
Về nhà, ông Trung như đi trên mây. Ông không ngớt thầm cảm ơn ông Trời đã ban cho ông một ân sủng khổng lồ như vậy. Hôm sau ông vào ngân hàng để chuyển tiền vào trương mục của con Vân theo thông tin mà chú quản gia vừa đem lại cho ông. Ông do dự trước tờ phiếu trắng: Mình phải đưa cho con Vân bao nhiêu mới xứng đáng với những gì nó trao cho mình đây?
Ông viết con số một trăm triệu nhưng lại do dự cho rằng số tiền đó nhỏ quá. Mình vừa đưa cho chú quản gia 70 triệu để mua sự im lặng của chú ta thì không lẻ chỉ đưa 100 triệu cho con Vân? Mình cũng già rồi, còn giữ tiền làm chi, con cái thì chúng nó cũng có tài sản hết rồi… ông xé tờ phiếu, xin lại một tờ phiếu mới để ghi vào đó 200 triệu… nhưng ông lại xé đi.
Khi ông rời ngân hàng thì ông rất hài lòng vì ông đã chuyển cho con Vân 500 triệu. Số tiền tuy thật cao nhưng tính ra thì cũng thỏa đáng cho những gì mà ông đã nhận được. Với lại 500 triệu có là bao nhiêu đâu với gia tài của ông.
Nhận được số tiền kếch xù, con Vân và chú Hoàng ngạc nhiên mừng rỡ. Hai người bàn tính với nhau và con Vân nói:
– Tôi muốn phải làm một cái gì đó để đáp ứng cử chỉ hào phóng của bác Trung.
Chú Hoàng gật đầu đồng ý.
Con Vân viết cho ông Trung một lá thư ngắn gọn nhờ chú Hoàng đưa lại, trong đó nó cho ông Trung một cơ hội duy nhất nữa để gặp nó và nó để cho ông Trung tùy tiện đưa ra một ước mong của ông với điều kiện là điều đó « nằm trong khả năng » của nó.
Được thư, ông Trung rất vui, ông tưởng đâu tất cả chuyện đó đã được chôn vùi trong quên lãng, ngờ đâu đứa cháu gái lạ kỳ lại có một đề nghị rất đáng ngạc nhiên.
Ông suy nghĩ hết mấy ngày và sau cùng ông trả lời cho con Vân là ao ước mãnh liệt nhất của ông là được ôm nó mà ngủ một giấc dài.
Con Vân đọc xong thấy thương cho ông bác, vì qua đề nghị của ông, nó cảm nhận sự trống vắng trong cuộc sống tình cảm của ông. Con Vân không còn nhìn ông bác của mình là một người đàn ông quyền thế, hét ra lửa nửa mà nó biết ông thật ra chỉ là một người đàn ông có cái áo giáp cứng rắn bên ngoài chứ bên trong là cả một sự thiếu vắng tình cảm.
Con Vân hẹn gặp ông một buổi trưa khi cả nhà đều đi vắng đến tối.
Khi ông Trung hấp tấp đến thì chú Hoàng mời ông cứ tự tiện lên lầu và chú cũng nói khéo là ông cứ an tâm vì nếu có chuyện gì thì chú sẽ báo cho ông.
Ông Trung leo lên thang lầu, trong lòng không ít căng thẳng, ông thầm nghĩ: Không biết con bé sẽ tiếp đón ông ra sao? Phần ông thì nếu con bé cho phép ông được ngủ một giấc an lành bên cạnh nó thì ông đã mãn nguyện rồi. Lần trước được nó cho ông cơ hội để nâng niu khe đít của nó đã làm ông nứng cặc! Một điều thật là bất ngờ đối với ông vì ông đã bất lực từ mấy năm nay rồi – chuyện bí mật đó của ông cũng là một yếu tố làm ông trở nên khắc nghiệt với mọi người xung quanh – . Lần này ông chỉ ao ước được một giây phút êm ấm và thư giãn bên đứa con gái chưa đến tuổi dậy thì.
Khi ông bước vào phòng của con Vân thì ông thấy nó đang nẳm trùm chăn trên giường, nó nhìn ông mà cười làm ông thấy dịu người lại, bao nhiêu căng thẳng, lo lắng đều biến mất. Con Vân ra dấu với ngón tay chỉ về một phía và khi ông Trung nhìn về phía đó thì thấy một miếng giấy có viết: « Không được nói bất cứ lời nào ». Ông Trung mỉm cười thú vị với cái trò chơi ranh mãnh còn tính cách con nít của con Vân. Ông gật đầu, với lại điều yêu cầu đó cũng rất thích hợp cho ông trong tình huống lạ đời này.
Con Vân lại làm vẽ bí mật chỉ tay về một góc khác với một miếng giấy khác có viết « Muốn lên giường ngũ thì phải cởi quần áo ra ». Ông Trung bật cười thích thú và làm theo lời.
Ông chỉ còn mang cái quần đùi khi bước đến cạnh giường, ông khựng lại vì đứa con gái đưa tay chận ông lại. Nó nhanh chóng lấy một miếng giấy bên cạnh mà viết vội: « Phải cởi hết! »
Ông Trung vui lắm, trò chơi này làm ông nhớ lại thời trẻ tuổi của mình, lâu lắm rồi ông không được tự nhiên như vậy! Ông quyết định cứ tuân theo lời đứa cháu gái tinh quái.
Khi ông nằm ngay ngắn trên giường thì con Vân đưa tay tắt đèn làm cho phỏng chìm trong ánh sáng mờ mờ.
Con Vân hé tấm chăn ra để mời ông chui vào mà ôm nó…
Ông Trung vui vẻ nghe theo và ngay lập tức, ông giật mình, tim đập hỗn loạn: Khi ông ôm nó vào lòng thì nhận ra ngay là đứa con gái hoàn toàn trần truồng! Ông nhắm mắt mà lịm người đi vì sung sướng. Con Vân ép người vào người ông, da đứa con gái còn trinh thật mịn màng không thể nào tả được, ông Trung úp mặt mình vào mái tóc của nó mà hít thật sâu, mùi tóc của nó vừa lẩn mùi khét của nắng, mùi thơm của nước hoa và mùi đặc biệt của đứa con gái mới lớn.
Hai tay ông bối rối rờ rẫm lưng của con Vân, rồi rón rén xoa hai mông đít no tròn. Ông Trung không ngờ là đến tầng tuổi này mà mình còn có được cái hạnh phúc tuyệt vời này, thật là tuyệt vời… đứa con gái nhu mì nằm ép vào ngực ông…
Ông Trung mừng rỡ cảm nhận là con cặc của mình đang từ từ cương lên. Lại một phép lạ! Ông cũng hơi lo lẳn không biết là đứa con gái non nớt này sẽ phản ứng ra sao? Lo nó kinh hoảng, lo nó ghê tởm.
Ông thở phào yên tâm khi thấy con Vân ấn bụng dưới của nó vào hạ bộ của ông để cho con cặc được nằm ngây ngắn, ép mạnh lên mu lồn của nó.
Ông Trung thật thanh thản, thật hạnh phúc như chưa bao giờ ông được như vậy trong đời của ông.
Ông không ngớt hôn vào mái tóc đứa con gái… rồi ông sung sướng thiếp đi vào một giấc ngủ trưa thật yên lành.
Khi ông tỉnh giấc thì cảm giác hạnh phúc vẫn tràn đầy. Ông quây qua bên nhìn con Vân thì thấy nó vẫn ngũ sây… ông âu yếm đưa tay vuốt nhẹ gương mặt của nó, lòng ông thật thanh bình, yên ả… đứa con gái thật xinh xắn, nó còn đượm nhiều nét con nít hồn nhiên, chưa hẳn là một thiếu nữ. Ông xích người ra một chút để nhìn vú của nó: Con bé còn nhỏ quá, nên vú nó chỉ là hai cái gò vung vung, hai núm vú chưa thành hình chỉ là hai nhũ hoa phơn phớt màu hồng.
Nhìn xuống nữa, ông thích thú thấy con Vân tuy đang ngủ mà tay nó vẫn nắm chặt con cặc của ông. Ông không ngờ là cặc của mình còn nứng được lâu như vậy. Bàn tay nhỏ bé của đứa con gái nắm không xuể con cặc cương cứng. Thật là thần tiên, không ngờ hôm nay mình không những được nằm ngủ bên đứa cháu gái mà còn lại được nó nắm cặc của mình một cách thật hồn nhiên.
Càng nhìn cảnh tượng đó, ông càng hứng tình. Ông nhẹ nhàng đặt tay mình lên bao trùm bàn tay đứa con gái và ấn nhẹ. Thích quá, y như là con nhỏ đang bóp cặc mình. Thấy con Vân vẫn ngủ yên, ông Trung mạnh dạn nắm tay con nhỏ mà bắt đầu một cử chỉ thủ dâm… con Vân vẫn tiếp tục ngũ… ông Trung bồi hồi bắt đầu ấn tay mình lên tay của đứa con gái để nó thủ dâm cho mình… ông hoa cả mắt vì kích dâm. Lâu lắm rồi, ít nhất cả 5, 7 năm nay ông không được nứng cặc… cảm giác mất đi đang dần dần trở lại một cách thật hùng mạnh…
Chỉ cần bàn tay con Vân sục cặc không đầy mấy phút là ông Trung tự kiềm chế không nổi nữa, co rúm người lại mà xuất khí. Ông tá hoả tam tinh, mắt nổ lên như thấy bắn pháo bông. Khí của ông chắc do tích tụ quá lâu không được thoát nên văng ra dầm dề. Ông Trung sướng quá nhưng không dám rên la, sợ làm con Vân thức giấc. Người ông run như bị sốt rét rừng…
Lâu lắm ông mới tìm lại được hơi thở bình thường. Ông âu yếm hôn lên gò má đứa con gái mà thầm thì:
– Cảm ơn cháu thật nhiều. Cháu đã cho bác hạnh phúc tuyệt vời.
Rồi ông rón rén đẩy con Vân qua bên để ngồi dậy. Con Vân nằm lăn ra, một chân cong lại trong một tư thế thật tục tiểu, để lòi ra khe lồn trắng hồng…
Ông Trung ngồi trân ra đó mà nhìn tuyệt phẩm của Tạo Hoá… Ông biết mình may mắn lắm mới được cơ hội ngắm nhìn khe lồn đứa cháu gái xinh xắn mới tròn 14 tuổi. Một cái lồn chỉ lún phún có lông, còn trắng như tuyết. Mấy ai được may mắn như ông? Và màu nhiệm thay! Con cặc của ông lại từ từ cương lên một lần nữa làm ông Trung bàng hoàng sung sướng.
Một ý nghĩ táo bạo phớt qua đầu người đàn ông: Hay là mình cứ đánh bạo mà đè con bé ra để cưỡng dâm nó, đụ nó cho tét cái lồn xinh đẹp, rồi sau đó có bị tù cũng không tiếc!
Nghỉ cuồng vậy thôi chứ ông Trung đâu có dại gì mà làm chuyện kinh tởm như vậy! Cái giá phải trả cho chuyện điên rồ đó sẽ không thể nào lường cho được!
Ông chỉ ngồi đó mà chiêm ngưỡng cái lồn dễ thương một lúc lâu…
Rồi ông nhẹ nhàng đứng dậy, im lặng bận quần áo vào mà rón rén đi ra. Nhưng khi đến cầu thang thì ông vẫn thấy tiếc nuối nên ông quay trở lại, quỳ xuống bên giường con Vân, đưa tay vuốt ve mu lồn của nó rồi ông cẩn thận đút một ngón tay vào khe lồn… ông mỉm cười khi cảm nhận khe lồn của con bé ươn ướt. Ngón tay của ông đụng vào màng trinh làm ông ngây ngây thích thú. Ông kín đáo dùng ngón tay quẹt chất nhờn trong khe lồn rồi đưa lên miệng mà nhâm nhi, hưởng thụ…
Khi ông Trung ra đến cửa thì ông quây sang chú Hoàng mà căn dặn:
– Chú này! Tôi thấy chú quả thật rất trung thành với cô chủ nhỏ của chú. Tôi quý nó lắm và thấy nó dù gì chăng nữa cũng còn là đứa con nít còn dại chuyện đời. Nó làm ra vẻ ngon lành như vậy nhưng thực chất là nó còn ngốc nghếch lắm. Tôi mong chú phải bảo vệ cho nó thật chu đáo. Nó là đứa con gái rất tốt.
Chú Hoàng cảm khái trả lời:
– Dạ, xin ông đừng lo, tui đã tự hứa là sẽ hết lòng lo cho cô chủ nhỏ đến hơi thở cuối cùng.
Cuộc đời bình lặng cứ như vậy mà lửng lờ trôi qua… mỗi người đều tiếp tục sống mà tìm cho mình những thú vui, những lợi ích trong tình dục tùy theo hoàn cảnh, tùy theo những giới hạn của mình.
Cứ hãy nhìn các nhân vật mà chúng ta biết:
Con Vân thì cứ nhởn nhơ như con bướm, thích gì làm nấy, không bị trói buộc vào bất cứ rào cản nào. Nó chỉ tìm cái gì đem lại thích thú cho nó mà thôi, không cần phân biệt là đối tượng đem lại cho nó cái thích thú đó có là chị của nó, bác của nó hay là anh quản gia trung tín…
Con Thu thì cứ khư khư bị ám ảnh bởi những thôi thúc háo hức của lỗ đít, và vì quanh nó chỉ có chú Hoàng là người có mặt đúng thời điểm nên nó nhắm mắt mà để cho người đàn ông đó hướng dẫn nó trên con đường đi tìm khoái lạc thông qua lỗ đít.
Con Phượng thì vì mặc cảm thua sút về sắc đẹp nên không dám ra ngoài, cứ co rút trong nhà, năn nỉ con em gái thủ dâm cho mình để tìm thú vui xác thịt.
Chú Hoàng, thì tuy là một người đàn ông đẹp trai hào phóng, nhưng lại bị một đứa con gái 13 tuổi chi phối một cách lạ kỳ nên chú cứ phải chìu chuộng nó, lại còn hứa hẹn trung thành với nó một cách triệt để. Tuy là hứa hẹn như vậy nhưng hễ có một người đàn bà con gái nào đến gần là chú mất tự chủ và không cầm lòng được! Để rồi sau đó lại than thở vì có lỗi với cô chủ nhỏ của chú!
Cô Hương thì quá nghiêm khắc với chính mình và mãi lo kiếm tiền nên bà đã bàng hoàng sững sờ khi khám phá ra tình dục thật sự với một người đàn ông khác hơn là ông chồng! Để rồi sau đó bà phải cố gắng một cách tuyệt vọng để chôn vùi những kỷ niệm huy hoàng đó vào quên lãng. Bà đã lăn xả vào công việc để khỏi đối đầu với những háo hức thèm muốn cực kỳ mãnh liệt vừa được khơi mào.
Còn những người đàn ông có tuổi như ông Văn, ông Trung, ông Thắng và vài ông khác… thì tuy đã thành danh, thành tài nhưng họ đều đánh mất cái giá trị không bao giờ tìm lại được, đó là tuổi trẻ! Vì vậy họ sẵn sàng bỏ ra cả một tài sản kếch xù để mua lại cái tuổi trẻ đó, dù chỉ trong vài giờ… Vài giờ để được rờ rẫm, vuốt ve cơ thể một đứa con gái 13 tuổi, để mơ tưởng mình còn là một thằng con trai cùng tuổi.
Ngay những nhân vật thấp hèn như chị Lành, cũng hiểu giá trị của những thú vui thể xác. Sau khi bị chú Hoàng cưỡng bức phải trao thân cho chú, chị hứa không bao giờ có lần thứ hai, nhưng chỉ vài ngày sau đó là chị lại thèm thuồng… tự trách mình sao lại hứa điều điên rồ như vậy, chị bối rối không biết làm cách nào để báo tín hiệu cho chú Hoàng là chị sẵn sàng sa ngã một lần nữa!
Còn ông Hãi, chồng cô Hương thì sao? Không lẻ ông là người duy nhất trong các nhân vật, không quan tâm chút nào đến tình dục?