Những Ngày Giông Bão - Chương 1
Một miền quê miền trung những năm cuối của thập niên 90 . Trên một cánh đồng cỏ hai thiếu niên tầm 17 tuổi đang ngồi trên một bãi cỏ trên tay mỗi thằng là một cái lon quấn một lớp chỉ dày sợi chỏ kéo dài lên không trung nối vào hai con diều bay cao trên tầng trời xanh xung quanh là lác đác những đám trẻ đang chạy nhẩy chơi đùa có thả diều có . Hai thiếu niên vừa ngồi thả diều vừa nói chuyện vui vẻ
– Nè tối qua nhà tao coi phim thần điêu đại hiệp tiếp nha ,mới thuê đuợc hai cuộn mới !
– Hay quá lại thuê được rồi hả !
– Ừ ba tao vừa lên huyện buôn bán , ổng thấy tập mới nên thuê luôn ! Ổng đòi coi từ hồi trưa mà tao năn nỉ chờ mày qua coi chung cho vui đó !
– Ha ha ha …..! Vậy mới là bạn tốt của tao chứ !
Tụi nhỏ bên ngoài nghe được thông tin có phim hay liền nhao nhao
– A ! Anh Việt mới thuê phim mới hả cho em coi với !
– Em ….em nữa nha anh !
– Em nữa ….em cũng muốn coi …!
– Tụi mày cho tụi tao coi với nha Kiên !
Cả một đám trẻ vây quanh tụi nó , đủ mọi lứa tuổi có cả từ đứa nhóc tỳ 6 , 7 tuổi cũng có bằng tuổi hoặc lớn hơn tụi nó 5 hay 6 tuổi cũng có , vì trong làng chỉ có vài nhà có ti vi chứ đùng nói là có cái đầu phát băng chiếu được mấy bộ phim kiếm hiệp thì chỉ có được nhà thằng Việt
– Rồi rồi ….. tụi mày tối 7 giờ qua nhà tao !
– Yeah…..hoan hô anh Việt ….hoan hô …..!
Đám nhóc nhảy tưng tưng sung sướng . Hai thằng ngồi đó một đưa gầy gò khuôn mặt bảnh bao lộ rõ nét thư sinh con nhà giàu , nó mặc áo thun quần jean xanh đẹp đẽ da trắng bó như trứng gà lột tên là Vịêt , còn bên cạnh là một thanh niên hoàn toàn khác tuy hơi gầy nhưng cơ thể lại rất săn chắc da ngăm đen nhưng khuôn mặt cũng ưa nhìn nó tên là Kiên , nó khóac trên mình là một bộ đồ cũ kĩ những đường chỉ đều đã sờn hết chân tay thì lấm lem bùn đất . Hai người kẻ sống trong giàu sang người trong nghèo khổ nhưng vẫn rất thân thiết , vì ngày xưa Việt là một đứa khá nhút nhát nhưng nhờ có Kiên một đứa thân thiên hay nói hay chọc người ta nó thấy thằng Việt cứ nhút nhát lủi thủi một mình chả chơi với ai nên nó đã kéo thằng Việt ra khỏi cái thế giới mà nó luôn khép mình trong đó , kể từ đó hai đứa thán thiết như anh em vậy , hôm nay thằng Kiên đi chăn bò nó rủ thằng Việt đi theo thả diều và đương nhiên thằng Việt thích khỏi nói
***
Trên đường dẫn bò về nhà hai đứa vẫn không ngừng luyên thuyên kể với nhau về những phần của bộ phim thần điêu đại hiệp mà tụi nó đã xem , trước khi về nhà thằng Việt không ngữn nhắc Kiên là tối nay 7 giờ nhất định phải qua coi phim cùng nó . Chiễc loa phóng thanh đang phát bản tin buổi chiều thông báo một cơn bão lớn sẽ đỗ bộ vào trong tối nay
– Haiz…..lại bão năm nay chắc lại mất mùa ! Thằng Kiên thở dài mặt đợm buồn
– Mày cứ bi quan vậy ! Thằng Việt nheo mày
– Nhà tao dựa hoàn toàn vào mảnh ruộng của gia đình bão vô không lo sao được !
– Thì qua nhà tao ! Tao cho mượn he he ! Thằng Việt quàng vai Kiên vỗ vỗ
– Mày ……ha ha ha ! Tao qua mà không chi mượn là tao từ mày luôn đó !
– Yên tâm…….. ! Thằng Việt nhe răng cười
Cho bò vào chuồng Kiên đi ra giếng cởi đồ ra chỉ còn mặc trên người một cái quần đùi cũ kĩ , xách từng gầu nước từ dưới giếng lên xối liên tục lên người tắm , dòng nước mát lạnh chảy trên cơ thể săn chắc của nó càng tăng thêm sự quýên rũ mạnh mẽ của cơ thể , đang kì cọ thì mẹ nó từ ngoài cổng bước vào trên tay là một cái thúng đầy dụng cụ làm nông tay kia nắm cán một chiếc cuốc gác lên vai mà đi , bà khoác trên người một bộ quần áo bà ba cũ khoác thêm một chiếc áo sơ mi cũ màu trắng bẻn ngoài lầm lem bùn đất
– Mẹ vừa về hả ? Hôm nay nhiều việc không mẹ ?
– Cũng không có gì ! Chỉ là bón phân và là cỏ một chút thôi !
Để đống dụng cụ xuống đất mẹ nó đi đến bên lu nước múc vài ca rữa quay tay chân , thằng Kiên vẫn đứng đó bàn tay đưa khắp thân thể kì cọ miệng hỏi bà
– Sao mẹ không kêu con ra giúp ? Kiên vừa xối gầu nước lên người vừa quay qua hỏi mẹ nó
– Thôi có gì đâu ! Có chút việc mẹ làm chút là xong thôi mà !
Vừa nói bà vừa quay sang nhìn nó thì bỗng bà đứng hình khi thấy thân thể con trai mình , khuôn ngực rắn chắc , eo thì thon gọn từng múi cơ nổi lên làm da rám nắng , đôi tay to khoẻ đang xối từng gầu nước lên người , dòng nước chảy khắp cơ thể nó , nước chảy qua vùng háng làm chiếc quần đùi màu trắng cũ kĩ dính chặt vào người in hằn khúc thịt to tướng lên quán , làm bà thấy rỗ mồn một cái dương vật kia , bà bất chợt đỏ mặt quay ra đi thẳng vào bếp , thằng Kiên vẫn bình thản tắm không hề chú ý dédn ánh mắt soi mói hay khuôn mặt đỏ lựng vì ngượng của mẹ nó . Vào trong bếp Hoa đưa hai tay chụp lấy cặp má nóng hổi đỏ ửng của mình
– Mình đang nghĩ gì vậy ? Nó là con trai mình mà !
– Nhưng mà thằng Kiên cũng lớn ròi ! Đã ra dáng đàn ông rồi !
Gia đình Kiên có ba người Mẹ nó là Hoa năm nay 34 tuổi hồi Hoa bằng tuổi thằng Kỉên bây giờ thì đã có thai nó nên giờ nàng vẫn khá trẻ , khuôn mặt trái xoan hơi ngăm đen , mũi dọc dừa đôi môi trái tim đỏ mọng , thân hình thì thon thả nhưng vẫn toát ra vẻ phụ nữ lực điền , cặp vú khá to săn chắc , eo thon thả còn mông và đùi thì khá to nhưng săn chắc vì đã quen làm lụng cực khổ , người trong làng vẫn bàn tán nếu Hoa có điều kiện thì có lẽ nàng đã là một mỹ nhân tuyệt sắc , còn ba thằng Kiên năm nay gần 40 đã bỏ nhà lẻn thành phố tìm việc làm hơn năm nay , nó nghe nói là làm công nhân hằng tháng có gửi tiền về nhưng số tiền ít ỏi chỉ giúp đỡ được chút ít chứ nói khá lên thì không thể , Kỉên năm nay 17 tuổi hịen đang học 12
Trong căn nhà gạch cũ kĩ nhỏ nhắn nằm ở cuối làng hai mẹ con Kiên đang ngồi ăn cơn trên chếc bàn gỗ cũ ánh đèn hắt ra từ bóng đèn sợi đốt nhỏ không đủ làm sáng cả ngôi nhà nhưng cũng đủ để hai người ngòi ăn cơm nói chuyện vui vẻ . Nhưng Kiên chợt nhớ cuộc hẹn của nó với thằng Việt nó cố và lùa nhanh cơm nhai nhồm nhoàn rồi đứng dậy
– Ăn thêm đi con ! Định đi đâu đó ? Hoa hỏi
– Con qua nhà thằng Việt xem phim ! Nó vừa thuê được phim mới !
– Ừ ! Nhưng nhớ về sớm đó ! Tối nay bão vào rồi đó !
Hoa chưa nói hết câu thì thằng Kiên đã chạy ra đến đầu ngõ đáp vọng lại
– Dạ….! Xong con về liền !
Thằng Kiên phóng một mạch đến giữa làng ngôi nhà to nhất và cũng sáng nhất làng bởi đèn mở nhiều lắm chứ không như nhà nó chỉ có được một cái bóng sợi đốt
– A ! Anh Kiên tới rồi ! Một thằng nhóc la lên
– Anh gọi anh Việt đi anh …..cho tụi em vô coi với ! Đám đông nhốn nháo
– Rồi để tao gọi !
– Vịêt ơiiiiii……! Kiên gân cổ lên gọi
Cái đám này hóng thằng Kiên nhất vì nó là thằng xin cho tụi nó được coi phim cùng , nó mà không tới thì tụi này cũng chỉ biết nhịn thôi chứ biết làm sao
– Kiên ! Mày tới rồi hả !
– Ờ ….! Mới tới …!
Việt đứng sau khung cửa sắt cười rạng rỡ tay thì nhanh nhảu mở khóa , đám đông càng ồn ào vì sắp được vào coi phim
– Mấy đứa im lặng đi gọn vào coi ! Việt nhìn đám nhỏ
– Dạ ……!
Cả đám đồng thanh mấy đứa lớn thì cũng gật đầu rồi từ từ theo sau hai thằng đi vào trong , đi ngang qua sân vườn rất rộng trồng đủ loại cây cảnh thì đến một ngôi nhà ba gian to lớn cả đám theo chân thằng Việt đi vào phòng khách nơi đặt một cái tủ ti vi bên cạnh có bàn uống nước ba mẹ thằng Việt đã ngồi sẵn đó rồi
– Kiên qua chơi hả con ! Mẹ thằng Việt mỉm cười
– Dạ …..!
– Mày đúng là chậm quá đó Kiên ! Chú muốn coi mà thằng Việt nhất quýêt chờ mày đó ! Ba thằng Việt vui vẻ nói
– Hi hi xin lỗi chú ! Kiên gãi đầu
Thằng Việt cầm một cuộn băng nhựa đen đút vào đầu phát rồi ngồ xuống xem , đám nhóc ngồi dưới nền nhà ngước lên chăm chú xem phim , bộ phim phát trong tiếng trầm trồ của mọi người . Sau khi hai tập phim kết thúc thì trời đổ mưa lớn , có vẻ cơn bão đến sơn hơn dự tính , chợt nhớ là ở nhà chỉ có mình mẹ Kiên mặc kệ cơn mưa nó phải về nhà , nó đội mưa chạy hết tốc lực đến cuói làng mặc kệ thằng Việt nói đợi nó lấy cái dù cho mượn, vừa vào ngõ thì nó thấy mẹ đang đứng tựa vào một bên cửa nhìn ra ngoài
– Sao chạy về không vậy con ? Ướt héy rồi kìa !
Hoa chau mày xoa lên cái đầu ướt nhem của nó
– Con về chớ để mẹ lo ! Với lại mẹ ở một mình cob không yên tâm hì hì !
– Ai thèm lo cho anh ! Hoa lườm nó cười
Kiên vừa nói vừa cởi cái áo thun đã ướt mèm xuống , cơ thể của Kiên hiện lên mờ mờ dưới ánh đèn sợi đốt vàng nhạt , Hoa khẽ liếc mắt qua tim nàng bỗng nhiên rộn ràng lên hơi thở nóng và gấp dần , hai má đỏ hây hây lên , đây không phải là lần đầu nàng nhìn thấy Kiên cởi trần , ở nhà nó vẫn hay cởi trần và nàng coi đó là chuyện bình thường và cũng chẳng để ý mấy chuyện đó , nhưng không hiểu tại sao kể từ chiều lúc nhìn thấy cái ấy của nó thì nàng lại thấy kích thích lạ kì và càng để ý cơ thể con trai hơn
– Ủa….! Mẹ sao vậy ! Mẹ bệnh hả ? Mặt mẹ đỏ bừng kìa
– Kh….không …..không sao…..! Chắc tại hòi chiều mẹ đứng ngoài nắng nên hơi mệt ngủ một chút là khoẻ thôi mà !
Hoa lúng túng khi con mình phát hiện ra biểu hiện đáng xấu hổ trên gương mặt mình , và đặc biệt nó còn tiến sát cơ thể nó lại gần mình làm nàng hơi ngượng
– Thôi mẹ mệt rồi ! Mẹ ngủ trước đây !
Hoa vén tấm màm che buồng ngủ của mình đi vào trong . Đã 11 giờ đêm tiếng rít của cơn bão bên ngoài vẫn không ngừng , tiếng nặng nạt vẫn theo gío mà gào thét . Nhà mẹ con Kiên là một căn nhà mái ngói , tường gạch chưa trát xi măng để gạch lộ ra ngoài , căn nhà chỉ có một phòng ngủ và một phòng khách ở trước , phòng ngủ thì là của Hoa còn Kiên thì ngủ ở chiếc giường đặt ở phòng khách . Đang mơ màng chuẩn bị ngủ thì Hoa nghe tiếng thằng Kiên cằn nhằn gì đó nên ra xem thử , nó đang ngồi gần bàn miệng làu bàu
– Nhà dột hả con ! Hoa hỏi nó
– Dạ…! Ướt hết cả giường con rồi ! Kiên đáp
– Thôi lấy mềm gồi vào phòng mẹ ngủ ! Chứ ướt vậy sao ngủ được !
– Dạ..!
Thằng Kiên cầm mềm gối của nó theo Hoa đi vào phòng
– Lâu lắm rồi mới được ngủ với mẹ hè hè !
– Thôi ngủ đi ông khuya rồi !
Hoa quay mặt qua một bên , Kiên vòng tay qua ôm eo mẹ nó
– Gì nữa đây ông tướng ! Hoa quay đầu lại hỏi
– Cho con ôm ngủ như hồi nhỏ nha hi hi !
– Xí …! Lớn xác rồi mà còn bỏ ra đi ! Hoa đẩy ra lấy lệ
– Thôiiiiii….mẹ……! Kiên nhõng nhẽo
Hoa đành để im cánh tay của nó như vậy
– Hừ……ừ..ừ….! Sao mẹ lạnh vậy !
– Lạnh thì bỏ ra ! Hoa nói vẻ giận dỗi
– Không ….! Hì hì !
Nó nói Hoa mới cảm nhận cánh tay của nó ấm quá , phía sau lưng nàng hơi ấm của nó phả vào lưng nàng làm nàng nổi hết da gà , hơi thở nặng dần mặt nàng nóng bừng lên người nàng bứt rứt khó chịu vô cùng . 12 giờ , 1 giờ , 2 giờ Hoa vẫn không thể chợp mắt tim nàng vẫn đập thình thịch tuy có bĩnh tĩnh hơn lúc nãy nhưng nàng vẫn không sao hết hồi hộp được
– Bình tĩnh ! Mày sao vậy Hoa ! Nó là con trai mày mà !
Những suy nghĩ cứ lẩn quẩn trong đầu nàng hàng tiếng đồng hồ liền , chỉ có màn đêm đang quây quanh nàng cùng một bàn tay ấm áp đang ôm chầm lấy nàng , bụng ngực của Kiên lúc này đang áp sát vào lưng nàng bên ngoài thì tiếng gió tiếng mưa vẫn rít liên hồi
– Cứ thế này thì làm sao mà ngủ được ! Hoa thầm nghĩ