Những Ngày Đã Qua - Chương 47
Nó đứng chôn chân một chỗ không nhúc nhích gì được , nó cảm thấy bầu trời như sụp đổ ,tất cả như vỡ vụn trong nó , bao năm qua nó mong ước được gặp lại em dù chỉ một lần , 5 năm nó tìm em , 5 năm nó đợi chờ là vô ích rồi . Nó không giận em , không hề giận , gần 5 năm rồi còn gì , nó chờ đợi em chứ chắc gì em đã chờ đợi nó . Nó rất muốn tiến lại gần em , muốn được nhìn em thật kĩ , muốn được nắm lấy tay em , muốn hỏi em tại sao ngày đó em lại bỏ nó mà đi …… không biết em còn yêu nó không nhỉ ?
Nhưng nó không di chuyển nổi , nó sợ , nếu đó là người yêu em , thậm chí là chồng em thì nó sẽ như thế nào đây , theo quan sát của nó thì những cử chỉ thân mật giữa em và thằng đó chỉ có ở những người đang yêu nhau , bạn bè không thể nào có những cử chỉ như thế được , ngay cả con bé Ph luôn bám sát lấy nó , khoác tay kè kè nhưng chưa bao giờ nó cho phép con bé có những cử chỉ thân mật quá mức với nó . Thế là hết , hết thật rồi….
Bây giờ nó phải làm gì đây , nếu gặp em thì liệu nó có chịu đựng nổi không , có kiếm chế được bản thân không , nó tin chắc là không . Nhưng có manh động thì cũng làm được gì đây , em giờ đã yêu người khác rồi , nó chỉ là quá khứ mà thôi . Hoặc giả em còn nhớ đến nó thì nó làm như thế có phải là phá vỡ hạnh phúc của người khác không , người yêu thì còn đỡ chứ nếu đó là chồng em , nếu em đã có con cái thì sao , nó chúa ghét những ai chen ngang phá vỡ gia đình người khác , nó không thể làm thế được , nó đã từng nói với anh Th nếu em đã có gia đình thì nó chỉ cần nhìn thấy em , biết em sống ở đâu thì nó sẽ dừng lại , nó sẽ không gặp em trực tiếp.. …
Bóng em đang dần khuất khỏi tầm mắt của nó , em đã đi xa lắm rồi mà nó vẫn đang bồng bềnh , chơi vơi trong nỗi đau của mình nó , 5 năm qua việc tìm kiếm và chờ đợi em gần như là động lực sống chính của nó , giờ như thế này thì nó phải sống như thế nào đây , nó sẽ bước tiếp con đường của nó như thế nào đây ? …
Nó quyết định lặng lẽ đi theo em , nó phải biết chắc người đàn ông đó là gì của em , nếu cứ bỏ cuộc khi đang mơ hồ thế này thì nó sẽ ân hận suốt đời
Vẫn dáng đi đó , vẫn thân hình nảy lửa đó , vẫn nụ cười đó , tất cả vẫn như thế , chỉ có điều người đi bên cạnh em không phải là nó nữa . Đã 5 năm rồi nó không một lần được gặp em , hình ảnh cũng không có để mà nhìn nhưng tất cả những gì thuộc về em đều ăn sâu vào con người nó , em không khác gì nhiều , chỉ có con tim em là thay đổi…
Nó mua đại 1 cái nón đi biển của mấy người bán dạo , kéo sụp xuống rồi lặng lẽ đi theo 2 người , nó gọi điện cho ông xe ôm quen chờ sẵn ngoài đường , nó sẽ theo em về tới nơi em đang ở , nó muốn biết em đang sống như thế nào , nó lê những bước chân nặng nề đi theo em , mệt mỏi quá rồi L ơi….
Dạo biển chán chê thì em cũng đi về , nó thở phào nhẹ nhõm , nó không còn đủ sức bước tiếp nữa , nỗi đau làm nó muốn ngã quỵ rồi , nó gần như không còn chút sức lực nào nữa , chưa bao giờ nó thấy bản thân nó rã rời như thế này
Nói ông xe ôm cố gắng giữ một khoảng cách nhất định đi theo 2 người đó , vòng vèo theo em một quãng đường khá xa rồi rẽ vào một khu dân cư mới, khu mới nên đường khá vắng , nó lo là em và thằng đó sẽ phát hiện có người đi theo nên kêu ông xe ôm đi cách xa thêm 1 chút
Cuối cùng thì 2 người đó cũng dừng lại trước 1 căn nhà nhỏ hai lầu , nó đứng từ xa nhưng cũng thấy được là nhà còn khá mới , em mở cửa đi vào và….thằng đó cũng đi vào… nó gục xuống …. Hết hy vọng rồi , đi vào chung nhà thế này thì còn gì để mà nói nữa , hết thật rồi ….
Ông xe ôm có vẻ cũng đoán ra được phần nào , ông nhìn nó với vẻ ái ngại , nó đang ngồi gục xuống bên lề đường , thẫn thờ và vô hồn . Nó đã chết rồi , chỉ còn lại phần xác mà thôi …
Nó chẳng biết nó ngồi như thế bào nhiêu lâu nữa , chỉ biết ông xe ôm có vẻ sốt ruột giục nó về mấy lần rồi . Uh nhỉ , đi về thôi chứ còn gì nữa , ngồi đây ăn vạ sao ? Nó mệt mỏi đứng lên tính đi về thì căn nhà đó mở cửa , nó nhìn qua thì thấy thằng đó đang dắt xe ra , có phải thằng đó đi về không , lạy trời…
Đúng là thằng đó đi về thật , em đang tiễn thằng đó ra cổng . Nó khấp khởi hy vọng , nhưng rồi…… Chiếc đinh cuối cùng trên cỗ quan tài của nó đã được em đóng vào….em ôm hôn thằng đó ….
Nó bất động suốt đường về khách sạn , nó như hóa đá khi nhìn thấy em hôn người khác , 5 năm chờ đợi đã kết thúc rồi , kết thúc tất cả rồi … Nó có đủ can đảm và nghị lực để mở ra một trang mới không đây…
Về đến khách sạn thì nó không giữ được nữa , nó bật khóc … nó khóc nức nở …nỗi tủi hờn cay đắng làm nó khóc như mưa , những tiếng nấc nghẹn ngào trong cổ họng của nó …. 5 năm nó nuôi một mối tình , suốt 5 năm chỉ có duy nhất một bóng hình trong tim nó ….chờ đợi suốt 5 năm …tìm kiếm suốt 5 năm…….. Nó tủi thân thực sự , cái kết này nó đã từng nghĩ tới nhưng nó không ngờ lại đau đớn đến mức độ này … Nó bật cười , nó cười chính bản thân mình ….ngu lắm L à …mày ngu lắm…
Anh thấy chỗ này đẹp không
– Đẹp , SG chắc chỗ này lãng mạn nhất quá
– Uh , trước em với đám bạn đi câu cá rồi vòng vô đây chơi , em tự nhủ nếu sau này có người yêu , thì kiểu gì cũng phải kêu người yêu dắt vô đây dạo 1 lần
– Thế anh là người yêu em hả
– Chứ là gì nữa
– Hồi nãy em nói chỉ chịu làm vợ thôi mà , thế thì phải là chồng chứ
– Uh hihi , giá mà được thế anh nhỉ
– Sao không được , anh mà có việc ổn định thi tới ngay
– Mình còn trẻ quá , ai mà biết được tương lai ra sao , lỡ sau này anh gặp cô nào khác hơn em thì sao
– Chẳng sao cả , mà chắc gì anh thay đổi , lỡ em gặp anh khác hơn anh thì sao
– Hơn anh thì có mà đầy , ra đường vơ đại 1 đám là có ngay
– Đá chết giờ
– Hahaha , đau em
– Cho chừa
– Haha , nói vui thế chứ nếu sau này có người thay đổi thì đó là anh chứ không bao giờ là em
– Chưa chắc , dựa vào đâu mà chắc chắn thế
– Dựa vào em , em nói chắc là chắc
Ngày xưa em nói thế mà phải không em ? ,em chắc lắm mà M … anh chưa thay đổi đâu em , chưa bao giờ và sẽ không bao giờ ..….