Những Ngày Đã Qua - Chương 34
Ngồi chờ phê càng ra thì cũng có người cũng dãy trọ đi ra , gật đầu chào qua loa rồi di vào luôn , nó ít khi gặp mấy người ở cùng dãy , một phần vì trái giờ nhau , 1 phần nó cũng không thích mấy
Vô được cái cổng mà quên mịa nó còn cái cửa phòng , lại không có chìa khóa , chắc em đã khóa lại giùm nó rồi , lại ngồi chờ nữa hay sao đây trời
Đang chưa biết tính sao thì thấy phòng em mở cửa , là con Thảo đi học
– Thảo ah , M ở nhà không ?
– Có , mà chỉ đang ngủ
– Uh
– À chìa khóa phòng anh đây này , khiếp nhỉ đi gặp bồ vội vàng quên cả nhà cửa
– Tui cảm ơn Thảo
Nó chẳng muốn đôi co với con này , cầm chìa khóa xong là phót vào phòng tắm rửa vệ sinh cấp kì , tính lấy điện thoại xem sao thì thấy điện thoại tắt ngúm , á đù gì kì vậy , hôm qua nó nhớ là đang cắm sạc pin mà nhỉ , lúc sạc điện thoại đã hết pin đâu
Đi qua tới phòng em gõ cửa , chặp lâu mới thấy em ra , nhìn thấy em em chẳng nói gì đi thẳng vào trong lun , chắc giận rồi , nó tò tò đi theo sau
– Em giận anh hả ?
– ……
– M , em giận anh hả ?
– Để yên cho em ngủ
– Anh có chuyện quan trọng đi gấp quá nên không kịp nói với em , đừng giận mà
– ……….
– M à
– Gấp gì mà cũng không điện thoại báo với em 1 câu được hả
– Anh để quên điện thoại ở nhà , chìa khóa cũng quên luôn mà
– Gấp ghê nhỉ
– Uh , anh nói ra em hứa không giận nha
– Chưa biết
– Chị N bị nhập viện , hồi trưa qua nghe thằng Q nó nói thế nên anh chạy đi luôn
– ………………..
– Vô đó tính thăm chút rồi về , mà thấy chị yếu quá nên anh ở lại
– …………….
– Thật sự là anh chỉ vào thăm chị thôi mà
– Chị bị sao vậy ?
– Rối loạn tiền đình , với suy nhược cơ thể , nói chung là tùm lum chứ anh cũng không biết rõ lắm
– Ùm
– Sao thế , vẫn giận anh ah
– Anh có biết tối qua em tìm anh thế nào không , điện thoại thì không liên lạc được , anh làm em lo muốn chết
– Điện thoại anh để sạc pin ở nhà
– Em gọi thấy khóa máy mà
– Anh cũng chẳng hiểu nữa , hôm qua lúc để ở nhà vẫn còn mở mà , hay nhà cúp điện
– Có đâu , chắc anh gắn không vô
– Uh , em khóc hay sao mà mắt bụp hết thế kia
– Ai khóc , mơ đi
– Anh xin lỗi mà , đừng giận nữa , tại thấy chị yếu quá nên anh không nỡ về
– Chuyện chị bệnh anh vào thăm em không giận , chỉ bực anh đi mà không nói năng gì làm em không biết anh đi đâu , lo muốn chết luôn
Nó nằm xuống ôm chặt lấy em , mừng quá em biết nó vào thăm chị mà em không giận , nó cứ lo em xé xác nó ra luôn ấy chứ
– Em biết anh vào thăm chị mà em không giận hả
– Ghen thôi chứ không giận , đó là chuyện anh phải làm mà
– Uh , cảm ơn em
– Ơn huệ gì , không biết nếu người ta bệnh có lo lắng chạy thục mạng thế không biết
– Lúc đó anh bay luôn chứ chạy gì nữa
– Chỉ được cái miệng thôi
– Hì hì , em này
– Sao nữa
– Em xin anh B cho anh nghỉ vài hôm nha , anh muốn coi cho chị xuất viện rồi mới đi làm lại
– Không biết có được không , quán đông mà nghỉ kiểu đó khó xử lắm
– Thì em cứ nói đại anh bệnh đi
– Uh , để em nói thử
– Uh
– Mà anh không sợ em buồn hả
– Sợ chứ sao không
– Sợ mà thế ah
– Anh đang tính rủ em chút vào bệnh viện thăm chị với anh đây
– Anh muốn em gặp chị ah
– Uh , anh muốn chị gặp em , chị gặp em rồi thì chắc chắn chị sẽ yên tâm
– Yên tâm gì /
– Thì … thì yên tâm chứ yên tâm gì , yên tâm là anh đang yêu người đẹp chứ không phải dạ xoa
– Đá chết anh giờ
– Hì hì
– Mà thôi để mai anh ah , hôm nay em hơi mệt , với lại cả đêm không ngủ mặt mũi giờ nhìn khiếp lắm
– Sợ xấu à
– Chứ sao
– Hihi . dậy thôi em , đi ăn sáng anh đói bụng quá
– Đi cả ngày về chỉ nghĩ đến ăn thôi hả ,anh có biết cả đêm qua em không ngủ được không ? , thế mà kêu yêu đấy
– Hả , à à đền bù , đền bù
Hiểu rồi nhá , há há đói bụng mà ăn cháo lưỡi là đúng bài rồi , chưa kịp xoay người em thì em đã tự xoay lại , môi em và nó lại dính chặt vào nhau , mỗi lần được em hôn là mỗi lần nó quên hết trời trăng , em làm nó phê còn hơn con tê tê nữa . Hôn thôi chứ không có gì nóng đâu mấy bác ^^
Hai đứa đi ăn sáng xong xuôi thì nó chở em đi về
– Chị đẹp lắm phải không anh
– Uh
– So với em thì thế nào
– Anh không so sánh ,em là em mà chị là chị
– Hihi , thế là tốt , mà em nghĩ chắc chị đẹp hơn em
– Mỗi người một kiểu
Mà đúng thật là nó không thể so sánh được giữa em và chị , mỗi người 1 kiểu . Nó biết em không giận nó nhưng em có buồn là chắc chắn , chẳng ai vui vẻ để cho người yêu mình đi thăm bồ cũ cả . Chỉ là em hiểu chuyện của nó nên em không giận thôi hơn nữa suy nghĩ của em lớn hơn so với tuổi nên những chuyện này em không làm ầm lên chứ kiểu mà mấy em teen teen khác thì chắc cháy nhà . Nó khẽ siết nhẹ tay em , kéo em ôm nó sát hơn , nó muốn em hiểu nó hiện giờ chỉ có mình em , chuyện đi thăm chị là quang minh chính đại
– Anh này, thế chút nữa anh vào thăm chị nữa ah
– Uh , đưa em về rồi anh vào
– Anh lấy xe em mà đi , chiều em nhờ Tr nó qua chở cũng được
– Uh , không có anh em nên đi chung với Tr chứ không mấy thằng nó theo về thì mệt
– Anh không phải lo , em lo anh linh tinh thôi chứ em thì miễn , thằng nào mon men em chửi cho tắt điện
– Sợ em luôn , hung dữ quá
– Không dữ để bị bắt nạt hả , hay anh không thích em hung dữ
– Đâu có , thích chứ thích quá đi chứ
– Haha
Thật sự hồi trước em có nói em sẽ không so đo với chị , nó nghe nhưng nó chưa tin lắm , giờ thì nó tin hẳn , nó nắm chặt tay em hơn , tự hứa với mình nó chỉ dừng lại ở mức quan tâm chăm sóc chị thôi , nó sẽ không làm gì có lỗi với em hết
Tạt nhanh qua chợ mua cho chị ít trái cây rồi phi vào viện , vào tới phòng thì thấy chị đang ăn cháo , sắc thái của chị đã tốt hơn hôm qua rất nhiều , khuôn mặt đã hồng hào hơn
– Chị có vẻ khá lên nhiều rồi
– Uh , em ngồi chơi đi , chị ăn xong đã
– Có ít trái cây , cô Út gọt giúp con
– Cậu ngồi chơi để đó cho tui
Nó ngồi ngắm chị ăn , chị cũng nhìn nó mìm cười , tranh thủ lúc bà Út đi rửa trái cây nó khẽ nắm tay chị , chị hơi giật mình vì sợ bà Út thấy , lườm nó 1 cái rồi ăn tiếp .Nghỉ ngơi 1 chút thì chị kêu nó dắt chị ra ngoài đi dạo chút chứ ở trong phòng hoài cũng mệt . Nó dìu chị đi ra khuôn viên của bệnh viện , chị đã có khá hơn nhưng vẫn còn yếu nên chị dựa hẳn vào người nó , đi 1 chút thì mệt nên nó đưa chị tới ghế đá ngồi
– Anh này
– Sao em
– Em ở đây có cô Út lo rồi , anh không cần vào nhiều thế đâu
– Em không muốn anh vào ah
– Muốn chứ , rất muốn
– Thế sao kêu anh đừng vào
– Vì em sợ , nếu anh cứ thế này em sợ rằng sẽ lại như cũ , em sẽ không quên được anh
– ……………
– Mấy ngày này em căng thẳng lo lắng vì sợ anh hư hỏng , nghiện ngập , giờ gặp thì em yên tâm rồi , nhưng cứ như thế này thì em lại lo không quên được anh
– ………….
– Em còn yêu anh nhiều lắm , em sợ em không chịu nổi
– ………….
– Em rất nhớ anh , em không muốn phải xa anh nhưng …. Hu huh u
Chị khóc , nó thấy nghẹn đắng trong cổ họng , nó phải làm gì đây ? , thực sự bế tắc hoàn toàn . Nó quàng tay qua ôm chị , hôn nhẹ lên trán chị rồi vỗ về , biết làm sao được , mình thật sự có duyên mà không có phận rồi N ơi . Chị ôm chặt lấy nó khóc nức nở , trái tim nó như muốn vỡ ra trong tiếng khóc nghẹn ngào của chị , cầm lòng không nổi nó cúi xuống dùng tay lau những giọt nước mắt của chị , rồi nó hôn nhẹ lên đôi môi của chị…….
Nó và chị hoàn toàn không hề hay biết cái vòng tay ôm siết , nụ hôn nhẹ lên trán , cái giây phút yếu lòng của 2 chị em nơi đông người đã mang lại họa lớn . Nhất cử nhất động của 2 chị em đều không thoát khỏi tầm mắt của 1 người , người này đã theo sát nó từ sáng nhưng nó không hề biết