Nội dung truyện
Công nhận cái quán này nó mát dã man rợ , ngồi trên bờ kè cạnh sông Hàn nên mát thôi rồi , nhậu ở đây đúng đã luôn , khuya rồi mà chỗ này vẫn còn đông nghịt khách , toàn nam thanh nữ tú cả , bàn nào cũng đông người ngồi, thấy ngồi 1 mình thì hơi buồn nên nó rủ ông xe ôm ngồi chơi với nó cho có bạn . Mời ổng ngồi chơi thế thôi chứ nó chẳng nói năng gì , nó chỉ mải đưa mắt nhìn dáo dác xung quanh , nó hy vọng tìm được em trong đám đông lố nhố này…
Mệt mỏi rã rời về thể xác , cạn kiệt hy vọng sau 4 ngày tìm kiếm ròng rã , nó đã làm đủ mọi cách , sáng thì rong ruổi khắp các quán ăn sáng , café , chiều mát thì ra bãi biển tìm , hix buổi chiều người Đà Nẵng đổ ra tắm biển đông như kiến , hoa hết cả mắt nên nó nhìn mãi mà chẳng được tích sự gì. Tối về thì vào bar , vũ trường , mới đầu thì nó vào trong ngó nghiêng rồi đi ra ,sau thì nó vào ngồi luôn , kêu đại chai bia rồi ngoắt phục vụ tới hỏi thăm , hỏi muốn rã họng mà câu trả lời duy nhất nó nhận được chỉ là cái lắc đầu . Gần sáng thì lại mò ra quán nhậu bờ sông Hàn ngồi đồng chờ thời . Nó cảm thấy thực sự đuối sức , trâu bò kiểu gì cũng phải gục sau 4 ngày chỉ đi và đi , ăn thì ít mà uống thì nhiều kiểu này đã bào mòn hết sức lực của nó . Chẳng lẽ ông trời không cho nó được gặp em 1 lần sao ?
Đến ngày cuối cùng trong thời hạn nó xin nghỉ phép với công ty , nó quyết định không tìm nữa , nó đã quá mệt mỏi rồi , nó đã kiệt sức , ông anh bạn anh Th rủ nó đi nhậu mộ bữa trước khi vào lại SG , nó rủ thêm ông xe ôm vì sau mấy ngày rong ruổi với nó thì anh em cũng có thiện cảm với nhau , 2 ổng kéo nó ra bãi biển bên Mỹ Khê ngồi lai rai