Những ngày đã qua - Chương 51
Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Em ở đâu? Anh ở đâu?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nước mắt
Đôi khi anh muốn tin
Đôi khi anh muốn tin
Ôi những người ôi những người
Khóc lẻ loi một mình
Vật vờ đến gần sáng , người nó như vừa trải qua một cơn bạo bệnh , rã rời không còn 1 chút sức lực nào nữa . Nó suy nghĩ kĩ lắm rồi , về lại SG thôi , hết rồi , tất cả đã kết thúc rồi , nhưng trước khi về nó muốn được nhìn thấy em một lần nữa , một lần cuối cùng rồi nó sẽ rời xa em mãi mãi , nó sẽ xóa sạch kí ức về em , biết là sẽ rất khó nhưng nó còn biết làm gì hơn , nó cũng không dám tin là nó sẽ quên được em , nhưng giờ em đã khác rồi , làm gì được nữa …
Còn quá sớm nên không muốn làm phiền ông xe ôm nhưng thật sự nó chẳng nhớ nổi đường tới nhà em , hôm qua lúc ngồi sau xe ổng đầu óc nó trống rỗng có nghĩ ngợi được gì đâu mà đòi nhớ đường . May mà ông này quen dậy sớm đón khách ngoài bến xe nên khi nó gọi thì ổng tới ngay , khách quen mà
– Đi đâu mà sớm thế em
– Anh chở em tới chỗ hồi tối hôm qua
– Chỗ hôm qua mình đi theo hai người kia hả
– Uh
– Người đó là bạn mà bữa giờ em tìm phải không
– Vâng
– Uh , thôi đi
Ông này hình như muốn nói gì đó mà ngại nên thôi , nó cũng mặc kệ không nói thêm gì nữa , tới trước nhà em thì nó kêu ổng để nó ở đó , khi nào nó gọi thì qua đón nó
Giờ mới có dịp quan sát kĩ , nó nhận ra hình như không phải là nhà em , cái kiểu xe cộ giày dép nhiều thế này thì có vẻ giống phòng trọ hơn , có lẽ nhà nay xây lầu lên rồi ngăn phòng cho thuê thì phải . Mới sáng sớm mà đứng ngó nghiêng nhà người ta thế này giống ăn trộm quá nên nó dòm quanh xem có quán café nào gần gần đó không , may mắn cho nó là có 1 nhà xéo xéo bên kia đường đang dọn bàn ra bán đồ ăn sáng , nó tấp vô làm một tô mì quảng luôn , gọi ra rồi để đó chứ nó ăn gì nổi mà ăn
Ngồi thêm 1 lúc thì nó khẳng định đây là nhà trọ , nãy giờ nó đếm cũng phải 4 người đi ra rồi , nó hỏi thêm bà chủ quán thì biết chắc luôn là nhà trọ . Nó yên tâm ngồi đợi nữa , đợi chán chê rồi cũng thấy em ra , nó hoảng hồn quay mặt đi chỗ khác , nó thấy em dắt xe máy ra , chết mẹ rồi em đi xe máy mà nó đi bộ thế kia thì theo thế chó nào được , bực thật biết vậy hồi nãy kêu ông xe ôm chờ luôn
Mà đi theo làm gì nhỉ , nó đã quyết định sẽ quên em , nó chỉ muốn được nhìn em thêm 1 lần thôi mà …
Nó đánh liều quay lại nhìn , em vẫn thế , vẫn đẹp như ngày nào , hôm nay em mặc áo dài , nó luôn luôn thích nhìn em mặc áo dài , người con gái nó chờ đợi suốt bao năm qua… có lẽ em đang chuẩn bị đi làm , nó lại thấy sống mũi nó cay cay….
Bóng em đã khuất xa rồi , chẳng còn gì nữa cả . Nó thẫn thờ nhìn theo em cho đến khi không còn thấy gì nữa , đủ rồi L nhỉ , về thôi , nó đứng dậy đi về , nó muốn đi bộ 1 chút cho khuây khỏa
– Cậu gì ơi , chưa trả tiền
– Ah cháu xin lỗi , cháu quên , nhiêu vậy cô
– 15 nghìn
– Đây cô , khỏi thối cô
– Cảm ơn cháu , cháu quen con bé M à
– Dạ….không cô
Nó cúi đầu lầm lũi đi thẳng , tướng nó đi bây giờ có lẽ chỉ cần chống 2 tay xuống là y như con chó con lạc mẹ , nó biết trước từ hôm qua là nó không thể nhầm lẫn nhưng nó vẫn có chút hy vọng mong manh là mình nhầm , giờ thì hai năm rõ mười rồi , nhầm gì nổi nữa mà nhầm… nó cảm thấy trống trải vô cùng , cô đơn quá ….không còn em nữa thì nó biết sống thế nào đây ….
Nó gọi ông xe ôm chở nó ra phòng vé mua vé tối nay bay vào lại SG , có chuyến sớm hơn nhưng chẳng hiểu sao nó mua chuyến tối muộn …có lẽ nó đang cố gắng kéo dài thời gian thêm 1 chút nữa ….
Ngồi trong phòng chờ của sân bay Đà Nẵng , nó vẫn lơ ngơ như người mất hồn , tất cả những kỉ niệm về em cứ trôi qua đầu nó như một cuốn phim quay chậm , từ những ác cảm đụng độ ngày đầu , rồi cơn say vô tình đã tạo điều kiện cho 2 đứa đến với nhau , những ngày đi làm chung với nhau , rồi tình yêu nảy mầm ….nụ cười của em bỗng hiện lên rõ mồn một …không thể như thế này được , nó không thể cứ như thế này mà về Sg được ….
Nó vùng chạy ra ngoài ngoắt đại 1 chiếc taxi , trời mưa lắc rắc , có lẽ ông trời đang khóc cho nó thì phải ..
Nó phải quay lại chỗ đó lần nữa , nó phải gặp em ,nó phải hỏi cho ra lẽ chứ cứ như thế này thì suốt đời không cách nào nó quên được em..
Hừng hực quyết tâm là thế nhưng khi dừng lại trước ngôi nhà đó thì nó lại không làm nổi điều đơn giản nhất là bấm chuông để hỏi thăm , đi lại gần cổng rồi lại đi ra . Nó sợ , nó không dám đối mặt với sự thật này, nó sợ sẽ nhận lấy sự lạnh lung vô cảm từ em ….
Lại quay ra như một kẻ thất bại , đm khốn nạn đến cái chuông cửa cũng éo bấm được . Nó nhận ra rằng nó là thằng non gan , thế này thì có gặp được em cũng như con gà chết chứ chẳng nói năng gì được , về thôi …
Lầm lũi bước đi trong mưa , người nó ướt sũng nhưng nó không thấy lạnh , nó cũng chẳng biết phải đi đâu nữa , nó cảm thấy nó mất phương hướng , chẳng biết sau này nó sẽ ra sao nữa … Nó cúi đầu đi , nó chẳng quan tâm đến cái gì nữa nên nó không hề biết có 1 chiếc xe máy vừa dừng lại trước cổng nhà , người con gái ngồi sau vừa chui ra khỏi áo mưa đang nhìn về phía nó đi với vẻ ngờ ngợ …
Có lẽ duyên phận giữa nó và em chưa dứt thật , chẳng hiểu thế nào mà lúc đó nó lại quay lại nhìn , giống như nó muốn nhìn lại một lần cuối …
Em đang nhìn về phía nó , đôi mắt em mở to ….là đôi mắt của em , đôi mắt đã ám ảnh nó mấy năm qua và có lẽ sẽ ám ảnh nó cả đời . Nó như chết lặng khi nhìn thẳng vào khuôn mặt em , nó nhớ em quá , thân hình nó run lên bần bật ….
Em sau một thoáng ngỡ ngàng thì cũng nhận ra nó , mắt nó đã nhòe đi , không biết do nước mưa hay nó khóc nữa , chỉ kịp thấy em đang lao nhanh về phía nó ..nó chưa kịp phản ứng gì thì em đã ôm chầm lấy nó , em khóc như mưa , nó cũng khóc . Cả 2 không nói một lời nào ,chỉ khóc và khóc ….
Nó hơi đẩy nhẹ em ra , nó vuốt ve khuôn mặt ướt sũng của em …
– Là em thật rồi
– Huhu em đang mơ à
– Anh nhớ em lắm em biết không
– Huhuhu…….
– Anh tìm em suốt 5 năm rồi M à , sao nỡ lòng bỏ anh mà đi như thế
– Huhuhu …..em xin lỗi , em sai rồi….
Em khóc to hơn , chưa bao giờ nó thấy em khóc như thế . Nó lau nhẹ những giọt nước mắt đang lăn dài trên má của em , nó khẽ nâng cằm em lên , em ốm quá rồi….
Em hôn nó nồng nàn , hôn như chưa bao giờ được hôn . Em vẫn yêu nó như ngày nào , chắc chắn như thế . Một nụ hôn trong mưa ….
………………………….
……………………..
……………
Em rạng rỡ trong chiếc áo cưới màu trắng tinh , nó đứng nhìn em lặng đi , em đẹp quá , có lẽ ông trời đã quá ưu ái cho nó khi mang em đến với nó . Em ngước lên bắt gặp ánh mắt nó đang nhìn em , ánh mắt em như đang nói cho nó biết em đang rất hạnh phúc
– Sẵn sàng chưa bà xã , nhạc nổi lên là đi vào đấy
– Em sẵn sàng rồi
– Hứa với anh một điều nhé
– Em biết rồi
– Anh chưa nói mà
– Không bao giờ em rời xa anh nữa
– Không phải cái đó
– Chứ cái gì
– Tối nay mình sản xuất em bé luôn nhá
– Đá chết anh giờ
…………………
………………
…………..
Ngày ta sánh đôi, hạnh phúc nói cười
Chỉ mong thế thôi, đến tận cuối cùng
Từng giây phút trôi, ánh mắt rạng ngời
Cầm tay bước đi, tiếng yêu cất lời
Và anh cám ơn cuộc đời này
Đã mang em về bên mình để rồi
Mỗi sớm mai khi thức dậy, anh nói rằng
Hãy yêu anh và bên anh người nhé!
Nắm tay anh thật chặt, giữ tay anh thật lâu
Hứa với anh một câu sẽ đi chọn tới cuối con đường
Đến khi tim ngừng đập và đôi chân ngừng đi
Vì em yêu ơi xin em hãy cứ tin
Nắm tay anh thật chặt, giữ tay anh thật lâu
Để hứa với nhau một câu sẽ đi chọn tới cuối con đường
Đến khi tim ngừng đập và đôi chân ngừng đi
Thì đôi ta cũng sẽ không xa rời…
Đến đây thì mình xin phép khép lại câu chuyện này , rất cảm ơn các bác đã theo dõi và ủng hộ trong thời gian qua , đặc biệt cho em gửi lời cảm ơn đến anh Newman , dù chưa được gặp anh nhưng thật sự em rất quý anh , hy vọng một ngày không xa sẽ được ngồi lai rai tâm sự với anh tại Hà Nội . Vì một vài lý do khách quan lẫn chủ quan nên có một vài vấn đề mình đã không đề cập lên , hư cấu cũng có khá nhiều nhưng cốt chuyện thì vẫn như thế . Đây là quãng đời mình đã trải qua các bác ạ , cay đắng vui buồn đều có cả , mình may mắn hơn là có được một cái kết viên mãn với người mình yêu .
Cuối cùng mình sẽ giải đáp một số thắc mắc
– Thảo đã nói gì với em : cái này mình sẽ không trả lời vì bà xã không muốn mình đề cập thêm về Thảo , hơn nữa mình cũng quyết định sẽ tha thứ cho Thảo nên không muốn nhắc nữa , chỉ hé mở một tí là nó liên quan đến mấy ngày mình bị tạm giam
– Ông đi cùng em tại Đà Nẵng đúng là bạn trai của em , ổng theo em suốt mấy năm , mới đầu không có kết quả gì nhưng cách thời điểm 2 đứa gặp lại nhau khoảng 1 tháng thì em mủi lòng trước tấm chân tình của anh đó nên chấp nhận quen , chỉ nắm tay hôn hít thế thôi chứ chưa đi tới đâu cả , mình rất tin em . Tính em mình biết , có là nói có , không là nói không chứ không sợ gì
– Chị N hiện nay đã định cư tại nước ngoài ( nước nào thì các bác đừng hỏi ) , đã có 1 bé gái rất xinh , chuẩn bị kết hôn với một người bản địa , có mời gia đình mình nhưng vì một vài lý do nên không qua dự được , hẹn chị lần sau
– Anh Th hiện đã rửa tay lui về BD ở ẩn , tháng nào cũng xuống thăm anh , lai rai nhậu nhẹt suốt có điều giờ anh hát nhạc chế hết phê rồi =))
– Mình và M hiện nay đang rất hạnh phúc , đã có 1 bé gái gần 3 tuổi , chuẩn bị đón ku con sắp ra đời , 10 điểm nha các bác , gái đầu trai sau há há
Cuối cùng một lần nữa chân thành cảm ơn các bác đã theo dõi và động viên mình trong suốt thời gian qua . Chúc các bác hạnh phúc trong cuộc sống và thành công trong công việc !