Những ngày đã qua - Chương 38
Tâm trạng của nó lúc này khác hẳn ngày phải xa chị ,ngày đó nó chán nản đến tuyệt vọng , nó đã tính đến chuyện buông xuôi để chết quách đi cho xong , ngày đó em là động lực sống của nó ,thế mà..…… . Lần này thì khác , nớ hừng hực lửa ,máu căm thù tiếp thêm sức mạnh cho nó, nó phải sống , nó phải mạnh mẽ , nó phải làm lại , nó phải cứu chị khỏi bàn tay của lão P , và nó sẽ trả thù em và những con đàn bà như em …..
Ngay tối hôm đó nó phi lên Bar tìm M , nó được biết M đã nghỉ việc cách đây 1 tuần , không ai biết em đi đâu , kể cả Tr bạn thân của em cũng không biết nhà em ở đâu . Nó hiểu vì em chưa bao giờ coi nhà của bố em là nhà , anh B gọi nó vào phòng
– Em và M giận nhau hả ?
– Dạ không
– Sao nó bỏ đi mà không nói lời nào thế , thế giờ em biết nó ở đâu không
– Em không biết mới lên đây tìm chứ
– Không giận nhau sao tự nhiên thế nhỉ
– Em chịu
– Nói thật anh rất thương M , hoàn cảnh nó rất tội nghiệp , anh rất quý nó ,nó rất tốt . Thấy em và nó quen nhau anh cũng mừng , anh coi nó như em gái ,có gì nó cũng hay tâm sự thế mà lần này nó nghỉ ngang không nói câu nào , em nói thật đi 2 đứa có chuyện gì
– Em cũng chưa biết chuyện gì nên tính tìm M để hỏi đây
– Có cần anh giúp gì thì cứ qua đây , mà có muốn vào làm lại không
– Cảm ơn anh , chắc không anh à
– Uh tùy em , tìm được nó kêu nó qua gặp anh nha , em út gì bỏ đi không thèm chào hỏi 1 câu
– Vâng , chào anh em về
Nó nắm chặt bàn tay đi ra , khổ sở kiềm chế để không đập phá đồ đạc trong quán , máu nóng nó bốc lên tới đầu , đm con khốn nạn , mày đang ở đâu……..
Nó phục suốt mấy đêm liền ở quán nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng em , đúng là em đã nghỉ thật , đến đây thì nó hết biết tìm ở đâu , nhà thì không biết mà nó biết chắc là không đời nào em về đó , con Thảo cũng không thấy tăm hơi , nói chung là nó không có một chút manh mối nào
Tiền bạc thì gần cạn sạch , nó giờ đang rất cần tiền , phải có tiền thì mới có thể tìm được con này , phải có tiền thì mới cứu chị được . Nó đã quá thấm cái nỗi nhục không có tiền rồi , nó phải giàu , nó phải có thật nhiều tiền rồi nó sẽ trả thù tất cả .Nó nghĩ nagy đến 1 người
– Mày lại lẩn đi đâu cả tháng thế thằng kia , tao tưởng mày chết rồi
– Cũng suýt chết anh à
– Chuyện gì , kể anh nghe
– Để sau được không anh , bây giờ em muốn nhờ anh một việc
– Nói đi
– Có việc nào kiếm tiền thật nhanh không anh ?
– Hả , mày có việc gì cần ah
– Vâng , mà cần nhiều
– Bao nhiêu ? , cứ nói cần anh cho mượn
– Không , em không mượn , mượn tiền đâu mà trả anh , em muốn làm việc gì đó có thật nhiều tiền
– Móc đâu ra việc có tiền nhanh thằng này
– Em nghe nói bán ma túy nhanh có tiền
– Chát
Nó muốn vẹo cổ sang 1 bên , má nó nóng ran , rát kinh khủng , nó ôm mặt nhìn anh tính cự lại thì im bặt luôn , nó sợ thật sự , chưa bao giờ nó sợ thế , khuôn mặt anh lúc đó nhìn khiếp không thể tưởng , tướng anh nhìn đã giữ dằn mà lúc này nhìn anh còn khiếp hơn , nó im re không dám kêu đau luôn , anh túm lấy cổ áo nó lôi xềnh xệch vào nhà , quẳng nó té dúi dụi lên ghế
– Đm mày nói lại tao nghe , mày vừa nói gì ?
– …………
– Mẹ kiếp mày có biết cái việc đó là cái gì không mà mày nói thế , mày muốn chết thì để tao giết mày giờ luôn cho nhanh
– ……………
– Tao cấm , mày nghe rõ chưa , mày chỉ cần dính vào 3 cái đó là tao tiễn mày ngay , đm mày làm tao điên rồi đấy
Nó ăn thêm éo biết là bao nhiêu cái bạt tai nữa , anh tát nó lia lịa , có vẻ anh rất tức giận vừa đánh vừa chửi liên tục , nó không dám nói 1 lời nào chỉ ôm đầu ngồi chịu trận , đánh chán thì anh ngồi phịch xuống ghế nhìn nó lườm lườm
– Khăn đấy , cút vào trong kia lau mặt đi rồi ra đây tao nói chuyện
– Vâng
Nó nhìn vào gương xém tí la làng, máu mồm máu mũi tè le ,2 má đỏ lè ,tóc tai thì rũ rượi , đuỵch cụ lão này uýnh gì mà ác thế không biết
– Ngồi xuống , đưa cái mặt đây tao coi
– Á đau anh
– Câm mồm
Ổng xức thuốc cho nó mà ổng làm như tra tấn nó ấy , làm nó đau muốn chảy nước mắt , trước giờ toàn được phụ nữ nhẹ nhàng xức thuốc giờ gặp phải tay cốt đột này ổng làm nó còn đau hơn , xức kiểu này không xức tốt hơn nhiều
– Anh đánh mày có đau không ?
– Đau
– Đéo biết sao tao có cảm tình với mày , tao coi mày như em trai tao mày biết không
– Em biết
– Tao đánh mày hôm nay là để mày tỉnh ra , nếu mày gặp việc cần đến tiền thì anh cho mượn , tuyệt đối không được nghĩ tới việc đó
– ……………
– Mày không hiểu việc đó nó như thế nào đâu , dính vào là không bao giờ rút ra được , tao cũng chẳng tốt đẹp gì nhưng ma túy thì tuyệt đối không , sống phải có chất L à , mà dính vào cái đó thì chẳng còn tí gì là tính người nữa đâu ,hơn nữa dính vào thì coi như kí sẵn án tử hình đó thằng điên à
– ……………
– Mày được bao nhiêu tuổi đời , gan mày lớn cỡ nào , quan hệ mày được bao nhiêu hả ? thằng chó con như mày buổi sáng đụng vào thì buổi chiều đắp chiếu ở Bình Hưng Hòa ngay
– …………
– Mày làm gì mà cần tiền
– ………
– Nói không tao bẻ cổ giờ
– Em muốn có tiền để lấy lại một người
– ………………..
Nó kể cho anh nghe nhưng nó giấu biệt gần hết , nó chỉ kể nó và chị yêu nhau ,chị lấy lão P vì hoàn cảnh gia đình, rồi lão P biết chuyện , riêng chuyện M hại nó thì nó giấu bệt , nó cũng không lí giải nổi tại sao nó không kể chuyện M với anh , giá như nó kể với anh thì co lẽ nó đã tìm được em nhanh hơn …..
– Ah là ông P chủ biệt thự đó hả ?
– Vâng
– Khó đấy L à , mày không dây được vào lão đó đâu
– Tại sao
– Lão ở một tầng lớp khác anh em mình , là tầng lớp thượng lưu , họ có tiền nên họ có quyền , hơn nữa lão này thuộc dạng quá giàu , mà quá giàu thì thường là mafia , quan hệ của lão này không đơn giản đâu , đến tầng lớp đàn anh cộm cán ở trong này cũng rất ngại đụng chuyện với lão
– ………..
– Sợ thì không phải sợ , chỉ là nể thôi , tao nể nó thì nó cũng phải nể tao , mày cứ về nhà đi , chờ anh 3 ngày rồi qua nói chuyện với lão
– …….
– Chuyên nhà của lão thì tao không đụng được , nhưng lão làm thế với mày thì lão phải trả giá ,tao đã coi mày là em thì chuyện của mày là chuyện của tao , lão đụng tới mày kiểu đó thì đéo có yên được , đm hạ lưu có cách chơi của hạ lưu , mày cứ yên tâm .
– Em…..
– Riêng cái vụ ma túy , nếu tao nghe nói mày dính vào thì tự tay tao sẽ chôn mày , tao chôn sống đấy , nhớ chưa ?
– Dạ
Anh là thế , ít khi anh hứa gì với nó nhưng một khi anh đã hứa là chắc như đinh đóng cột , anh có cái khí khái của một anh hai SG trước 75 , đàn anh ngày đó khác đàn anh bay giờ nhiều , bây giờ thì chỉ có tiền và tiền , độ tàn nhẫn thì cao mà khi đụng chuyện toàn kêu lính chết thay ,ít thấy lão nào đứng ra gánh chuyện cho em út nên sợ thì nhiều mà nể thì ít ,ít thấy ai có cái khí khái của một anh hùng. Chính cái khí khái đó mà đến giờ đối với một bộ phận người SG thì bộ tứ thiên vương : Đại – Tì – Cái – Thế vẫn là một huyền thoại , họ chẳng có tiền bạc gì nhiều nhưng cái chất hết mình vì anh em, cái bản lĩnh hào hùng thì họ không bao giờ thiếu