Những ngày đã qua - Chương 14
Nó có một ước mơ mà đến giờ nó vẫn ước , đó là lão P trong đợt công tác đó lão rơi máy bay chết mẹ lão đi , hay là chết kiểu gì cũng được , miễn sao lão chết quách đi cho nó nhờ . Nhưng lão đó sống dai vãi , đệch cụ sao nó xấu tính thế nhỉ ? @@
Nó vẫn nằm mơ màng , sung sướng với hạnh phúc mà nó đang có
– Dậy thôi anh , em đói rồi
– Em dậy rồi ah , uh anh cũng hơi đói , lao động vất vả quá
– Đồ quỷ , nói thế thì nghỉ luôn , không cho anh nữa
– Bậy nào , được lao động như thế anh làm cả ngày cũng được , lao động là vinh quang mà
– Chúa xạo , bẻm mép thấy sợ , buông em ra để em xuống nấu ăn
– Anh nấu với em
– Mà thôi , mình ra ngoài ăn đi
– Được không , em không sợ người khác thấy ah
– Đi ăn thôi làm gì mà sợ , thay đồ đi anh
– Uh
– Mà khoan , anh ra đứng đầu hẻm đi rồi em chạy xe ra , chứ 2 đứa ra thế này sợ hàng xóm thấy
– Để anh ra kể cho mấy bà nhiều chuyện trong xóm nghe là được thôi mà
– Em giết anh giờ , nhanh đi em đói rồi
Nó thay đồ xong đi ra mở cổng , nhìn ngó xung quanh mới bước ra , nhìn nó bây giờ không khác gì thằng ăn trộm gà . Nó đi một mạch ra đầu hẻm đứng chờ , đệch đứng chờ cả 15’ mới thấy chị ra , mặt nó xụ xuống 1 đống
– Sao em lâu thế
– Chờ chút mới ra cho an toàn , mà chỉ lúc có 2 đứa mới đổi cách xưng hô thôi mà
– Uh , quên , giờ đi đâu nè
– Đi ăn bún bò đi , có quán trên đường Nguyễn Đình Chiểu ngon lắm
– Ok xong ngay bà chị
– Ngoan thế có phải tốt không
– Hehe
Hai chị em ra tới quán , gọi ngay 2 tô đạc biệt có thêm 2 cục chân giờ , nó đói quá ăn ngấu nghiến , chị cũng ăn nhưng không phàm phu tục tử như nó , chị vừa ăn vừa nhìn nó cười
– E hèm . nhìn lắm nó mòm mặt người ta đi rồi có gì mà đền không đây
– Haha
– Cười cái gì , đền đi chứ cười không thế là xong ah
– Chút về đền cho ( chị ghé tai nó nói nhỏ xíu ,hơi thở phà vào tai phê vãi ra)
– Ngoan thế có phải tốt không
– Dám nhại chị hả , đánh chết giờ
– He he , ai kêu nhìn em
Hai chị em nó làm như đang ở trong phòng ấy , có vài đôi nhìn qua với cặp mắt dò xét , địt cụ mấy thằng kia cứ nhìn chị há hốc cái mồm , thèm dỏ dãi ra rồi , y như nó ngày trước , giờ thì mấy chú cứ đứng đó mà nhìn nhá , không có vé đâu mấy cưng hehe . Chị cũng nhận ra vài người đang nhìn chị , ngay lập tức vẻ mặt kiêu sa của chị được phục hồi , lạnh lùng ăn không nói câu nào , mấy thằng ku ngắm mãi cũng muốn nản với vẻ lạnh lùng của chị
– Tiếc quá , xinh thế mà đi với thằng nhìn như người rừng , không có mắt sao người đẹp ơi
Nó nổi sung , máu nó bốc lên đầu, chị trừng mắt nhìn nó , tiu nghỉu nó ngồi im . Chị kêu tính tiền rồi kéo nó bước ra 1 mạch
– Chở em lên Hai Bà Trưng
– Chi vậy , ăn xong rồi về thôi ( về còn lao động )
– Lưu manh , đi qua đó chút rồi về , về khuya khuya ít người thấy lại hay
Lên đến HBT chị chỉ nó vào 1 salon hớt tóc , ah ra là chở nó đi cắt tóc ,ok thôi cũng đang tính cắt đây . Vào quán ngồi xuống thấy chị nói gì với thằng thợ ấy , nó mặc kệ lấy tờ báo đọc , cắt được 1 hồi nó mới nhìn lên , ặc ặc thằng nào đây , nó nhổm hẳn người lên
– Ngồi im cho người ta cắt
– Sao cắt tóc em ra thế này trời
– Ngồi yên đi , chị thích thế
Hỡi ôi mái tóc bổ luống của nó , nó để từ hồi c2 tới giờ chứ có phải đùa đâu , nó ngồi im mà vẻ mặt đầy đau khổ , nó thấy thằng thợ cười cười , đấm phát chết giờ chứ cười gì mày . sao 30’ đau khổ thì cũng xong , nó đau đớn nhìn mái tóc mới của nó , cắt ngắn tũn , ko còn luống mái gì nữa , nhìn nó giờ như thằng nào nào ấy , cáu thế không biết . Nó hầm hầm bước ra
– Từ từ chờ chị nào ,giận rồi ah
– Chứ còn gì nữa , sao cắt tóc em như thế này ?
– Khổ quá , em để tóc kia nhìn ngố lằm , giờ này ai mà để tóc đó
– Kệ em , em thích thế
– Thế giờ chị thích em để tóc này , em có chiều chị không ?
Nó nghe giọng chị nghiêm lại , nó bối rối gãi đầu , chị thích thì em chiều , gì chứ chỉ cần chị vui thì gì nó cũng làm
– Đành vậy chứ biết sao , nhưng mà phải có đền bù
– Biết rồi quỷ sứ , chỉ được thế là nhanh
– Hì hì , giờ đi đâu nữa
– Đi mua đồ
– Siêu thị nữa hả , sao không để trưa mai đi
– Không phải mua đồ siêu thị , đi mua đồ cho em
– Gì nữa , chị đừng làm thế , chị coi em là gì đây ( nó tự ái thật sự )
– Vớ vẩn , chị có mua không cho em đâu , cho em ứng trước vài bữa chị trừ lương
– Ah , mà mua làm gì , em còn mấy bộ mà
– Chị thích , giờ có mua không
– Mua ( tối về bà coi chừng tui , đêm nay tui cho bà khỏi ngủ luôn)
– Ngoan thế có phải tốt không nè
Mua 1 phát cho nó 2 cái quần jean với 3 cái áo thun , đi đứt nửa tháng lương , tiếc đứt ruột , bà này mua cái gì mà đắt thế không biết . mà nó để ý thấy máy bé bán hàng cứ nhìn nó cười cười , Chời ơi chưa thấy trai đẹp bao giờ sao mấy bé ( mấy bác đừng ói , để em ói trước ^^ )
– Dạo thêm chút đi anh , em chưa muốn về
– Uh ( nhưng mà tao muốn về , thằng em mất dạy của nó dãy nảy lên ^^ )
Hai chị em đi dạo lòng vòng quanh quận 1 rồi vòng về Bình Thạnh , qua những khúc đường vắng là chị ôm nó , đôi vú căng tròn của chị áp vào lưng nó , thích vãi ra , thằng em lại càng được thế la hét um sùm đòi về , chị gác đầu lên vai nó , mái tóc lòa xòa cọ vào má nó , nó nghĩ kiếp trước chắc nó phải tu hành dữ lắm nên kiếp này nó mới có được cái phước như thế này , mỉm cười nó đưa tay xuống nắm lấy tay chị , chị nhẹ nhàng luỗn những ngón tay vào tay nó , nó siết chặt , Nó nghĩ rằng nó sẽ không bào giờ buông tay chị ra , chị là của riêng nó , nó sẽ giữ chặt chị trong tay nó , không bào giờ rời xa chị …không bao giờ ….. Chị ơi giờ này chị có nhớ em không ?