Những mẩu truyện ngắn 18+ - Chương 6
Truyện ngắn: Lời Thú Tội Đêm Noel (1).
Mỗi năm, hễ cứ đến thời điểm này thì tôi lại nhớ về những kỉ niệm xưa cũ – những kỉ niệm tuyệt đẹp đã in hằn sâu trong ký ức.
Mỗi khi những câu hát “we wish you a merry Christmas…” vang lên, phố phường nhuộm trong sắc đỏ, trắng và mọi người khoác trên mình trang phục đông ấm áp thì tôi lại có cảm giác rất bồi hồi. Để tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này.
Năm đó, lớp 12 của tôi tổ chức một buổi nhậu nhân dịp giáng sinh, tập hợp của những đứa cô đơn, ế sưng xỉa bởi không có nổi người yêu vác đi dạo phố. Ngoài mấy đứa theo Đạo phải đi nhà thờ cùng gia đình tới sau thì mấy đứa còn lại đều có mặt cả.
Hồi ấy, lớp chúng tôi sỉ số giữa nam và nữ chênh lệch rất lớn, cứ một bạn nam thì có đến hai bạn nữ. Đáng nhẽ mười hai thằng đều có thể chia nhau mỗi thằng đến bốn hộp sữa nhưng ai cũng chẳng có kinh nghiệm tán gái gì cho cam nên vẫn cứ ế bằng thực lực.
Mà dù sao thì điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến nhậu nhẹt cả, thậm chí vì không có tình cảm trai gái ảnh hưởng mà lớp chúng tôi còn thân nhau hơn bình thường.
Đúng ngày 24/12 năm ấy, từ ba giờ chiều cả đám đã lũ lượt kéo đến nhà con nhỏ lớp trưởng tên Quỳnh. Bọn chúng tôi dưa góp mỗi đứa một trăm ngàn, đứa nào nghèo quá thì khỏi bỏ tiền. Đếm đi đếm lại sau đó cũng được hơn hai triệu.
Có tiền thì mấy đứa con gái xắn tay áo đi chợ mua đồ còn lũ con trai đứa nào có xe máy sẽ lãnh nhiệm vụ làm xe thồ, đứa nào không có thì sẽ phải ở nhà Quỳnh để dọn dẹp và chuẩn bị tất cả. Tôi thì đợt đấy cũng toàn đi ké xe người khác nên có một vé ở nhà cùng vài thằng nữa.
Nhà Quỳnh thật sự rất rộng, phía trước nhà có một mảnh sân to tướng. Vừa hay cha mẹ Quỳnh bận đi công tác nên chúng tôi quyết định chơi lớn bằng cách kê bàn ghế ra sân, đứa chạy đi kiếm củi để chuẩn bị một đám lửa trại lớn, đứa thì lại tất bật gắn đèn xung quanh. Xong hết thì bọn tôi xúm nhau vào bứng một cây thông nhỏ tại mảnh rừng gần đó mang về và bắt đầu trang trí bằng những thứ đã chuẩn bị sẵn. Nói lại thì thấy bản thân phá hoại môi trường lắm cơ mà đợt đấy trẻ người non dạ nên cứ vui trước tính sau.
Mọi người đều rất hứng thú, lần đầu trải nghiệm vụ này nên bọn tôi rất vui vẻ. Vừa nói vừa cười vừa làm nên cũng chẳng thấy mệt.
Đến tầm năm giờ thì mấy đứa con gái cũng đi chợ về, nghe nói bọn nó muốn mời chúng tôi thưởng thức thịt nướng và lẩu, kèm theo đó là ít rượu ngâm nho của thằng Tuyến đem đến. Mọi chuyện cứ diễn ra êm ấm như vậy cho đến bảy giờ tối.
Tôi vẫn nhớ như in khung cảnh đêm ấy khi vừa đốt lửa trại lên và bật hết tất cả đèn vàng đã gắn sẵn. Trước mắt tôi là hình ảnh thật tuyệt vời với đám lửa lớn chính giữa, vây xung quanh là những cái ghế gỗ nhỏ và mấy khúc cây để ngồi lên, góc trái chúng tôi đặt một lò nướng hình chữ nhật đứng đã sẵn than hồng. Tại góc khác thì là một cây thông lung linh, lấp lánh dưới ánh vàng với những hình bông tuyết, ủng hoặc quả thông gắn trên đó. Mặt đất quanh cây thông đã được chúng tôi rải bông gòn, bên trên là những hộp quà đủ màu sắc do các bạn học mang đến. Bên tai bắt đầu vang lên những bản nhạc vui nhộn đúng chất giáng sinh.
Nhà Quỳnh nằm ở ngoại thành, trên một ngọn đồi nên phóng mắt đến bốn phía đều là rừng thông và những ánh đèn nhà kính rực rỡ xen kẽ với sương khói mờ ảo. Thời tiết hôm đấy thì khá lạnh, cả bọn chúng tôi ai nấy đều diện trang phục ấm áp và xinh đẹp khác hẳn ngày thường. Mấy đứa tự chụp một vài kiểu hình xinh đẹp rồi bắt đầu khai tiệc.
Tôi vẫn nhớ hôm ấy cũng chỉ có hai mươi lăm đứa cả thảy, mấy tên giặc bảo tới sau thì mãi cũng chẳng thấy mặt mũi đâu.
Thôi kệ, cũng chẳng quá quan trọng.
“Thanh xuân như một tách trà. Chơi không tới bến, phí bà thanh xuân” hai cái câu thơ này tuyệt đối đúng với chúng tôi ngày hôm ấy.
Chúng tôi nhậu từ bảy giờ đến tận chín giờ tối, bữa ăn diễn ra vui hết nấc. Vừa ăn đủ thứ hầm bà lằng nướng dù nửa chín nửa sống, nửa cháy khét nửa mặn chát. Vừa cụng ly với nhau dù rằng chả đứa nào biết uống rượu mà phải pha với một ít nước ngọt để dễ trôi. Vừa nói đểu mấy ông thầy bà cô lại vừa rủa những đứa bạn học mãi cũng không đến. Vừa làm trò con bò với nhau và rồi vừa mở ra từng món quà rồi cười khoái chí như lũ điên bởi độ quái dị của chúng. Mấy món quà chứa đựng bao nhiêu chất xám của lũ bạn, đa số là băng vệ sinh và cả những trái dưa leo bụ bẫm được gói ghém kỹ càng kèm với một ít ba con sói mà khá chắc là đã bị chọt lỗ. Bởi không để tên người gửi nên chẳng ai rõ tác giả của mấy món quà là ai.
Chuyện vốn dĩ tới đó là hết nếu như không có thằng ôn Minh nói một câu thế này: “Thôi, vầy hơi chán, thôi chúng ta chơi cái khác có được không? Để chúng mày khỏi thắc mắc, trò chơi có tên gọi “thách hay thật”.
Cả đám chúng tôi đều đã ngà ngà say nên cũng đồng ý mà không có thêm ý kiến gì khác sau khi nghe Minh phổ biến luật chơi. Chúng tôi mỗi người sẽ chọn một con số tương ứng với bản thân, Minh sẽ quản trò và thực hiện quay số. Số nào quay ra trước thì sẽ có quyền hỏi hoặc đặt ra thử thách, số nào quay ra sau thì sẽ phải trả lời hoặc làm trò gì đấy theo yêu cầu.
Lúc ấy thì cũng chỉ còn lại mười mạng nếu tính cả tôi bởi mấy đứa khác đã về sớm (dù sao thời điểm đấy đi chơi đến chín giờ thì cũng đã gọi là hư).
Trò chơi chính thức bắt đầu. Mười người chúng tôi ngồi sát lại với nhau, đám lửa chính giữa đã cháy hơn một nửa, trời thì dần lạnh hơn, cứ mở miệng là sẽ có một ít khói trắng bốc ra. Tàn cuộc chưa thu dọn mà chúng tôi cũng mặc kệ, mỗi đứa đều ôm ly rượu của mình nhích sát vào nhau.
Ngoài Minh và tôi ra thì có thêm thằng Tuyến với thằng Quang là nam. Còn lại là cả thảy sáu bạn nữ với lớp trưởng Quỳnh, lớp phó học tập Hạ và bốn cô nàng Hằng, Nga, Yến, Nhi.
Tính ra thì cả mười đứa chúng tôi vốn dĩ đã khá thân với nhau và thường xuyên là lũ đầu têu mấy trò ăn chơi quậy phá của lớp.
Tôi bốc được số mười và tôi đang ngồi kẹp giữa Quỳnh với Hạ, thời điểm khi trò chơi bắt đầu thì tôi đã nửa tỉnh nửa mê bởi đã uống quá nhiều rượu. Chẳng biết vì sao mà tôi lại có cảm giác gì đó không lành với trò chơi này.
Chắc là để chứng minh cho điều tôi vừa nói, chỉ ngay vòng đầu tiên thôi thì đã có chuyện thú vị.
“Số một hỏi số ba!” giọng Minh đều đều vang lên.
Quỳnh (1) quay sang cười với Quang (3), cô bé hỏi: “Sao nào? Mày chọn nói thật hay là làm theo tao yêu cầu?”
Quang: “Tao chọn nói thật!”
Quỳnh nở nụ cười, hỏi: “Mày có thích ai trong mười người đang ở đây không?” nhỏ là một đứa rất thông minh, dáng người nhỏ nhắn với gương mặt tàn nhang cùng đôi mắt sáng và cái răng khểnh dễ ghét lộ ra mỗi khi nhỏ cười. Tôi cũng có chút bất ngờ với câu hỏi mở bát này.
Quang ngẩn ra một chốc, nó vuốt mái tóc xù của mình, đôi lông mày nhăn lại, nó dứt khoát uống cạn ly rượu đang cầm, hà ra một hơi rồi trả lời ngắn gọn: “Có!”
Quỳnh đang tính hỏi tiếp thì Minh đã giải vây cho Quang, nó nói: “Được rồi! Coi như xong! Để tao quay tiếp.”
Mấy người còn lại nhìn Quang có chút tò mò, ai cũng không biết người nó thích là ai. Có lẽ cô nào cũng thầm đoán có phải bản thân mình không. Quang vốn là thằng cao to nhưng hiền lành, gương mặt góc cạnh cũng khá điển trai, chỉ trừ mỗi cái mụn ruồi bên mép thì tổng thể coi như ổn, đã thế còn là mọt sách có tiếng của lớp.
Trò chơi tiếp tục, lần này đến phiên Minh hỏi Quỳnh. Nó tặc tặc lưỡi rồi cười nói: “Quỳnh! Thế mày có tự xử bao giờ chưa?”
Mẹ nó, tôi đang nhấp ngụm rượu nghe thế thì suýt nữa phun ngược ra ngoài. Tôi muốn giơ ngón tay cái lên cho Minh, thế mà nó cũng dám hỏi.
Chỉ không ngờ Quỳnh cũng rất mạnh mẽ, cô bé chẳng ngại gì mà dửng dưng đáp: “Có!” mặc kệ mấy cô bé ngồi quanh cứ cúi thấp đầu tỏ ra ngại ngùng. Tôi ngồi sát Quỳnh nên thoáng thấy gương mặt cô bé hồng hơn một lát sau câu trả lời. Quỳnh liếc qua tôi rồi nguýt một cái thật dài.
Sau câu hỏi như phá vỡ cái ranh giới cuối cùng đó giữa chúng tôi. Cả đám bắt đầu chuyển sang trò chơi “những câu hỏi hóc búa và cả những câu trả lời thật lòng nhất”, hầu như không có một ai chọn thử thách từ khi bắt đầu.
Quỳnh hỏi Nhi: “Mày từng làm gì xấu hổ nhất?”
Nhi đáp: “Tao từng tè dầm hồi lớp ba.”
Tuyến hỏi Hằng: “Mày đã chơi thằng nào chưa?”
Hằng cục súc đáp: “Hai thằng rồi tên FA ợ, chúng nó đều đẹp hơn cái mặt chó mày hết á.”
Nga hỏi Hạ: “Bà có thích ai trong lớp không?”
Hạ ngại ngùng đáp: “Có!”
Hạ lại hỏi tôi: “Ê Phong, ông có kết ai trong này không?”
Tôi cười trừ nói: “Không có! Chúng mày xấu bà cố.”
Lát sau đó, Quỳnh lại hỏi tôi: “Thế tụi tao xấu như vậy, nếu cho mày mày có làm gì không?” câu hỏi này rất nhỏ, cô bé thỏ thẻ bên tai tôi, hơi rượu nồng nặc, tôi nghĩ Quỳnh đã say đến mất kiểm soát.
Tôi bật cười, chẳng hiểu sao nói một câu chưa bao giờ thật đến vậy, tôi ghé vào tai Quỳnh, đáp: “Có!” vừa nói tôi vừa đưa lưỡi mình ra liếm nhẹ nơi vành tai cô bé.
Quỳnh vội rụt cổ lại rồi trừng mắt nhìn tôi, còn tôi có lẽ đang nở một nụ cười đê tiện.
Chuyện sau đó càng ngày càng quái dị trong khi không khí dần lạnh xuống, cả mấy đứa bọn tôi quyết định sẽ chuyển vào phòng khách của Quỳnh và tiếp tục trò chơi, để mặc bãi chiến trường mà chẳng ai nhắc đến việc dọn.
Vào đến nơi, mấy đứa lại ngồi xung quanh phòng khách, dĩ nhiên là ngồi trên đất bởi bàn ghế chúng tôi đều đã chuyển ra ngoài, rượu thì cũng đã cạn chỉ còn mỗi đứa một ít. Lúc ấy tôi kiểu cảm giác hơi chếnh choáng hay nói cách khác là bê lắm rồi. Nếu ai đã từng uống rượu với nước ngọt thì cũng hiểu rằng khi thấm nó sẽ say đến mức nào.
Ấy thế mà chẳng đứa nào có vẻ muốn giải tán cả mặc dù mặt chúng nó đều đỏ như gấc, phần cổ trở xuống thì lại trắng xanh có lẽ bởi vì lạnh.
Quỳnh vẫn ngồi sát tôi, chả biết vô tình hay cố ý mà cô ta cứ nửa ngồi nửa dựa vào vai tôi. Khi ấy thi thoảng tôi có thể ngửi thấy mùi tóc của cô bé, vừa thơm lại vừa xen lẫn với mùi khói thịt nướng khá kỳ dị. Hôm ấy Quỳnh mặc váy đỏ kèm với chiếc nơ xanh lá ngay thắt lưng, phần dưới của cô bé là tất da chân màu đen, thấp thoáng bên trong là đôi chân thon dài thẳng tắp.
Nói đến mới nhớ, hôm ấy cả lũ con gái đều mặc váy cả, đứa đen đứa vàng đủ màu sắc. Ngoài Quỳnh ra thì cả bọn đều là chân trần, có lẽ bởi tự tin rằng bên trong còn có lớp quần bảo hộ nên bọn họ có chút hớ hênh. Ấy thế mà, khi ngắm nghía mấy đôi chân đấy bản thân tôi lại có chút nóng người. Con nhỏ Yến ngồi đối diện tôi mà chân nó xếp bằng xuống, háng banh rộng ra, dù chỉ thấy mỗi màu đen huyền ảo song cũng bổ mắt lắm, tôi cứ đoán xem phía sau đó là cái gì.
Đúng lúc này, giọng Minh kéo tôi về lại thực tại, thì ra nó đã tiếp tục quay số.
“Rồi, tới con Yến được hỏi, nãy giờ mới tới lượt mày!” Minh nói, nó nhắc thì tôi mới nhớ là từ nãy đến giờ nhỏ Yến như người ngoài cuộc bởi nó chưa được hỏi và cũng chưa bị ai hỏi.
Người Yến hỏi chẳng ngờ lại là tôi, nhỏ nhìn tôi, gương mặt đỏ hồng như quả cà chua, nó hỏi: “Phong, ông có làm tình bao giờ chưa?”
Đệch mợ, câu hỏi quái gì tréo ngoe thế, tôi nhìn quanh một lúc, thấy cả đám đều đang nhìn tôi chăm chú. Chả hiểu sao lúc đó tôi ngại đến đỏ mặt, có cảm giác hai má nóng phừng phừng.
Tôi cúi đầu xuống toan nhấp ngụm rượu thì mới phát hiện cái ly của mình đã trống rỗng, tôi cười trừ rồi thành thật đáp: “Tao làm rồi!”
Yến cười đến tít mắt, nó nói: “Thôi nãy giờ hỏi qua hỏi lại tao cũng không có cảm giác gì thú vị nữa. Hiện tại tao muốn nghe thằng Phong kể chuyện nó quất người ta thế nào, chúng mày có muốn nghe không? Muốn thì giơ tay!” nó nói xong giơ tay lên đầu tiên, nụ cười kiểu như rất đắc ý.
Tôi phản đối, tôi kịch liệt phản đối cái chuyện diễn tả việc ấy ấy của mình cho lũ bạn nghe. Tuy nhiên mình tôi thì cũng chẳng thể làm khác được, ngay cả mấy thằng kia cũng hùa theo lũ con gái, tất cả đều muốn biết tôi đã làm như thế nào.
Chẳng còn cách nào khác, tôi bèn nói: “Thì tao làm với con nhỏ mà hồi đợt tao kể là tao quen ấy. Thì cởi đồ ra rồi làm thôi chứ thế nào nữa.”
Bạn lớp trưởng xua tay nói: “Mày học chuyên văn mà, mày quên một câu chuyện có đề bài, thân bài và kết luận à? Mau nói! Đừng có làm bọn tao mất hứng không tao sẽ chính thức khai trừ mày khỏi hội.”
Đậu, con nhỏ phản bội này.
Mấy đứa khác cũng hùa theo, ý chính là nếu tôi không nói thì chúng sẽ không chơi với tôi nữa.
Lẽ ra tôi không nói đâu nhưng mà cái ánh mắt của chúng nó cứ khiến tôi khó chịu, vả lại đang có cả hơi men nên đầu óc không tỉnh táo như bình thường.
Tôi dùng một giọng trầm thấp và bắt đầu kể: “Hôm đó, là trước hôm cắm trại năm ngoái ấy nếu mà tụi mày nhớ. Hôm đó thì trường Thư cắm trại nên tao qua đón em nó vào buổi chiều, bởi vì cũng hơi sớm mà đến tận bảy giờ em nó mới lên trường nên tao đành phải đưa em về nhà. Thì, tụi mày cũng biết đó, Thư xinh như vậy tao chịu sao nổi, tụi mày cũng đều gặp con bé cả rồi còn gì đúng không? Đâm ra khi mà em nó lên phòng tao…”
“Xí mê cái, nói nốt hôm đó em nó mặc đồ gì cho tao dễ tưởng tượng xem nào” thằng Minh chêm lời. Thề có đức thánh thần, nếu có nắm lá ngón trong tay tôi sẽ nhét vào mồm thằng ôn này.
Tôi nói:” Em nó mặc đồng phục học sinh, áo sơ mi với quần tây trắng, lấp ló bên trong là bộ ngực non mịn và trắng trẻo… Sau đó, bọn tao hôn nhau rồi tao lại… cởi từng món đồ trên người em nó ra…”
Đến đây, chẳng hiểu sao cổ họng mấy đứa bạn giật giật như đang nuốt nước miếng.
Tôi tiếp: “Bên trong em là một cơ thể thanh xuân căng tràn sức sống, bộ ngực cao vút, eo thon thả và bờ mông cứ phải nói là… chẹp, chẹp” tôi cường điệu như vậy thôi cho bọn bạn nghe chơi.
“Vầy cảm giác thế nào?” Quỳnh đột nhiên hỏi.
Tôi trầm ngâm nghĩ một chốc rồi bắt đầu diễn tả: “Tựa như việc mày đang khám phá từng lớp của một món tạo vật quý giá vậy. Từng bước khiến em nó trần trụi chẳng còn gì, hai cơ thể nóng hổi điên cuồng quấn lấy nhau, đầu óc mày trống rỗng chẳng còn biết gì cả, chỉ có nửa thân dưới mang lại cảm giác chân thật nhất. Cái sự sướng khoái ấy tao không biết tả như thế nào… mày tự tìm người mà thử đi nhé.”
Quỳnh nhìn tôi, hình như hơi thở nó có chút gì nặng nề.
Yến ngồi đối diện tôi có vẻ mất hứng, cô bé bảo: “Ủa? Hết rồi hả? Sao mày kể dở tệ vậy?”
Mấy đứa kia cũng gật đầu đồng tình, thằng mọt sách Quang còn nói: “Đúng! Không hay như khi tao đọc truyện cô giáo Thảo.”
Nghe như vậy tôi có chút hơi bực, tôi nói: “Hay tụi mày kêu Hằng nó kể kìa, lúc nãy nó vừa mới bảo nó chơi hai thằng còn gì.”
Hằng nghe thế hình như hơi chột dạ, vẻ cục súc biến mất mà thay vào đó có chút gì đó ái ngại, nó lí nhí nói: “Thôi! Tao không kể đâu, kỳ lắm, kỳ lắm.”
Yến đâu có chịu tha cho Hằng, lại dùng chiêu cũ là áp lực của quần chúng nhân dân bắt Hằng nói cho bằng được.
“Thì… tao… tao… cũng làm giống thằng Phong thôi…”
Yến ngắt lời: “Giống là giống thế nào? Mày là con gái, nó là con trai thì sao mà giống. Nói nghe đi! Hay uống miếng rượu rồi vào nói.”
Hằng nhận lấy ly rượu từ tay Yến, nốc một hơi nhưng giọng vẫn cứ lắp bắp: “Thì… tao đi với anh đó vô khách sạn, bọn tao cởi rồi làm với nhau thôi… tao thấy… à… sướng… lắm.”
“Xùy! Xùy! Mày kể còn chán hơn cả thằng Phong, sướng là sướng thế quái nào?”
“Thì… sướng thôi…” Hằng nó trông hơi quẫn bách, gương mặt mũm mĩm như sắp khóc tới nơi.
Lúc này, Minh nói: “Thôi đi bà! Muốn biết sướng thế nào cứ tìm người thử, người ta sắp chảy nước mắt rồi kia kìa!”
Hạ cũng hùa vào: “Đúng đó! Thôi đừng nói mấy cái này nữa, tao thấy hơi…”
Nga ngồi cạnh Hạ, chưa chờ nó dứt lời đã nói: “Hơi thế nào? Hơi thèm hả?” nói xong nó cố ý sờ ngực Hạ.
Hạ đỏ mặt rồi đẩy tay Nga ra, nói: “Thèm gì mà thèm, bà thèm thì có.”
Nga chộp vào ngực Hạ cái nữa, nó cười tà tà nói: “Bà muốn thì có, tôi để ý thấy bà thở hơi mạnh nha. Nghiện mà còn ngại!”
Cái câu đó vừa dứt thì… không khí đột nhiên chùng xuống có vẻ hơi lúng túng. Con Nga nó đúng kiểu chỉ cái này nói cái kia, ngay cả tôi trong lòng cũng có một cỗ tà hỏa dần dâng lên.
Lát sau đó, ai cũng trầm ngâm không tiếp tục phát biểu. Cuối cùng, cô lớp trưởng lại là người lên tiếng, Quỳnh bảo: “Thôi cũng khuya quá rồi, mình giải tán nhá. Nhà đủ phòng cho các bạn ngủ nên cứ yên tâm.”
…..
Nhà Quỳnh đúng là to vật vã, có đến ba tầng và mỗi tầng đều có hai đến ba phòng ngủ nên cô bé sắp xếp tôi ở dưới tầng một, chung phòng với thằng Quang. Hai đứa tôi rửa sơ tay chân rồi leo lên giường nằm, chỉ vài phút sau tôi đã nghe thấy tiếng thằng to xác này vang lên, có vẻ nó say lắm rồi.
Lúc nãy chúng tôi sau cùng cũng khui ra việc Quang thích Hằng nên thằng cha có vẻ ngại lắm, một mình nó uống hết một phần ba rượu, nhất là khi nó còn phải nghe Hằng diễn tả về việc quất trai như thế nào. Nghĩ về việc đó thì tôi cũng thấy tội thằng bạn, nhưng mà tiếng ngáy quá to của nó khiến tôi khó ngủ cực kỳ, kiểu cứ như một con bò đang rống từng tiếng bên tai vậy.
Nằm mãi mà mắt cứ thao láo, tôi chợt nhớ đến câu chuyện lúc nãy và cả hình ảnh của những con nhỏ bạn cứ vờn quanh trong đầu. Cũng không rõ liệu có phải do cồn hay không mà ngày hôm nay tôi thấy chúng nó xinh xắn đến lạ thường.
Quỳnh thì tôi đã tả nên cũng không nhắc lại.
Hạ là một cô nàng hơi thấp, gương mặt bụ bẫm có cả nọng thịt trong khi thân dưới của nó khá gầy, chẳng hiểu vì sao dị thường như vậy nhưng mà làn da nó không đẹp lắm bởi hay nổi mụn. Có điều cô bé sở hữu một mái tóc dài êm ả bóng mượt, thành thạo make up và biết ăn diện nên trông lúc nào cũng xinh xắn.
Hằng là con bé mập nhất trong số đám con gái cơ mà nó trông bụ bẫm chứ không phải béo phì. Gương mặt cũng trông rất phúc hậu, ánh mắt biết cười cùng hàm răng trắng sáng nên việc nó xơi tận hai thằng cũng không kỳ quái gì cả. Con nhỏ có lẽ là đứa có kinh nghiệm tình trường nhiều nhất.
Yến là con bé dạn dĩ nhất, nó khá cao song lại lép xẹp, nó là kiểu người chung thủy, trước sau như một, chúng tôi hay đùa rằng phải cố gắng lắm mới dạt được hai mẩu ốc vít trên người nó.
Nga thì nhan sắc có chút tụt hậu so với mấy cô nàng ở trên, nhỏ cắt tóc ngắn, dù bộ ngực khá đồ sộ nhưng đôi khi tôi nhìn nó cứ có cảm giác nó còn đàn ông hơn cả tôi. Lúc nãy nó diện cái váy màu vàng khá ngắn, chân nó lại là đẹp nhất bởi không có dù chỉ là một vết thâm do muỗi đốt.
Cuối cùng là Nhi, nàng này thì người không như tên, nó là đứa thô tục và chửi giỏi nhất trong cả bọn. Nhan sắc cũng ổn nhưng cách nó nói chuyện khiến không ai ưa nổi, Nhi cũng là cái đứa nhiệt tình và phóng khoáng nhất, nghe nói độ giàu của cô ả cũng ngang ngửa bạn lớp trưởng.
Nghĩ một lúc lâu, nhớ đến vẻ mặt của tụi nó mà tôi không sao ngủ nổi, hơi men mười phần đã biến mất hết cả chín. Tôi vẫn nhớ cái nét ái ngại xen lẫn chút ao ước khi tôi và Hằng kể vụ chúng tôi làm tình, đâu đó trong lòng tôi bắt đầu mọc ra những suy nghĩ hoang đường và đầy quái dị.
Rồi thì, tôi phát hiện bản thân mình nứng. Thật kỳ cục khi phải thừa nhận điều đó nhưng quả thật là như vậy, trong người tôi như có rất nhiều đốm lửa dâng trào, khi đến não tôi lại biến thành hình ảnh của những cô nàng trần truồng người Nhật mà tôi đã có dịp xem qua. Lạ lùng thay… chẳng hiểu sao trên những cơ thể trắng trẻo ấy là gương mặt của mấy đứa bạn.
Mẹ nó, riết tôi cũng chịu không nổi khi thằng em đã độn thành một cục cứng ngắc, ngặt nỗi có một thằng ôn đang ngủ chung nên tôi cũng không tiện vận động cho lắm. Nghĩ một chốc, tôi quyết định vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.
Phòng tôi ngủ nằm cuối hành lang, vốn dĩ đây là một cái kho để đồ dùng, cô chủ nhà chẳng biết kiếm đâu một cái giường xếp để hai đứa tôi đặt lưng.
Không gian bên ngoài tối om, có lẽ bởi quá nhiều sương nên ánh trăng cũng không thể hắt vào được, tôi đành cầm điện thoại dò đường. Dù vậy, vì đã nắm rõ vị trí của nhà vệ sinh từ trước nên cũng chẳng khó khăn gì để tôi tìm ra nó.
Tốn khoảng chừng mười mấy phút nhưng đáng tiếc tôi vẫn hứng như vậy, thằng em bên dưới dù đã tưới nước lạnh một lúc nhưng nó vẫn không thể hạ nhiệt.
Sau đó, tôi bèn nảy ra ý định sẽ tìm thằng Minh với thằng Tuyến rồi rủ chúng nó chém gió hoặc đánh bài thâu đêm chẳng hạn.
Nghĩ là làm, tôi leo lên tầng hai, cố ý đi thật nhẹ nhàng để không phát ra quá nhiều âm thanh. Theo tôi nhớ thì hai thằng ôn đó ngủ ở phòng cuối cùng nên tôi đi thẳng tới đó. Lúc này tôi mới phát hiện cửa phòng không khóa và trong phòng cũng chẳng có bất cứ ai.
“Mẹ kiếp, chúng nó đi ăn mảnh?” tôi thầm nghĩ như vậy, đám khốn nạn đã thề sống chết có nhau mà nay lại trốn đi đâu giữa đêm muộn không cho ai biết. Khỏi cần nói thì tôi đã nghĩ trong chuyện này ắt có gì đó đáng ngờ.
Cân nhắc một lúc, tôi tính toán đến việc đi hết tầng hai rồi sẽ mò lên tầng ba để kiểm tra, thế nào một trong mấy cái phòng lũ bạn ở cũng sẽ vang lên tiếng của hai tên chó chết đó.
Tôi khẽ khép cửa lại rồi quay mông bước đi, đồng thời cũng tắt đi đèn pin mà dựa vào ánh sáng mờ ảo hiu hắt của điện thoại để dò đường.
Chợt, cánh cửa một căn phòng đột ngột mở ra. Cô lớp trưởng vẻ mặt ngái ngủ bước ra, vừa nhìn thấy tôi thì khuôn mặt cô bé hiện lên nét kinh hoàng, có lẽ là cô ta muốn hét lớn.
Nhanh như cắt, tôi vội vàng nhảy đến, dùng tay bịt miệng cô ả, chẳng hiểu Quỳnh nghĩ quái gì mà đột ngột cắn vào tay khiến tôi đau điếng.
Để cô nàng bình tĩnh, tôi nói nhỏ: “Suỵt! Tao Phong đây, đừng có hét!” Chờ đến khi Quỳnh bình tĩnh hơn thì tôi buông tay ra.
Quỳnh quay sang nhìn tôi, ánh mắt mở lớn rồi khẽ hỏi: “Mẹ! Mày làm quái gì ở đây giờ này khiến tao sợ chết khiếp. Không ngủ còn đi lang thang như ăn trộm.”
Tôi ghé miệng vào tai bạn thì thầm: “Thì hai thằng Minh với Tuyến không ở trong phòng, tao tò mò bọn nó đang làm gì giờ này nên muốn đi tìm. Mày đi chung không?” hỏi thì hỏi mà lòng tôi lại bất giác xao động. Bạn lớp trưởng hiện tại đã thay bộ đồ ngủ bằng vải thun màu hồng trông khá đáng yêu, tôi có thể ngửi được hương thơm dịu nhẹ từ gáy của bạn ấy… mà dĩ nhiên tóc bạn thì vẫn cứ có mùi khói.
Quỳnh nghe như vậy hiển nhiên cũng gật đầu đồng ý.
Thế là tôi và Quỳnh hai đứa tò mò đi một vòng tầng hai, mãi không thấy gì lạ thường nên đành mò lên tầng ba. Theo lời Quỳnh nói thì Yến với Nhi ngủ chung tại một phòng ở tầng ba, khả năng rất lớn là hai tên bạn học đang ở đó.
Trong bóng đêm mờ ảo, Quỳnh bất giác nắm tay tôi khi nào không rõ khiến tôi có rất nhiều cảm xúc. Hai đứa dò dẫm leo cầu thang, bước chân khe khẽ như sợ mấy đứa bạn phát giác.
Lát sau đó tôi với Quỳnh đã bước gần đến căn phòng ngủ mà cô lớp trưởng nói.
Thế nhưng mà… bên tai tôi cứ vang lên vài âm thanh hơi quái dị, căn phòng vẫn còn sáng đèn, ánh sáng trắng hắt từ bên trong tạo thành một vệt dài bên dưới khe hở của cánh cửa. Chẳng hiểu sao tim tôi lại đập rộn ràng như trống trận, hơi thở nặng nề mỗi khi đến gần căn phòng đó. Trong đầu tôi đã nghĩ đến rất nhiều khả năng khác nhau nhưng bản thân lại không dám tin bởi nó quá hoang đường.
“A… ah… ah… nhẹ thôi… ah!” một tiếng rên vang lên, dù không to nhưng trong đêm đen tĩnh lặng thì chúng tôi nghe rõ mồn một, hóa ra là giọng của con bé Yến.
Ngay sau đó, giọng thằng Minh vang lên: “Xin lỗi! Tao sẽ chậm lại…”
Yến lại lên tiếng: “Ah… nhẹ… tao đau quá…”
Kế đến lại có giọng nói xen lẫn giọng cười của Nhi, “Hì, hì, chịu khó một chút, tao bảo đảm là một lát nữa thôi mày sẽ cảm thấy rất sướng.”
“Sướng khỉ mốc… tao đau muốn chết… ah… ah… ôi…”
…
Tôi lúc đó kiểu chẳng nói nên lời, có ngu cũng rõ ràng bên trong ba đứa nó đang làm cái quái gì, mà lạ một điều là tôi lại không nghe thấy giọng thằng Tuyến đâu, con Nhi cũng đang cười đùa như không có vẻ gì đang ấy ấy cả. Tôi khi ấy đúng kiểu chần chừ, chả nhẽ đập cửa nhảy vào bắt gian? Hay quay lưng đi về ngủ tiếp giả vờ không biết gì?
Dù sao tôi cũng chưa nghĩ ra nên làm gì thì cô lớp trưởng đã ghé tai lên trên cánh cửa gỗ nâu như muốn nghe hết toàn bộ âm thanh vi diệu vang lên từ bên trong. Ánh mắt cô bé vừa giận giữ lại vừa tò mò, hai con ngươi đen nhánh ánh lên sắc thái kỳ lạ, gương mặt thì đỏ hồng dường như rất ngại ngùng.
Mẹ nó…
Tôi chửi thầm rồi cũng áp tai lên cửa để nghe lén. Bởi tôi cao hơn cô lớp trưởng chừng một cái đầu nên tầm cũng cao hơn một chút, bên dưới cằm tôi là mái tóc của cô bé. Hai đứa kiểu như đứng sát nhau, vài bộ phận có vài lúc khẽ tiếp xúc với đối phương. Tuy nhiên tôi không chú ý và cả Quỳnh cũng vậy, tất cả tâm trí chúng tôi đều dồn vào bên trong căn phòng.
“Ưm… a… ah… ah… ôi… nhẹ thôi… nhẹ… ah” tiếng con Yến cứ vang lên như một bản nhạc rộn ràng trong tiết trời lạnh giá, ban đầu từ đau đớn khôn nguôi dần biến thành những cảm xúc sung sướng hòa vào trong từng tiếng rên vô nghĩa. Chẳng những vậy, tiếng da thịt lạch bạch chạm vào nhau lại càng khiến người khác phải miên man suy nghĩ.
Bất giác, tôi đã tưởng tượng ra cảnh cô bạn học của mình trút bỏ lớp trang phục, thân thể trần truồng và bị thằng oắt Minh áp lên trên đút cái thứ cứng ngắc của nó vào bên trong con bé. Hàng chục ý nghĩ biến thái cứ dâng lên cuồn cuộn rồi thành những tia lửa kéo dài xuống thân dưới làm thằng em trỗi dậy.
Tôi tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến việc nghe lén người khác làm tình lại khiến bản thân hứng tới vậy. Trong óc tôi dần hiện ra cảnh hai đứa bạn trần trụi quấn lấy nhau, Yến với thân thể cao gầy, trước sau như một đang bị thằng oắt con kia nhúng chàm, có thể nó đang nhún vào chỗ kín của Yến còn miệng đang liếm láp cặp ngực non của cô bé chăng? Hoặc là Yến đang chổng mông lên cho Minh đâm tới tấp từ phía sau? Cũng có lẽ nào hai đứa ôm nhau nằm trên giường, cái thứ cương cứng nọ an ủi con sò lông đẫm nước.
Càng nghĩ thì càng phấn khích, trong giây phút ấy tôi cảm giác bản thân là một thằng biến thái chính hiệu. Bất giác hơi thở tôi có chút nặng nề, trái tim trong lồng ngực như muốn chui ra ngoài.
Lúc này, tiếng Nhi lại vang lên: “Khá hơn chưa nàng? Sướng không?” nó cứ như kiểu đầu sỏ chuyện này, ra sức đưa cô bạn vào đời.
“Ah… ahh… ahh… ahhh… sướng… tao sướng…”
Nhi nói tiếp: “Vậy để tao bày cho mày trò mới nhé. Minh mày rút ra đi… đúng rồi… giờ để Yến ngậm cái thứ đó của mày…”
“Dơ… dơ lắm… tao không…” Yến nói.
“Xùy xùy… bình thường gáy thì hay lắm, nhìn tao nè…” Nhi nói.
Sau đó là những tiếng chóp chép, sột soạt vang vọng… tôi bắt đầu có chút ghen ghét thằng Minh. Mẹ nó, chắc chắn con mẹ Nhi đang làm mẫu cho bạn, nó đang thi triển kỹ nghệ thổi kèn.
Tự nhiên tôi cũng muốn được như vậy lắm, trong đêm đen giá lạnh này, thằng em được an ủi bên trong một không gian ấm nóng và nhiều nước thì còn gì bằng.
Đột ngột, Quỳnh nói sát bên tai tôi: “Bọn nó… đang làm gì vậy?” cô bé hơi nhón chân, hơi thở thơm tho phả thẳng vào lỗ tai. Chẳng hiểu sao việc này lại khiến tôi nóng người.
Đầu hơi cúi xuống, tôi nói nhỏ bên tai Quỳnh, tiếng thật khẽ: “Chắc Nhi đang chỉ cho Yến bú cái đó cho thằng Minh…” nói đoạn tôi vươn lưỡi ra, chạm nhẹ vào vành tai của cô bé.
Quỳnh hơi rụt đầu lại, nhỏ cắn môi nói: “Bú cái gì?”
Tôi ngờ ngợ nhận ra con nhỏ này đang giả vờ song cũng cười rồi nói: “Bú cu đấy… cái thứ cứng ngắc nóng hầm hập đấy…”
Quỳnh ừ nhẹ một tiếng, không phản ứng gì nữa mà nghiêng tai tiếp tục lắng nghe. Tôi tự nhiên nhận ra… hình như nàng lớp trưởng này cũng đang… nứng.
Hơi thở cô bé hơi dồn dập, ánh mắt dường như có chút mê ly.
Bản năng tôi mách bảo rằng tôi nên làm gì đó.
Nhưng khi tôi còn chưa hạ được quyết tâm thì bên trong lại vang lên tiếng.
“Mày làm thử đi Yến, ngậm nó vào rồi đưa lưỡi ra, dễ ẹc mà.”
“Nhưng… nhưng mà… nó…”
“Thử đi! Rồi thì Minh sẽ liếm cái chỗ hư hỏng đó của mày…”
Đến đây lại vang lên âm thanh chóp chép, hình như Yến cũng đã bị Nhi thuyết phục. Tiếp sau đó lại có tiếng ư ử – kiểu như tiếng kêu sung sướng muốn thốt ra từ cổ họng nhưng đã bị thứ gì đó chặn lại.
Yến vừa ngậm, lại vừa rên… có khi nào?
Nháy mắt trong óc tôi lại xuất hiện hình ảnh cô bạn đang thổi kèn cho Minh còn phía sau của cô ta lại được một cái miệng khác chăm sóc. Thật quá vãi, có thể nào bớt biến thái được hay không? À, hay cho tao nhập hội cũng được…
Lửa nóng dần biến thành sự thèm muốn xen lẫn chút khát khao, tôi đã thèm chết đi được, trong vài giây đó tôi đã ước bản thân mình được là Minh, người đang được đôi môi hư hỏng an ủi bằng cái lưỡi hồng và những giọt nước miếng tinh khiết.
Càng nghĩ lại càng thèm, tay tôi nửa muốn nửa không rồi đột ngột kéo cô lớp trưởng vào lòng sau khi đã hạ quyết tâm. Thà rằng làm luôn để bị ăn tát còn hơn cứ mãi khó xử như thế này.
Quỳnh hơi bất ngờ nhưng không hiểu sao cô ta cũng không phản kháng mà ngược lại còn chủ động dang tay ôm lấy tôi vào lòng.
Hai cơ thể dán sát nhau, nhịp tim mạnh mẽ đập chỉ cách lớp áo mỏng, Quỳnh và tôi không còn khoảng cách, tôi có thể cảm nhận rõ ràng hơn hương thơm tỏa ra từ cơ thể tràn đầy thanh xuân của nàng lớp trưởng, da thịt nàng nóng hầm hập khiến tôi say đắm, cả hai cái bánh bao đàn hồi trước ngực cũng làm tôi thêm khát khao.
Chẳng những vậy, Quỳnh có lẽ cũng nhận ra thứ cứng cáp của tôi đang áp lên cái bụng thon gọn của nàng.
Hai đứa tôi chỉ giao tiếp với nhau bằng ánh mắt cùng những hơi thở nóng nảy phả thẳng vào mặt nhau. Tôi biết Quỳnh đang muốn gì và nàng cũng y như vậy.
Sau đó, một nụ hôn cuồng nhiệt diễn ra, hai đôi môi lạnh lẽo tìm thấy nhau trong hoàn cảnh kỳ dị. Cảm giác ngọt ngào khá tuyệt vời đọng lại trên đầu lưỡi, tôi điên cuồng hôn cô bạn như đã tìm ra chỗ phát tiết của bản thân.
Đầu Quỳnh hơi ngửa lên, tôi đỡ mái tóc mềm mại của em. Cô lớp trưởng rất điêu luyện, nàng dùng cả môi lẫn lưỡi khiến cơ thể tôi chìm trong sướng khoái, nụ hôn ướt át như muốn kéo dài đến vô tận. Hai cái lưỡi đẫm nước chạm vào nhau bằng sự vội vã rồi cứ thế quyện vào nhau bằng dục vọng nguyên thủy và bằng cả bản năng của cơ thể.
Hai đứa nhiệt tình mân mê đôi môi của nhau, mơn trớn khuôn miệng nhau bằng đầu lưỡi, dục vọng được đẩy lên cao lúc nào không hay, tôi muốn nhiều hơn nữa.
Bàn tay tôi bất giác vuốt ve lớp áo thun mỏng phủ bên ngoài bờ lưng mịn màng của Quỳnh rồi luồn vào trong. Da thịt nàng mát lạnh, cảm xúc tuyệt vời chiếm hữu cả bàn tay rồi đến tâm trí, tôi chơi không hề biết chán dù cô bạn trong ngực có chút rùng mình. Tiếp sau đó, bàn tay tôi vươn xuống thân dưới của nàng, vuốt ve cặp mông vểnh cao và cũng rất đàn hồi.
Mấy đầu ngón tay như những vị lữ khách đang khám phá một kho báu to lớn bày ra trước mắt. Tôi vừa vuốt vừa nắn, đôi khi bóp mạnh vào hai miếng thịt đầy đặn của Quỳnh một chốc rồi quyết định sẽ tìm đến bộ vị thần bí luôn. Vén lớp quần thun và cả quần lót ra, tôi đưa tay mình thẳng vào bên trong khu vực mà bản thân luôn muốn tìm hiểu.
Hai hàng lông non xoăn tít tiếp xúc nơi đầu ngón tay, tiếp đó là chút nước nhờn chẳng biết tiết ra từ khi nào. Tôi úp lòng bàn tay của mình xuống, ngón giữa tiếp tục công cuộc khai hoang đầy phấn khích.
Quỳnh đã nhắm tịt mắt, cô bé hôn tôi trong khi cổ họng vang lên những tiếng ngân khe khẽ như muốn tôi giúp nàng cảm thấy thoải mái hơn đôi chút. Tôi dĩ nhiên đáp ứng điều đó, tôi dùng ngón giữa và ngón trỏ kẹp trúng cái hột le lộ rõ ra ngoài của nàng, chuyển động cả hai ngón tay vừa miết vừa ma sát.
Sau một chốc, Quỳnh dường như cũng chẳng nhịn nổi mà bắt đầu khám phá cơ thể tôi bằng đôi bàn tay lạnh giá, nàng vuốt ve nơi bụng tôi một thoáng rồi bỡ ngỡ tháo tung sợi dây nịt để lôi cái thứ đó ra ngoài.
Thằng em cứng ngắc của tôi chỉ nháy mắt đã bị nàng nắm trọn, những ngón tay thon dài của cô bé nửa e ấp nửa tò mò vuốt ve từng đường gân sắp sửa nổ tung trên cái thân hình trụ. Cảm giác khá kỳ lạ nhưng rất thích, từ cái lạnh ban đầu dần dà chuyển sang cảm giác nóng hổi.
Bên trong phòng, lúc này lại vang lên những tiếng rên ư ử của Yến, nàng hình như tiếp tục bị Minh đâm tới tấp.
Nghĩ một chốc, tôi tách môi ra khỏi miệng Quỳnh với đôi chút lưu luyến rồi rút tay ra khỏi quần nàng. Tôi kéo Quỳnh đến bức tường sát ngay bên cạnh để nàng dựa vào, ngay sau đó vén cái áo thun của nàng lên rồi nắn bóp hai bộ ngực mềm mịn. Thứ đó của Quỳnh trông như hai cái bánh bao sữa, không quá to cũng chẳng quá nhỏ mà khá vừa vặn, đầu ti của cô bé nhũn chứ không cứng như tôi đã nghĩ.
Sờ một thoáng, tôi đưa đầu mình xuống ngậm lấy ngực Quỳnh rồi bắt đầu mơn trớn nó bằng cái lưỡi ướt. Quỳnh thở hồng hộc, một tay đưa lên che kín miệng như sợ bị phát hiện, cô nàng trợn mắt nhìn tôi như kiểu đã nhận ra tôi muốn làm cái gì.
Liếm láp một chốc tôi di chuyển cái lưỡi của mình dọc xuống vùng bụng của cô bé, thân hình nàng lớp trưởng mi nhon hơn tôi nghĩ, cái eo mịn màng hầu như cũng không có chút mỡ thừa. Lát sau, lưỡi tôi dần kéo xuống dưới, sau vài động tác thì trước tầm nhìn của tôi đã là một đám lông đen mơn mởn song cuồng dã. Mùi hương nồng ngai ngái xông vào trong cánh mũi.
Mẹ kiếp thật, tôi thích nhất là chuyện này, tôi yêu cái hương vị nguyên thủy của một người phụ nữ. Cái hương thơm vi diệu chưa hề qua mùi nước hoa công nghiệp.
Nuốt khan nước bọt, tôi tạm bỏ qua đám lông mà tìm đến nơi chứa đựng kho báu. Chỗ đó của Quỳnh ướt nhẹp, hình như dâm thủy của nàng đã tràn qua cả hai bên bẹn. Không nghĩ quá nhiều mà để cho dục vọng dẫn lối, tôi tách chân nàng ra, úp mặt vào đó và bắt đầu thưởng thức điều kỳ diệu mà bản thân đang khao khát.
Mằn mặn, nồng nàn và cả cảm giác hơi nhẵn nhụi khi lưỡi tôi chạm vào đám lông nhưng những điều đó chỉ khiến tôi thêm ham muốn, tôi không ngại ngần gì mà nếm trọn từng giọt nước đang róc rách chảy ra ở phần dưới thân nàng. Cô bé có lẽ rất sướng hoặc chưa từng trải qua cảm giác này, em nắm lấy tóc tôi, bất thình lình vò nhẹ khiến đầu tôi rối tung.
Tiếng rên của Quỳnh, tiếng thở của nàng vang lên ngày càng rõ hơn. May mắn bởi bên trong mấy đứa kia đang chơi nhau đến hồi gay cấn nên có lẽ cũng chẳng để ý. Tôi nhận ra ban đầu là Yến rên còn đến hiện tại âm thanh đã chuyển sang Nhi, con nhỏ kêu còn bạo hơn cả bạn, đôi khi còn chèn vào cả những câu khẩu dâm nghe cực kỳ biến thái.
“Ahh… ôi… cặc Minh bự quá… em sướng quá… ah…”
“Ahh… ahhh… đâm em mạnh lên anh… mạnh lên anh…”
“Ahh… ôi… chơi chết cái lồn hư hỏng của em đi… ôi… cặc anh… sướng… ahh…”
Tuy nhiên, những câu nói của nó chỉ khiến tôi càng điên cuồng hơn, tôi liếm láp thứ đó của Quỳnh ban đầu với cường độ nhẹ nhưng sau đó thì tăng dần lên theo thời gian, tôi như muốn nuốt trọn con sò lông ướt át của nàng vào miệng và rồi sẽ bú nó bằng tất cả những gì có thể.
Từ hột le đến hai mép tôi cứ mải miết như vậy mà không hề biết chán. Sau đó, tôi nhận ra tư thế này hơi khó để bản thân mình nhét lưỡi vào nên đã giúp cô bạn đổi thế.
Lúc này Quỳnh chống tay vào tường, còn cái đầu tôi sẽ ở phía sau nàng.
Tuy trước mắt là bóng tối, địa khu thần bí của nàng tôi cũng không thể thấy quá rõ mà chỉ nhìn được một ít da thịt sáng bóng nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến cảm xúc bởi tôi có thể cảm nhận nó bằng đầu lưỡi… và cả mũi. Tôi chưa dùng lưỡi ngay mà dùng hai ngón tay vuốt ve dọc con sò, đôi khi sẽ cố ý sờ vào nụ hoa cúc chúm chím. Quỳnh cong người tận hưởng, tôi có cảm giác cơ thể nàng căng cứng, tiếng rên như sắp sửa không nén nổi mà chực chờ vang lên.
Nghĩ một lát, tôi mò mẫm tìm đến cái quần lót vải của chính Quỳnh. Tôi đứng dậy, thỏ thẻ vào tai nàng: “Ngậm cái này! Chịu khó một chút!” nói đoạn tôi nhét miếng vải đó vào miệng nàng rồi bắt đầu công việc.
Lưỡi tôi chạm vào gáy cô bé sau khi đã cởi nốt cái áo trên người em. Vị trí này thật sự rất thú vị, ngoài thon mịn lại còn vương vấn rất nhiều hương nước hoa. Tôi mơn trớn nơi đó một chốc rồi chuyển xuống lưng, thật khẽ, thật khẽ y như tôi muốn có cảm nhận sâu sắc nhất trên từng tấc da thịt của em. Sau vài phút thì tôi cũng đã chạm được vào bờ mông tròn của nàng, tôi không ngại gì mà âu yếm tại đó, một tay bắt đầu mân mê cặp mông rồi len lỏi xuống để vuốt ve đùi trong của Quỳnh. Cô gái càng lúc càng phấn khích bởi nhiệt độ của cơ thể em ngày càng tăng lên, thân thể cứ giật giật mỗi khi tôi khẽ chạm vào con sò của em.
Nếm một chút, cắn nhẹ vài cái rồi cả hôn, tôi chuyển đầu mình xuống dưới, bản thân đã rất muốn ăn cái thứ hư hỏng đó thêm một lần nữa. Mũi tôi đặt trước khe mông Quỳnh, hơi thở phả vào đó, may mắn là cũng không có gì kỳ lạ. Đoạn, tôi vươn lưỡi ra, chạm nhẹ vào chỗ da thịt đang ướt đẫm rồi nhét hẳn luôn vào bên trong.
Cảm giác thật sự rất tuyệt vời, cái lưỡi không xương của tôi đang len lỏi xuyên qua hai mép thịt rồi đút vào bên trong cô nàng, vị đạo mằn mặn sau khi thâm nhập vào bên trong. Máu nóng lại còn dâng cao hơn, tôi chính thức chơi cô lớp trưởng dễ thương bằng chính cái thứ mềm mại và khỏe nhất của cơ thể. Quỳnh dù đã ngậm miệng vải nhưng trong cổ họng vẫn vang lên tiếng ư ử có cảm giác nàng đang tận hưởng một cách sảng khoái.
Tôi cứ chăm sóc nàng như vậy, đâm sâu nhất có thể rồi lại nhấc ra rồi lại đâm vào trong khi bên tai thì lắng nghe những âm thanh dâm dục cùng những tiếng phạch phạch chạm vào nhau vang lên từ trong phòng.
Lần đầu tiên tôi trải qua cảm giác kỳ dị tới như vậy. Tôi cứ có cảm giác bản thân chơi không chỉ là Quỳnh mà đôi lúc mình hóa thân thành Minh đang nhấp nhổm trên thân thể ngon ngọt của Nhi. Thật sự quá khó tả, thật sự quá vi diệu.
“Ahh… ahh… mạnh lên…”
“Ahh… ahh… nữa… nữa đi anh… ahh”
“Ahh… đừng ra trước… em… không cho phép… ahhh…”
“Sao… của em sướng không? Ahh… ahh… nó có làm anh sướng… không? Ahh…”
“Ahh… Nhi… cũng muốn kìa… ahh… anh… đụ em… mà nó… thủ dâm… kìa… ahh…”
“Ôi… em chết mất… ôi… ah… ah…”
Nghe đến đó, tưởng tượng luôn cảnh cô nàng Nhi đang móc cua trong khi cả hai người kia làm tình thì tôi đã chịu hết nổi. Tôi rút lưỡi ra, nhổm dậy nói luôn với Quỳnh rằng: “Tao… tao… đút vào nhé?”
Quỳnh quay lại nhìn tôi, nàng khẽ gật đầu coi như chấp thuận.
Tôi bèn mò mẫm trên da thịt của Quỳnh rồi chỉnh cái cần số đến đúng vị trí cần thiết, thứ to tướng của tôi không thể kiềm lại mà như bị Quỳnh hút chặt, nó trơn tuột thúc vào phần dưới của cô bé.
“Ah!” Quỳnh kêu khẽ, hai bàn tay tỳ lên vách tường còn mông cong lên hết cỡ.
Thật sự rất tê tái, cảm giác hai miếng thịt ướt át lấp đầy thằng nhỏ cương cứng quả là tuyệt diệu, từng sợi gân trên thân và cả cái đầu khấc đều cảm nhận được dư vị của nhục dục. Tôi bám hai tay lên hông Quỳnh rồi bắt đầu dùng sức ra vào, ma sát với thứ tạo vật hư hỏng ngay dưới thân. Mặc dù đã cố gắng làm thật khẽ khàng nhưng tôi cũng chẳng khống chế nổi bản thân mà để vang lên những âm thanh lép nhép trong đêm đen khi da thịt chạm nhau. Quỳnh có lẽ cũng nhịn không nổi, cô bé như muốn nhả cái thứ trong miệng ra để mặt sức rên rỉ biểu đạt sự sung sướng.
Lát sau đó, tôi dùng cả hai tay chộp lên cặp vú của nàng khi thân dưới thúc càng lúc càng nhanh, miệng thì quanh quẩn trên gáy nàng để tặng Quỳnh vài dấu vết trên làn da trắng ngần. Cứ thế, hai đứa quất nhau trong âm thầm lặng lẽ, còn bên tai thi thoảng lại vang lên những câu nói dâm đãng khó tả.
Tiếng rên rỉ của Yến vang vọng, đâu đó còn có cả âm thanh thỏ thẻ của Nhi, tất cả hòa chung hóa thành một bản nhạc giao hưởng mang âm điệu của bản năng và sự sung sướng dần hiện rõ trên từng tế bào của cơ thể.
“Ah… đụ em… mạnh hơn… ôi… em sắp… ra… ahh…”
“Ôi… chơi em… chơi em nữa… nữa…”
“Nữa… nhanh nữa… nhanh nữa…”
“Ôi… ah… ah… ah… ah… tuyệt quá… Minh… em thích… anh…”
“Ahh… ahh… ra… ra với em… ra… ahh…”
“Ahh… chết mất… em chết mất… ahhh…”
Tôi nghe tiếng cũng làm ngày càng nhanh, ngày càng mạnh như thú hoang thoát khỏi xiềng xích. Tôi chà đạp thân thể mi nhon của nàng lớp trưởng, không hề để ý gì đến cảm nhận của nàng trong khi đầu óc đã sắp sửa lên mây. Cơn sướng cuộn trào từng đợt bên trong cơ thể, có lẽ chưa bao giờ tôi có cảm giác thích thú đến mức này.
Sau đó, tôi chủ động lấy miếng vải đã ướt đẫm ra khỏi miệng cô bé rồi thay thế bằng những ngón tay của bản thân. Quỳnh mút ngón tay tôi một cách say mê, cổ họng ậm ừ tựa như sắp chịu hết nổi.
Ngay lúc đó, tôi hỏi nàng: “Anh… bắn vào trong được chứ?”
Quỳnh ưm mấy tiếng nhưng không có vẻ gì là phản đối. Được nước tôi làm tới luôn, dùng toàn bộ sức lực còn lại để chơi nàng, ma sát hai thứ tạo vật với nhau một cách mãnh liệt, thân thể hai đứa như được kết nối với nhau theo một cách kỳ dị, ngoài dục vọng thì cũng chẳng còn gì hết.
Bên trong, Yến đột ngột rên lên một tiếng váng trời như kéo còi kết thúc trận chiến. Chỉ chờ như vậy, tôi làm tới tấp thêm vài chục cú nhấp nữa rồi phóng luôn đám tinh hoa vào bên trong con sò lông của nàng lớp trưởng. Quỳnh cắn chặt vào tay tôi khiến tôi đau điếng, cô bé cong người tiếp nhận đám sữa đặc, cơ thể run bần bật như phải nhận kích thích rất lớn.
Mãi một lúc sau đó, nàng mới nhả tay tôi ra, tỳ ngực vào tường thở hồng hộc, cơ thể nàng mềm nhũn tựa hồ mất hết sức lực. Tôi cũng đã khá mệt sau khi cảm giác lên đỉnh trôi qua, tôi ngồi bệt xuống sàn, ôm lấy Quỳnh rồi đặt nàng ngồi vào lòng tôi.
Khẽ vuốt ve mái tóc đã bết dính chảy đầy mồ hôi của cô bạn, tôi hỏi: “Thích không?”
Quỳnh thở dốc một lúc, sau mới lẽn bẽn nói khẽ: “Thích!”
…..