Những mẩu truyện ngắn 18+ - Chương 19
Truyện ngắn: Thành Phố Biển (10)
Tôi và Tiên chính thức quen nhau từ dạo ấy, em đúng nghĩa là mối tình đầu của tôi.
Sau đó vài hôm thì tôi cũng dọn hết đồ đạc sang phòng trọ của em, hai đứa bắt đầu trải nghiệm việc sống thử với nhau dù chưa hề kết hôn hoặc gia đình cho phép. Nhân tiện, tôi muốn nói với các bạn trẻ là tốt nhất đừng nên sống thử làm gì, dễ nghiện lắm đấy.
Mỗi buổi sáng tôi thường thức dậy với thân thể ấm nóng trong ngực, sau đó hai đứa sẽ đèo nhau đi ăn sáng và rồi cô bé lên trường học. Đến trưa tôi sẽ đem cơm cho em hoặc chúng tôi sẽ tấp đại vào đâu đó để ăn.
Từ chiều đến tối hai đứa sẽ cùng nhau làm việc tại quán, cho đến khi ra ca mới chở nhau về phòng trọ, thú thực để được đi ngủ thì cũng phải qua một bước quan trọng nữa, văn vẻ thì tôi gọi nó là tập thể dục buổi đêm.
Thời gian cứ thế trôi đi và hai đứa chúng tôi cùng nhau chìm đắm trong hạnh phúc. Tiên là một cô bé rất dễ thương, dịu dàng và luôn quan tâm chăm sóc tôi, lo lắng cho tôi từng bữa ăn giấc ngủ, cái cảm giác mà tôi chỉ cảm nhận được khi ở với mẹ của mình.
Thế nhưng mà, thì cái sở thích tình dục của em đôi khi làm tôi phải hoảng sợ.
Đa số thời điểm, trừ những hôm tới tháng thì cô bé luôn khỏa thân khi ở cùng tôi, trên người chẳng hề có bất cứ miếng vải nào che chắn. Em bảo thế cho nó thoải mái, nhưng tôi nghĩ cốt yếu là nhu cầu của cô bé quá cao.
Có rất nhiều lần, nhìn cặp mông dụ hoặc của em đi tới đi lui trong phòng mà tôi không thể kiềm chế nổi và đè ngửa em ra.
Cũng có rất nhiều lần, cô bé cố tình gửi ảnh khỏa thân cho tôi xem ngay trong thời gian làm việc. Có lúc em vén ngực mình trong nhà vệ sinh, cũng có đôi khi em sẽ cho tôi xem dưới váy của em, à cô bé không mặc quần con.
Tôi nhớ có một lần, tôi và em đã quất nhau trong nhà vệ sinh tại nơi làm việc bởi không thể nhịn nổi. Mặc dù chỉ có thời gian rất ngắn nhưng khoái cảm mang lại thì cực kỳ tuyệt vời, men bia đã biến tôi thành một con quái vật chỉ biết thúc vào cả hai cái lỗ dụ hoặc của em, mùi khói nướng vương trên tóc cô bé và cả cái cách em cắn chặt răng để không phải kêu to là thứ tôi chẳng hề quên được.
…..
Ngày hôm đó, cũng là một ngày bình thường như bao ngày. Tôi vào ca từ 2h30 và bắt đầu thực hiện những công việc để chuẩn bị vận hành quán nướng.
Kiểm tra kĩ càng từng ngóc ngách, vào bếp hai ba vòng xem hàng tồn và nguyên vật liệu, trò chuyện với cô bé thu ngân dò lại xem thử hôm nay có khách nào đã đặt trước và khách có yêu cầu gì hay không.
Đến khoảng bốn giờ chiều, mọi công việc đã hoàn tất. Tôi cho các bạn nhân viên ngồi lau lại chén đĩa giết thời gian còn bản thân mình thì ra ngoài sân nói chuyện với anh bảo vệ và ngồi hút thuốc.
Đúng lúc đó, một cô nàng xinh đẹp dựng xe trước quán. Cô bé mặc váy bó sát màu xanh lá cây, nó ngắn lên tới trên đùi, thấp thoáng lộ ra một thứ màu đen quyến rũ. Phía trên cô bé khoác áo màu xám, gương mặt trắng trẻo ưa nhìn với mái tóc nhuộm màu nâu nhạt. Sau lưng cô bé đang chở một thùng rượu Soju.
“Lại là mấy cô bé PG”. Tôi nghĩ thầm, nếu đoán không nhầm thì cô bé này muốn đến quán nướng để PR cho sản phẩm.
Tôi đứng lên, dụi tắt tàn thuốc rồi cười hỏi: “Em là PG hả ? Có việc gì không vậy ?”.
Có vẻ do tôi ăn mặc khá lịch sự với sơ mi và quần tây, cô bé mỉm cười, sau đó lấy ra một tập giấy, em nói: “Chào anh! Em tên Kim Hoàng, là nhân viên của công ty xxx, không biết bên mình đã có sản phẩm của bên em chưa. Nếu chưa em có thể xin mình một chút thời gian để giới thiệu được không ạ ?”.
Nhìn nụ cười của cô bé, tôi cũng không nỡ từ chối. Vì vậy đành mời em vào quán để tiện trao đổi chứ thực ra tôi thừa biết rượu khá kén người uống, bia còn nghe hợp lý hơn.
Hai chúng tôi ngồi tại một cái bàn sát cửa, Kim Hoàng bắt đầu líu lo tư vấn cho tôi sản phẩm mà cô ấy bán, một loại rượu Soju mang hương vị trái cây mà công ty vừa tung ra thị trường. Kim Hoàng có mở thử một chai cho tôi uống, khá dễ uống chứ chẳng hề nặng như tôi nghĩ, mùi táo dịu nhẹ kèm chút nồng, nếu thêm đá vào để thưởng thức thì cũng không hề tệ.
Thế nhưng thực ra tôi vẫn nghi ngờ về sự thành công của thương vụ này nên bèn từ chối việc nhập một thùng để bán thử, bởi vì thứ nhất là tôi còn phải thông qua lão chủ quán, thứ hai thì tôi cũng không tin vào tiềm năng của nó.
Kim Hoàng chẳng hề bỏ cuộc, cô bé xin tôi ngày hôm nay hãy cho phép em làm việc như một nhân viên trong quán và thử tư vấn loại rượu này cho khách.
Dĩ nhiên là tôi không hề có lý do gì từ chối nên cũng đồng ý, sau đó nhờ một bạn nhân viên dắt cô bé đi xem xung quanh để biết vị trí lấy các công dụng cụ.
Lúc đó, trong đầu tôi thực ra cũng có chút ít ý đồ muốn ngắm Kim Hoàng cho sướng con mắt, chứ chẳng thể ngờ nổi cô bé sau này sẽ trở thành lý do làm đời tôi rơi vào bế tắc.
…..
Sáu giờ tối, em người yêu cũng đến quán và mang cho tôi một ổ bánh mì. Hai đứa núp vào bếp để ăn cho nhanh rồi bắt đầu công việc.
Đúng lúc tôi ăn xong, đang nhấp một ngụm Coca thì Tiên thần bí nhét vào tay tôi một thứ đồ chơi quái dị, nó là một cục hình chữ nhật nho nhỏ, chỉ có hai cái nút “tăng lên” và “hạ xuống”. Đầu tôi toàn dấu chấm hỏi chẳng hiểu gì.
“Anh có muốn điều khiển em hôm nay không ?”. Tiên ghé sát bên tai tôi và nói.
Tôi đột nhiên chú ý đến việc hôm nay em mặc váy, bên trên là sơ mi đen, mỗi lần mà cô bé này mặc váy … hầu như đều …
Nuốt khan nước miếng trong cổ họng, tôi dần mường tựa ra thứ em đưa cho tôi là gì. Hình như mấy hôm trước cô bé đã Order qua mạng một món đồ chơi, nhớ mang máng nó có tên “Quần lót điều khiển từ xa” thì phải. Nếu như vậy …
Tôi ấn vào nút tăng lên, gương mặt Tiên bất giác nhíu lại, em thỏ thẻ: “Ngốc! Người ta mới vừa ăn xong, còn chưa kịp tiêu cơm”.
Vừa nói em vừa khẽ liếm môi, tôi căng tai nghe, dường như đâu đó phát ra âm thanh nghe như điện thoại đang rung.
Nói rồi Tiên khẽ ngắt vào hông tôi, sau đó cô bé khoác lên người tạp dề đồng phục, rồi em bắt đầu làm việc.
Hiện tại khách trong quán cũng dần dần tăng lên, chẳng mấy chốc mà chỉ còn một vài bàn trống. Tôi vừa đứng coi khách vừa để ý đến em người yêu. Cô bé vẫn bình thường làm việc dù cho tôi chưa hề tắt chế độ rung từ lúc khởi động, hai má em chỉ có đôi chút ửng hồng.
Đúng lúc cô bé đang đứng Order một bàn khách, tôi cho tay vào túi quần và tăng chế độ rung lên một lần hai nấc.
Cơ thể em phía xa đột nhiên run lên, em liếc mắt nhìn về phía tôi, khẽ cắn môi rồi tiếp tục tư vấn cho khách hàng. Đến sau đó tôi mới thấy bước đi của cô bé hơi kỳ lạ, chân em cố gắng khép chặt, bàn tay cầm Ipad Order bất giác để xuống háng lúc nào không hay.
Từng bước trông khó nhọc, Tiên lướt ngang qua bên cạnh tôi rồi bước đến trước quầy “ra hàng” của bếp mở. Cơ thể em hơi tỳ xuống, mở miệng: “Bàn số 2, cơm chiên gà xé, mực nướng mỡ hành, một combo hải sản số ba, kiểm tra xem em Order đúng chưa ?”.
Tiên dường như cố gắng bình tĩnh, tôi nhận ra em đã phải cố hết sức để có thể nói ra trọn vẹn câu chữ. Trong lúc chờ bếp kiểm tra, hình như cô bé không kìm nổi mà hơi chút rên nhẹ.
“Đủ rồi! Em có sao không đó Tiên ? Mặt mũi đỏ bừng vậy!”. Gã phụ bếp nói.
Tiên lắc lắc đầu, đáp: “Em không sao đâu!”.
Nói rồi cô bé hơi lảng tránh, bước về khu vực trực của mình. Dáng đứng của em có chút quái dị, chân kiểu cố gắng khép chặt vào, cô bé trực cùng em dường như cũng nhìn ra em khác lạ. Hai người nói gì đó với nhau nhưng vì quá xa tôi cũng không thể nghe rõ.
Lát sau, Tiên nói gì đó với bạn trực rồi bước về phía nhà vệ sinh, tôi thầm lưu ý, không biết là em người yêu muốn làm gì.
Điện thoại tôi rung lên đột ngột, vừa nhìn thoáng thì chính là Tiên nhắn tin đến, em gửi cho tôi một đoạn Video. Tôi nhìn xung quanh, sau đó phát hiện không có ai đang chú ý đến bản thân mới mở tin nhắn lên xem.
Trên màn hình, cô bé đang ngồi ở nhà vệ sinh, váy em được vén lên, em dang rộng hai chân ra để tôi thấy cái quần lót em đang mặc. Nó màu đen, chính giữa lồi lên một cục hình trụ, thứ đó đang rung bần bật chính giữa cô bé của em, dường như hai bên mép chảy ra rất nhiều nước. Tiên còn cố ý vén quần qua một bên, sau đó ngón tay nghịch ngợm của em di dọc lên con sò ướt đẫm, từng tia nước bóng bẩy làm nổi bật cái lỗ dụ hoặc vừa thâm vừa hồng. Sau đó em đút chính ngón tay dính nước vào trong miệng, liếm nó một cách thỏa mãn.
Video kết thúc, cơ thể tôi bị em người yêu châm một mồi lửa đến nóng bừng lên.
Một file voice chat được gửi đến, tôi ấn vào nó và đưa loa điện thoại sát vào tai mình.
“Cưng ơi! Anh có muốn đến đây và đút thứ gì đó vào miệng em không ?”.
Sức sát thương quá lớn, độ dụ hoặc quá cao, thằng em tôi vùng dậy bên trong lớp quần tây. Thế nhưng lý trí tôi vẫn còn đó, tính tổng cộng thì cả cái quán nướng chỉ có bốn nhà vệ sinh mà không hề phân chia nam nữ, mỗi cái đều là một căn riêng biệt, ngoài chỗ rửa tay ra thì đều được lắp đặt bồn cầu. Với số lượng khách đông như hiện tại thì tỷ lệ bị phát hiện là cực kỳ lớn, hơn nữa tôi không chắc là cô người yêu có nhịn được mà không kêu thành tiếng hay không.
Tôi nghĩ nghĩ rồi nhắn lại: “Em đến phòng thay đồ chờ anh đi!”. Căn phòng nọ là nơi dành riêng cho nhân viên cất đồ đạc và thay trang phục, nơi đó chỉ đủ chỗ kê một chiếc giường tầng nhỏ đồng thời đặt một cái tủ phân ra thành nhiều ngăn. Hiện tại thì tôi nghĩ sẽ chẳng thể nào có nhân viên nào tới đó.
Bàn giao việc lại cho cậu phó quản lý, tôi biến đi nhanh như chớp, trong lòng thầm nghĩ sẽ làm một nháy thật nhanh gọn lẹ để quay lại với công việc.
Tâm trạng tôi lúc đó kiểu vừa hưng phấn vừa hồi hộp, nhưng đồng thời ham muốn cũng cực kỳ mãnh liệt. Tôi nghĩ tới con sò không lông mọng nước của bé Tiên mà khô khốc cả cổ họng.
Tới sân để xe phía sau, tôi mở cửa phòng làm việc rồi nhảy vào trong.
Tiên cũng không hề bật đèn, em lặng lẽ ngồi chờ tôi, qua ánh sáng hắt vào từ bên ngoài, tôi nhận ra gương mặt chứa đầy ham muốn của cô bé.
Hai đứa không nói tiếng nào, Tiên vươn tay tới trước, nhanh nhẹn kéo khóa quần của tôi xuống, sau đó em ngậm lấy thứ đồ chơi cương cứng của tôi vào bên trong cổ họng, tiếng em khẽ rên rỉ vang lên.
Có một điều tôi rất thích ở Tiên là em không hề ngại nếu như tôi chưa kịp rửa, ngược lại em còn khá thích thú khi liếm nó trong tình trạng nguyên thủy. Em từng bảo em rất thích những thứ thuộc về bản chất.
Đầu óc tôi mụ đi ngay lúc đó, từng cơn khoái cảm dâng lên nhờ đôi môi tuyệt vời của Tiên. Sau đó, tôi cầm điều khiển và tăng thêm mức độ rung của nó lên tối đa.
Tiếng “È! è!” vang lên trong căn phòng tối om. Cô bé vừa mút vừa ngồi run rẩy trên giường. Những tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ vang lên trong cổ họng.
“Ưm! Ưm … ưm … ưm!”.
Tiên càng hăng say thì tôi càng hưng phấn, hiện tại cô bé đã rất điêu luyện trong bộ môn thổi kèn. Từng cú nhấp nhả, từng cái liếm nhẹ với khuôn miệng ướt đẫm, tiếng mút “chùn chụt!” vang lên càng tăng thêm sự kích thích.
Tôi đỡ lấy đầu em, nắm nhẹ nơi tóc em mà ngày càng khó kìm nổi bản thân mình.
Lát sau, tôi đẩy đầu em ra.
“Anh nhịn không được đâu!”.
Tiên bóp nhẹ vào hai hòn bi, cô bé nửa rên nửa đáp: “Ưm … vậy … cưng … a … muốn … lỗ … nào ?”.
“Lỗ đó!”. Tôi nói rồi kéo em lên. Tiên chống hai tay hai chân lên giường. Tôi vén váy em lên. Cái quần lót rung bần bật hiện lên trong mắt.
Sau đó tôi không cởi quần em ra mà vén nó qua một bên, cái lỗ hậu chúm chím của em trần trụi xuất hiện.
Khẽ đút một ngón tay vào trong, bản năng điên cuồng thôi thúc tôi liếm cái lỗ hư hỏng đấy.
“A! Em … nứng quá! Anh tuyệt quá!”.
Lưỡi tôi lần mò theo ngón tay, ngoáy xung quanh hoa cúc, đôi khi nó còn chạm vào máy rung đôi chút.
Tiếng cô bé khẩu dâm càng lúc càng làm tôi khác lạ, thời gian quá ngắn ngủi nên tôi không mơn trớn nữa, mà cầm cây hàng đút vào bên trong em.
Cái lỗ thít chặt, run rẩy hưng phấn đón thằng em tôi vào. Có cảm giác thật kỳ lạ, giống như phần thân dưới có thể cảm giác được sự rung động phía ngoài.
Tiên nứng, và tôi cũng nứng. Tôi không thể kiềm chế nổi, bắt đầu chuyển động mông mình đâm cô bé một cách điên cuồng ngay khi bắt đầu. Tôi vươn người tới trước, tỳ sát lên lưng em, miệng tôi liếm nhẹ gáy cô bé, còn hai bàn tay cục súc bóp vào ngực em để giữ thế.
“Ôi! Anh ơi! Anh … mạnh hơn đi!”.
“Nữa đi anh! Nữa đi mà …”.
“Đụ em … đụ em mạnh lên ….”.
Thằng nhỏ cứng ngắc kèm những đường gân dữ tợn một lần lại một lần ma sát bên trong em, cái lỗ khít chặt hé ra mở vào run rẩy theo nhịp điệu. Em nắm chặt Drap giường, tiếng rên thỏa mãn vang lên cực kỳ dâm đãng.
Cơ thể tôi càng lúc càng nóng, hai đứa bắt đầu toát mồ hôi, nhịp độ mỗi lúc một nhanh hơn, mỗi lúc một cục súc. Cái quần lót rung dữ dội vẫn luôn làm nhiệm vụ giúp em sung sướng.
Chốc lát sau, cơ thể Tiên run rẩy vài cái rồi không còn chống nổi nữa mà tỳ hẳn lên giường, cô bé đã ra lúc nào không hay.
Tôi dừng lại, rút cây hàng ra, sau đó quay ngược người Tiên lại.
“A! a … a!”. Cô bé vẫn rên nhờ cái quần lót, em nhìn thằng nhỏ của tôi, rất hiểu ý nói rằng: “Cưng! … cho em uống sữa … đi”.
Tôi chỉ chờ có thế, tiến tới quỳ hai chân lên giường, háng tôi đặt sát lên ngực tiên, cô bé hơi ngẩng đầu, cố gắng cho thằng em tôi vào trong miệng.
Cảm giác như tìm ra nơi thuộc về, tôi đỡ lấy đầu em, sau đó nhét nó vào cổ họng em đến mức lút cán. Cổ họng em hơi co giật, nhưng nó lại co bóp theo một cách rất sung sướng, nước miếng em ứa ra bao bọc thứ đồ chơi hư hỏng.
“Ưm!”. Em nhìn tôi, dường như em muốn tôi cho em tất cả.
Khoái cảm làm tôi mụ đi, tôi không khống chế nữa mà xuất quân.
Cô bé nhả thằng em tôi ra, tôi bước xuống giường để em được thoải mái. Tiên đột nhiên ngồi dậy, em ôm tôi một cái thật mạnh mẽ rồi hôn lên môi tôi.
Hmm, tôi cứ ngửi thấy cái mùi của chính mình đâu đây.
“Tối về! Làm tới sáng … anh nhé!”. Tiên thỏ thẻ, thú thật, em làm tôi vừa sướng vừa sợ.
…..
Tôi và em lại quay trở lại công việc sau mười lăm phút lén lút, tất nhiên là phải rửa sơ qua tay và miệng của chính mình và tôi cũng đã tắt đi chế độ rung của chiếc quần lót, lúc ấy hình như Tiên đã nhìn tôi với một ánh mắt có chút u oán.
Cô bé vẫn phục vụ còn tôi thì đi chăm sóc khách hàng, tôi bắt đầu tìm những bàn khách quen rồi uống với họ vài ly, thứ nhất là để hỏi xem đồ ăn có vấn đề gì lạ hay không, thứ hai cũng là một cách gia tăng tình cảm.
Tự nhiên vừa cầm ly bia thì tôi nhớ ra, nãy giờ tôi không hề thấy cô bé Kim Hoàng làm PG đâu cả.
Vừa uống vừa tâm sự một lúc, tôi cầm ly bia quay lại ngay trước quầy ra hàng, hỏi thằng nhóc Phó Quản Lý: “Ê chú thấy con bé PG lúc chiều đâu hay không ? Nãy giờ mà nó không ra tư vấn thì quá dở rồi”.
Thằng Quang ngẩn ra một chút, sau đó nó mới vỗ trán nói: “Chết cha! Con bé có nhờ em gọi nó dậy khi tới giờ, mà em quên béng đi mất, có khi nó ngủ quên cũng nên”.
“Ngủ ? Ngủ ở đâu ?”.
“Thì phòng thay đồ đó anh! Lúc chiều em dẫn nó tới đó, thôi để em đi gọi nó dậy”.
Quang nói rồi chạy đi mất, để lại tôi đơ ra ngay tại chỗ. Căn phòng đó có giường tầng, nếu lúc nãy cô ta ngủ trên tầng hai … thì không phải sẽ …
Tôi vừa nghĩ vừa sợ. Lát sau đó, nhóc Quang quay lại, đi sau lưng nó là cô bé PG lúc chiều. Chẳng hiểu vì sao khi nhìn vào ánh mắt của cô ta, trong lòng tôi chợt dâng lên những dự cảm không hay ho cho lắm.
…..
Tối hôm đó tôi đưa Tiên về nhà, trong đầu vẫn nghĩ mãi về ánh mắt của Kim Hoàng, cô ta dường như đã phát hiện ra việc làm đồi trụy của chúng tôi.
Đêm hôm đó tôi làm việc hăng say với Tiên nhưng không hề tập trung chút nào, mọi thứ đều dựa theo bản năng để hoàn thành, em người yêu đương nhiên nhận ra nhưng tôi chỉ nói tránh rằng sếp đã nhắn tin phàn nàn về doanh thu bla bla … Tôi không dám kể cho em biết và muốn nếu có chuyện chính tôi sẽ giải quyết một mình.
Lần đầu trong vòng mấy tháng, tôi trằn trọc mãi mà không thể ngủ nổi dù cơ thể rất mệt mỏi.
Nếu Kim Hoàng biết, liệu cô ấy có ghi âm hoặc quay lại hay không ? Và cô ấy muốn điều gì ?
…..
Đúng như những gì mà tôi từng nghĩ, khoảng ba giờ chiều ngày hôm sau Kim Hoàng quay lại quán và yêu cầu gặp riêng tôi để bàn chuyện.
Tôi không mời cô ấy vào quán, ngược lại chọn một quán cà phê vắng khách ngay đối diện.
Tôi kéo ghế ngồi xuống, sau khi gọi nước xong thì lập tức hỏi cô ta: “Em có chuyện gì không ? Bán rượu hả ?”.
Kim Hoàng nở một nụ cười lạ thường, em gật đầu rồi nói: “Đúng thế! Em muốn anh đặt hàng của bên em, số lượng mười thùng rượu nhé”.
“Em điên rồi! Rõ ràng là nó không hề bán được, ngày hôm qua chỉ có một bàn uống thử một chai. Nếu mua của em anh phải bán đến ngày tháng năm nào mới hết”. Tôi gắt lên, không ngờ cô ta lại đưa ra đề nghị hãm tới vậy.
Kim Hoàng mỉm cười, em nhẹ giọng nói: “Em đã xin được FB của ông chủ anh nhờ bạn Quang, nếu anh không mua … em sẽ gửi thứ em có cho ổng. Anh có tin không ?”.
Mẹ thằng Quang óc chó, kỳ này anh không đuổi mày không được.
Tôi dần hiểu mục đích của cô ta, nhưng tôi cũng đâu có vừa, tôi nói ngay: “Thứ nhất, em phải chứng minh được em đang giữ thứ gì của anh. Thứ hai, cho dù là có, em gửi ông chủ anh cũng không làm được gì đâu, ổng sẽ tin anh hay tin em”.
Kim Hoàng cười nhẹ, sau đó em lấy điện thoại ra từ túi xách, cắm tai nghe, sau đó em đưa cho tôi.
Tôi nhận lấy rồi đặt vào tai mình, chắc hẳn em đang mở File ghi âm, tôi nghe rõ mồn một âm thanh làm tình ngày hôm qua của chính mình.
“Đúng là em gửi cho ông chủ anh chưa chắc ổng sẽ tin em, nếu em gửi cho bạn Quang và nhân viên của quán anh thì sẽ như thế nào ? Anh có thể đuổi bọn họ được và thay một đám người mới đúng không ? Vậy thì em sẽ gửi cho các anh bếp nhé! Em biết riêng bộ phận bếp thì anh không được phép nhúng tay vào”.
Kim Hoàng như đoán được ý nghĩa của tôi, lời em nói càng làm tôi đưa ra quyết tâm đuổi cổ thằng oắt Quang miệng rộng, thế quái nào mà tới những thứ này cô ta cũng biết.
Giả vờ trấn tĩnh, tôi đưa ly nước mía lên nhấp một ngụm, sau đó mới nói rõ: “Nếu vậy em nên biết anh muốn mua cái gì cũng phải thông qua ông chủ trừ những thứ mà ông ta đã duyệt. Em không thấy rằng mười thùng rượu có chút quá vô lý hay sao ?”.
“Anh chỉ cần đồng ý giúp em là được rồi!”.
Đáng ghét, lý ra ngay từ đầu tôi nên từ chối con ả này.
“Nếu em bán được mười thùng, phần trăm của em là bao nhiêu ? Hiện tại anh có thể đưa tiền mặt cho em, đổi lại em phải xóa thứ đó. Thế nào ?”. Tôi đưa ra đề nghị thích hợp nhất, tôi không muốn bị con ả này khống chế trong tay, hiện tại là 10 thùng, có phải sau này sẽ thành 20 thùng hay không.
Kim Hoàng cười nhẹ, sau đó đáp: “Một thùng em được trích 10% hoa hồng, mười thùng tính tròn một triệu, thế nhưng em không cần tiền mà em cần tìm kiếm thị trường, nên em không lấy tiền của anh đâu. Một là anh nghỉ việc, còn hai là anh giúp em. Anh có thể chọn một cái”.
Đậu xanh, con ả này thông minh hơn những gì tôi từng nghĩ, chưa khi nào mà tôi gặp một người làm tôi phải khó xử như hiện tại, tôi có thể bất chấp tất cả để đấu với ả nhưng tôi phải nghĩ cho Tiên. Chuyện này nếu lộ ra thì cô bé sẽ bị ảnh hưởng rất lớn bởi em còn đi học.
“Thôi được! Anh có thể thử giúp em, nhưng lão chủ chưa chắc sẽ đồng ý. Em phải xóa thứ đó đi ngay bây giờ”. Tôi chốt lại, tôi sẽ nhường con ả này một nước.
Kim Hoàng mỉm cười, cô ta đưa tay phải ra trước, tôi bèn bắt tay cùng cô ta.
“Em tin là anh làm được mà. Tối em sẽ giao rượu cho anh nhé!”. Nụ cười của cô ấy không thể nói là không đẹp nhưng trong mắt tôi ả là hiện thân của rắn rết, ý của ả chắc chắn là “Tôi phải làm được”.
Siết nhẹ tay cô ả, tôi đập bàn lạnh lùng đứng lên, sau đó tính tiền rồi về quán, trong đầu nghĩ sẽ phải giải quyết chuyện này theo cách nào.
…..
Tôi đã nhập đúng mười thùng rượu nhờ rót hết nước miếng thuyết phục lão Ninja Rùa từ xa, nếu không phải uy tín trong công việc của tôi khá cao thì đời nào mà lão đồng ý.
Tối đó Kim Hoàng trở lại quán tôi cùng một chiếc xe bán tải, cô ả mỉm cười chào từng nhân viên trong quán một cách thân mật rồi nhờ bọn họ chuyển rượu vào. Thằng oắt Quang ngược lại là cái thằng nhiệt tình nhất, có lẽ nó đã chấm sắc đẹp của con ả.
Tôi giao tiền mà nóng hết cả mặt mũi, càng điên tiết hơn khi mấy bạn nhân viên quán cứ vây quanh ả trò chuyện siêu thân thiết, bọn họ còn hứa sẽ giúp cô ta bán được rượu.
Hôm đó tôi uống cùng khách đến say mèm chứ không hề chú ý tới công việc, Tiên cùng Quang hai đứa phải vác tôi về phòng trọ.
Men say làm tôi mất tỉnh táo, nhưng dần dần tôi cũng đã bắt đầu vẽ lên một kế hoạch để trả đũa cô ta. Kim Hoàng đang nắm điểm yếu của tôi, tôi cũng phải tìm được điểm yếu nào đó của con ả, thế mới cảm thấy thoải mái được.
…..
Ngày hôm sau, tôi dậy từ rất sớm, sau khi chở Tiên đến trường thì tôi tìm tới hai thằng em họ đã lâu chưa gặp.
Đúng thế, hai thằng Chim, Bự, con của cậu út tôi.
Vừa đặt mông xuống ghế trong quán cà phê, tôi châm một điếu thuốc rồi trút hết mọi chuyện từ đầu đến cuối cho bọn nó nghe. Dĩ nhiên tôi chẳng thèm giấu bất cứ chi tiết nào bởi nó không cần thiết, hai thằng này lớn lên cùng tôi cơ mà.
Chim, Bự nghe xong, đập bàn giận dữ vì tôi bị bắt nạt, sau đó bọn nó hứa sẽ tự mình theo dõi Kim Hoàng, cố gắng tìm kiếm điểm yếu của cô ta.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Tôi gửi cho tụi nó mỗi đứa một triệu gọi là phí vất vả để tiến hành công việc.
Tiền có thể sai khiến quỷ thần, cũng có thể làm bất kỳ ai tăng thêm năng suất.
Vài hôm sau đó, tôi nhận được một tin nóng khá hay từ Chim, Bự.
Hóa ra con ả Kim Hoàng có tới hai anh người yêu, một anh tầm tuổi đẹp trai nhưng nhà nghèo. Anh còn lại bụng bia giàu sụ đáng tuổi cha cô ả.
Nhận được Clip ả dắt tay hai anh vào nhà nghỉ, tôi nở một nụ cười thâm độc.
…..
Hôm đó tôi lại hẹn gặp Kim Hoàng ở quán cà phê đối diện quán, ngồi chờ một lúc thì cô ả cũng tới.
Vẫn mặc trang phục quen thuộc, váy bó sát màu xanh lá kèm theo áo khoác, dưới chân là đôi giày cao gót năm phân. Kim Hoàng bước vào quán với một nụ cười rạng rỡ, em bước tới, kéo ghế ngồi xuống rồi hỏi tôi: “Anh gọi em có chuyện gì thế ? Anh muốn đặt thêm rượu hả ?”.
Nghe đến nó mặt tôi sầm xuống, hôm qua lão sếp vừa thắc mắc lý do vì sao mãi vẫn chưa bán hết được rượu. Nhưng dù sao hiện tại tôi đang vui, tôi cười tà và nói với cô ả.
“Không phải đâu! Anh muốn cho em xem thứ này!”.
Cô ả nghe xong hơi biến sắc, nhưng vẫn bình tĩnh gọi nước, sau đó mới hỏi tôi: “Thứ gì vậy anh ?”.
Tôi mỉm cười, sau đó mở hai Clip đã chuẩn bị sẵn sàng, sau đó quay màn hình điện thoại cho cô ta xem.
Nụ cười của Kim Hoàng đọng lại trên gương mặt, cô ta biến sắc, hàm răng nghiến chặt, mắt mở to ra như không tin tưởng nổi.
“Nếu em không xóa đoạn ghi âm kia đi, anh sẽ gửi cái clip này cho cả người yêu em xem và cha nuôi của em. Em tin không ?”. Nụ cười của tôi lúc đó chắc là khá đểu cáng.
Cô ta lườm tôi, sau đó nhẹ giọng: “Được! Em sẽ xóa cho anh hài lòng, anh cũng phải xóa hết nhé”.
“Chưa đâu cưng! Tối nay anh muốn trả lại rượu mà em đã bán, tiền phải trả lại cho anh!”.
Mặt mũi ả ta nhăn lại theo từng lời tôi nói, đôi mắt cô ta nhòe đi như tủi thân kinh khủng, môi mím chặt lại dường như không muốn bật khóc tại chỗ.
Tôi hơi chột dạ, nhưng tôi phải trả thù con ả này.
“Thế nào ? Không đồng ý ?”.
Kim Hoàng cắn môi, sau cùng nói rít qua kẽ răng: “Được thôi!”. Nói xong cô ta đứng lên bỏ đi thẳng, tiếng giày cao gót lộp cộp gõ xuống sàn như thể hiện sự phẫn nộ.
Tôi nhìn theo mà hài lòng mỉm cười.