Những mẩu truyện ngắn 18+ - Chương 15
Truyện ngắn: Thành Phố Biển (6)
Mưa từ hai giờ chiều đến tận sáu giờ tối cũng không thấy ngớt. Đáng nhẽ ra tôi đã dự tính không đi bởi vì lười, nhưng nghĩ sao đó tôi lại chịu khó lết ra đường, mặc một bộ áo mưa liền quần rồi đến phòng trọ của bọn họ.
Nơi Ly ở trọ cũng khá gần nhà tôi và rất dễ kiếm. Khi đến nơi, vừa đậu xe trước sân thì Ly đã che một cái ô ra và đón tôi vào.
“Có ai tới chưa chị ?”. Tôi cất áo mưa rồi hỏi Ly, dù sao đã ướt kha khá rồi nên cũng không cần che nữa.
Ly vừa dẫn tôi lên cầu thang, vừa cười khổ: “Có em đó! Mấy người kia chị gọi nhưng không ai nghe máy”.
Tôi cũng đã nghĩ ra điều đó, theo đánh giá của tôi với đám đồng nghiệp thì ai nấy cũng đều có căn bệnh lười biếng trong máu. Cái thôi thúc tôi lết xác tới đây cũng bởi sợ rằng Ly đã mất công chuẩn bị đồ ăn và bia nhưng không có một ai tới thì quả là kỳ cục.
Ly dắt tôi vào phòng, bên trong là một cái bàn kính đã bày đầy đủ đồ ăn thức uống, Yến đang ngồi bên trong, một tay chống cằm một tay cầm điện thoại, ngáp ngắn ngáp dài vì nhàm chán.
Tôi gật đầu chào Yến, sau đó cởi dép lê ra rồi ngồi xuống đối diện, nhấc tay lấy khăn giấy trên bàn lau sơ mặt mũi.
Ly cũng bước vào, chị ấy đặt cây dù dựa vào tường, nhìn đồng hồ rồi cười khổ: “Chắc không có ai tới. Phong em có đói không ? Có thì cứ ăn trước đi, khỏi cần chờ”.
Tôi chần chờ chút rồi nói: “Chờ tí đi chị. Em cũng không quá đói bụng”.
Ly nghe thế gật đầu, sau đó ngồi cạnh Yến.
Lúc này tôi mới có dịp ngắm hai người con gái xinh đẹp trước mặt. Ly mặc đồ đen, bên dưới là một cái quần bó sát màu đen, phía trên mặc áo hai dây, chị khoác hờ bên ngoài một cái áo len màu nâu. Cách ăn mặc của Yến lại trông dễ thương hơn, tóc búi sau đầu, trên người mặc một bộ Pijama màu hồng, trên mặt là một cặp kính cận.
Thời gian lặng lẽ trôi, đã nửa tiếng trôi qua mà không có bất cứ một ai khác xuất hiện. Nhìn gương mặt thất thần xen lẫn bàng hoàng của Ly mà tôi không biết phải làm sao. Kỳ thực phong cách làm việc của chị cũng chẳng hề được lòng mọi người trong quán cho lắm, hay nói đúng hơn là đám đàn ông thì thấy áp lực, còn đám con gái chắc là ghen tị với chị.
“Thôi! Mình nhậu đi! Mặc kệ đám kia. Không tới thì em uống với hai người”. Tôi bèn đề nghị, nhìn đống đồ ăn mà họ đã dày công chuẩn bị trở nên nguội ngắt mà tự nhiên tôi thấy tội nghiệp họ.
Ly không suy nghĩ nhiều mà đồng ý, sau đó gắp đá và rót bia cho chúng tôi.
…..
Cuộc nhậu chán chường nhất mà tôi từng trải qua từ khi biết uống bia tới bây giờ, ba người dường như chẳng có bất cứ chủ đề chung nào để nói. Tôi trầm mặc phá mồi, sau đó cụng tới cụng lui với hai người bọn họ.
Bầu không khí áp lực chẳng thể diễn tả thành lời cứ bao phủ ba đứa.
Men dần ngấm, não tôi cũng bắt đầu hơi mông lung. Tự nhiên tôi chán ghét cảm giác này đâm ra muốn tìm chuyện để nói với bọn họ.
Lúc này, Yến dường như đã ngà ngà, đột nhiên hỏi tôi: “Phong! Nghe Minh nói hồi xưa anh thích chị Ly phải không ?”. Hóa ra cũng chẳng riêng gì tôi cảm thấy bầu không khí hơi lạ.
Bia vào, gan cũng hóa to, tôi thành thật đáp: “Đúng đó! Anh thích Ly”. Vừa nói tôi vừa nhìn Ly, ánh mắt chị dường như chẳng mấy bất ngờ, tôi khá chắc là thằng nhõi Minh đã từng tâm sự với chị.
Yến mỉm cười, sau đó hỏi: “Vậy anh thích Ly ở điểm nào ? Có phải sắc đẹp hay không ?”.
Câu hỏi khá khó khăn, nhưng tôi cũng đáp: “Đúng! Chị Ly xinh mà”. Dừng chốc lát, tôi cũng khen luôn: “Em cũng xinh nữa”.
Yến cười hì hì đến tít mắt, sau đó đột nhiên cô bé chộp tay vào bộ ngực lủng lẳng đồ sộ của Ly.
“Anh có muốn sờ thử không ? Bao đàn hồi luôn”.
Mẹ nó, suýt chút nữa tôi phun bia vào mặt bọn họ. Cố gắng kìm nén hơi bia muốn thoát ra, tôi khó nhọc nuốt xuống rồi ho sặc sụa.
Ly gạt tay Yến ra, trừng mắt: “Ngốc! Say rồi nói lung tung cái gì đó”.
Yến cười hì hì không đáp, sau đó ánh mắt nhìn tôi như nghiền ngẫm, cô bé phán luôn: “Khỏi hỏi em cũng biết, em để ý từ hồi đi tắm biển, anh nhìn lén ngực chị Ly nhiều lắm nha”.
Tôi nghe thế hơi đỏ mặt, sau đó ái ngại cúi thấp đầu: “Đâu có đâu mà”.
“Haha, anh có …“. Yến đang muốn nói gì thêm thì Ly đã bịt miệng cô bé, mặt chị Ly lúc này cũng hơi đỏ, không biết do bia hay do ngại.
…..
Cuộc nhậu sau đó dần đi vào những chủ đề quái dị, Yến say nên bắt đầu nói lung tung, chị Ly bên cạnh cũng bất lực với em người yêu quậy phá của mình. Hai đứa chỉ biết cười trừ nhìn nhau.
“Hôm nọ chị Ly kể lão chủ quán thích anh đó. Hay anh thử tán lão đi, nhà lão giàu mà”. Yến đột nhiên đề cập tới chuyện liên quan đến tôi làm tôi không nhịn được sởn gai ốc. Lão chủ lùn của tôi cái gì cũng tốt, thường xuyên tăng lương và thưởng cho tôi nhưng chẳng ít lần lão cố tình vỗ mông tôi. Có nhiều khi tôi đã không nhịn nổi mà muốn xiên lão.
Tôi xua tay, cười trừ: “Thôi cho xin đi, ngay cả nữ anh còn chưa được sờ. Em muốn anh kiếm một thằng đàn ông làm gì. Anh đây trai thẳng nhé”.
Yến khẽ cười, sau đó ngạc nhiên: “Anh còn trinh hả ?”.
“Ừ! Còn nguyên đó”. Tôi nói nhưng trong lòng chẳng vui vẻ gì, vì sao đến tận giờ tôi vẫn ế thì cũng có nhiều lý do khác nhau.
“Ui! Em, ngay cả chị Ly cũng đã bao giờ làm với đàn ông đâu nhưng tụi em vẫn yêu nhau đấy thôi”. Yến nói, đồng thời lần đầu thừa nhận thẳng thắn là hai người họ đang quen nhau.
Tôi nghe thế, chẳng biết giải thích thế nào, chỉ trêu Yến: “Tại em chưa thử thôi, khi nào thử biết đâu lại thích thì sao”.
Hai cô nàng nghe vậy đồng thời lườm tôi, tôi bèn nói: “Em nói thật, hai người chưa bao giờ thử, làm sao mà biết có thích hay không. Cái này không phải em nghi ngờ gì tình cảm của hai người nhưng đó là sự thật cơ mà. Đúng không ?”.
Yến bĩu môi: “Anh nói thì hay lắm, giờ có muốn thử cũng biết tìm ai mà thử”.
Tôi mỉm cười: “Xa tận chân trời mà gần nhau trước mắt”.
Ly và Yến đồng thời ngơ ngẩn, sau đó đồng thanh nói: “Thử em/anh hả ?”.
Tôi đang cười đểu, nghe thế không kìm nổi mà phun hết bia trong miệng mình về phía trước. Vốn dĩ tôi đang gợi ý Ly đeo ciu giả để đâm Yến hoặc ngược lại, chẳng hiểu sao họ lại nghĩ đi đâu.
Tôi ho sặc sụa rồi nhìn về phía trước, chỉ thấy cả hai cô ít nhiều đã dính bia phun ra từ miệng tôi, nhất là Ly bị tôi phun lên tóc.
“Xin lỗi! Xin lỗi!”. Tôi cuống quýt nói, nhìn vẻ mặt giận dữ của bọn họ mà với tay lấy khăn giấy trên bàn.
Trong lúc vội vàng lóng ngóng, chẳng hiểu sao tôi đá vào chân bàn khi đứng lên.
Cái bàn rung lên rồi bất ngờ một chén đầy nước lẩu của Yến chấn động, dưới tác dụng của trọng lực rơi thẳng xuống người cô.
“A!”. Yến hét lên đầy bất ngờ nhưng nào tránh kịp. Chỉ thấy trong nháy mắt quần cô đã ướt đẫm màu dầu điều, tạo thành từng vệt loang lổ.
……
Không khí im lặng đến đáng sợ.
Yến nhìn tôi, ánh mắt siêu phẫn nộ, dưới cặp kính hai con mắt nheo lại, mặt mũi đỏ bừng.
Ly cũng nhìn tôi, nhìn mắt chị tôi sợ chị lại hóa thành sư tử.
Tôi lóng ngóng giơ tay gãi đầu mình, tay vẫn còn cầm khăn giấy nhưng như bị điểm huyệt, tình cảnh khó xử đến mức tôi không biết phải làm thế nào.
“Em xin lỗi hai chị! Em lỡ”. Tôi cúi đầu, sau đó khó khăn nói, hồi ấy tôi cứ như là phạm nhân đứng trước vành móng ngựa vậy.
Ly bật cười, có vẻ không muốn làm tôi thêm khó xử, chị giật lấy khăn giấy tôi đang cầm, sau đó rất tự nhiên lau những thứ dính dính trên gương mặt chị. Sau đó chị quay sang nói với Yến: “Em đi thay đồ đi, để Phong dọn dẹp đống này”.
Yến hừ lạnh một tiếng rồi leo lên gác lửng, lấy khăn tắm rồi bước vào nhà vệ sinh.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mà chưa bị sư tử ăn thịt.
…..
Sau đó tôi cùng chị Ly dọn dẹp tàn dư, những thức ăn thừa cất gọn vào trong tủ lạnh, tôi đã phải chổng mông dọn cái thứ mà bản thân vừa làm đổ.
Khi xong tất cả, Yến cũng đã quay trở lại dù mặt mũi vẫn hằm hè. Tôi ngại không muốn ở tiếp, bèn nói: “Thôi chắc em về đã nha! Cũng trễ quá rồi”.
Ly lắc lắc đầu, nhìn số lượng bia vẫn còn hơn một thùng, chị nói: “Không được về! Hôm nay không uống hết thì em đừng hòng về”.
Tôi nuốt nước bọt, cổ họng cũng đã nhờn nhợn vì lỡ nốc quá nhiều bia: “Thôi mà! Tha cho em đi! Hôm khác lại uống. Với lại giờ trễ rồi, em không về mẹ cho ngủ ngoài đường mất”.
Ly hung tợn kéo tay tôi: “Không về được thì ở đây ngủ với bọn chị. Lo cái gì! Cứ khi nào uống hết đã rồi tính”.
Mẹ nó! Tự nhiên tôi rơi vào tình huống hết sức khó xử, tôi đành chịu thua: “Em ở lại chơi thì được chứ không uống nữa đâu! Em say rồi đó!”.
Lúc này Yến trừng mắt nhìn tôi, sau đó nhẹ giọng nói: “Hôm nay là sinh nhật em! Kỳ thực Ly cũng chỉ muốn có bạn có bè để chúc mừng cho em mà thôi!”.
Hóa ra lý do Ly mời mọi người tới nhậu là đây sao, cơ mà hình như có gì đó hơi sai sai. Tôi có nhớ mang máng Yến cũng là người Đà Lạt còn gì ???
Mà thôi, nói đến đó tôi cũng chẳng dám từ chối nữa. Bọn tôi ba đứa vác bia lên trên gác lửng.
Đêm hôm đó đúng là chúng tôi chơi, còn chơi gì thì …
…..
2h sáng, tôi quay qua quay lại dưới cái sàn nhà lạnh vãi lều chỉ được lót bởi một cái mềm mỏng dính, dù rất say nhưng mãi vẫn không thể nào chìm vào giấc ngủ.
Đúng rồi đó! Hai cô gái kia sắp xếp chỗ ngủ cho tôi bằng một cách không thể tử tế hơn. Tôi có chút hận bởi họ đối xử quá tàn nhẫn với người say, trong khi đó hai cơ thể ấm áp đang ôm nhau ngủ một cách rất hạnh phúc trên gác lửng.
Càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng hận nhưng giữa đêm thế này tôi cũng chẳng thể nào về nhà được.
Men say cũng vơi đi đôi chút, đầu óc cũng đã thanh tỉnh trở lại, vì có chút hơi chán nên tôi bèn mở điện thoại mình lên chơi.
Lướt fb một lát, dần dần cũng không thấy có gì quá đáng xem, tôi lại vứt điện thoại qua một bên, cố gắng ngủ.
Mà không hiểu là vì sao, giữa đêm lạnh như thế này, tôi vừa nằm mà vừa khao khát một cái gì đó, tự dưng tôi phát hiện tôi có chút … ham muốn.
Ý nghĩ đó vừa hiện lên thì không thể nào vung đi được, tôi cứ nhớ tới những cảnh tượng lúc xưa mà mình tình cờ thấy Ly và Yến, sau đó là những bộ phim nóng bỏng mà mình từng xem trong rất nhiều năm qua.
Sau đó, tôi không kìm nổi, mở điện thoại mình ra rồi tìm một vài bộ phim nóng bỏng. Tôi đã học theo cô bé bán diêm trong truyện cổ tích năm xưa từng học, đốt những que diêm sưởi ấm cho cơ thể lạnh giá.
Hộp diêm đầu tiên là một bộ phim Les của hai cô nàng tóc vàng hoe, thân thể trắng bóc cuốn lấy nhau, họ tặng nhau từng nụ hôn nồng thắm lên từng bộ vị của cơ thể, từ trên xuống dưới mà không bỏ sót một điểm nào. Bắt đầu từ đôi môi, sau đó dần trượt xuống ngực, nhẹ nhàng mơn trớn cặp ngực của nhau, cuối cùng là họ dừng tại chỗ kín hồng hào chẳng có chút lông mao. Hình như thể loại này có chút nặng, tôi xem mà nóng bừng cả người, chỉ thấy hai cô gái cố gắng móc cua cho nhau nhiệt tình, cho đến khi từ phía dưới của họ bắn ra rất nhiều nước vào mặt nhau. Một trong hai cô xoa nắn con sò đã đầy nước, nó bóng bẩy tới mức không tin được, gương mặt của một cô gái vừa liếm thứ đó cho đối tác mà vừa nhìn vào camera với một ánh nhìn siêu khiêu khích.
Tôi nóng bừng với cái màn xem đầy nhục dục, trong quần em tôi độn lên một cục bự.
Bộ phim đầu tiên kết thúc trong sự tiếc nuối của tôi. Tôi bèn nhấp đại vào một bộ phim hiện lên dưới phần gợi ý. Đó là một bộ phim của Nhật.
Gái Nhật thì không xinh như gái Tây, nhưng độ táo bạo thì chưa chắc là thua kém. Chỉ thấy hai cô gái mặc vớ ren ngồi đối diện nhau, sau đó một trong hai cô bắt đầu mơn trớn đôi chân thon dài của cô còn lại bằng miệng. Mặc dù là hai người không hề khỏa thân, trên người vẫn mặc bộ váy bút chì bó sát nhưng coi cũng kích thích lắm. Cái cách mà họ đam mê mút ngón chân của nhau, sau đó lưỡi dần trượt dài lên trên, úp mặt vào chỗ kín đối tác vẫn được che phủ bằng lớp ren đen, thoáng hiện là một cái sịp màu hồng. Sau đó họ liếm láp khu vực thần bí đó một cách say mê, mắt họ ngước lên chăm chú, mũi họ tận hưởng mùi hương, còn cái lưỡi ướt đẫm thì như muốn xuyên qua lớp ren để tận hưởng da thịt bên trong.
Tôi không nghe được tiếng bởi không dám bật, nhưng nó làm cơ thể tôi ngày càng nóng bừng lên, tôi tự động ghép mặt Ly và Yến vào khuôn mặt hưng phấn của hai người phụ nữ trong phim.
Bộ thứ ba, tôi cần tìm một thứ gì đó mặn mà hơn. Tôi bèn tìm thẳng một bộ phim hai cô nàng quất nhau nhiệt tình bằng một thứ đồ chơi dài vãi lúa làm từ nhựa. Một nhân vật là người da đen, còn một nhân vật là người da trắng. Nhiều khi tôi không rõ đạo diễn có ý đồ gì đấy kỳ lạ hay không, nhưng hai cơ thể vừa trắng vừa đen quấn lấy nhau tôi thấy nó khá hay, ban đầu họ được kết nối cùng nhau bởi một thứ đồ chơi khá dài có hai đầu, mỗi một đầu nhét vào chỗ kín một nhân vật. Họ phệt nhau rất cục súc, theo đúng kiểu mất đi lý trí của con người, chỉ thấy họ quằn quại như những con chó cái, mắt trợn ngược, miệng há ra kêu rên chảy đầy nước dãi. Nửa thân dưới cố gắng nhấp nhổm theo nhịp điệu tận hưởng lạc thú. Sau đó cả hai người bọn họ đồng thời bắn nước lên trời, rồi biến thành từng dòng róc rách chảy ra từ con sò của bọn họ, ướt đẫm tấm đệm phía dưới. Diễn viên da trắng không nghỉ ngơi lâu, mà lại lấy ra một thứ đồ chơi màu tím quái dị khác, trên thân nó là từng viên tròn tròn … bất ngờ, cô ta liếm lỗ hậu của đối tác rồi nhét thứ đó vào.
Mẹ nó, tôi trợn mắt nhìn, thể loại này quá mặn mà so với tôi, mà tôi thích.
Đang hưng phấn xem tiếp, đồng thời tay cũng không nhịn được mà để lên chỗ không nên để, tự nhiên tôi nghe phía trên gác có tiếng động.
Tôi không nghĩ nhiều mà tắt điện thoại, sau đó nhắm mắt giả vờ ngủ.
Tiếng bước chân leo xuống từ cầu thang gỗ, mặc dù nó rất khẽ nhưng trong đêm thế này thì nghe đặc biệt rõ ràng. Hình như là một trong hai cô gái đi vệ sinh.
Sau đó tiếng đóng cửa và bật đèn vang lên, kế tiếp là tiếng nước tồ tồ. Bất giác làm tôi nhớ tới cảnh hai nhân vật khi nãy bắn nước.
Nằm giả vờ ngủ nhưng thằng em vẫn ngẩng cao đầu, chăm chú căng tai nghe ngóng, chờ đến khi nghe được tiếng tắt đèn, đóng cửa, và bước chân nhẹ nhàng dẫm lên sàn thì tôi mới hơi hé mắt.
Rất tối, không thể nhìn thấy gì, tôi bèn nhắm mắt lại dù vẫn chưa biết ai là người bước xuống.