Những mẩu truyện ngắn 18+ - Chương 13
Truyện ngắn: Thành Phố Biển (4)
Bảy giờ tối.
Sau khi chúng tôi tắm rửa xong xuôi thì vác đồ ra biển để cắm trại xuyên đêm.
Vừa đến nơi đã thấy toàn bộ mọi thứ đã được người khác chuẩn bị sẵn sàng, một đám lửa chính giữa vây quanh bởi ba cái lều trại. Bên cạnh còn có sẵn một cái bàn dài kèm ghế bằng gỗ, trên mặt bàn đều là những nguyên liệu đã được tẩm ướp và sơ chế sẵn.
Tôi bỏ ba lô nhỏ của mình vào bên trong một căn lều, theo dự tính thì tôi sẽ ở cùng hai thằng em, hai cặp còn lại là Phong, Minh và Ly, Yến. Cũng không rõ vô tình hay cố ý, tôi lựa chọn căn lều chính giữa.
Sắp xếp đồ đạc xong xuôi, chúng tôi bắt đầu bữa ăn tối với rất nhiều đồ nướng, hải sản và có cả bia.
Cả đám ăn rất ít vào buổi trưa nên ai cũng đều đã đói bụng, từng món ăn được đặt lên trên hai cái bếp nướng giữa bàn rồi lặng lẽ cho hết vào bụng mọi người khi còn chưa kịp chín hẳn. Không khí buổi ăn diễn ra vui vẻ nhộn nhịp, những câu chuyện hài hước mà lão Phong kể, hoặc tiếng cười vui vẻ như chuông bạc của hai cô gái đều làm tôi cảm thấy thật hài lòng.
Suốt bữa ăn tôi là đứa ít lên tiếng nhất, sau khi nướng đồ ăn cho mọi người xong thì chỉ ôm chai bia, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chị Ly. Nụ cười của chị, những câu chị đã nói hay đơn giản chỉ là điệu bộ che miệng cười khẽ của chị đều rất đáng yêu.
Có lẽ là do men, hay là do điều gì đó, tôi thực sự vẫn rất thích chị Ly sau từng ấy năm gặp lại, dù thằng Minh đã cảnh báo tôi rất nhiều lần bởi chị nó là một con sư tử.
Đám lửa trại bập bùng, bên cạnh vang lên những bài hát phát ra từ một cái loa bluetooth, chúng tôi tận hưởng bầu không khí thoải mái trên bãi biển, thi thoảng những cơn gió kéo tới từ đại dương mang theo cảm giác mát mẻ làm trải nghiệm càng thêm đặc biệt.
Tới mãi 9 giờ tối, khi mọi người đã có chút ngất ngư với hai két bia thì Phong đề nghị là sẽ đi nghỉ sớm. Liếc mắt nhìn qua một bên, Chim và Bự đã bất tỉnh nằm ôm chân bàn, tôi bèn đồng ý với điều đó.
Với sự trợ giúp của mọi người còn lại, cuối cùng tôi cũng đã lôi được hai thằng em vào lều và đắp mền tử tế cho chúng nó. Tôi nằm xuống một bên, sau đó nhắm mắt cố gắng đi vào giấc ngủ.
Cảm giác men say lấp kín não, nhưng mông lung trong đầu đều là hình bóng của Ly, tôi nhớ lại hình ảnh suốt một ngày hôm nay của chị. Nhiều khi cũng không hiểu vì lý do gì mà tôi lại thích Ly nhiều đến như vậy ? Có lẽ lần đầu đời của tôi là do chị chăng ?
Tôi không phải là không có người thích, thi thoảng cũng có những đứa bạn gửi thư tỏ tình cho tôi vào ngăn bàn nhưng tôi chẳng buồn đáp trả lại, có chút giống như tôi vẫn chưa tìm được ai xuất sắc hơn Ly chăng ?
Nằm mãi mà không thể ngủ được, tôi cứ chìm trong những câu hỏi mà chẳng hề có lời giải đáp.
Đúng vào lúc này, tôi nghe thấy tiếng động từ cái lều của chị Ly, sau đó nhờ ánh trăng mờ ảo mà tôi phát hiện có hai bóng người bước ra từ lều, dựa theo chiều cao thì hình như là Ly đang kéo tay Yến đi đâu đó.
“Chắc là đi vệ sinh”. Tôi nghĩ thầm như vậy rồi cũng có cảm giác hơi mót, tôi bèn mò ra khỏi lều, châm một điếu thuốc rồi kiếm chỗ xả lũ. Uống bia quá nhiều cũng không phải ý kiến hay ho, ngoài no thì chỉ buồn đái chứ chẳng hề say một chút nào.
Đứng hút nốt điếu thuốc, tôi cũng không quay lại ngủ mà chuyển sang ngồi ở bãi biển, đưa mắt ra xa ngắm nhìn những cơn sóng đen ngòm vỗ tới, trong đầu theo đổi những suy nghĩ vẩn vơ.
Chắc là khoảng chừng nửa tiếng sau đó, tôi trở về lều và chợt nhận ra Ly và Yến vẫn chưa quay lại, không biết bọn họ có bị gì hay không.
Nhìn thoáng về cái lều đang mở chỏng chơ, tự dưng tôi có chút lo lắng cho Ly. Trời đã tối và khu vực quanh đây khá hoang vắng, nếu hai người họ mà gặp bất cứ ai cũng có tỷ lệ xảy ra nguy hiểm.
Nghĩ như vậy, tôi bèn nhớ lại hướng di chuyển của cả hai rồi bước đi.
Không gian tối đen chỉ có ánh Trăng le lói, đụn cát dưới chân cũng khá khó khăn để di chuyển. Men theo những hàng dừa cao lớn, tôi từ từ bước về phía mà bản thân nghĩ là Ly đang ở đó. Tiện tay nhặt lấy một cây gậy gỗ trên cát, trong đầu đã mường tựa ra những viễn cảnh mà bản thân có thể gặp phải.
Kỳ thực bản thân tôi có thể gọi Phong và Minh tỉnh lại để cùng đi tìm nhưng tôi vẫn có chút ích kỷ, tôi đã nghĩ về cái cách mình sẽ là anh hùng cứu mỹ nhân rồi được mỹ nhân lấy thân báo đáp ấy các bạn ạ.
Có lẽ là khá may mắn, hoặc thực sự bọn họ không đi quá xa.
Năm phút sau, tôi đã nhìn thấy hai bóng đen đang thấp thoáng phía xa dưới tán một cây dừa, lòng tôi thở phào nhẹ nhõm. Đúng lúc tôi đã muốn bước về phía họ thì chợt nhận ra … hình như có điều gì đó sai sai …
…..
Nhẹ nhàng bước tới, cơ thể không tự chủ cúi thấp đầu theo một cách lén lút, tôi không muốn họ phát hiện ra tôi.
Sau cùng, tôi nấp sau một cái cây cách họ chỉ chừng năm mét, bên tai đã nghe thấy những âm thanh quái dị.
“Yến! Chị yêu em!”.
“Ly ngốc, em còn chưa làm vậy bao giờ đâu đó”.
“Chị thèm quá! Cưng giúp chị đi mà!”.
“Hưm! Vậy chị muốn em làm gì cho chị nè ?”.
…..
Đầu óc tôi trở nên trống rỗng, tôi không thể ngờ rằng Ly lại …
Trước mắt tôi là hình ảnh Ly đang ôm cơ thể nhỏ nhắn của Yến vào lòng, sau đó hai người cuồng nhiệt ăn cháo lưỡi với nhau mà không hề hay biết rằng tôi đã xuất hiện.
Kế tiếp dường như y phục của Yến đã được Ly cởi ra và vứt xuống đất, cơ thể trắng trẻo của em hiện ra dưới ánh trăng mông lung, bên trong không hề có nội y.
Ly cúi thấp đầu, tận hưởng hai quả đào non của Yến, miệng chị mở ra, ngậm lấy điểm xinh xắn trên khuôn ngực trắng bóc, sau đó Ly vươn lưỡi mình ra, liếm láp nhiệt tình.
Một tay Ly khẽ mò xuống dưới, mơn trớn đầm nước hoang dại, cố gắng tận hưởng khám phá cơ thể linh lung của Yến.
Hơi thở của Yến dần trở nên dồn dập, trong cổ họng vang lên những tiếng rên khe khẽ.
Chị Ly có lẽ là rất kinh nghiệm, chỉ thấy sau đó chị quỳ dưới đất, đặt Yến chống hai tay vào cây dừa, sau đó quay mông về phía chị. Ly mở miệng từ đằng sau, tận hưởng con sò nóng hổi của Yến.
Tôi trừng mắt nhìn tất cả, mặc dù bóng đêm không ủng hộ nhưng cũng không khó để tôi nhận ra họ đang làm điều gì. Một nửa trong đầu tôi rất khó khăn để chấp nhận sự thật rằng Ly thuộc giới tình thứ ba và Ly yêu Yến, nửa còn lại nhắn nhủ với tôi rằng cảnh tượng này quá xá kích thích.
Chỉ mới vài tiếng trước, hai người con gái lịch sự dịu dàng cười cười nói nói cùng tôi, hiện tại đã trở thành những người phụ nữ dâm dục đang ban cho tôi cảnh đẹp ngàn năm một thuở. Cố gắng kìm nén hơi thở của mình và cả thằng em đang chực chờ bùng nổ, tôi đưa mắt nhìn tiếp.
Phía trước Ly vừa ngậm lấy cô bé của Yến, tay chị vừa tự giải thoát cặp ngực đồ sộ của mình sau lớp áo thun mỏng, sau đó có vẻ Ly đang tự khám phá con sò của chính mình. Một tay chị bám vào mông Yến giữ cho cái đầu mình ở đúng vị trí, tay còn lại chị luồn vào cái quần thun ngắn bó sát của mình.
Cảnh tượng sau đó được thay đổi liên tục, tiếng rên của Yến dần vút cao, sau đó chỉ nghe tiếng thở dốc của một cơ thể mềm nhũn dựa vào cây dừa. Kế tiếp tới phiên Ly ra trận, chị trực tiếp cởi quần mình ra, lót xuống rồi ngồi bệt lên đụn cát.
Ly dang hai chân, để lộ con sò … của mình, sau đó nói: “Giúp chị đi cưng!”.
Yến lẽn bẽn cười, sau đó đáp: “Ly hư đốn! Lần đầu của em đó, có gì chỉ em với nha!”.
Ly đáp ứng.
Cảnh tượng sau đó … tôi không còn nhìn rõ lắm bởi bị che khuất bởi bóng tối, chỉ biết trong không trung vang vọng những tiếng kêu sung sướng và thỏa mãn của người con gái tôi dùng cả tuổi thơ mình để Crush.
…..
Tôi quay về lều với một tâm trí chẳng biết là phải làm thế nào để diễn tả, mặc dù qua lời Minh tôi đã biết là Ly đã có người yêu nhưng không ngờ là nó sẽ thế này. Một nửa cảm thấy không cam lòng, nửa còn lại bần thần ngơ ngác đến ngỡ ngàng.
Nhìn đồng hồ đã điểm 11 giờ, tôi cũng chẳng muốn ngủ mà lại vác xác đi ra phía bãi biển, tôi muốn làm gì đó cho tâm hồn mình thư thả.
Đúng lúc mà tôi bước ra khỏi lều, bên tai tự nhiên vang lên những âm thanh khó tả.
Thắc mắc kèm theo khó hiểu, tôi đưa mắt nhìn về phía lều của Phong và Minh.
Trên nền vải dù của căn lều, nhờ ánh sáng của đèn sạc bên trong mà tôi thấy có hai bóng người đang …
“Đậu xanh rau má! Thằng Minh đang bị đâm”.
Đả kích liên tiếp kéo tới, hóa ra âm thanh tôi nghe được là giọng thằng Minh, nó đang kêu kiểu …
Tôi ngơ ngác, dường như cố gắng chấp nhận sự thật khó tin này, sau đó bỏ lại mọi thứ sau lưng mà vác xác tới bãi biển.
…..
Mặt biển lại đen ngòm, sóng vỗ rì rào, tự nhiên tôi lại nhớ đến bài thơ mà mình từng nghe các anh chị cấp trên hay đọc.
“Sóng bắt đầu từ gió ? Gió bắt đầu từ đâu ? Em cũng không biết nữa! Khi nào ta đâm nhau”.
Hai con sóng vỗ trong lòng tôi, vỗ tới vỗ lui để tôi nhận ra cuộc sống này quá mức đáng sợ. Hóa ra chẳng phải nam nữ mới yêu nhau được, nam nam cũng có thể, và nữ nữ cũng y như vậy.
Có một điều đến giờ tôi vẫn nhớ, giọng của thằng bạn nối khố nó cứ ám ảnh tôi đến tận bây giờ, tiếng rên vừa đau vừa sướng, nhưng luôn giúp tôi gặp những cơn ác mộng khó nói thành lời.
Trở về sau vụ đó, tôi thất vọng và chẳng thèm quan tâm gì đến chị Ly và cả thằng oắt Minh nữa, tâm hồn tôi cần được bình tĩnh trở lại sau đả kích quá lớn. Tính tôi vốn thoáng, cũng chẳng kỳ thị gì chuyện đồng giới yêu nhau, nhưng nghĩ là một chuyện, còn khi nó diễn ra trước mắt mình lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Đó là khi tròn một tháng tôi đến Nha Trang, ông ngoại dường như không coi tôi là người làm không công nữa mà bất ngờ phát lương cho tôi. Đúng vậy! Ông cho tôi hai triệu đồng coi như là tiền vất vả, sau đó ông gợi ý rằng tôi hãy đi chợ để mua cái gì đó cho bản thân hoặc mẹ mình, ông bảo ông thấy tôi khá buồn bã thời gian vừa qua.
Tôi rất vui vẻ, đó là những đồng tiền đầu tiên chính bản thân kiếm được, cũng là số tiền lớn nhất mà tôi từng cầm trong tay.
Tối hôm đó tôi quyết định tự mình đi chợ đêm nổi tiếng ở Nha Trang, ngay cả hai thằng Chim, Bự cũng không thèm rủ theo. Tôi tự nghĩ mình sẽ mua chút đồ, sau đó tìm quán bar nào rẻ tiền mà tự thưởng cho mình một ly rượu giữa thành phố nhộn nhịp này.
Gọi là chợ đêm nghe cho oai, chứ kỳ thực đó là một con đường đi bộ dài khoảng 500m đối diện một cái quảng trường lớn. Dọc hai bên đường là những gian hàng nho nhỏ bày bán những mặt hàng đặc trưng của miền biển đảo. Tận cùng sâu bên trong là một khu vực dành riêng cho dịch vụ ăn uống.
Tính tôi thì khá ghét vụ đi chợ, cũng không thích lựa đồ đạc hoặc mặc cả quá nhiều với các con buôn đâm ra cũng chẳng mặn mà gì cho cam.
Hòa vào dòng người, tận hưởng không khí náo nhiệt bên cạnh, vừa đi vừa liếc mắt đánh giá những vật phẩm được trưng trên kệ.
“Hmm, mấy thứ này tôi về quê thì mua cũng được”.
Chợt nghĩ như vậy, sau đó tôi quyết định sẽ rời khỏi chợ, tìm chỗ nào mà uống vài chai bia, chen chúc trong dòng người chật chội đã làm tôi đổ khá nhiều mồ hôi.
Đúng lúc muốn quay xe không lời từ biệt, tôi nhận ra có mấy bóng người quen thuộc.
Chỉ thấy bên cạnh một gian hàng bán đồ đặc sản, có mấy người đứng lựa hàng và trò chuyện với chủ quán. Tôi liền nhận ra đó là mợ Thi và hai đứa con, đi cùng còn có cả chị Ly và thằng oắt Minh. Cái cách lựa hàng của họ làm tôi cảm thấy tò mò, mặc dù đang cầm trên tay những món đồ khác nhau nhưng ánh mắt họ không hề nhìn nó, năm cái đầu ngẩng lên quay sang phải, mười con mắt cùng nhìn về một hướng.
Tôi đưa mắt nhìn theo, xuyên qua dòng người đen đặc nhộn nhịp, tôi phát hiện ra thân ảnh ục ịch của gã cậu út, lão đang tay trong tay cùng một em gái cao hơn lão cả cái đầu.
“Đậu phộng! Đừng nói là đánh ghen trong truyền thuyết!”. Tôi thì thầm, sau đó bản tính tò mò lại trỗi dậy, tôi quyết định bám theo xem bọn họ tính làm cái gì.
Cậu út tôi cùng em gái nọ, hai người sau đó dừng chân ở một cái bàn nhỏ, cậu tiến tới những quầy hàng sau đó trở về với hai tay đã cầm đầy đồ ăn. Xúc xích nướng, thịt nướng, hai hũ kem và một ly nước, lão ngược lại chính là cao thủ tán gái, tôi đoán sau khi ăn xong thế nào lão cũng kiểu than đau bụng rồi tìm một cái nhà nghỉ.
Mợ tôi cùng đàn con thơ đã tiến sát hơn nhưng vẫn giả vờ đang mua hàng, tôi có thể thấy ánh mắt mợ lóe lên sát khí, mợ nghiến răng trèo trẹo khi nhìn đôi gian phu dâm phụ đang ân ái nhau đằng kia.
Cái cách cậu út chăm sóc tình nhân, cái cách ổng cưng chiều múc từng muỗng kem nhỏ cho con bé kia ăn làm mợ bất giác siết chặt mười ngón tay. Bịch cá khô tội nghiệp bị mợ vặn vẹo đến biến hình như có thâm cừu đại hận gì với bả, người bán hàng hai mắt đáng thương đứng cạnh không dám lên tiếng.
Khuôn mặt mợ Thi chuyển từ hồng sang tái xanh, rồi đỏ bừng lên đầy phẫn nộ. Mợ ném bịch cá về quầy hàng, toang bước tới làm cho ra nhẽ khi thấy cậu út hôn nhẹ lên môi con bé. May mắn mợ bị Phong và Ly đứng cạnh kéo lại. Mợ vùng vẫy, sau đó chị Ly ghé tai và nói gì đó thì mợ mới thôi phản kháng, chỉ có ánh mắt chứa đầy sát khí liếc về phía cậu út như muốn băm hai người đang bán cơm chó kia thành mảnh nhỏ.
Thời gian trôi đi, tôi đứng trong dòng người lặng lẽ chú ý tất cả.
Cuối cùng thì lão cậu cũng đã đứng lên, tình cảm nắm tay bồ nhí đi ngược ra khỏi chợ đêm, dường như là muốn tìm bãi đáp.
Mọi người lén lút quay lưng, may mắn được che chắn bởi rất nhiều khách du lịch nên vẫn không bị cậu phát hiện. Tôi thì nhảy tọt vào một cửa hàng bán đồ mỹ nghệ, giả vờ đăm chiêu hỏi chủ quán những món đồ kỳ quái. Vừa hỏi vừa nhìn vào tấm gương để đối diện, ngay khi thấy mợ Thi dẫn đầu đám lâu la bước qua thì tôi cũng giả vờ rời đi.