Những mẩu truyện ngắn 18+ - Chương 12
Truyện ngắn: Thành Phố Biển (3)
Tháng đến, năm đi, thời gian trôi qua như chó chạy ngoài đồng.
Nháy mắt đã đến thời điểm tôi nghỉ hè sau khi học xong lớp mười.
Năm đó tôi đã lớn, cũng đã 17 tuổi nên bèn đề nghị với mẹ cho tôi xuống ở với ông bà ngoại một thời gian, chăm ông bà là phụ, còn cái chính là tôi đã nhớ mùi biển cả.
Mẹ mãi buôn bán nên cũng gật đầu đồng ý, mẹ không có thời gian chăm sóc ông bà nên đành coi tôi như một điều để an ủi.
Tôi lại được như nguyện xuống Nha Trang lần nữa, hành lý của tôi đa số đều là những món ăn hoặc nguyên liệu lỉnh kỉnh mà mẹ muốn tặng cho ông bà. Nào hủ tíu, nào cà phê, nào dâu tây và có cả những bông Atiso to tướng.
Lần đó hai thằng Chim, Bự xách xe đón tôi và đưa tôi về nhà. Chúng nó cũng kể cho tôi nghe cuộc sống những năm qua của chúng, tôi hình như chỉ chú ý vào một chuyện duy nhất, là cậu tôi đi bước nữa và tôi có thêm một bà mợ.
“Mợ ? Mẹ kế của tụi mày ?”. Tôi hỏi, đến giờ tôi mới biết là ông cậu không nên thân có vợ mới.
Chim gật đầu, xác nhận: “Ừ! Đúng rồi, mẹ kế mới chuyển về sống cùng ba. Nghe nói bả còn có hai đứa con riêng trên Đà Lạt, hình như hôm nay bọn nó cũng về đây thăm bả”.
“Bọn nó bao nhiêu tuổi ? Tụi mày biết không ? “. Tôi hỏi, Đà Lạt thực sự cũng khá nhỏ, có khi lại là người quen của tôi.
Chim lắc đầu, nó kể: “Không biết! Mẹ kế cũng chỉ mới về mấy hôm trước, nghe nói là con một người bạn của ông ngoại, hai ông mai mối cho nhau. Hình như chồng mẹ kế cũng mất sớm”.
Bự đứng bên cạnh chêm lời vào: “Thôi đi về đi đã! Về rồi bọn tao kể tiếp, tao nghe ba nói hình như hai người còn là bạn học hồi nhỏ hay mối tình đầu gì đấy”.
Tôi gật đầu, sau đó chất đống hành lý lên xe thằng Bự, còn thằng Chim chở tôi. Lý do vì sao tôi nhờ đến cả hai thằng bọn nó là tại vì quá nhiều đồ.
Ngồi trên xe máy, tôi tự châm một điếu thuốc và thưởng thức cái nóng gay gắt mang theo mùi của đại dương. Ngoài mặt đường du khách đông đúc, có cả những người tóc tai ướt sũng vừa bước chân từ dưới biển lên, làn da đỏ ửng vì nắng, những đường cong nóng bỏng gợi cảm như ẩn như hiện.
Nếu có định nghĩa của cái gọi là Thiên Đường, tôi nghĩ nơi này khá phù hợp. Biển xanh, cát trắng, và có rất rất nhiều phụ nữ xinh đẹp.
…..
Xe dừng lại tại Homestay năm nào của ông bà ngoại, hiện tại đã dần cũ kỹ theo năm tháng, từng mảng sơn tróc tại cánh cửa sắt phía trước.
Chim dựng xe, nó bước xuống kéo cửa. Tiếng “kẽo kẹt” của cánh cửa vang lên như sắp rụng ra khỏi bản lề. Sau đó ba thằng bọn tôi tranh thủ vác đồ vào bên trong.
Cuộc sống luôn mang đầy những bất ngờ, khi ba đứa tay xách nách mang đến căn nhà nhỏ phía sau Homestay thì tôi đã nhận ra hai gương mặt quen thuộc, những người mà tôi đã nghĩ là chẳng thể nào gặp lại.
Chỉ thấy trong khoảng sân nhỏ, ông bà ngoại đang ngồi chính giữa, đứng trước mặt ông bà là cậu và một người phụ nữ trung niên trạc 40 tuổi nhưng da dẻ được bảo dưỡng kỹ càng, nhìn từ đường nét gương mặt thì cô ta chắc cũng rất xinh đẹp hồi còn trẻ. Sau lưng người phụ nữ là bốn thanh niên nam nữ trạc tuổi với tôi, trong số đó chính là oắt con Minh và chị gái của nó.
Tôi và Minh đã rất lâu không gặp nhau từ hồi chuyển sang cấp ba, bởi chúng tôi học khác trường. Lúc này nó đã cao tới 1m75, gương mặt không búng ra sữa như năm nào mà có vẻ trưởng thành hơn, làn da ngăm đen đầy mạnh mẽ.
Chị Ly đứng cạnh nó, Crush năm xưa của tôi chỉ thấp hơn Minh một ít, làn da không trắng như năm nào mà hiện tại chuyển sang màu nâu bánh mật đầy khỏe khoắn, đường cong của Ly còn dữ dội hơn quá khứ. Chị mặc áo thun trắng và quần bò màu đen nhưng cũng không thể che giấu bộ ngực đồ sộ và cái mông chực chờ xé toang lớp vải.
Cạnh hai người là một cặp nam nữ khác, những người mà tôi không quen biết. Một anh cao to khoảng độ mét tám, bắp tay cuồn cuộn như dân tập Gym, một cô bé đeo kính nhỏ người, mái tóc dài trông khá hiền lành và tri thức.
Nghe tiếng động, mọi người đồng thời quay lại. Tôi nhìn ông và lễ phép nói: “Cháu chào ông bà! Con chào cậu!”. Sau đó mới nhìn cô trung niên lạ hoắc và nói: “Con chào cô!”.
Ông ngoại gật đầu, sau đó cậu mới giới thiệu cho tôi rằng người phụ nữ kia thật sự là mợ mới của tôi, còn con của cô ta chính là cặp thanh niên nam nữ mà tôi không quen kia, nam tên Phong, còn cô bé nhỏ hơn tên Yến. Ngoài dự đoán của tôi thì Minh và chị Ly chỉ là bạn của bọn họ, theo bọn họ đến Nha Trang đi du lịch.
Tôi nghe mọi người nói chuyện mà lòng thầm thở dài. Nếu theo cách nhìn của tôi thì hình như Ly là người yêu của Phong, còn oắt Minh chắc chắn là quen với con bé Yến kia.
Cái gì gọi là vui mừng trong đau khổ ? Chính là việc bạn gặp lại Crush sau bao năm xa cách nhau và phát hiện Crush đã có người yêu nhìn ngon hơn cả bạn.
Chẳng thèm quan tâm cuộc hội ngộ của những người không quen, tôi vội kiếm cớ mệt rồi nhờ Chim dẫn tôi về phòng mà nó đã sắp xếp sẵn để nghỉ ngơi.
…..
Nằm trong phòng, cũng là cái phòng giặt năm xưa nhưng hiện tại đã chuyển thành giường tầng và có đầy đủ chăn nệm, tôi bỏ vali sang một bên rồi mặc kệ tất cả mà nằm lên giường. Sự mệt mỏi của cơ thể thì ít còn nỗi buồn trong tim thì rất nhiều. Tôi vẫn nhớ Ly sau từng ấy năm thầm thương trộm nhớ chị.
Lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân. Người thì chưa thấy đâu nhưng giọng nhõi Minh đã vang lên: “Ê! Cu! Sao mày gặp bố mà không chào ?”.
Tôi nhìn ra ngoài, mở miệng nói: “Vâng! Con chào bố! Sao bố lại quý hóa đến thăm con ?”.
Minh bước vào, sau đó ngồi xuống, mở miệng: “Thì sao đâu! Con chó của bố đang buồn nên bố đến an ủi. Mày vẫn thích bà Ly à ?”.
Tôi lắc đầu, bảo với nó: “Không đâu! Hết lâu rồi, do tao mệt thôi!”. Nói rồi ngồi dậy rút ra gói thuốc, tôi đưa cho Minh: “Mày hút không ?”.
Minh gật đầu, sau đó tự châm một điếu. Rồi nó bắt đầu kể lý do vì sao mình xuất hiện ở đây: “Tao và bà Ly được anh Phong mời, bả đang là sinh viên năm nhất đại học, cũng rảnh nên xuống Nha Trang chơi một tháng. Còn Phong thì mày biết rồi đó, là con của cô Thi, mợ mới của mày. Tao nghe nói cô ấy với cậu mày sẽ tổ chức đám cưới thì phải”.
Tôi nghe như thế, hỏi Minh: “Ủa thế chị Ly quen với lão Phong đó à ?”.
Minh hơi chần chừ, ánh mắt nó có điều gì đó rất kỳ quái, nó lắc đầu phủ định: “Không phải, nhưng bà Ly cũng có người yêu rồi, mày đừng có suy nghĩ tới bả nữa. Để hôm nào tao giới thiệu cho vài em”.
Không chú ý tới vẻ mặt hơi dị của Minh, tôi vội lắc đầu: “Không cần đâu! Sao mày cứ cho là tao còn thích chị mày nhỉ ?”.
Minh nở nụ cười đê tiện, đáp: “Ai mà biết! Có mỗi mày từng viết thư tình cho bả thôi. Hình như hiện tại bả vẫn còn giữ đấy”. Đột nhiên giọng nói nó nhỏ dần: “Tao có mấy tấm bà Ly sexy lắm, có muốn coi không ?”.
Mắt tôi sáng rực lên, nghĩ tới dáng người của Ly mà nuốt nước miếng: “Thật à ?”.
…..
Sau hôm đầu tiên gặp mặt và ăn hai bữa cơm cùng nhau, mấy người bọn tôi dần tách nhau ra chứ chẳng chung đụng gì nhiều. Chỉ có mỗi thằng Minh hàng ngày vẫn ghé qua chỗ tôi chơi.
Bản thân tôi cũng không nghĩ nhiều, ngoài việc giúp đỡ ông bà chăm nom Homestay thì đôi khi được hai thằng em dẫn đi chơi hoặc tắm biển.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua cho đến cái hôm định mệnh đấy. Tôi, cả Chim và Bự nhận được lời mời từ Phong, lão và mọi người muốn đi cắm trại qua đêm tại bãi biển Dốc Lết.
Chẳng có lý do gì để tôi từ chối cả, ngược lại tôi còn háo hức, mong chờ được chứng kiến chị Ly trong bộ áo tắm hai mảnh. À, hôm nọ Minh cho tôi xem đều là ảnh mà Ly mặc Bikini, nhìn ảnh đã … muốn phun máu, huống hồ gì …
…..
Sáng hôm đó, chúng tôi bảy người xuất phát từ Homestay của ông lúc 7h sáng sau bữa điểm tâm gọn nhẹ. Chị Ly chở Yến, Phong chở Minh, Chim chở tôi còn thằng Bự lại phải đi một mình. Nhìn cái việc chia xe máy thì tôi tin lời Minh, Ly và Phong chẳng hề phải người yêu của nhau, nhưng không hiểu sao tôi lại cứ có một cảm giác kỳ quái nào đó khi nhìn mấy người bọn họ.
Dốc Lết là một bãi biển cách Nha Trang tầm khoảng 50km với khoảng một tiếng rưỡi di chuyển bằng xe. Nghe đồn nơi đó là bãi tắm cạn, rất thích hợp cho những người không biết bơi như tôi, ngoài ra nó khá hoang sơ và ít người nên có thể dễ dàng tận hưởng.
Tầm khoảng chín giờ, vừa đi vừa nghỉ thì chúng tôi đã đến nơi. Địa điểm đổ bộ đầu tiên nằm bên trong Khu Du Lịch Dốc Lết, nơi Phong đã thuê hai căn phòng để chúng tôi tắm rửa và cất đồ. Anh ta bảo đến tối sẽ ra bãi biển cắm trại và chơi xuyên đêm.
Chẳng mấy nhiều thời gian, đám con trai bọn tôi nhanh chóng thay đồ xong, trên người mặc độc mỗi quần đùi, sau đó lặng lẽ ngồi chờ hai cô nàng.
Cửa phòng mở ra, trước mắt tôi chị Ly Crush và cô bé Yến đã xuất hiện. Mắt tôi dán chặt vào cơ thể nóng bỏng của chị. Ly tự tin khoe dáng, trên người bikini màu đen vắt vẻo che đi chỗ kín, ngực tấn công còn mông phòng thủ, chị hờ hững khoác một chiếc khăn tắm màu trắng, trên mái tóc dài nhuộm màu nâu hạt dẻ gán một cặp kính chống nắng, dưới cổ chân bên trái của chị còn đeo một cái lắc bạc. Làn da màu bánh mật khỏe khoắn của chị làm tôi như muốn … ờm, muốn gì mấy bạn tự hiểu.
Đối lập với Ly là Yến, cô gái cao chỉ chừng mét rưỡi, làn da không trắng lắm mà hơi ngăm, cô bé cột tóc cao sau đầu, trên người mặc một bộ áo tắm màu xanh lục. Khuôn ngực nom hơi lép nhưng bù lại eo rất thon thả và cặp mông cũng khá tròn. Yến không như Ly, đối diện với ánh mắt như sói của mấy tên thanh niên mà ngại đỏ cả mặt. Sau đó Yến kéo cái khăn tắm màu hồng phấn của mình, quấn quanh hông để che bớt cơ thể.
Tôi nhìn qua nhìn lại, không khí dường như hơi yên lặng. Hai thằng Chim, Bự bên cạnh nhìn chị Ly không chớp mắt, khóe miệng không tự chủ mở ra, một đường nước miếng lặng lẽ chảy xuống.
Tôi nhận ra, bèn vỗ vào đầu cả hai đứa chúng nó, mở miệng: “Nhìn cái gì mà nhìn ? Đi thôi!” Tôi không thừa nhận là bản thân mình đang cảm thấy hơi ghen đâu.
Ly phì cười, nụ cười như tỏa nắng, chị nói: “Đi thôi mấy ông! Chưa thấy người đẹp bao giờ à ?”.
“Chị là đẹp nhất!”. Tôi nghĩ thầm.
…..
Xuyên qua những cồn cát, đụn cát, hoặc đồi cát, kèm theo đó là rất nhiều cây dừa và những hàng phi lao cổ thụ vút cao, tôi và cả đám đã đến được bãi biển trong truyền thuyết.
Chỉ thấy trước mắt là một bãi cát trắng kéo dài, mặt biển màu xanh lam trong vắt lăn tăn gợn sóng, phía ngoài xa là thấp thoáng những hòn đảo.
Mặt trời tỏa nắng trên cao, từng tia sáng dịu nhẹ chiếu xuống làm khung cảnh thật tuyệt vời.
Đôi khi có những làn gió biển thổi tới mang theo hơi nóng và mùi vị của đại dương.
Trên bãi cát là những cái ghế dài cho thuê, sát bên là những cây dù tán to, rộng để che nắng. Đôi khi có những cô bán hàng rong, mặt mũi khắc khổ che mặt kín mít mời gọi mọi người mua nước uống hoặc các loại thức ăn nhẹ.
Quả không hổ danh là bãi biển hoang sơ, hiện tại ngoài chúng tôi chỉ có rất ít du khách đang tắm biển, đối lập với hoàn cảnh đông khủng khiếp bên trong bãi biển Nha Trang.
Chẳng thèm nghĩ nhiều, tôi quăng lại gói thuốc và cái mũ lên bãi cát rồi nhảy tùm xuống biển. Nước chỉ tới chân, mặt nước trong vắt đến nổi tôi có thể tự nhìn thấy ngón chân của chính mình làm cho tôi có cảm giác thích thú.
…..
Chúng tôi chơi suốt ngày hôm đó, không biết mệt mỏi từ sáng tới tận trưa mới quay lại khu du lịch để nghỉ ngơi. Sau đó buổi chiều một giờ lại ra biển chơi tiếp tới tận sáu giờ chiều.
Ngoài việc tận hưởng cảm giác khoan khoái do việc tắm biển mà không sợ chết đuối mang lại, tôi còn được bổ cả mắt với cơ thể của chị Ly. Chị đã đổi áo tắm hai lần, mà lần nào cũng đều mang đến cho tôi cảm giác nóng cả người, nhất là khi cả người chị ướt sũng bước lên từ dưới biển, những giọt nước trong suốt như tô điểm cho cơ thể tràn ngập sức sống của chị.