Những Mảnh Đời - Phần 2
Tôi nhẹ nhàng đi về phía góc vườn nơi có bụi chuối to, tiến gần hơn về phía cái nhà tắm, cái bụi chuối cách nhà tắm khoảng tầm 15m, tôi nấp sau đó và đưa mắt nhìn vào.
Trời ơi, tôi khựng người mắt nhìn căng hết cỡ, tim đập thình thịch, trước mắt tôi là tấm lưng trắng nõn nà mơn mởn, có lẽ là của chị Hoan, tôi chưa bao giờ thấy chị Hoan cởi trần nhưng với dáng kia tôi chắc chắn là chị.
Hôm nay là ngày bao nhiêu tôi cũng không nhớ nữa, trăng sáng vằng vặc, tôi say sưa ngắm nhìn chị Hoan lấy cái gáo dừa dội nước lên người, tóc chị búi cao lên để lộ cả một khoảng trắng sau gáy, nước giếng khơi có lẽ là mát lạnh trong đêm hè.
Tôi, một chàng trai mới 15, cái tuổi đang chuẩn bị dậy thì, thân hình chị trước mắt tôi đẹp lung linh huyền ảo, tôi tưởng tượng ra chị như nàng tiên xuống tắm dưới hạ giới vào một đêm trăng sáng, giống như trong câu chuyện cổ tích mà mẹ vẫn thường kể cho tôi. Một tay tôi vẫn bám chặt vào thân cây chuối, mắt vẫn không rời tấm lưng mềm mại, bất chợt chị đứng lên xoay người, tôi há hốc mồm tim đập to như tiếng trống, lúc này tôi mới nhìn rõ cả cơ thể chị.
Chị Hoan đang trần truồng, trước ngực chị là cặp vú căng tròn như hai quả đào tiên trong phim Tôn ngộ Không, kia là hai cái núm vú, có lẽ cũng giống vú của mẹ tôi mà ngày bé tôi hằng bú, nhưng sao quyến rũ đến lạ thường, tôi há hốc mồm nuốt nước bọt thèm thuồng ước gì mình được mút lên bầu vú ấy. Cảm xúc khi đó có lẽ là dục vọng, tôi đã 15, tôi đã lớn, con chim trong quần tôi cũng đã lớn và đám lông chim đen đã mọc lún phún rồi.
Nhìn xuống dưới một chút là cái eo thon con gái, chị tôi gái nhà quê, quanh năm lam lũ nên bụng làm gì có mỡ, cái eo của chị kết hợp với cặp mông cong vút tạo lên một đường cong đẹp đến nao lòng, tôi hồi hộp run rẩy khi chị quay người lại, tất nhiên là chị không thể nhìn thấy tôi vì tôi nấp sau bụi chuối, còn tôi thì nhìn rõ chị dưới ánh trăng, ngay dưới bụng là một đám lông đen xì, nơi ấy chắc chắn là bướm chị, mà mấy anh trong xóm hay gọi là lồn, tôi không nhìn rõ lồn chị Hoan như thế nào, chỉ thấy một đám lông đen xì giữa hai cái đùi trắng muốt.
Con cặc trong quần tôi cứng ngắc, nó đã lớn rất nhiều bây giờ khi nó cương lên cũng khá là to, tôi sờ vào đầu rùa thấy rỉ ra một ít nước nhờn…
Tôi cứ đứng im ở bụi chuối cho đến khi chị mặc quần áo xong đi vào, mấy phút sau tôi mới chả vờ vừa đi soi ếch về, tôi ra bờ giếng múc lên từng gàu từng gàu dội ào ào lên đầu, lên người… Tờ mờ sáng tôi đã tỉnh giấc bởi thấy cái quần đùi ướt nhoét những chất nhờn, đó là tinh trùng tôi đã bắn ra trong giấc mơ, trong mơ tôi thấy chị Hoan trần truồng đẹp như nàng tiên, còn tôi thì cứ ôm lấy hai bầu vú chị để mút như bú vú mẹ, giấc mơ ấy nó ám ảnh tôi cả ngày hôm sau, làm cho tôi như kẻ mất hồn.
Lúc ở ngoài đồng, nhìn chị Hoan mặc bộ quần áo lao động lấm lem bùn đất, nhưng tôi vẫn cứ tưởng tượng ra cơ thể chị, cái cặp vú, cái mông cong, cái đám lông đen xì.
– Biển… em làm sao thế? Xếp lúa lên còn gánh về không trưa rồi.
Nghe tiếng chị giục tôi mới ngớ người ra, trên đường về tôi suy nghĩ lắm, sao mình lại có những ý nghĩ vậy chứ?, Cơ thể tôi đang dậy thì, đang thay đổi từng ngày. Nhưng đó là chị mày cơ mà, tôi thấy đầu óc tôi lúc đó đen tối thật.
Buổi tối lúc ăn cơm tôi để ý thấy chị vẫn chưa tắm, sau nghe chị nói chuyện với mẹ tôi mới biết đợt này chị tranh thủ đập lúc đêm, xong là tắm cả thể vì đập lúc xong kiểu gì mồ hôi cũng tứa ra như tắm.
– Tối nay thằng Biển có đi soi ếch không? Mẹ tôi hỏi.
– Để làm gì hả mẹ?
– Tranh thủ đập lúa cùng với chị mày chứ làm gì.
– Thôi em cứ đi đi, chị làm một mình cũng được mà – Chị Hoan nói chen vào.
Tôi nửa muốn ở nhà giúp chị nửa muốn đi, vì thường tôi đi soi ếch cứ phải hơn 12h đêm mới về có hôm tôi đi đến 1h sáng, tôi lại tưởng tượng ra cảnh chị trần truồng tắm và lại muốn nhìn.
– Mấy hôm nay ếch đang nhiều, con đi vài bận nữa rồi mấy hôm nữa con ở nhà.
Hôm nay hình như là 16 âm, trăng 16 đẹp như thiếu nữ trong thơ ca.
Bến im bờ vắng thấy lững lờ.
Chỉ còn tiếng dế kêu xa ấy.
Mặt sông trăng vẽ đẹp như mơ.
Tôi nằm trên triền đê nghe tiếng dế kêu xa vắng, mắt nhìn lên vầng trăng sáng còn đầu óc thì tưởng tượng mơ mộng đủ thứ. Tôi nghĩ về cuộc đời, về làng quê, về những con người quanh tôi, tôi nghĩ về chị Hoan.
Chị năm nay mới 25, 26 tuổi, so với bạn bè cùng lứa chị người ta mấy đứa con rồi, vậy mà chị thì vẫn cứ một mình. Mẹ tôi buồn lắm, vì có con dâu bao năm nay rồi mà chưa có cháu bế, nhưng tôi nghĩ có lẽ chị Hoan còn buồn hơn.
Vừa nghĩ ngẩn ngơ tôi vừa đi về trên đồng vắng, bây giờ có lẽ cũng tầm 11h đêm, nếu đúng như hôm qua thì tôi sẽ lại được rình xem chị tắm, lại được nhìn ngắm cơ thể mơn mởn xuân thì của chị, chỉ nghĩ đến đó thôi mà tôi lại cửng dái lên, tôi co giò chạy thật nhanh…