Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 6
Đợi Huyền Vi nằm xuống, ông phủ tấm rằm kín lên tới cổ nàng. Thế là Huyền Vi còn bên này phòng, thân thể lại đặt bên kia cho tùy ý Tuấn Kiệt hưởng dụng.
Đặt dưới đầu Huyền Vi một cái gối, ông Hạ Nghĩa ngồi bên cạnh giường quay lưng về phía nàng. Ông cần chút thời gian chiêm nghiệm lại bản thân mình và cũng cho khối u cứng ngắc giữa hai chân dịu xuống. Khoảng khắc vừa rồi ông thấy mình thật tệ. Dù biết con bé đang nhìn mình mà ánh mắt ông vẫn không dứt ra được khoảng trống giữa hai chân con bé. Hai mép thịt đỏ hồng ươn ướt đó có lựa sát thương kinh khủng. Đến bây giờ đầu óc ông vẫn trống rỗng tê dại. Nếu được úp mặt vào đó, dù chỉ một lần… Không, không được. Ông cố xua đi suy nghĩ của mình.
Căn phòng im phăng phắc. Chỉ có tiếng quạt máy bên qua lại, làm tấm màn chốc chốc xao động. Huyền Vi nhắm chặt hai mắt. Hơi thở đã nhẹ lại như bình tĩnh hơn. Bên kia phòng như không hề có người. Dù không có tiếng bước chân, ít ra cũng lộ chút hơi thở… Nhưng Huyền Vi không hề nghe thấy gì nền không biết rằng một đôi mắt sáng rực đang lặng lẽ nhìn ngắm cơ thể lõa lồ của nàng.
Tuấn Kiệt thật sự đã chết. Còn kẻ ngồi đây là một kẻ vô danh, không tên không tuổi, mọi ký ức đều nguội lạnh vô cảm. Huyền Mi, một người con gái đầu tiên làm trái tim hắn rung động. Dù chỉ một lần quen biết, nhưng suốt mười mấy năm qua hắn chưa bao giờ ngừng gọi tên nàng. Huyền Mi chết để lại cho hắn một sự dằn vặt kinh khủng. Từng ngày từng ngày nhớ đến đôi mắt trong veo của nàng, nhớ đến dòng máu nóng tuôn trào trên ngực nàng… Trái tim hắn như bị cào xé đay nghiến khổ sở đến cùng cực. Hơn mười năm trong tù hắn vô cảm với mọi thứ. Thấy hắn lầm lì ai cũng rợn tóc gáy không dây vào.
Duy chỉ có đám đàn em của thằng Khôi vẫn không ngừng tìm cơ hội trả thù. Hắn không nhớ mình đã đánh nhau với chúng bao nhiêu lần, không nhớ mình đã phải nằm bệnh xá trong trại bao nhiêu ngày. Nhưng hắn không sợ, người đã chết không bao giờ biết sợ. Cho đến một ngày hắn thật sự chỉ cách cái chết một ranh giới nhỏ. Bọn chúng chặn cửa nhà tắm, mang theo dao tự chế bằng bàn chải và muỗng ăn. Từng nhát đâm chí mạng rơi trên người hắn. Nắm đấm, chân đạp liên miên không dứt. Không một tiếng rên rỉ đau đớn, chỉ có âm thanh da thịt bầm dập rách bươm. Ánh mắt hắn đỏ ngầu, nhưng tỉnh táo lạ kì. Một tích tắc cơ hội vừa đến, hắn vùng lên cướp được một vật nhọn cứng trong tay. Một tiếng hét hãi hùng vang lên. Cảnh vệ ập vào. Ở lại hiện trường chỉ còn xác chết và một sắp chết. Vì kẻ bị hắn đâm chết là đàn em mới nhập nhóm không thân không thích. Nên lão quản giáo liền nghĩ ra một kế kiếm tiền Hạ gia. Hắn liên hệ ông Hạ Nghĩa đi thăm hắn thoi thóp còn nửa cái mạng trong bệnh xá. Lại gợi ý cơ hội hoán đổi thân phận với một số tiền kếch sù đút lót. Dù rằng hắn chỉ còn vài năm là mãn hạn tù, nhưng liệu hắn còn mạng để ra ngoài không ?
Cắt đứt dòng suy nghĩ miên man. Hắn khẽ đứng dậy, cởi quần áo không hề phát ra một chút âm thanh. Trước mặt hắn là một cơ thể phụ nữ hoàn mỹ đến từng millimet. Được biết tên nàng là Huyền Vi, cũng một chữ lót Huyền. Quả là một sự trùng hợp tình cờ. Hắn đã nhìn thấy nàng một lần. Hắn đứng trên tàu nhìn lên nàng đang làm tình với chồng, Tuấn Bình em trai hắn. Nàng có nét giống Huyền Vi đến lạ lùng. Nhưng có lẽ những người phụ nữ đẹp thường giống nhau. Huyền Mi gặp hắn khi còn thiếu nữ, còn đậm nét ngây thơ trong trắng. Nhưng Huyền Vi có thể nói là một Huyền Mi của mười năm sau. Nhan sắc chín muồi, cơ thể thành thục, gợi dục đến điên đảo bất cứ một gã đàn ông nào. Phần “người” của hắn không hề muốn làm chuyện này, nhưng phần “con” lại trỗi dậy mãnh liệt. Đành phải xin lỗi em trai rồi!
Hắn nhẹ nhàng trường lên chiếc giường. Tấm ván gỗ dầy, nặng hàng tấn không phát ra một chút âm thanh. Hắn đưa mặt xuống thật sát cặp đùi thon dài mơn mởn trần trụi của Huyền Vi. Một mùi hương thơm ngát làm hắn mê say. Hơi thở nóng ấm của hắn làm cơ thể nàng căng lên. Cặp đùi khép chặt cứng, bàn tay nhỏ nhắn vô thức che lên vùng thịt mu mềm mại.
Hắn khẽ cúi xuống đặt lên chân nàng một nụ hôn. Lưỡi hắn lướt lên làn da đùi mơn mởn của Huyền Vi, cảm nhận được cả những sợi lông tơ li ti mượt như nhung rung động. Bàn tay thô nhám của hắn nắm nhẹ tay nàng, kéo nó khẽ sang một bên. Vùng tam giác u lên mủm mỉm phơn phớt lông tơ của Huyền Vi phơi này trước mắt hắn. Hắn dí sát mũi, hít một hơi thật sâu. Thân thể nàng bắt đầu ửng đỏ, làn da trắng muốt mịn màn lang kín một sắc hồng hào cực hấp dẫn.
– Ư…
Huyền Vi bật khẽ một âm thanh yếu ớt. Người bên kia rèm vừa hôn vào vùng da thịt mẫn cảm của nàng. Hắn hôn say mê như muốn nuốt trọn khối thịt mủm mỉm đáng yêu của nàng. Hai chân nàng căng cứng khép chặt lại. Bàn tay hắn nóng hừng hực lại vuốt ve mở chúng ra. Huyền Vi chưa kịp phản khán thì một cái đầu to cứng đã chèn vào. Âm hộ nàng ngay lập tức bị cái miệng hắn bao kín lấy.
– Ư…
Huyền Vi cố nén tiếng rên rỉ chực trào ra khỏi miệng. Khuôn mặt nàng đỏ lựng, quay đi, không dám nhìn Cha chồng đang ngồi ngay bên cạnh. Lưỡi hắn như thèm khát liếm dọc liếm dọc lại chen vào. Múi thịt nhỏ xíu của Huyền Vi bị ức hiếp đến khóc sướt mướt.
– Ư… – Huyền Vi oằn người rên khẽ.
Âm hộ nàng vừa bị người đàn ông thứ hai trong đời bú mút. Cảm giác vừa ngượng ngùng vừa kích thích làm cơ thể nàng nóng lên hừng hực. Hắn mở rộng hạ thể Huyền Vi, tay giữ chặt hai chân. Miệng hắn lại tới, như muốn nuốt chửng lấy cô bé của nàng. Lưỡi hắn vét sâu vào làm cơ thể nàng giật nảy lên từng hồi.
– Ư….
Đầu Huyền Vi dịch chuyển, mắt nhắm nghiền, đôi môi run rẩy. Phía bên kia bức màn là một thế giới đầy sắc xuân. Hai cơ thể trần truồng một rắn chắc vạm vỡ ngâm đen, một trắng ngần mơn mởn đang dính chặt đầu vào đuôi. Cặp đùi thon dài của Huyền Vi không còn chống cự lại tự động mở rộng ra hai bên. Hắn liên tục vuốt ve quanh hạ thể nàng, day day hai mép thịt đẫm nước, miệng say mê mút thật sâu.
– Ư…
Hai tay Huyền Vi thật dư thừa. Tấm ván lại cứng rắn như thép nguội không thể bấu víu. Mấy lần đưa lên, rồi hạ xuống. Bản năng cơ thể trỗi dậy, nàng muốn tóm lấy mái tóc hắn kéo ghì vào giữa hai chân mình. Nhưng không được, hắn dù sao cũng là anh chồng. Dù chuyện xác thịt này đang xảy ra thật đến không thể thật hơn, nhưng mục đích không phải để thõa mãn nhục dục. Hắn sao lại đáng ghét như thế ? Không phải mới 17 tuổi hắn đã đi tù hơn 10 năm sao ? Tại sao chuyện này gì cũng biết mà lại lợi hại như vậy. Huyền Vi làm sao biết được. Khi xưa hắn dù 17 đã lão luyện như thế nào ?! Một người ăn chơi từ bé và một kẻ chỉ chăm chăm học hành như chồng nàng là không thể so sánh với nhau. Không biết bao nhiêu trinh nữ đã thất thân với hắn, chỉ vì lỡ dại cho hắn chạm vào người. Duy chỉ có Huyền Mi…
– Uwmmm… Ôi…
Huyền Vi buột miệng rên lên một tiếng dài, rồi ý thức được bên cạnh còn người thứ ba, nàng im bặt. Hai bầu vú nàng đang bị nhào nắn liên tục. Hai bàn tay nóng hừng hực của hắn vò nắn, se se hai núm vú đỏ hồng của Huyền Vi. Hai cánh tay yếu ớt của nàng che ngực, liền bị dễ dàng gạt sang bên cạnh. Trận đấu này Huyền Vi hoàn toàn thua thiệt, vì nàng không hề nhìn thấy đối thủ tấn công hướng nào. Bất ngờ, cơ thể Huyền Vi bị đè nặng. Chưa kịp thở dốc thì núm vú bị xâm chiếm một cách thô bạo. Hắn ngậm kín lấy, mút mút say mê. Lưỡi hắn vừa nóng vừa trơn đánh nhanh lên đầu ti nhỏ nhắn yếu ớt làm Huyền Vi co rút lại. Bên này chưa kịp thích nghi thì bên kia lại bị chiếm đoạt. Hắn thật nhanh, thật thô bạo. Khác hẳn kiểu nhẹ nhàng chậm rãi của anh. Huyền Vi phía bên này bức rèm, trước ánh mắt ông Hạ, thì e ấp kềm nén chỉ thút thít từng tiếng nhỏ. Nhưng bên kia nửa phần thân thể lõa lồ còn lại đang gào thét, nàng ôm ghì lấy mái đầu bù xù thô cứng của hắn. Ngực nàng vô thức ưỡn lên, dâng hiến hai bầu vú mơn mởn cho hắn thỏa thuê ngấu nghiến. Cặp đùi Huyền Vi mở rộng, cửa mình nhòe nhoẹt chờ đợi, nhưng khối thịt nóng hôi hổi kia cứ cọ quẹt lung tung như trêu tức.