Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 53
“Cộc cộc”
Tiếng gõ cửa nhỏ vang lên bên ngoài. Cánh cửa hé mở một bóng dáng yểu điệu bước vào.
– Em chào mọi người…
Cả gian phòng như sáng bừng lên. Trước ánh mắt sững sờ của mọi người, một cô gái tuyệt đẹp cúi đầu chào lễ phép. Khuôn mặt thanh tú, ánh mắt trong veo, hàng mi cong vút nhấp nháy mơ huyền.Mái tóc cô đen óng rũ thẳng, tỉa ngắn dài so le theo đúng kiểu thịnh hành. Cô mặc trên người bộ áo dài thướt tha vàng nhạt, hoa văn đường chỉ óng ánh như muốn tôn lên vòng một tròn trịa căng tràn. Dưới ánh mắt sáng rỡ của tất cả thầy cô giáo, đặc biệt là gánh đàn ông, cô gái có vẻ hơi bẻn lẽn nhìn qua thầy Kiên Hiệu trưởng. Ông cũng sực tỉnh, đứng lên.
– Đây là cô Vy… Phạm Thùy Vy… Là cô giáo mới của trường chúng ta…
Ông bắt nhịp vỗ tay, làm tất cả mọi người đều vô thức hùa theo. Tiếng vỗ tay vang dội làm mặt Thùy Vy thoáng đỏ lên, càng xinh đẹp đến cả đám đàn ông nín thở. Trường Hoa Mai trước đây có 28 giáo viên chính thức với hơn phân nửa là giáo viên nam. Trong số đó chỉ có 7 người là đã lập gia đình, số còn lại dù tóc muối tiêu đến đen rậm đều đang vỗ tay hoan hô kịch liệt. Ai lại không muốn một người đẹp như Thùy Vy làm chung một nơi chứ ? Biết đâu duyên nợ trời ban lại đến.
– Thôi… thôi… Tôi nói anh đó… anh Bắc… Bớt vỗ tay đi… Thùy Vy lấy chồng được ba tháng rồi…
Cả phòng ồ lên, có người sung sướng hả hê, có người thất vọng não nề. Thùy Vy chỉ biết che miệng cười, đôi mắt đẹp thoáng vui vui tự hào.
– Chồng Thùy Vy tuy không dạy trường này, nhưng tôi nghĩ mọi người đều biết… – Ông Kiên nói tiếp.
– Trung Nghĩa… Là thầy Nghĩa sao ?
– Ừa… Nghe nói thầy Nghĩa mới lấy vợ.
– Đúng rồi! Thầy Nghĩa, ngôi sao sáng trong ngành giáo dục của chúng ta. – Ông Kiên gật đầu xác nhận.
– Wah, hâm mộ quá…
– Quá xứng đôi rồi…
Nghe mọi người xôn xao, Thùy Vy tự hào muốn chết, vì người đó chính là chồng nàng. Anh không những được biết đến về diện mạo khôi ngô, gia đình nhà giáo 4 đời, mà anh lại vinh dự được bầu là “biểu tượng thầy giáo trẻ toàn quốc”. Anh có thể nói là “nam vương” trong giới. Thùy Vy cũng bén duyên với dạy học từ khi gặp và yêu anh. Trước đây, nàng khá có tiếng trong giới stylist thời trang, vì liên tục được các ca sĩ diễn viên nữ nổi tiếng ký hợp đồng. Để khi nàng tuyên bố giải nghệ, bao nhiêu người luyến tiếc thở than.
– Thầy Kiên, sao cô Vy cũng là giáo viên lại không phải bốc thăm ?
Đột nhiên một giọng ôn tồn từ trong góc phòng vang lên. Giọng nói của cô Lý, 46 tuổi chưa chồng, người nổi tiếng khó tính của trường.
– À… Có… Có chứ… Tôi có chuẩn bị… – Ông Kiên cũng hơi lúng túng.
– Em nghe tôi nói nhầm giờ họp à ? Sao đến trễ vậy ? – Ông lại quay qua hỏi Thùy Vy, mắt hơi nháy nháy.
– Em… Em…
Thùy Vy lúng túng. Nàng nhớ rõ là ông Kiên dặn mình đến lúc 15h30, nàng đã đúng giờ.
– Thôi, không sao! Em vào ngồi đi. Hôm nay, mọi người bốc thăm chọn phân công phụ trách chủ nhiệm lớp 12A7… – Ông chỉ cho Thùy Vy một chiếc ghế trống cạnh mình. – Để tôi chuẩn bị thăm rồi bốc lại.
– Sao ? Không… Tôi không muốn bốc lại…
– Sao phải bốc lại chứ ?
Mọi người nhao nhao ồn ào. Ai cũng đang nhẹ nhõm vì thoát nợ, tự nhiên chả ai đồng ý đi dạo lại một vòng nguy hiểm.
– Thật ra, còn một cái thăm dư… – Thầy Tùng ngập ngừng, nửa muốn nói nửa không.
– Sao lại có thăm dư ?!
– Cái thăm đó cho cô Vy là đúng rồi…
– Ừ… Vậy… Vậy Thùy Vy lấy cái thăm đó đi. – Ông Kiên hơi e ngại.
Thật ra ông từ đầu dặn Thùy Vy đến muộn 30 phút là có ý thiên vị cho nàng. Gia đình chồng nàng trong ngành giáo dục như cây tùng cây bách. Bản thân nàng lại đẹp, mềm mại, yếu ớt như vậy. Cả công và tư, ông Kiên thấy Thùy Vy không hề phù hợp với vai trò chủ nhiệm một lớp cá biệt như 12A7. Có lẽ cô thư ký hiệu trưởng làm thăm theo đúng số lượng giáo viên trường, cả cũ và mới.
Thùy Vy hơi nhíu mày khó hiểu. Nàng cảm thấy việc phụ trách lớp nào nên do Hiệu trưởng phân công. Việc không khó khăn gì sao phải đùn đẩy nhau ?! Thùy Vy thản nhiên nhận lấy cái hộp từ tay đồng nghiệp chuyển sang. Bốc lá thăm ra, mở luôn. Trên tờ giấy trắng là một chữ in đậm.
“12A7 – Xin chúc mừng!” – Bên cạnh còn vẽ một cái mặt cười.
Một loạt tiếng xôn xao, thở dài thông cảm khe khẽ… Trong phòng còn khá nhiều người chưa dám mở thăm trong tay mình, giờ thở ra nhẹ nhẹ khoan khoái. Thùy Vy nhìn tới nhìn lui tờ giấy càng không hiểu biểu hiện của mọi người trong phòng. Thấy vẻ ngơ ngác của nàng, cô Xuân tội nghiệp kéo ghế ngồi sát lại.
– Em có vẻ rất khó hiểu Lớp 12A7 là thế nào, tại sao không ai muốn nhận ?! – Cô Xuân nói nhỏ.
– Là thế này… Bọn chúng….
————-+————–
– Cô ơi… Khét rồi kìa…
Tiếng bà giúp việc gọi sát bên làm Thùy Vy giật mình. Nàng nhìn xuống cái chảo, mấy miếng thịt ram đã bị nàng lơ đễnh bỏ quên đến cháy xém.
– Thím nấu cho con đi… Bữa nay con hơi mệt…
Thùy Vy bỏ lại việc nấu nướng thường ngày nàng đảm nhiệm. Nàng lững thững bước lên lầu. Những lời cô Xuân nói còn lùng bùng trong tai Thùy Vy.
“Cá biệt”, “Nghịch phá”, “Du côn”, “mất dạy”, “Cậy quyền”, “Lộng hành”…
Toàn những lời lẽ cay nghiệt nhất mà Thùy Vy có thể tưởng tượng, lại được cô Xuân đem ra mô tả đám học sinh 12A7. Đám học sinh mà nàng sắp phải phụ trách dạy dỗ suốt cả năm. Tinh thần nàng căng lên đến mệt mỏi, hai mắt nhắm lại thiếp đi.
Ngủ chưa được bao lâu, cơ thể Thùy Vy chợt thấy nhột nhạt ray rứt. Nàng khẽ mỉm cười, nhưng vẫn nằm im bất động. Một mái tóc lòa xòa không ngừng chuyển động trên ngực nàng. Mái tóc đó quen thuộc đến mức, một sợi tóc thiếu đi Thùy Vy cũng biết. Hai tay nàng mở rộng khẽ nắm lại, kềm nén. Ngực áo nàng mở rộng, hai bầu vú căng tròn mơn mởn bị hai bàn tay xoa nắn, hai đầu núm nhỏ xíu đỏ hồng bị một cái miệng tham lam hôn hít say mê. Giữa hai chân Thùy Vy, qua lớp vải váy mỏng manh, nàng cảm nhận được một khối u hừng hực cọ sát.
Thùy Vy nằm yên bất động cho anh tùy ý. Giữa hai người dường như không ít lần chơi trò này. Ban đầu anh gợi ý, nàng cũng không thích. Nhưng qua vài lần nàng cảm thấy nó cũng có cái thù vị riêng. Thùy Vy thường nhắm mắt không làm bất cứ điều gì. Đôi khi nàng nghĩ đến hoàn cảnh mình bị một người lạ mặt cho uống thuốc mê, rồi dày vò thân thể. Chỉ tưởng tượng đến đây, mặt nàng đã nóng bừng lên, hạ thể ướt át một mảng. Anh cởi váy áo Thùy Vy không chút khó khăn, đến khi thân thể tuyệt đẹp của nàng hoàn toàn không còn mảnh vải che đậy, phơi bày trước mắt anh. Một thân thể trắng ngần không tì vết. Nàng như một pho tượng thần vệ nữ, xinh đẹp, khêu gợi đến cùng cực.