Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 52
Anh hít sâu một hơi, cởi dây lưng quần. Anh kéo Thùy Vy sấp người lại. Hai cánh tay nàng được anh bắt chéo chồng lên nhau. Sợi dây nịt thắt thêm một vòng. Thùy Vy vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng hơi thở đã gấp hơn. Hạ thể nàng được anh nâng lên. Hai đầu gối chống thẳng, cặp mông no tròn chổng cao chờ đợi.
– Ư…
Thùy Vy không ngăn được tiếng nấc khẽ khi một vật cứng nóng chèn vào giữa hai mép âm hộ nàng. Vòng eo nhỏ nhắn của nàng bị anh siết chặt, hạ thể anh dập vào thật mạnh.
– Ư…
Hai bàn chân Thùy Vy co quắp… Hai cánh tay bị trói của nàng kéo sợi dây da căng ra. Anh thúc thật mạnh bạo, nhưng lại làm nàng thích mê. Cặp mông nàng bị chèn ép liên tục phát ra tiếng bành bạch. Mái tóc dài xõa tung che lấp nửa khuôn mặt xinh đẹp chà sát trên nệm giường. Tay anh không ngừng vuốt ve khắp cơ thể lõa lồ của Thùy Vy. Anh vò nắn hai bầu vú căng tròn đang bị chèn ép trên nệm. Anh lại bóp nghiến cặp mông tròn trịa, vỗ xuống những phát mạnh chan chát.
– Ưmmmm… Anh ơi…
Anh không trả lời Thùy Vy, mà túm lấy sợi dây nịt kéo căng hai cánh tay nàng. Cơ thể Thùy Vy chơi vơi, hai bầu vú căng tròn này nảy lên liên hồi. Dương vật anh căng cứng như một mũi dùi đúc bằng thép nguội, lại nóng hừng hực như mới lấy từ lò ra. Từng thớ thịt trong âm hộ Thùy Vy bị anh chèn ép đến rã rời, rung động.
– Uwmmmm… Em… Ôi…
Cơn sướng khoái làm nàng rên lớn. Anh kéo ngược thật mạnh, làm thân thể trần truồng của Thùy Vy cong lên như cánh cung. Hai bầu vú mơn mởn của nàng ưỡn căng ra phía trước.
– Anh ra…
Anh gầm gừ kềm nén, giữ chặt bên vai Thùy Vy cho dương vật sâu tận cùng trong nàng. Một dòng nước lỏng ồ ạt lấp kín âm hộ Thùy Vy, trào cả ra ngoài. Nàng ngã sấp xuống giường, cánh tay vẫn trói ngoặc phía sau. Anh nằm bên cạnh hổn hển, tay vuốt ve thân thể trần truồng mát rượi của nàng. Anh không biết rằng Thùy Vy quay mặt ra, nén một tiếng thở dài thật nhỏ.
——+++++++++++——
– Nè nè… Đụ mẹ mày đùa với anh à ?! Anh đánh bỏ bú nha con… – Thằng học sinh mặc áo sơ mi phanh ngực, vừa phì phèo thuốc vừa đập chát lá bài xuống bàn.
– Con cặc… Tưởng ngon… Khà khà… Ba đôi thông đập lên mặt mày… Khà khà… Anh ỉa lên mặt mày… – Thằng đối diện mặc áo thun đỏ lòe, hét hò sung sướng.
– Á đù… Mày lừa anh à…
– Trả cho tao… Mẹ mày… Mày có trả không ? – Bên này một đứa con gái váy áo xộc xệch vừa đuổi theo thằng bạn vừa hét.
– Eh… Eh… Con Linh mang bao cao su đi học nè bây… Ha ha… – Thằng con trai vừa chạy vừa vung vẩy một dây bao dài cả chục cái.
“Im lặng… Im lặng”
Đột nhiên một âm thanh du dương dễ nghe vang lên. Cả lớp đang nháo nhào như cái chợ, chợt im phăn phắc nhìn lên bục giảng. Từ lúc nào trong một đống hỗn độn u ám này đột ngột xuất hiện một luồng sáng chói mắt, chiếu rọi mọi ngõ ngách. Đối diện với chúng là một thiên thần. Nếu nàng có thêm đôi cánh, chúng liền tin nàng là thiên thần thật sự. Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần thanh gọn được mái tóc đen óng phủ hai bên. Nàng mặc trên người một bộ váy dài chấm gót, thắt quanh vòng eo nhỏ nhắn tôn lên vòng một căng tròn. Cả đám con trai vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt như muốn lột truồng người con gái trước mặt.
– Này em gái… Chỗ của anh còn trống… Em xuống đây ngồi đi. – Kẻ lên tiếng là một cậu học sinh khá điển trai, nhưng nét mặt ngổ ngáo lưu manh.
– Hừ… – Thùy Vy nheo mắt giận dữ. – Tôi là Thùy Vi, cô giáo chủ nhiệm mới của lớp 12A7.
Nghe nàng giới thiệu một số đứa há hốc ngạc nhiên, một số đứa khác che miệng nén cười liếc qua thằng học sinh cuối lớp.
Thùy Vy đặt túi xách xuống bàn giáo viên, nhìn xuốnh nói dỏng dạc:
– Tôi yêu cầu mọi người bước ra ngoài… Nam áo bỏ vào quần, cài cúc nghiêm chỉnh… Nữ chỉnh cài kín cổ, váy không cao quá gối… Tôi cho các em 5 phút, ra nhà vệ sinh xong quay lại lớp ngay.
– Bắt đầu ngayyyyy….
Sau giọng hét vang vọng của Thùy Vy, cả lớp im lặng nhìn nàng như thể hai bên không cùng ngôn ngữ. Vài đứa nhìn về phía thằng học sinh kia như hỏi ý.
– Không nghe cô giáo nói à… Đứng lên, ra ngoài.
Chỉ một câu nói của hắn, cả lớp bắt đầu rục rịch đứng lên. Nhìn chúng nối đuôi nhau có kỷ luật, nàng thoáng thấy nhẹ nhõm. Chúng có vẻ không khó dạy bảo như nàng nghĩ. Thùy Vy nhìn quanh lớp học lắc đầu. Bàn ghế xiêu vẹo, tường bị bôi bẩm tô vẽ lung tung… Thậm chí còn vài ba bức tranh vẽ nam nữ trong tư thế nhạy cảm… Thùy Vy bắt đầu nhẩm tính kế hoạch cải tạo sơn sửa lại không gian lớp học…. Đầu tiên là bàn ghế, sửa chữa, đánh bóng… Tường cần tẩy xóa, sơn lại hoặc dùng giấy dán tường màu sắc tươi trẻ một chút để tạo không khí học tập.
– Cô Vy… Cô Vy ơi….
Chợt có tiếng kêu hớt hải từ xa. Thùy Vy nhíu mày bước ra khỏi lớp. Bác Hải bảo vệ trường hấp tấp chạy vào, vừa thở, vừa nói gấp:
– Cô cho chúng nó đi về à ?!
– Sao ? Ai nói với Bác như vậy ? – Thùy Vy tức giận hầm hầm, nhìn về phía cổng trường.
– Chúng nó đều nói như vậy… Mà tụi ôn con này… Tôi cũng không cản được tụi nó. – Bác áy náy giải thích.
– Dạ… Thôi, không sao đâu Bác… Con sẽ tự báo cáo chuyện này với Hiệu trưởng.
—————–+——————-
Chuyện cô giáo Thùy Vy bị đám học sinh 12A7 qua mặt bỏ về ngay giữa giờ không biết được lan truyền từ đâu, cả trường đều biết. Không ít người mỉa mai, vui sướng trước sự bất lực của nàng, cũng không ít người cảm thấy áy náy thông cảm với nàng. Đám học sinh mất dạy đến mức này nào đâu phải lỗi tại Thùy Vy ?! Nghe nàng kể, Trung Nghĩa cũng rất tức giận. Anh thậm chí muốn điện nay cho Hiệu trưởng Kiên yêu cầu kì luật đám học sinh trước toàn trường hoặc Thùy Vy được phân công lớp khác. Nhưng Thùy Vy ngăn cản anh. Tính cách nàng không dễ nản chí. Vài năm trước chập chững vào nghề stylist, rất nhiều người đã cười nhạo Thùy Vy, để rồi khi nàng vượt qua thì họ chỉ biết nhìn theo ngưỡng mộ. Nàng tin vào khả năng của mình có thể cảm hóa chúng.
Thùy Vy bắt đầu tìm kiếm và đọc kỹ hơn lý lịch của 37 học sinh 12A7. Điểm chung phần lớn giữa bọn chúng là gia đình giàu có, khá giả. Nhưng trong tất cả bọn chúng, Thùy Vy chú ý nhất là năm đứa có vẻ cá biệt nhất. Trong đó có gã thanh niên điển trai vẻ mặt bất cần đời ngồi cuối lớp. Hắn tên Ngạo Thiên, một cái tên nói rõ tính nết. Nàng còn nhớ rõ, có lẽ không phải tình cờ cả bốn đứa còn lại là Tuấn, Trung và hai nữ sinh Nhi, Tình đều ngồi quanh hắn. Năm đứa này đều có cha mẹ nắm giữ vị trí cao các ngành. Nam sáng sủa tuấn tú, nữ xinh xắn yểu điệu. Và đặc biệt đều là học sinh ở lại lớp từ năm ngoái. Kết quả học tập của chúng rất lạ lùng. Những kì kiểm tra đơn giản thì điểm số rất cao như so kè nhau. Nhưng kì thi quan trọng thì chúng đều vắng mặt. Cùng nhau vắng mặt… Để cùng ở lại lớp sao ?! Thùy Vy cảm thấy nhóm này là vấn đề mấu chốt để giải quyết nan đề mang tên “12A7”.
Thùy Vy đã lên một kế hoạch ăn miếng trả miếng vào ngày thứ Hai đầu tuần. Nàng gọi điện thuyết phục thầy Kiên Hiệu trưởng rất lâu và cuối cùng cũng thành công.
“Reng”
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp. Học sinh lũ lượt tản ra khắp hướng lấp kín những dãy phòng bao quanh sân trường. Cả sân trường trở nên thanh vắng chỉ sau vài phút. Nhưng dưới gốc cây sồi ngay góc trường vẫn có một nhóm năm đứa học sinh ăn mặc không chút lề lối, vừa tán dóc vừa phì phèo thuốc lá. Thằng ngồi trên rễ cây gồ cao nhất là Ngạo Thiên, hai chân hắn được Nhi và Tình xem như đệm lưng dựa vào. Tuấn Trung lại ngồi hai bên rôm rả xôi nổi.