Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 50
– Còn Minh Hải nữa… Cô quen không ?
Bầu không khí trong lớp chợt sôi nổi hơn hẳn. Ngay cả nhóm cá biệt 5 đứa cuối lớp cũng ngồi thẳng chú ý. Đặc biệt Tình và Nhi, con gái đứa nào chả thần tượng ca sĩ diễn viên. Thùy Vy chợt thấy mình dường như có đột phá mới.
– Có… Huyền Như là bạn rất thân, đã ký hợp đồng với cô hai năm… Còn Minh Hải, do cô chỉ tư vấn thời trang nữ nên không có dịp hợp tác chính thức… Nhưng cô cũng gặp nhiều lần, còn tham dự sinh nhật của anh ta. – Thùy Vy thấy lòng vui vui được kể về quá khứ của mình.
– Cô… Cô có thể mời Huyền Như đến chơi một lần được không cô ?
Con Linh là đứa hỏi lần đầu, chợt lên tiếng làm cả lớp im lặng. Huyền Như là nữ ca sĩ hàng đầu hiện nay, có xếp hạng Top 10 lượt view video ca nhạc tại Châu Á. Nàng rất đẹp, giọng hát như thiên thần, lại sống khép kín trong sạch. Không lạ gì khi fan hâm mộ của Huyền Như đông đảo đến lạ lùng, cả thanh niên đến trung niên, cả nam lẫn nữ. Thùy Vy mỉm cười khi nhắc đến Huyền Như, nàng cũng thấy tự hào vì có một người bạn như vậy. Nàng định nói rằng, cuối tuần vừa rồi nàng vừa đi ăn với Huyền Như, nhưng một ý nghĩ khác lại lóe lên trong đầu.
– Huyền Như bận lắm… Sáng dậy tập thể dục, rồi tập vũ đạo đến trưa. Ăn trưa chỉ có salad và một trái chuối. Không nghỉ ngơi, lại luyện giọng đến chiều… Tối lại đi diễn… – Thùy Vy vừa nói vừa than thở.
– Vậy… Vậy chị Huyền Như không rảnh lúc nào sao ? – Con Linh ngơ ngẩn.
– Ôi… thời gian chịch bạn trai còn không có mà…
– Ông vô duyên quá đi… Huyền Như không như ông nghĩ đâu.- Con Linh gắt lên quay lại đánh thằng bạn phía sau túi bụi.
Thùy Vy thoáng đỏ mặt, nàng nhớ khi mình còn là học sinh không bao giờ dám nói đến chuyện nam nữ vô tư như vậy. Nàng xua xua tay cho đám học sinh im lặng.
– Mặc dù Huyền Như rất bận… Nhưng cô vẫn có thể thu xếp cho chị ấy gặp các em một lần. Không những gặp mặt, mà chúng ta còn ngồi riêng một phòng karaoke… Nghe Huyền Như hát.
– Thật sao ?
– Wah… Sướng quá…
Cả lớp nhao nhao nhảy dựng lên. Ngay cả nhóm hai đứa Nhi và Tình mắt cũng sáng rỡ.
– Thật… Cô hứa mà… Nhưng với một điều kiện… – Thùy Vy giơ cao một ngón tay.
– Cố gắng học chớ gì ?! – Thằng mặt choắt lên tiếng.
– Vụ này trong phim thấy hoài…
– Học đã rồi kêu Huyền Như bận… Huề cả làng.
Thùy Vy mím môi, rút điện thoại ra. Nàng bấm bấm số. Sau khi kết nối, nàng nói sơ qua tình hình với người bên kia. Rồi chuyển chế độ về Facetime. Trên màn hình điện thoại hiện ra một gương mặt cực kỳ xinh đẹp, lại quen thuộc đối với tất cả học sinh. Cả đám thanh niên mặt mũi đỏ bừng phấn khích nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên tay Thùy Vy.
– Chào các em… Chị Huyền Như đây…
– Chị Huyền Như thật mày ơi… Chị đẹp quá…
– Chị đang tập thể dục sao ? Lại có ruy băng quấn tóc…
Thùy Vy mỉm cười, nhưng hai giây sau đã lúng túng.
– Trời ơi… Hai quả đào tiên sâu hoắm… Cảnh này không bao giờ thấy trên báo nha…
– Má ơi… Huyền Như thấy ốm ốm mà vú mớm quá xá….
– Này… Ông lịch sự chút đi. – Con Linh gắt gỏng.
May mắn, Huyền Như bên kia dường như không nghe những lời thô tục của đám học sinh nam. Nàng mỉm cười thật tươi:
– Chị hứa với các em một bữa ăn uống ca hát thật hoành tráng nha…. Chỉ cần các em nghe lời cô Vy, cố gắng học chăm chỉ.
Nghe lời Huyền Như nhắn nhủ, Thùy Vy lần đầu tiên nở một nụ cười thật tươi.
“Này… Anh Nghĩa dạo này còn chơi trò bịt mắt trói tay với mày không ?”
Đột nhiên, giọng nói Huyền Như vang lên trong điện thoại, làm Thùy Vy luống cuống. Nàng đã tắt Facetime, nhưng không hiểu sao cuộc gọi không tắt. Cả đám học sinh mặt in dấu chấm hỏi thật to, nhìn vẻ xấu hổ luống cuống của cô giáo nó. Thùy Vy tắt loa ngoài, áp điện thoại lên tai, rít lên thật nhanh. Bên kia còn vang lên tiếng cười nắc nẻ. Nàng cúp máy, đút luôn điện thoại vào túi, mặt đỏ bừng. Đám con trai trong lớp như chết sững. Chúng nhận ra dường như nụ cười của Thùy Vy còn đẹp hơn, rạng rỡ hơn nhiều. Người nổi tiếng thường trong mắt mọi người đều đẹp hơn, còn cô giáo chúng dù không thật sự nổi tiếng vẫn đẹp như thế. Háo hức vì lời hứa của Huyền Như chợt nguội đi một chút.
—————–+++—————
Nhóm năm đứa vừa nắm tay vừa bàn tán ra vẻ rất phấn khích. Khi chúng bước vào lớp, bầu không khí có vẻ hơi lạ.
“Happy Birthday to you… Happy Birthday to you…”
Giọng hát êm ái của Thùy Vy bắt nhịp, cả lớp hát theo. Một bạn nam bưng trên tay cái bánh kem thật lớn, cắm đầy nến bước đến Ngọc Nhi. Con bé lúng túng và vẻ bất ngờ hiện rõ trên mặt. Đôi mắt con bé đỏ hoe nhìn quanh các bạn, lại nhìn Thùy Vy.
– Không… Tôi không cần những thứ này…
Đột nhiên, con Nhi hét lên, nước mắt rơi lả chả. Trong ánh mắt ngơ ngác của mọi người, con bé quay đầu chạy ra khỏi lớp.
– Nhi…. Nhi…
Tuấn, Trung và Tình vừa gọi vừa chạy theo. Chỉ có Ngạo Thiên nhìn thật sâu vào đôi mắt sững sờ của Thùy Vy, khẽ gật gật rồi lao theo bốn đứa kia. Thùy Vy bần thần ngơ ngác. Nàng tìm hiểu lý lịch học sinh nên biết hôm nay là sinh nhật của con Nhi. Định dành cho con bé một chút bất ngờ, nhưng mọi việc lại diễn ra như vậy. Thùy Vy chỉ biết giao cho con Linh cắt bánh chia cho các bạn, rồi quay lại với bài giảng.
Chiều hôm đó, học sinh đã về hết. Thùy Vy đang lặng lẽ thu dọn sách vở thì Ngạo Thiên bước vào:
– Nhi muốn cảm ơn… Cô. – Hắn nói giọng trầm trầm.
– Nhưng… cô…- Thùy Vy không hiểu sao nàng hơn lúng túng xưng hô như vậy với Ngạo Thiên.
– Tôi đã làm con bé không vui sao ?
Ngạo Thiên ngồi dựa lên cái bàn ngay dãy đầu. Hắn đặt điếu thuốc lên môi, bật lửa, kéo một hơi sâu.
– Cha mẹ con Nhi ly dị vì mẹ nó ngoại tình… Nó ở với cha từ nhỏ… – Ngạo Thiên không nhìn Thùy Vy, ánh mắt lại mông lung ngoài cửa sổ.
– Ngày con Nhi sinh nhật mười ba tuổi… Nó xin cha về bên mẹ mừng sinh nhật… Nhưng mẹ nó không về như đã hứa…. Để nó bị cha dượng hãm hiếp cả đêm. Từ đó đến giờ nó không tổ chức sinh nhật nữa… Sinh nhật là ngày nó muốn quên.
Thùy Vy thấy lòng mình chua xót, một cảm giác thương tâm như gặm nhấm linh hồn nàng. Tay nàng nắm chặt, thật chặt, đôi môi mấp máy nhưng không thốt lên được lời nào.
– Con bé đang ở đâu ? – Thùy Vy thì thào.
– Ở nhà riêng của tôi… Chúng tôi đêm nay sẽ liên hoan… không phải sinh nhật ai hết… Không phụ huynh, không thầy cô… Chỉ bạn bè liên hoan ăn uống và vui chơi… Cô tham gia được chứ ?
Thùy Vy hơi bất ngờ trước lời mời của Ngạo Thiên. Hắn hỏi mời một cách rất hời hợt, thậm chí ánh mắt vẫn cứ lởn vởn đâu đâu, cứ như nàng chỉ lắc đầu hắn liền xoay người đi thẳng. Đã nói không phụ huynh, không thầy cô, nhưng Ngạo Thiên lại mời nàng… Vậy nàng là gì với chúng ? Bạn ư ? Nhưng…
– Tôi hứa sẽ không ép buộc cô làm bất cứ điều gì ? Không thuốc mê… Không thuốc kích thích… Không chuốc rượu…. Cô yên tâm.
Thùy Vy trợn tròn hai mắt nhìn chằm vào khuôn mặt đẹp trai nhưng ngang bướng của Ngạo Thiên. Hắn nói ra hoàn loạt những điều mà nàng không dám nghĩ có thể xảy ra giữa mối quan hệ cô giáo và học sinh. Vừa rồi, Thùy Vy có hơi chút e ngại về chồng nàng, hoàn toàn chưa nghĩ sâu xa như Ngạo Thiên vừa nói.