Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 4
Thùy Vy nhắm mắt thở hổn hển, gật gật đầu. Chợt Thùy Vy mở choàng hai mắt, quay phắt người lại. Ngạo Thiên không hề ở đó. Thiên của nàng đã biến mất từ lúc nào. Thùy Vy thản thốt nhìn về phía cửa sổ căn phòng ngủ. Rèm kéo che kín, nhưng ánh đèn bên trong lại soi rõ một bóng một người lẻ loi cô đơn tựa vào tường hút thuốc. “Thiên ơi” Tiếng gọi tha thiết của Thùy Vy không thoát ra khỏi đôi môi run rẩy. Hạ thể nàng căng cứng đang từng chút, từng chút đón nhận dương vật căng cứng của người đàn ông khác.
– Khoan đã… Anh… – Thùy Vy bật kêu lên.
Peter Hoàng thở dài thường thượt, nhẹ nhàng tách khỏi người nàng.
– Em… xin lỗi… – Thùy Vy nói nhỏ. – Nhưng…
– Anh hiểu mà… Anh hiểu mà…
– Không phải em đổi ý… – Thùy Vy hôn nhẹ lên môi Peter Hoàng, thì thầm. – Em muốn… với anh, nhưng tình yêu của em là Ngạo Thiên… Anh hiểu cho em…
Trong căn phòng ngủ, khói thuốc lá đặc quánh như một đám mây mờ ảo che khuất cả người Ngạo Thiên. Hắn tựa người vào cửa, dụi điếu thuốc lá vào gạt tàn đầy ắp, ngón tay lại quờ quạng trong hộp thuốc tìm kiếm. Hộp thuốc trống rỗng, không còn điếu nào. Ngạo Thiên tức giận vò nát trong tay, ném mạnh xuống sàn. Tâm trạng hắn đang rất khó chịu.
Dù chính hắn đã khuyến khích thúc đẩy Thùy Vy. Nhưng khi nhìn cơ thể trần truồng của nàng nằm gọn trong vòng tay Peter Hoàng, Ngạo Thiên đã thấy lòng mình đau rát như bị xát muối. Hắn đã ghen, thật sự ghen. Cơn ghen còn lớn hơn gấp trăm lần so với lúc Thùy Vy nằm trong vòng tay Tuân và Trung. Vì sao ư ? Vì hai đứa Tuân Trung vừa là bạn, vừa là đàn em… Chúng với Thùy Vy như một trò chơi không hơn không kém. Tuân Trung hoàn toàn không xứng đôi với nàng và cũng không đủ tư cách làm tình địch của Ngạo Thiên. Nhưng Peter Hoàng hoàn toàn khác, chính chắn, phong độ, lịch thiệp… Ngạo Thiên nhìn nhận không góc độ nào Peter thua kém mình. Lứa tuổi ư ?! Bốn mươi là tuổi chín mùi nhất của người đàn ông, so với mười chín, hắn càng xứng đôi với Thùy Vy hơn. Peter Hoàng là tình địch nặng ký nhất.
Khi Thùy Vy bắt đầu buông thả, đáp lại nụ hôn nồng nàn của Peter Hoàng. Ngạo Thiên còn thấy rõ chiếc lưỡi nhỏ nhắn quen thuộc của nàng trao cho Peter. Ngạo Thiên quyết định rút lui. Nhưng khi lên đến phòng, sự khó chịu ray rứt trong lòng không những giảm bớt mà còn nhân lên gấp bội. Từng phút trôi qua dài như cả thế kỷ… Ngạo Thiên liên tục hút thuốc, đầu óc mông lung tưởng tượng về hai người ngoài kia. Hắn bắt đầu hối hận… Không phải hối hận vì đã giao Thùy Vy cho Peter Hoàng, vì đây là thử thách nàng phải vượt qua. Ngạo Thiên hối hận vì mình đã mềm yếu rút lui vào đây. Thật sự hối hận.
Cửa phòng bật mở.
Qua làn khói mờ mịt, Ngạo Thiên nhìn thấy một bóng hình thân thương quen thuộc. Thùy Vy choàng khăn trắng che kín cơ thể, đôi mắt nàng đỏ hoe rưng rưng nhìn hắn.
– Sao Vy lại vào đây ? Peter Hoàng đâu ?! – Ngạo Thiên bước đến.
– Tại sao Thiên làm như vậy ?! – Giọng nàng nghẹn ngào. – Tại sao bỏ vào đây ? Để Vy…
– Thiên xin lỗi… – Ngạo Thiên lúng túng. – Hồi trưa nay… Lúc trong phòng tắm, Thiên biết Vy đã chờ Peter… Nên Thiên nghĩ không có Thiên, hai người sẽ tự nhiên hơn.
– Phải… – Thùy Vy ánh mắt rưng rưng. – Nếu không có sự xuất hiện của Thiên… Có lẽ giờ này Vy cũng đã nằm trong vòng tay Peter Hoàng. Nhưng đó chỉ là sự nuông chiều bản năng thể xác, anh ấy không lấp đầy được sự trống vắng trong trái tim Vy. Không có Thiên, Vy vẫn tiếp tục sống, vẫn ham muốn vẫn có những đòi hỏi của một con người…
Ngạo Thiên áy náy bước đến ôm Thùy Vy, nhưng bị nàng đẩy ra.
– Thiên đã nói sẽ vượt qua chuyện này với Vy… Nếu bản thân Thiên cũng không dám đối mặt, làm sao Vy tự mình… vượt qua đây ?! Vy không muốn lén lút làm chuyện xấu hổ đó với người đàn ông khác… Thiên còn nói sẽ yêu Vy không thay đổi… Có thể sao ? – Thùy Vy càng nói, mặt nàng càng tái nhợt giận dữ.
Đến mức Ngạo Thiên phải trám kín miệng nàng bằng một nụ hôn, nàng mới ngưng lại.
– Thiên xin lỗi rồi mà… – Ngạo Thiên ôm ghì lấy cơ thể còn run rẩy tức giận của Thùy Vy.
Đột nhiên, Ngạo Thiên cúi xuống, bế bổng cơ thể Thùy Vy lên. Đi thẳng ra ngoài.
– Đi đâuuuu ?! – Thùy Vy gắt lên.
– Qua phòng Peter Hoàng…
– Không… Không đi nữa… – Thùy Vy đỏ mặt, hai chân đá đá lung tung.
Ngạo Thiên mạnh mẽ xốc cả người nàng vác lên vai, cặp mông tròn trắng muốt đưa ra phía trước.
– Trời ơi… Kì cục quá… Bỏ Vy xuống… – Thùy Vy rít lên, vũng vẫy, tay cố che khoảng trống trải giữa cặp mông tròn lẳng lộ ra ngoài.
“Chát” – Một cái phát mạnh vào mông.
– Ai ui… Đau quá…
“Chát”…
– Đừng đánh… Đừng đánh nữa…
Peter Hoàng vừa mở cửa liền trợn tròn hai mắt. Một cảnh tượng hắn không bao giờ quên. Trên vai Ngạo Thiên là một cặp mông tròn lẳng, đỏ bừng in rõ dấu tay. Cổ họng hắn khô khốc nhìn hai mép âm hộ đỏ mọng ươn ướt tuyệt đẹp đang phơi bày trước mắt. Ngạo Thiên đi thẳng vào phòng, nhẹ nhàng đặt Thùy Vy xuống.
“Chát”
Thùy Vy tức giận đến đỏ mặt, tát một cái rõ mạnh vào khuôn mặt góc cạnh ương bướng của Ngạo Thiên.
– Huề nhé…
Ngạo Thiên nhe răng cười, bắt đầu cởi quần áo. Peter Hoàng đóng cửa lại, lóng ngóng như gà nuốt dây thun, không biết làm gì.
– Chưa huề đâu…
Thùy Vy nghiến răng mặt đỏ bừng đứng lên. Nàng đẩy Ngạo Thiên ngồi xuống đầu giường tựa lưng vào tường. Nàng nhìn quanh, thấy giá treo đồ của Peter Hoàng. Nàng bước lại, rút xuống một sợi dây nịt và một cái caravat. Trước ánh mắt ngạc nhiên thú vị của hai người đàn ông, Thùy Vy bước lại lên giường đến trước mặt Ngạo Thiên.
– Giang tay ra hai bên… – Nàng ra lệnh, gương mặt xinh đẹp còn đỏ bừng giận dữ.
Ngạo Thiên nhếch mép cười, tay mở ra theo lời nàng. Thùy Vy mím môi, dùng sợi dây nịt siết chặt cổ tay hắn vào khung giường, lại dùng chiếc caravat trói luôn tay còn lại. Nhìn Ngạo Thiên bị trói chặt hai tay, cơ thể trần truồng ngồi tênh hênh trên giường, Thùy Vy nheo mắt gầm gừ:
– Thiên bị phạt… Không được tự mở trói đâu đấy.
Thùy Vy quay lại kéo tay Peter Hoàng đến bên giường. Đẩy hắn ngồi xuống trước mặt mình. Nàng nhìn lên Ngạo Thiên ánh mắt vừa trách vừa yêu, chậm chậm kéo chiếc khăn rơi xuống đất.
Peter Hoàng hít sâu một hơi, tim đập thình thịch. Hắn được chính thức chiêm ngưỡng trọn vẹn cơ thể lõa lồ của Thùy Vy. Dù được vuốt ve nàng nhiều lần, nhưng được nhìn nàng hoàn toàn khỏa thân trước mặt là cảm giác hoàn toàn khác. Cơ thể nàng là vưu vật của tạo hóa. Hoàn mỹ đến từng centimet. Hắn vòng tay qua eo nàng, vùi mặt vào hai bầu vú mát rượi mềm mại. Há miệng liếm liếm quanh cái núm vú đỏ hồng của nàng. Lưỡi hắn thật nhanh, thật mạnh đánh đánh liên hồi làm núm vú nàng săn cứng lại. Thùy Vy ưỡn ngực ra, hai chân muốn mềm nhũn, phải bấu chặt vai của Peter Hoàng để đứng vững.
– Uwmmm…
Peter Hoàng luân phiên mút hai núm vú săn cứng ray rứt của Thùy Vy. Hạ thể nàng nóng bừng, ướt đẫm nước. Cảm xúc khao khát như một ngọn lửa đã tắt lại bùng cháy dữ dội. Thùy Vy mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn về phía Ngạo Thiên. Hắn vẫn cười tủm tỉm, tựa lưng lên đầu giường ra vẻ rất thoải mái. Nhưng khi nhìn xuống giữa hai chân hắn, nàng mỉm cười, cái dương vật dựng đứng bên dưới đã tố cáo hắn.
– Uwmmmmm… Em thích quá…
Tiếng rên rỉ khiêu khích cố tình phát ra khỏi đôi môi, lại làm chính nàng đỏ mặt vì ngượng. Nàng cắn nhẹ bờ môi đối diện với ánh mắt thách thức của Ngạo Thiên. Thùy Vy đẩy ngã Peter Hoàng ra giường, giữa hai chân mở rộng của Ngạo Thiên. Nàng chậm rãi bò lên người hắn. Hai chân nàng mở rộng hai bên, vùng âm hộ đỏ hồng ẩm ướt phơi bày trước mắt Peter Hoàng và cả Ngạo Thiên. Thùy Vy mím môi cầm lấy dương vật căng cứng của Peter cọ nhẹ lên giữa hai mép âm hộ.