Những Kẻ Cắm Sừng (NTR + Cuckold) - Phần 12
Trong tiếng nhạc cuồng loạn, Thùy Vy như nghe được cả âm thanh rên rỉ của Phương Hồng. Cô ta xoay ngược người với Ngạo Thiên. Hai chân mở rộng, váy kéo cao đến eo, phô bày cả phần hạ thể nuột nà bên dưới chỉ che đậy bởi một chiếc quần lót đỏ nhỏ xíu. Hạ thể cô ta uyển chuyển nhịp nhàng cọ sát lên khối u giữa hai chân Ngạo Thiên. Hắn lại ra vẻ rất hưởng thụ, tay bấu chặt bờ eo, đè xuống.
Thùy Vy mặt nóng rang. Ngạo Thiên thậm chí không thèm chú ý đến nàng đang làm gì ?! Hắn chỉ quan tâm đến cô ả lẳng lơ kia. Thùy Vy mím môi, trùng người thấp xuống. Kéo hai tay Peter đặt lên cặp mông tròn trịa của mình. Gã say mê tận hưởng cảm giác co dãn mềm mại của nàng. Hai tay gã xoa nắn, khi hạ thể nàng không ngừng cọ sát lên khúc thịt cứng ngắt dưới quần gã. Peter Hoàng ngẩng đầu tìm đến đôi môi Thùy Vy. Nàng choàng tay qua cổ gã, thản nhiên đón nhận. Thùy Vy có thể ngửi được mùi rượu thơm nồng trên lưỡi hắn, không ngừng tìm kiếm đường vào trên đôi môi khép chặt của nàng. Áo ngực nàng chợt buông lỏng, hai bầu vú căng tròn cộm rõ trong lớp vải ren mỏng manh. Peter Hoàng vùi mặt vào trũng sâu hun hút của Thùy Vy, say mê hít hà mùi hương cơ thể nàng.
– Ôi…
Tiếng rên rỉ nỉ non của Phương Hồng dù rất nhỏ, không hiểu sao vẫn lọt vào tai Thùy Vy ngăn cách khỏi âm thanh sôi động bên ngoài. Thùy Vy thở hổn hển dưới những nụ hôn tới tấp bất tận của Peter Hoàng. Đôi mắt nàng nhìn sang bên kia. Bất chợt mọi thứ như ngừng lại trong mắt nàng. Phương Hồng không còn nhấp nhổm trên người Ngạo Thiên. Cô ta quỳ gối dưới sàn giữa hai chân mở rộng của Ngạo Thiên. Mặt cô ta vục vào hạ thể hắn. Miệng há lớn, gò má cộm rõ lên một khối u to lớn. Nàng đang chứng kiến điều nàng không bao giờ muốn tin. Dương vật căng cứng của Ngạo Thiên đang nằm trong miệng một người phụ nữ khác. Nếu là bé Nhi, bé Tình thậm chí Huyền Như, Thùy Vy cũng không cảm thấy khó chịu ray rứt như vậy… Nhưng cô ả lăng loàn kia lại đang chiếm hữu cơ thể Ngạo Thiên. Thùy Vy thấy cơ thể mình mềm rũ như không còn sức sống.
– Chúng ta đi chỗ khác thôi… – Thùy Vy bất ngờ nói với Peter Hoàng.
– Em muốn đi đâu ? – Peter hỏi, chợt thấy mình ngu ngốc.
– Đi đâu cũng được… Tùy anh… miễn là đi ra khỏi đây…
Khi Thùy Vy khoát tay Peter Hoàng bước ra khỏi phòng. Ngạo Thiên sửng sốt, đẩy Phương Hồng ra. Nhưng cô ta cứ bám víu chặt lấy người hắn. Miệng ư ử thèm thuồng nuốt trọn cái dương vật to lớn của hắn.
– Tránh ra… – Ngạo Thiên gầm lên, đẩy mạnh.
– Sao ?! Không diễn nốt vở kịch à ? – Phương Hồng ngã ngữa ra bàn, tay chùi khóe miệng, tươi cười.
– Đây là của cô… – Ngạo Thiên rút trong bóp 5 tờ đô la mới cóng, ném xuống bàn.
– Xem kìa… Anh tưởng tôi cần tiền thật sao ?! Nếu không phải anh đẹp trai, đừng nói bao nhiêu đây… Mười lần tôi cũng không chấp nhận đâu. – Phương Hồng mắt hơi đỏ, rõ ràng đã bị chạm tự ái.
– Tùy cô…. – Ngạo Thiên bỏ mặc cô ta tức tối, hắn lao nhanh ra khỏi phòng đuổi theo Thùy Vy.
Bên ngoài như một thế giới khác, đông nghịt nam nữ lố nhố điên cuồng tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Ngạo Thiên nghiến răng chen vào đám người đi về cửa ra vào. Ra tới bên ngoài, hắn nhìn quanh quất khắp nơi. Chợt thấy dáng người bệ vệ của Peter Hoàng vừa bước lên một chiếc Hummer đen bóng. Bên trong cửa sổ ghế phụ, Thùy Vy cúi đầu im lặng. Chiếc xe chậm chậm lăn bánh.
– Không… Vy… Đừng đi…
Ngạo Thiên lao ra đường đuổi theo. Hắn vội vã nhìn quanh tìm kiếm một chiếc taxi nhưng dòng xe lũ lượt vượt qua như kéo đi một chút hy vọng còn lại. Ngạo Thiên bấm số điện thoại Thùy Vy, nàng đã tắt máy. Hắn ngồi bệt xuống bên vệ đường. Ngạo Thiên rút điếu thuốc run run đặt lên môi… cầm bật lửa lên lại để xuống. Hắn đã sai rồi ! Hắn nghĩ mình kiểm soát được tất cả mọi thứ… Kiểm soát Peter, kiểm soát Phương Hồng, kiểm soát bản thân mình… Nhưng hắn đã sai lầm khi nghĩ mình có thể kiểm soát cảm xúc của Thùy Vy. Mọi chuyện trong kế hoạch sẽ không đi quá xa… Hắn chỉ muốn tìm cho Thùy Vy chút cảm giác mới lạ, chỉ thế thôi… Nàng có lẽ đã rất giận hắn. Trong cơn tức giận, nàng sẽ làm ra chuyện gì ? Lòng Ngạo Thiên ray rứt mãnh liệt. Ánh mắt hắn lạc lõng thất thần vô định nhìn vào làn xe vùn vụt qua trước mặt.
———-++++++———
Chiếc Hummer đen bóng đỗ lại trước một khách sạn năm sao sang trọng. Peter Hoàng vẻ mặt sáng rỡ như vừa trúng độc đắc vội vàng bước qua mở cửa cho Thùy Vy. Nàng mỉm cười gượng gạo, đưa tay cho gã đỡ. Nàng không hiểu mình đến đây làm gì ?! Nàng không muốn làm chuyện này với Peter Hoàng, nhưng nàng vẫn khoát tay gã, chân nàng vẫn bước theo gã. Nàng đang muốn làm gì ?! Trả thù Ngạo Thiên sao ?! Làm hắn đau lòng sao ?! Lòng hắn tan nát thì trái tim của nàng liệu có còn nguyên vẹn ?!
Liên miên những suy nghĩ không dứt trong đầu Thùy Vy. Nàng tự hỏi, tự trả lời. Cho đến khi cánh cửa phòng đóng sập sau lưng, nàng mới giật mình hoảng sợ. Nàng đã thật sự bước chân vào phòng khách sạn với một người đàn ông khác.
Thùy Vy đứng tựa lưng vào cửa, hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt xinh đẹp lúc tái lúc đỏ. Peter cầm chai ly rượu vang và một cái ly, bước đến tươi cười ấm áp:
– Mời em…
Gã rót một ly rượu, nhẹ nhàng mời Thùy Vy. Nàng thoáng chần chừ, đón lấy ly rượu, uống một ngụm nhỏ. Peter Hoàng nhẹ nhàng choàng qua eo nàng, kéo cơ thể mềm mại của nàng lại gần, nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn. Môi Thùy Vy mím chặt, nhìn gương mặt đàn ông lạ lẫm ngay sát bên cạnh. Trong đầu nàng còn lởn vởn cảnh tượng cô gái kia rên rỉ ư ử thèm thuồng ngậm mút dương vật Ngạo Thiên. Đầu óc nàng trống rỗng không có gì ngoài hình ảnh đó. Đôi mắt nàng chợt nhắm lại, miệng hé mở. Đôi môi ấm áp của Thùy Vy còn vương vấn nồng nàng hương rượu vang, lưỡi gã len lỏi tìm vào như hút cạn từng giọt.
– Uống rượu trên môi em ngon tuyệt vời…
Peter chậm rãi rót rượu, đưa cho nàng, rồi lại uống từ đôi môi mềm mại của nàng. Gương mặt Thùy Vy ửng đỏ, đôi môi mềm mại hé mở chào đón gã. Chưa có ai làm như thế với nàng ? Thật nhẹ nhàng, không hấp tấp vội vã, chỉ đơn thuần uống rượu bằng một cách làm tim nàng nhộn nhạo thấp thỏm. Từ lúc nào, Thùy Vy đã ngồi trên đùi Peter, choàng tay qua cổ gã để truyền từng dòng rượu thơm qua miệng gã. Men rượu thật thơm, làm Thùy Vy mơn mang dễ chịu. Những giọt rượu vương vãi rơi xuống cổ nàng, rơi xuống hai bầu vú trần trụi dưới lớp vải mỏng manh đều được Peter hút lấy say mê. Bộ ria mép của gã xuyên qua lớp vải mỏng làm cơ thể nàng ray rứt. Cặp đùi thon dài trắng muốt của nàng thoải mái buông thỏng, chiếc váy kéo cao lộ ra cả chiếc quần lót ren nhỏ xíu đáng yêu.
Choàng tay qua cổ Peter, cơ thể nàng nhẹ bỗng, một cảm giác mềm mại thơm mát khi lưng nàng được đặt xuống giường. Peter tiếp tục hôn, những nụ hôn nóng bỏng không bao giờ dứt trên khắp cơ thể Thùy Vy. Bàn tay ấm áp của gã vuốt ve dọc hai đùi, rồi chậm chậm mân mê phần đáy quần lót mềm mại ẩm ướt của nàng.
– Ư…
———–++++++——–
Năm giờ sáng.
Thùy Vy dáng vẻ mỏi mệt bước ra khỏi thang máy. Nàng sững người vì nhìn thấy Ngạo Thiên. Hắn tóc tai bù xù, rũ người tựa vào tường, dưới chân ngổn ngang vỏ lon bia móp méo nhàu nhĩ. Đôi mắt Thùy Vy đã hơi đỏ lên. Bộ dạng này của hắn làm lòng nàng đau nhói. Thùy Vy mím môi bước đến cửa.
– Vy đi chơi vui không ? – Ngạo Thiên ngẩng đầu nhìn lên, chán chường như một tên ăn mày.
Thùy Vy mím môi không trả lời. Nàng tra chìa vào ổ khóa, cánh cửa bật mở. Ngạo Thiên đứng bật dậy, chặn tay ngang cửa, miệng hắn nồng nặc hơi men.
– Tại sao cô không trả lời ?! Tối qua cô đi đâu với gã Việt kiều đó ? – Ngạo Thiên gầm lên, siết chặt tay nàng đau nhói.