Nội dung truyện
Thấy con nhỏ có xu hướng tỉnh lại, lão rời môi ra, cúi xuống vùi mặt vào bộ ngực căng tròn. Diệu vẫn còn đang suy dinh dưỡng nhưng khuôn ngực đã căng tròn, sờ vào mát rượi, nhưng lại làm máu trong người lão già sôi lên sùng sục, đầu nhũ hồng tươi, chỉ nhỏ bằng đầu đũa. Rất điệu nghệ, lão gẩy gẩy đầu nhũ hoa con bé như gảy đàn.
“Ưm… thích… ưm…” – con bé đã gần tỉnh, nhưng vẫn chưa hồi thần. Cơ thể trắng bóc của con nhỏ hồng rực lên, mồ hôi bắt đầu lấm tấm dù cho trong phòng vẫn đang mở máy lạnh.
Con cu của già Mẫn đã lấy lại phong độ thời trai trẻ. Quả nhiên là gái non có khác, chỉ cần mùi cơ thể cũng làm con cu 40 năm kinh nghiệm lấy lại phong độ tức thì. Bao nhiêu kìm nén, tính toán, lão già dịch ném cả ra sau đầu, giờ đầu trên vất rồi, chỉ còn đầu Củ Chi thôi. Lão đưa tay lên tháo cúc áo chemise, rồi cởi luôn quần dài, thoáng chốc cả người lão chỉ còn cái quần lót, con cu cảm thấy lại có việc làm, ngỏng lên hít hửi. Lão áp người vô con nhỏ, rùn thấp xuống hôn lên ngực bé Diệu. Đôi môi nứt nẻ ngậm lấy nhũ hoa vào, mấy miếng da nẻ trên vành môi tạo thành những đầu mối, gảy vào đầu nhũ như gảy đàn.
“A… a… ơ ơ… ớ ớ… ai vậy…” – con nhỏ dần thức dậy.
“Thầy Mẫn nè con, thích hông?” – Lão chủ động ngả bài luôn.