Nội dung truyện
– Ủa, bộ mẹ… ối mà thôi. Con thông cảm giùm mẹ. Ba mày chết của chục năm rồi. Phần mẹ, không biết có phải vì giàu có, ăn uống sung sướng không mà lừng tuổi này rồi mà mẹ vẫn còn có kinh. Đàn bà thì con biết đó. Nó hành hạ mình thèm ba cái vụ đó còn hơn mấy anh ghiền xì ke thèm bột trắng. Mà ở đây, thèm thì mẹ biết quơ quào chỗ nào. Đâu có ai. Tự nhiên thằng chồng mày nó vác thằng Khoa lới nhờ mẹ nuôi giùm. Trời ơi! Như ruộng khô mà gặp mưa rào. Hồi đầu mẹ tính chỉ dạy cho nó bú mớm lai rai để mẹ đỡ thèm. Ai dè… sau mấy năm.. Nó thèm… lồi… Nó đòi…
– Đòi trèo lên người mẹ mà làm tình? Mẹ không sợ có chửa hả?
– Không. Mẹ cũng có uống thuốc ngừa chớ. Lỡ có bầu thì kỳ lắm.
– Mẹ với Khoa đêm nào cũng chơi hả?
– Không con. Tuần vài lần thôi. Khoa còn nhỏ mà
– Nhỏ ! Của nó cũng nhỏ làm sao mà mẹ sướng được?
– Thì, thì mẹ biểu nó tròng cái bao cao su gai vô. Bú thì tròng vô lưỡi. Chơi thì tròng vô cặc. Coi vậy mà nó còn sướng hơn đụ với ba mấy hồi ông còn sống
đó Linh.
– Nghe mẹ nói con thèm quá. Hồi hôm đứng ngoài vườn, nghe mẹ với Khoa la. Con, con… Cũng lấy tay tự làm và cũng ra được một cái.