Những Đêm Ngà Ngọc - Chương 34
Chị Năm muốn Xuân ra khỏi phòng để chị được tự do thỏa thuê cơn dâm, nên bảo với Xuân:
– Thèm thì chạy lẹ lên phòng bà chủ mà tìm cậu Xuyên. Cậu Xuyên đang rảnh ở trên đó. Đi đi, cho người ta làm ăn thoải mái chút coi.
Nghe chị Năm nói, Xuân thấy có lý bèn khoác vội áo quần chạy lên ngay phòng bà Linh. Xuân không thèm gõ cửa, mà tự nhiên nó mở đại , bước vào . Xuyên vẫn trần truồng như nhộng, nằm xem ti vi hút thuốc, uống cà phê. Thấy Xuân đột ngột bước vào, Xuyên hơi ngạc nhiên:
– Kìa Xuân Sao em biết có anh ở đây mà vào? Có ai trông thấy không?
Sau khi khóa trái cánh cửa, Xuân quay lại nhìn Xuyên với con mắt lẳng lơ tình tứ. Xuân nhìn chàng như muốn ăn tươi nuốt sống Xuyên:
– Nếu có ai nhìn rồi sao? Anh sợ hả? Không dám đâu. Bà chủ ra khỏi nhà mới có mấy phút, là anh đã đụ thỏa thuê với mẹ em gần hai tiếng. Bây giờ anh còn làm bộ sợ. Sợ ai?
– Thì sợ… sợ… sợ người nhà… Sợ mẹ em.
Xuân vừa tiến tới gần giường ngủ, vừa cổi toang áo ra, đưa bộ ngực trái quít cho Xuyên nhìn. Rồi Xuân tuột luôn chiếc quần đem ra khỏi hai ống chần cho Xuyên nhìn lồn. Đêm hôm qua, Xuyên chỉ đụ nàng trong bóng tối, hoàn toàn không nhìn thấy tòa thiên nhiên đẹp thần sầu của Xuân. Chàng Xuyên chồm tới, trố mắt. Xuyên nhìn trân trối vào thân hình của cô gái mười tám tuổi đang đứng trước mặt mình. Chàng đưa hai tay đón thiên thần. Xuân nhào tới, nằm gọn trong tay Xuyên, và được chàng đáp môi nút lưỡi mê man.
– Anh khỏi sợ mẹ em. Mẹ em đã biết hết. Chính mẹ gửi em lên đây vì bà cũng đang bận giao hoan với anh Ngọ làm vườn.
– Mẹ em đã biết tụi mình đã đụ nhau đêm hôm qua?
– Ừ cũng như em biết anh với mẹ em đụ nhau sáng nay trong phòng này. Em lên đây xin anh cho em kiểu lộn đầu bú nhau mà mẹ em vừa mới học và đang áp dụng say mê với anh Ngọ dưới phòng.
– Bú kiểu đó dàn bà ra nhiều lắm. Anh sợ em mệt…
– Anh ngó cặp đùi em đi, với lại con gái mới lớn mà lo gì, hay anh không muốn cho thì nói.
– Không, không. Anh chỉ lưa ý với em vậy thôi mà. Mình bú nhen cưng.
Xuyên nằm ngửa ra. Xuân làm giống hệt chị Năm. Nàng nằm sấp, quàng hai chân, úp lồn lên miệng của Xuyên, rồi quay lộn dầu xuống bú cặc. Quả như lời Xuyên nói, mới bú nhau có trên hai mươi phút mà Xuân đã phải nhả cặc Xuyên ra la lớn:
– Trời đất quỷ thần ơi ! Đụ, em chịu được cả tiếng. Mà sao anh bú, làm em… em ra nè anh Xuyên ơi! Em ra trong miệng anh nè… Nuốt đi, nuốt đi. úi, úi, úi. Chết con mẹ ơi! Kiểu bú này sướng quá đi nè trời!
Xuân cố bú thật mạnh cho Xuyên cùng ra, nhưng đại tướng Xuyên vẫn tỉnh bơ. Thế là Xuân lộn đầu lại nhét cặc Xuyên vào lồn và lái thuyền. Hai người lại tiếp tục đụ dai dẳng cho tới quá giờ cơm trưa.
Khoảng một giờ trưa hôm đó, trong khi Xuân và cậu Xuyên bú xong, đè nhau ra đụ, thì có tiếng gõ cửa. Xuyên hỏi:
– Ai đó?
– Thạch Loan. Mở cửa cho em vô đi anh Xuyên.
– Ờ đợi anh mặc đồ một chút. Em với Khoa muốn qua thăm anh với Xuân. Mặc đồ thời cổ cũng được. Kiểu thời ăn lông ở lỗ đi. .
Có vẻ yên tâm, Xuyên nhảy xuống giường, để Xuân nầm trần truồng như thế. Chàng mở cửa. Cả Loan và Khoa đều trần truồng bước vào. Loan cười tươi như hoa và khen:
– Khiếp anh làm gì mà cô Xuân la như bị Tây hãm vậy?
– Biết rồi, còn hỏi hoài. Xuyên nói.
– Thôi chớ. Tụi mình ngừng chơi ăn trưa chớ ! Đói bụng quá thôi. Mà chị Năm đi đâu chẳng thấy. Không biết mẹ em đi rồi chị ấy có nấu cơm không?
– Có nhưng mà bữa nay anh bao. Cả nhà đi ra phố ăn cơm Tàu. Cho chị Năm nghỉ xả hơi một bữa. Chị cũng đang bận. . .
– Bận cái gì?
– Biết rồi, hỏi hoài. Ta nói vậy thì hiểu vậy đi.
– Thiệt mà . Anh Thiều tài xế đi với ba em rồi, chị Năm lấy ai mà "bận"? Chị Năm bận cái gì, với ai? Anh nói em nghe đi! Anh Xuyên!
– Chị Năm đang.bận với thừng Ngọ làm vườn, dưới phòng riêng của chị đó.
– Trời đất ơi! Ai nói? Loan hỏi gấp.
Xuân nhanh miệng trả lời:
– Dạ, em nói. Bà già em thèm quá mà dượng em lại đi vắng, nên mẹ xài đỡ anh Ngọ đó chị Loan, xin chị kín miệng giùm.
Xuân ngồi dậy, lấy hai tay che vú, ân cần nói với Loan. Loan cười toe toét vì nghĩ là ai trong nhà này cũng dâm. Từ lớn cho đến nhỏ. Mà Loan khoái nhất là chỗ họ thường đổi bồ cho nhau để đụ . Giống như đêm hôm qua, mẹ của Loan đổi Khoa cho nàng để lấy Xuyên rồi dẫn chàng về phòng du hí. Loan thúc Xuân:
– Xuân làm ơn chạy về phòng hối mẹ với Ngọ mặc dỗ lên đây đi ăn với chúng mình. Hôm nay có anh Xuyên bao thì khỏi lo.
Xuân lật đật mặc quần áo chạy xuống phòng. Mở cửa ra thì thấy chị Năm đang ngồi trên mình Ngọ mà lái trực thăng. Thấy Xuân vào hai người vẫn tiếp tục đụ tỉnh bơ. Xuân nói:
– Mẹ. Chị Thạch Loan biểu con xuống nói mẹ và anh Ngọ mặc đồ lên xe anh Xuyên chở ra phố ăn cơm Tàu. Từ nãy đến giờ hai người làm được mấy cái rồi? Sao chơi gì mà lâu vậy?
– Con sửa soạn trước đi, cho mẹ ra thêm cái nữa rồi đi.
Xuân đứng xem như đang coi một tuồng hát. Trong khi đó chị Năm dộng cừ ráo riết. Hai trái vú của chị rung theo từng động tác của chị và Ngọ. Chị rên nhiệt tình, cứ đụ tỉnh bơ như không có con gái đang đứng đó nhìn. Một lúc sau chị với Ngọ ôm nhau siết mạnh, cả hai ra trong nhau, xong buông ra đi mặc đồ.
Xuyên lái xe đưa cả bốn người vào một hiệu cao lâu hạng sang, kêu ăn toàn những món đồ biển đắt tiền. Xuyên nói:
– Mọi người ăn thiệt tình nghe. Lấy lại sức để còn giải trí lành mạnh chiều nay. Vắng chủ nhà, gà bươi bếp một bữa coi.
– Luôn cả tối nay nữa chớ anh Xuyên ? Loan nói.
– Không được. Tối nay mẹ em về tới rồi.
– Mẹ nói với em là sẽ vầng nhà ít nhất hai ngày. Tối nay, tụi mình sáu người, tổ chức một cái gì thật vui để hưởng đi anh Xuyên.