NHỮNG CUỘC TÌNH MỘT ĐÊM - Chương 22
CHAP 22: CÔ GIÁO (part 7) 20% HY VỌNG
21319151_726072004260584_5422184663372460204_odc6f3f8031e4b99b.jpgCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
Dáng tiên nữ chải dài trên nền cát trắng mênh mông, chiều hoàng hôn ánh vàng lên mặt biển sóng sánh, gió nhẹ nhàng ru làn tóc thơ vào giấc ngủ, cánh chim nào lạc vào trong đáy mắt tuyền nâu.
Tà áo tím ôm nhẹ dáng kiêu sa, làn da trắng vướng lên vài hạt cát, môi mềm hé mở đón nụ hôn… Ánh dương tàn, chim về tìm chỗ ngủ, đôi tình nhân nắm tay bước bên nhau…
Đêm bủa vây giữa hai dòng cảm xúc, hai màu yêu hòa lẫn rồi tan chảy, khi bờ môi dịu dàng chạm bờ môi, cửa phòng khép chẳng còn tiếng sóng biển, chỉ còn lại tiếng hai trái tim đập rộn ràng vì nhau…
Tay trong tay ôm trọn tình yêu vào trong giấc mộng, ánh đèn mờ ngoài bãi biển rọi vào căn phòng qua khe rèm nhỏ, khuân mặt thiên thần bừng sáng giữa hồn tôi. Hỏi có ai cầm lòng được phút ấy và thế là nụ hôn lại tiếp nối nụ hôn. Hỏi có ai không yêu sao được, khi trước mặt là cốt sắc thiên hương, là tuyệt thế giai nhân, là hoa ghen liễu hờn…
Cửa sổ mở toang, bờ vai trần run run trong gió biển, đặt nhẹ nhàng một nụ hôn lên đó, đưa tay ôm vòng eo nhỏ nhắn, kéo tình yêu vào gần với tình yêu. Cô ngả đầu ra sau chờ đợi, tôi cúi về trước tiếp nhận, môi hé mở để đón lấy những cảm xúc thăng hoa, để gió biển thôi không làm môi ai khô nữa…
Tấm lưng trần mịn màng cúi xuống
Đôi chân dài thẳng tắp và khẽ mở
Bờ mông tròn cong lên mời gọi
Nhấp thật nhẹ chỉ thật nhẹ thôi…
Cảm xúc mãnh liệt từ đâu ùa về, đã bao lần như chết đi rồi sống lại, thử hỏi xem có cái “chết” nào mà lại khiến ngườ ta si mê đến như thế?
“Mạnh nữa đi, mạnh thêm chút nữa đi”, cô muốn thế và cô cần như thế. Có đôi khi con người sống trong dục vọng là khi ấy họ sống bằng cả trái tim…
“Đẩy thêm chút, đẩy sâu thêm chút nữa”… Tiếng làm tình âm ỉ rồi bùng cháy, mọi giác quan lạc trong cùng một thứ cảm giác mà người đời dùng hai chữ “sung sướng” để nói về nó.
14516594_570931909774595_3456465794663680929_ne2504ab6392515dc.jpgCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
“Đừng anh ơi, xin đừng dừng lại”, có đôi lần anh cũng muốn dừng lại, vì đâu đó trong đáy mắt là giọt lệ đớn đau, nhưng biết đâu là nước mắt hạnh phúc…
” Ối anh ơi, yêu em nhiều nữa đi” Xin đừng nói, xin đừng van nài những điều mà anh đã muốn, vì như thế chỉ làm anh yêu em hơn, thèm khát em hơn thôi…
“Ối anh ơi, chồng ơi em chết mất” “Chết” đi em, “chết” trong vòng tay, “chết” trong sung sướng, hãy “chết” như bao lần em đã “chết” trong vòng tay anh đi em…
Gió biển lặng, tiếng rên rỉ cũng lặng. Tiếng sóng mất, tiếng cơ thể va chạm cũng mất. Ánh đèn tắt chỉ còn làn da trắng ngần, bóng mờ ảo in trên bức tường loang….
Một cơ thể nằm gọn trong vòng tay, tiếng thở đều kéo nhau vào giấc ngủ, sau một ngày chỉ tồn tại hai thứ là “tình yêu” và “tình dục”…
14572334_570931933107926_5702664983295326520_n7aa27ee659259e0a.jpgCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
Sâu trong bãi biển nắng vàng, nơi khuất sau những mỏm đá cao, những rặng dừa thẳng tắp, những bụi cây nhỏ, đôi tình nhân nằm trên phiến đá đang tận hưởng những khoảnh khắc ái ân, tận hưởng những nụ hôn nồng nàn. Cơ thể nàng còn nóng bỏng hơn cả mặt cát dưới trời nắng chang chang…
Nhịp chày đưa cơ thể ấy đong đưa, nhịp chày thưa những tiếng thở cũng thưa, nhịp chày nhanh tiếng thở cũng vội vã… Từng dòng cảm xúc cứ xô nhau ập tới, như những cơn sóng nối đuôi nhau xô vào bờ… Từng cơn sóng tràn lên mặt cát, sóng dạt dào ngập tràn như những giọt “chung tình” lấp đầy khoảng trống nơi “ao đậm” ngập nước…
Em hoang dại vì tôi, tôi ngây ngất với cơ thể nóng bỏng…
—————————————————————————-
Chiếc máy bay cất cánh đưa tôi và em trở về nơi tình yêu bắt đầu, trở về để đối diện với thực tại, trở về cho những thời khắc thiêng liêng và quan trọng nhất… Bỏ lại những kỷ niệm đẹp nơi đất khách quê người, bỏ lại căn phòng ngập trong tình yêu bất diệt, bỏ lại bờ biển chiều đã bao lần chứng kiến đôi tình nhân ái ân, ân ái…
Em nhẹ nhàng tựa vai tôi ngủ thiếp, tôi dặn lòng thôi đừng hôn để tình yêu tôi ngủ… Đôi má hồng phúng phính cọ bờ vai, tôi không hôn mà lấy tay mơn mớn… Tôi yêu em, hình như chỉ có thế và với em cũng chỉ cần có thế…
Em yêu tôi, hình như chỉ có vậy và tôi cũng chỉ cần có thế!!! Còn cần gì hơn ngoài tình yêu từ người mà mình yêu… Đó là mãn nguyện, là hạnh phúc, là sung sướng…
Máy bay hạ cánh xuống đường băng thẳng tắp sau một chuyến bay dài mệt mỏi.
Hà Nội mùa xuân chìm trong nắng nhẹ và không khí xe lạnh, những dòng người tấp nập trở về sau một kỳ nghỉ dài ngày. Những gương mặt mệt mỏi, những tiếng than thở “ôi tôi tăng mấy kg, ôi sao mày béo thế” khi hai người bạn gặp nhau…
Tôi khoác eo cô đứng đợi ngoài bãi chờ, một chiếc xe sang trọng đen bóng dừng ngay trước mắt, cửa xe mở, một dáng người ca ráo bước ra… Thằng T và ai kia? Một khuân mặt quen thuộc lắm… Tim tôi chợt đau nhói… Là nàng ư? Tại sao lại gặp nàng trong hoàn cảnh này? Nàng ngồi trong xe gương mặt lạnh lùng, cặp kính đen che đi đôi mắt quyến rũ…
Nhưng đó đã là quá khứ, vì hiện tại người mà tôi yêu thương là cô, người phụ nữ đã từng chịu nhiều bất hạnh…
– Đại ka, chị dâu hai người đi chơi vui vẻ chứ?__ Thằng T tiến lại cầm lấy chiếc vali to xụ bỏ vào cốp xe…
– Làm phiền mày quá…
– Đại ka nói giọng khách sáo quá, nghe không giống ĐK thường ngày tí nào? Thôi hai người lên xe đi, về còn nghỉ ngơi nữa…
– Ừ…__ Tôi đến mở cửa để cô ngồi ổn định rồi mới vào xe và đóng cửa lại…
Chiếc xe lăn bánh hướng vào nội thành, những con đường quen thuộc, những hàng cây dài nối nhau thẳng tắp, những tà áo dài bay nhẹ trong gió… và mùi hương quen thuộc từ mái tóc cô… Cô tựa đầu lên vai tôi chìm vào giấc ngủ, phút bình yên là đây, hạnh phúc là đây, nhẹ nhàng nhưng vẫn mãnh liệt…
Một sự im lặng bao trùm trên chiếc xe sang trọng, không ai nói với ai vì sợ rằng sẽ khơi dậy những nỗi buồn từ quá khứ, sợ rằng người phụ nữ vô tội đang ngồi cạnh tôi sẽ buồn.
Nhưng im lặng không phải là cách giải quyết tốt nhất cho một vấn đề. Yêu ư? Đã là quá khứ! Nhớ nhung? Thì cũng vậy! Tội lỗi ư? Không, vì nàng là người đã ra đi chẳng nói với tôi một lời… Tôi oán trách nàng hay nàng oán trách tôi, đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa vì tất cả với tôi bây giờ là người mà tôi đã cầu hôn, là cô, người vợ xinh đẹp của tôi…
– Gia đình ăn tết to không T? Đưa em nào về ra mắt bố mẹ, họ hàng chưa?
– Vui lắm Đk, còn người yêu thì không! Mà thiếu ĐK chán hẳn, hai thằng kia thì nhạt như nước lã, đi với chúng nó chỉ nghe mấy chuyện gái gú đến phát ớn…
– Còn… chị Thủy? Chị về khi nào vậy?__ bóng lưng dịu dàng khẽ nhúc nhích…
– Thủy về hôm qua… Còn N đi chơi ở đâu về vậy?
– N đưa người yêu đi Thái về… Chị Thủy về hẳn chưa?
– Thủy lần này về hẳn. Về lo việc ở công ty cùng bố mẹ…
Tôi và nàng chỉ hỏi nhau những câu xã giao bình thường, tuyệt nhiên chẳng đả đụng gì đến những chuyện tình cảm xưa kia giữa hai người…
– Đến rồi Đk, xuống tầng hầm hay dừng trên này?
– Dừng đây cũng được, xuống dưới đó quay xe khó lắm…
Xuống xe mở cửa cho cô, lấy hành lý…
– Cô cảm ơn T nhé. Hai chị em lên nhà uống nước đã…
– Cảm ơn cô, em có việc rồi, cô và N về nghỉ ngơi đi đã, mai em qua ăn bám… hehe…
– Vậy hai em về. Chào… em…
Đợi xe thằng T đi khuất tôi mới dìu cô lên nhà… Khu chung cư vắng người sau kỳ nghỉ tết, chỉ có bác bảo vệ vẫn ngồi vị trí quen thuộc… Cúi đầu chào bác rồi hai vợ chồng vào thang máy để lên tầng…
Cánh cửa mở toang, những thứ quen thuộc hiện ra trước mắt như chào đón chủ nhân của chúng về… Vội đặt hành lý xuống, đóng chặt cửa lại, bế cô lên hướng về chiếc giường êm ả…
– Chồng ơi! Chồng định làm gì đấy? hihi!!!
– Vợ yêu đoán thử xem… Chồng đùa thôi, biết vợ mệt mà… Vợ ngủ đi, chồng ra xem tủ lạnh có gì rồi nấu mấy món ăn nhẹ. Vợ có ăn được đồ ở sân bay đâu…
– Vậy mà làm vợ cứ tưởng???
– Bác sĩ dặn rồi mà, vợ không nhớ à?
– Vợ biết rồi… Hôn vợ cái đã, ngủ mới ngon được… Nhanh….___ cô giơ hai tay lên chờ đợi…
Tôi cúi xuống chiếm lấy môi cô… Nồng nàn mê đắm…
——————————————————————–
Tôi ôm cô ngồi chờ bác sĩ gọi, những người bước ra từ căn phòng định mệnh ấy, có người vui đến rơi nước mắt, cũng có người buồn đến mức chẳng thể rơi được một giọt lệ nào… Ngang trái…
– Sẽ ổn thôi em à!!!__ tôi cố chấn an cô mặc dù lòng tôi cũng hồi hộp chẳng kém…
– Em lo quá, kết quả sẽ ra sao?
– Đừng lo quá… Dù thế nào anh vẫn luôn bên cạnh em… Anh yêu em!!! Yêu nhiều đến mức có thể chấp nhận tất cả vì em…
– Nhưng……
– Không nhưng gì hết… Ôm anh đi…
Cô lặng lẽ khóc trong vòng tay tôi, người phụ nữ yếu đuối ấy đang lo sợ điều không may sẽ đến với mình, lo sợ vì mọi cố gắng sẽ đổ sông đổ biển…
– Mời hai anh chị vào trong…__ cô y tá bước ra từ căn phòng định mệnh…
Vị bác sĩ ngước lên nhìn tôi và cô với vẻ mặt chẳng có lấy nổi một biểu hiện gì… Tôi và cô lại càng có lý do để thêm lo lắng…
– Kết quả thế nào thưa bác sĩ?
– Qua kết quả kiểm tra, trứng của cô đây khá yếu, nếu tiến hành thụ tinh và cấy vào tử cung khả năng thành công khá thấp… Sắc suất thành công chỉ khoảng 20%… Điều đáng lo ngại nhất là nếu lần này bị hư thai nữa cô ấy sẽ hoàn toàn vô sinh, không còn cách chữa trị. Lần này có thể lấy trứng thành công đã là một sự may mắn hiếm có rồi…
Khuân mặt cô đã bớt chút căng thẳng, môi hồng khẽ mỉm cười, hy vọng lại được thắp lên lần nữa. Tôi biết cô vui lắm, tôi cũng thế…
– 1% chúng tôi còn có thể, vậy 20% thì tại sao không? Xin bác sĩ cố gắng giúp đỡ vợ chồng tôi…
– Vậy được rồi, chúng tôi sẽ cố gắng hết khả năng của mình… Giờ mời anh đi theo cô y tá lấy tinh trùng…
– Y tá? Sao không phải là vợ tôi? __ tôi nhìn vị bác sĩ thắc mắc… Bà cũng nhìn tôi rồi cười nhẹ..
– Anh đi theo cô y tá lấy đồ đựng, còn anh lấy thế nào là việc của anh…
– À tôi hiểu rồi… Đi thôi em… Cảm ơn bác sĩ…
Cô nhìn tôi rồi quay sang nhìn vị bác sĩ, ngượng ngùng, e lệ như gái mới lớn…
Một tay cầm lọ đựng tinh, một tay dắt cô theo tiến thẳng vào WC…
Đóng cửa phòng vệ sinh, đặt lọ lên nắp bồn cầu, vội vàng hôn lên môi hồng căng mọng… Cô cũng nhiệt tình đáp lại… Lưỡi quấn lưỡi, môi mút môi… Tay mân mê, tay nắn bóp…
– Vợ yêu giúp chồng đi… khoan… nào vợ quay lại…
– Cẩn thận, nhẹ thôi chồng… Mà không được đâu, ở đây nhiều người quá… nỡ ai… Á…. Ưm.m.m.m.m…. Chồng ..ơi!!!!
Chẳng để cô nói hết cu tôi đã nằm gọn và mất hút giữa khe mông cô… Đã lâu rồi tôi chưa được cắm sâu vào như vậy. Cảm giác ấm áp bao trùm lên toàn bộ thân cặc…. Nhưng vẫn cố gắng không để đầu cu đụng vào tử cung cô… Chỉ đẩy vào rồi để yên đó cảm nhận trước khi rút ra một chút để nhấp gần cửa lồn…
Bót quá… Chắc do hoàn cảnh quan hệ làm cho sự kích thích trong cả tôi và cô tăng mạnh… Thế nên nhấp được chừng 5 phút cô đã gồng mình lên đỉnh dữ dội…
– Ưm..ưm..ứm,ưm,, hừ hừ….
Rút cu ra, lấy khăn giấy lau cô bé múp míp thật sạch rồi lau khô con cu đang bóng nhẫy…
Cô khẽ cúi xuống, há miệng ngậm con cu vào trong, hai má hồng phình ra rồi tóp lại vì cô đang cố gắng mút thật mạnh…. Tôi tựa hẳn lưng vào tường để cố gắng tận hưởng… Môi cô ôm lấy thân cặc, cái lưỡi điệu nghệ lướt qua đầu khấc bóng lưỡng…
Cúi xuống thêm chút nữa, cô ngậm lấy hai hòn dái to, tay sóc con cu liên tục không ngừng nghỉ… Tôi cố căng mắt nhìn cơ thể quyến rũ của cô để tăng cảm giác…
– Vợ ơi… Tuyệt quá… Mút đi…
Cô nhanh chóng ngậm đầu cu rồi mút thật mạnh, hết lần này đến lần khác… Một tay cầm sẵn lọ đựng, một tay giữ đầu cô để nhấp vào…
Tôi gồng mình kìm chế, hai bàn chân tì mạnh xuống nền gạch, tay cô bóp chặt thân cặc,
– Anh…ra… á…
Tôi vẫn còn đủ chút tỉnh táo để đưa miệng lọ hứng ngay đầu cu… Vẫn có một tia bắn trượt ra ngoài dính vào gương mặt kiều diễm…
Tôi hoàn hồn, lấy nắp lọ đậy lại… Một chất màu trắng sữa đặc sệt đầy cả một cái lọ thủy tinh to bằng cổ tay…
Lo-dung-mau-tinh-dich-120-ml556210ba41b3724d.pngCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
Lấy khăn giấy lau sạch tinh trùng trên mặt cô, chiếc váy maxi body bó sát vẫn còn vướng bộ mông cong nên chưa rủ xuống… Tôi kéo cô lại hôn lên đôi môi đã mờ đi lớp son vì màn bú liếm hoang dại ấy…
Để cô ngồi ngoài ghế chờ còn tôi vào trong đưa cho chị y tá… Tôi ngượng ngùng cầm hai tay cố che đi cả cái lọ chỉ để chừa ra mỗi nắp…
– Xong rồi chị. __ Tôi đặt xuống bàn trước mặt chị y tá… Chị ta tỏ vẻ ngạc nhiên rồi ngước lên nhìn tôi…
– Không lẽ cậu xin thêm mấy người nữa hả?__ trọng giọng chị ta có chút trêu đùa, tôi cũng hùa theo,…
– Không của mình tôi thôi!
– Được rồi. Cậu về được rồi, nhớ đến đúng lịch hẹn… Nhiều quá…
– Sao ạ!!!
– Không… không có gì… cậu đưa vợ về nghỉ ngơi đi…__ chị ta cầm lọ tinh trùng rồi lấy bút viết tên tôi và 3 chữ số lên tờ giấy dính trên thân lọ…
Cô đang ngồi đó chờ đợi tôi, ánh mắt ngóng trông hướng về tôi… Cô khẽ mỉm cười rồi chạy đến ôm tôi…
– Em hạnh phúc quá… Em yêu anh…
– Thôi nào người ta đang nhìn mình kìa… __ tôi ghé vào tai cô nói nhỏ.._- Về nhà ăn mừng thôi…
– Hư.. Ai cho…
– Không cho anh cũng lấy….
HẾT CHAP 22
-Continue-