NHỮNG CUỘC TÌNH MỘT ĐÊM - Chương 18
CHAP 18: CÔ GIÁO (part 3) GẶP LẠI….
Tôi là kẻ ích kỷ? Tôi là kẻ tham lam? Tôi là kẻ ngu muội? Tôi là thằng mất nết?.?.?.? Có lẽ tất cả đều đúng! Mà đâu chỉ có vậy, mọi thứ xấu xí tôi xin nhận hết miễn là đừng chà đạp cái sĩ diện “hão”của tôi. Tôi cần nó để biết mình còn muốn tồn tại, tôi cần nó để biết mình còn có chút giá với đàn bà con gái.
Ừ thì sĩ diện chẳng cậy ra ăn được, nhưng thằng đàn ông nào mà chẳng cần sĩ diện. Thằng đàn ông nào mà chẳng có cái tôi cho riêng mình, không phải tự nhiên mà có người thẳng chân “sút” người đàn bà của mình chỉ vì họ mắc chút sai lầm, dù cho họ có van xin, năn nỉ mọi cách, dù cho mình vẫn rất yêu họ, dù cho chắc gì đó là lỗi của họ. Cái đấy chẳng phải do sĩ diện chứ là cái quái gì… Mẹ kiếp…
Nhưng khốn nạn thay “sút” người ta rồi lại đau khổ rằn vặt đủ kiểu… thôi thì…Mẹ kiếp!!!
Nói quanh đi quẩn lại vẫn dính vào tôi hết, chứ chẳng dính thằng chết tiệt nào khác…
Cũng vì cái thứ sĩ diện ấy mà tôi trở nên hận đàn bà đến kinh khủng, chỉ muốn đưa họ lên giường thật nhanh, xong việc “sút” cả đám ra ngoài cho hả dạ…
Nhưng mà đời thì không như mình đã từng nghĩ và đã từng muốn, “ngập” vào rồi mới biết mình chẳng thể độc ác nổi với đàn bà… Tìm cách cưa cẩm rồi đưa họ lên giường, khi cuộc chơi kết thúc lại chẳng nỡ đối sử tệ bạc với “bạn tình” của mình. Lại động lòng chắc ẩn, lại rung rinh con tim vì khuân mặt xinh đẹp, đại bối rối vì cái body nóng bỏng, lại rợn người vì tiếng rên la sướng khoái cứ văng vẳng bên tai…
Và còn vì khi ân ái tôi đã trót bỏ vào trong đó một chút tình yêu… Mẹ kiếp, trách ai đây ngoài việc tự trách mình ngu dại… Mà tình dục không có một chút tình yêu nào trong đó thì cũng chẳng có cái vị mẹ gì, đi chơi đĩ còn hơn vì ít ra chúng nó có kỹ thuật giỏi…
Đã bảo là sẽ vô tình, lại hữu tình. Đã bảo sẽ “sút” cả đám ra ngoài, lại ôm lấy. Đã nói là sẽ chửi mắng họ, nhưng rồi lại thì thầm vào tai họ những lời yêu thương sến súa… Cái lưỡi không sương mà…
Có hận thì hận chính bản thân mình thôi, không đủ tư cách để hận đàn bà kể cả những người đã bỏ rơi mình…
———————————————————————
Màn đêm buông xuống, xách balo ra khỏi giảng đường, chỉ còn lác đác vài tà áo trắng lủi thủi dưới sân, tiếng gió bắc thổi về xào xạc những lá kho rơi xuống từ mái ngói đỏ xẫm.
Một đám sinh viên nữ đang tụ tập một chỗ xì xào to nhỏ gần khu nhà ký túc xá nữ, chẳng muốn quan tâm cho đến khi một thứ tôi yêu thích lại xuất hiện ngay chỗ đó… Chẳng gì khác ngoài một cặp mông to tròn, căng mẩy, núng nính, nung núc.
bb4a8494b3e455c0d.pngCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
Cái tà dâm trong người lại bộc phát, cái thèm muốn trong người lại trỗi dậy… Nuốt nước bọt cái “ực”, thở một hơi lấy lại khí thế và sự tập tung tối đa. Chuyển hướng bước về phía họ, càng gần thì cặp mông ấy lại càng rõ hơn, nhất là cái tư thế cúi gập người và còn cái váy (juyp) bó với cái áo sơ mi trắng…
Đến gần hơn nữa, chỉ còn cách vài bước chân tôi giật mình vì thấy ai đó đang nằm trên ghế đá, ánh đèn điện thoại rọi vào, máu đỏ bê bết trên ngực áo của một người có vẻ như tôi quen…
Đặt balo qua một bên, chạy đến tách đám con gái ra để chen vào, chẳng còn quan tâm đến cặp mông kia nữa. Tôi giật mình, trái tim chợt đau nhói, chân tay bủn rủn, cố nín lại để nước mắt không trào ra ngoài…
Cả đám ai cũng nhìn tôi ngạc nhiên, khuân mặt nào cũng lo lắng, sợ hãi… Cố lấy lại bình tĩnh, cúi xuống vuốt nhẹ tóc mái qua một bên, khuân mặt xinh đẹp ấy xanh xao tiều tụy, cơ thể gầy hao. Mân mê đôi gò má nhỏ, ngước lên nhìn đám xung quanh mặt lạnh tanh…
– Các người làm ơn tản ra cho người ta thở với. Tôi biết mọi người lo lắng nhưng cũng không nên vây kín như thế…
Lập tức cả đám sinh viên tản ra xa một chút chỉ còn người phụ nũ có cặp mông nóng bỏng kia ở lại… Ánh mắt nàng nhìn tôi ra vẻ khó hiểu.
Ngồi xuống bên cạnh, lấy chiếc khăn tay lau một chút máu còn dính trên môi và trên cằm nàng, nắm lấy hai tay nàng…
– Cô ơi N đây! Cô tỉnh lại đi…_ chỉ là sự im lặng…
Đang tính đưa cô đi thì người phụ nữ khi nãy lên tiếng:
– Anh là ai? Định đưa chị ấy đi đâu?
– Tôi là học trò của cô ấy. Đưa cô ấy về nhà t… chứ đi đâu?
– Chị ấy mệt cần nghỉ ngơi, nếu có ý tốt thì anh bế chị ấy lên phòng tôi giúp…
– Vậy cũng được. Nhưng tôi nghĩ phòng y tế sẽ tiện hơn…
– Được rồi, phiền anh. Còn các cô về phòng đi._ nàng quay sang nói với đám nữ sinh.
Bế cô lên rồi đi về hướng nàng kia đã chỉ, chỉ có mấy tháng không gặp thôi mà cô đã gầy đi nhiều, khuân mặt vẫn xinh đẹp nhưng chẳng còn nét bầu bĩnh nữa. Chẳng cầm lòng nổi, môi run run đặt nhẹ lên trán cô, một vài giọt nước mắt từ tôi rơi xuống tóc cô.
Xiết cánh tay để truyền thêm một chút hơi ấm lên người cô, tấm thân nhỏ bé ấy cần được tôi che chở.
Đặt cô nằm xuống giường, lấy tấm chăn đắp cho cô, pha một chút nước ấm nhúng cái khăn mặt đặt lên vầng trán nhỏ… Hai tay nắm chặt tay cô, cơ thể yếu ớt dần ấm lại, khuân mặt nhợt nhạt trước đã có chút hồng hào trở lại, tôi mừng mà không kìm nổi nước mắt…
Hôn nhẹ lên mu bàn tay, những giọt nước mắt rơi xuống thấm vào làn da tay khô ráp vì thời tiết.
– Em tỉnh lại đi đừng làm anh sợ… Em như vậy anh đau lắm…
Tôi mải lo cho cô mà quên mất rằng có một người phụ nữ nữa ở ngay sau quan sát hết những gì tôi làm cho cô, quan tâm đến cô và có lẽ cũng nghe được những lời tôi đã nói với cô… Nhưng quan tâm điều đó làm gì, vì nó đâu có quan trọng, biết thì biết, đã sao?
da2ab72482f3864c2.pngCHÚC MỪNG NĂM MỚI
XUÂN GIÁP THÌN
Tôi bắt đầu có thắc mắc về người phụ nữ ấy, nàng là ai?
– Xin lỗi! Cô là ai?
– Tôi là quản sinh ( quản lý sinh viên) trong ký túc xá nữ… Tôi thấy cậu không đơn giản là sinh viên của chị ấy? Chồng cũng không phải, em trai thì càng không vì chị ấy là con một? Vậy cậu là gì mà gọi em xưng anh…???
– Là gì cũng được, làm ơn lấy cho tôi chậu nước ấm khác, không phiền cô chứ?
– Tất nhiên là được…
– Vậy thì cảm ơn cô.
– Không cần khách sáo, tôi chỉ làm bổn phận của mình thôi…
Lấy nước ấm nhúng lại khăn trên trán, và một cái khăn khác lau thật sạch chân cô rồi lau khô lại. Tôi cũng thấm mệt và đói nên gục đầu xuống cạnh giường cô nằm lúc nào không hay…
Cử động nhẹ làm tôi giật mình tỉnh dậy, vội vàng ngồi dậy nhìn cô, đôi mắt long lanh đã ươn ướt hướng về tôi… Tôi vui sướng nhưng chẳng thể cười nổi vì tôi quá lo cho cô…
– Sao N lại ở đây?_ giọng nói yếu ớt cất lên từ cô…
– Em còn đang mệt lấy sức nghỉ ngơi đi… Anh ở đây rồi… Không sao đâu…__ Vén tóc cho khỏi bám lên má cô, vuốt ve bên má với làn da mịn màng trắng bóc.
– Cảm ơn anh… _Cô cố nở một nụ cười với tôi rồi nhắm mắt tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Quay lại phía sau thì cô quản sinh kia đã đi đâu mất… Vậy cũng hay…
Ra ngoài khóa trái cửa phòng y tế, quay lại leo lên giường nằm cạnh ôm lấy cô vào lòng mình. Đặt đầu cô gối lên bắp tay trái, tay phải vòng qua eo kéo cô sát lại. Tiếng thở đều đều nhỏ nhẹ từ cô khiến tôi an tâm hơn…
Khẽ lấy tay nghiên mặt cô về phía mình, đôi môi quyến rũ ấy mời gọi, thôi thúc tôi chiếm lấy nó… Trong tích tắc môi tôi đã đính chặt lên môi cô, một cái, hai cái rồi ba cái, chỉ có tôi chủ động vì cô đã ngủ vì quá mệt…
Tôi ôm cả một bầu hạnh phúc nhanh chóng chìm vào giấc ngủ cùng cô…
Những ký ức, những kỷ niệm xưa lại về trong giấc như có thật, những nụ hôn, những cái vuốt ve, những lần ân ái, những lần tôi và cô lên đỉnh, tất cả đều xuất hiện, kể cả những giọt nước mắt đau khổ hay hạnh phúc. Từng khoảnh khắc cứ mãi tìm về theo đúng trình tự của nó…
Và khi tôi kịp nhận ra điều gì đó, mở mắt, hai đôi môi đã dính vào nhau thật chặt, bốn mắt nhìn nhau đắm đuối, cảm xúc bay bổng cho đến tận mây xanh…
– Anh nhớ em! Ơ…_ tôi chồm lên người cô định làm tới mà sực nhớ ra là cô đang bệnh nên ngậm ngùi dừng lại.– Anh xin lỗi… Em đang mệt mà anh…_cô lấy môi mình bịt môi tôi lại bằng những nụ hôn ngọt ngào man dại…
” Cạch” tiếng cửa mở ngay phía sau lưng tôi, hai người giật mình dừng lại buông nhau ra…
– Hai người…? Chị tỉnh rồi à? Chị làm em lo quá!
– Chị không sao? Cảm ơn em!
– Vậy anh ta là?
– Tôi là người yêu của cô ấy._ Tôi ôm lấy cô, nhìn vào mắt cô trao yêu thương…
– Sao có thể?
– Đúng chị yêu anh ấy.
– Anh ta biết chuyện chưa?
– Anh ấy là người biết đầu tiên!
– Cả chuyện li hôn và không thể sinh con?
– Đúng thế.
– Trời ơi hai người… Đúng là…._ nàng quản sinh tỏ ra rất ngạc nhiên và có phần ức chế, bức xúc…
Không gian trong phòng tiếp sau đó chỉ dành cho những câu hỏi chất vấn của hai người phụ nữ xinh đẹp, nàng quản sinh hỏi còn cô giáo xinh đẹp của tôi trả lời… Phận tôi ngồi ôm cô vào lòng mình, điều cô cần lúc này là niềm tin…
– Mình về em nhé?
– Về?
– Nhà chúng ta…_ Tôi đáp gọn lỏn rồi không đợi cô đồng ý đã bế cô lên bước ra ngoài cửa phòng y tế, nàng quản sinh đứng há hốc mồm nhìn theo chẳng nói thêm được câu nào…
– Anh thả em xuống đi, mọi người đang nhìn kìa. Toàn là sinh viên em dạy không đấy, sau này em biết nhìn mặt chúng nó kiểu gì?
– Kệ họ, anh không quan tâm…
Cô đành im lặng để tôi bế đi qua sân khu KTX và sân trường rộng, hướng về phía nhà để xe. Lôi chìa khóa ra bấm nút mở, đèn chiếc xe ô tô sang trọng nháy lên kèm theo tiếng báo hiệu….
Cô nhìn tôi vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu, có lẽ đang thắc mắc lấy đâu ra chiếc xe đắt tiền như thế khi còn đang là sinh viên…
Mở cửa đặt cô ngồi lên ghế phụ trước, đóng cửa lại, ra bên đối diện mở cửa xe bước vào…
– Xe anh mượn người bạn thôi, không phải xe anh đâu. Em không phải đang nghĩ anh ăn chơi đua đòi đấy chứ hả?
– Không, em tin anh mà.
Áp bàn tay vào hai bên má cô, cô đẹp quá… hai ngón tay cái mân mê hai bên gò má ửng hồng, đôi mắt cô long lanh tràn ngập hạnh phúc… Tôi biết điều đó…
– Anh yêu em!
Cô lại khóc, khóc cho tình yêu ngang trái, khóc cho số phận của bản thân mình, khóc cho tôi, khóc cho hạnh phúc…
Chiếc xe lao đi trong đêm với những ánh đèn lấp ló trên ngọn cây, cuộc sống tấp nập thường ngày những chỗ cho sự yên ắng, thoáng mát.
Đỗ xe dưới tầng hầm, chạy ra mở cửa cho cô, bế cô trên tay bước vào thang máy, ánh mắt mấy gã bảo vệ nhìn tôi và cô đầy sự ghen tị… Còn cô thì xấu hổ với những người trong thang máy nên cứ nép vào người tôi chẳng dám lộ khuân mặt xinh đẹp ra ngoài…
Một bà cụ hàng xóm cạnh căn hộ của nhận ra tôi ân cần hỏi han…
– Bạn gái cháu sao thế? Con bé ốm hả?
– Dạ vâng thưa bà. Vợ cháu đỡ nhiều rồi…
– À thế hả? Hai vợ chồng mới cưới hả?
– Dạ mới cưới bà ạ!
– Bảo sao…? Tuổi trẻ các cháu bây giờ khó cấm chuyện đó, nhưng làm gì thì làm cũng phải giữ sức khỏe cho vợ cháu nữa…
– Tại vợ cháu cứ đòi đấy bà ạ…. Á… đau…__ nàng véo tôi một cái đau điếng trên ngực, tôi đành nhăn mặt chịu đựng. Rõ là cái miệng làm khổ cái thân.
– Bà chịu hai đứa thôi…
– Cảm ơn bà… Đến tầng mình rồi đấy, bà ra trước đi…
Đợi bà cụ lững thững bước ra ngoài, trong cầu thang máy chỉ còn hai người, bốn mắt nhìn nhau đắm đuối… Nàng khẽ cười duyên đánh lừa tôi trước khi há miệng ngậm rồi cắn một bên vai tôi thật mạnh đến tứa máu, thấm ra cả chiếc áo sơ mi trắng…
– Á.a.a.a.a.a…. Đau anh…
– Cho chừa, ai là vợ anh hồi nào? Mà đến nhà rồi anh cho em vào đi sao cứ đứng ở đây vậy?
– Anh xin lỗi. Tối nay em ăn gì để anh nấu… Hay ăn cháo?
– Ăn gì cũng được miễn là anh nấu…
Nấu cho cô một nồi cháo thịt khá to, bỏ hành, tía tô, gia vị vào, một hương vị hấp dẫn bay vào mũi. Múc cháo chín ra tô, rồi về phòng ngủ đang có cô nằm chờ sẵn ở đó như một bà hoàng. Đôi mắt cô nhắm nghiền đang mải mê say sưa trong giấc mơ hạnh phúc chăng?
– Em ơi dậy đi, dậy ăn cháo…
Nàng vẫn ngủ mặc tôi gọi ngọt ngào như thế… Quyết định đánh thức cô bằng cách đặc biệt… Cúi xuống ngậm mút tai cô, một trong những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể người phụ nữ…
– Hahaha… Buồn qúa (nhột), anh dừng lại đi… hahaha… ư… ư… ư…
– Dám trêu anh này…_ tôi nhả tai cô ra trong khi cô đã có dấu hiệu ham muốn vì bị kích thích chỗ nhạy cảm…
– Anh!!!… Em… yêu anh.. Ơ…._ nàng kéo người tôi xuống ôm chặt…
– Đừng vậy nữa. Yêu đương gì để khi ngủ rồi tính, giờ anh đút cho em ăn đã… Em nói sẽ không buồn chuyện kia nữa mà, sao lại để bản thân mình ra nông nỗi này… Nhìn thấy em như vậy anh đau lắm em biết không hả? Mọi chuyện đã qua rồi sao không để nó qua đi. Em nhìn lại bản thân mình xem, chồng cũ của em giờ đã có vợ khác rồi đừng tự làm mình khổ nữa…
– Em như vậy không phải vì anh ta… Mà vì.. vì EM NHỚ ANH! Bao lần nhìn thấy anh trong trường em lại muốn chạy đến bên anh, nhưng rồi lại sợ người đời dèm pha, em tự ti vì mình không thể làm mẹ, không thể sinh con cho anh.. Em sợ em không có cái quyền đó…
– Anh xin lỗi…
Cô thì nhớ nhung tôi mà hành hạ bản thân mình đến vậy, còn tôi thì lại đi lăng nhăng lên giường hết cô nàng này đến cô nàng khác… Người không xứng là tôi chứ không phải là cô.
– Từ nay để anh chăm sóc cho em. Đừng xa anh nữa. Được không?
– Em không thể làm tròn vai một người vợ thì sao có thể ích kỷ chỉ nghĩ cho hạnh phúc riêng của mình được.
– Đừng nói thế. Anh không muốn nghe… Tin anh đi được không?
Tôi ôm chặt lấy cô, niềm hạnh phúc chưa bao giờ nhiều như thế. Con cái ai chẳng cần, nhưng có cô vậy là quá đủ với tôi.
Đỡ cô ngồi dậy, đút từng thìa cháo, lau từng vết dính dơ trên miệng cô. Cảm giác được chăm sóc cho người phụ nữ của đời mình thật bình yên và hạnh phúc. Chẳng còn muốn lang thang khắp quán BAR, vũ trường này nọ để kiếm những cô nàng dễ dãi nữa. Chẳng còn muốn nghĩ về những cô nàng có body bốc lửa nữa. Tôi dành trọn hết cho cô những gì mình có.
Nhẹ nhàng gỡ từng cúc áo, bầu ngực căng tròn chật chội trong chiếc coóc xê nhỏ nhắn, đưa tay cởi nốt. Lần mò xuống eo cô tháo chiế nút váy, kéo khóa xuống hết cỡ, nhẹ nhàng dùng hai tay kéo xuống khỏi chân cô, chiếc váy công sở bó sát nên vướng mông cô hơi khó ra một chút. Cuối cùng là chiếc quần lót nhỏ xinh cùng tông màu nude với chiếc áo ngực. Tôi hồi hộp kéo từng chút một, chút một. Cái MU nhô cao có một chút lông đen nhỏ xoăn tít và cô bép múp míp hồng hào lộ ra.
Cô ngồi im hưởng thụ và chờ đợi, nhìn cơ thể ấy ai mà chịu cho nổi, nhưng biết cô đang ốm yếu tôi chẳng đành lòng mà đè cô ra để quan hệ.
Lấy chiếc áo sơ mi trắng to và dài nhất trong tủ đồ ra mặc lên người cô, cô ngạc nhiên mở mắt nhìn tôi đầy tiếc nuối…
– Anh… Bắt đền anh đấy…_ cô đạp chân khua tay nũng nịu hờn dỗi.
– Vợ tôi 31 tuổi rồi mà cứ như trẻ con ấy nhỉ?
– Anh… ứ…
– Thôi nào em đang bệnh mà, đứng còn không đứng nổi mà đòi… ấy ấy ấy… Thôi anh đi tắm đây… .._ tôi cố tình cởi trần hết cả người khoe body và show thằng cu căng cứng trước mặt cô…
– Anh. Em ghét anh.._ cô la lên rồi kéo chăn chùm kín đầu nằm uỵch xuống giường…
Vặn vòi từng tia nước ấm dội vào cơ thể, tôi lặng người suy nghĩ về những gì sảy ra hôm nay. Liệu tôi làm vậy là sai hay đúng. Sai là sai với ai, có lẽ là sai với mẹ tôi. Đúng thì chỉ có đúng cho tôi và cô. Tôi biết mẹ sẽ buồn lắm vì người con gái mà tôi chọn để chung sống không thể sinh cho mẹ đứa cháu nội…
Nhưng biết sao được, tình yêu mà, yêu nhau sẽ đến với nhau thôi chẳng cần phải lý do.
Quấn ngang hông cái khăn tắm, cu nổi một cục nhô nha phía trước. Lững thước bước ra, cô nhìn thấy tôi vội chùm chăn lại, chốc chốc lại hạ chăn xuống nhìn tôi một giây lại đưa lên che mắt… Già đầu rồi còn làm ba cái trò trẻ con… Tôi cố tình tụt hẳn khăn xuống, con cu tồng ngồng chĩa thẳng về trước… Cô hạ chăn xuống mặt đỏ như gấc, nhìn lâu hơn mấy lần trước một lúc rồi cũng chùm kín lại.
– Em gọi điện cho ông bà chưa?
Nghe tôi hỏi vậy cô từ từ hạ chăn xuống, khuân mặt buồn rầu. Có lẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra trong gia đình cô chăng.
– Gọi làm gì hả anh. Có gọi hay không cũng như vậy thôi. Họ không chấp nhận một người đã li hôn như em. Họ sống cổ hủ phong kiến lắm. Đến việc em không thể có con bố mẹ cũng nói là do em chơi bời, hư hỏng…
– Anh xin lỗi… Sao không đến tìm anh mà phải chịu đựng lâu như vậy? Em ngốc lắm…
Tôi ôm lấy cô an ủi, cái khoảnh khắc mà tôi thấy mình đã thật sự là một thằng đàn ông trưởng thành.
Tôi ôm gối lấy thêm cái chăn lững thững bước ra ngoài, cô nhìn theo ngạc nhiên, vội vàng gọi tôi lại.
– Anh quay lại, đi đâu vậy?
– Anh ra salon ngủ. Anh sợ ngủ cùng có người sàm sỡ anh lắm…
– Ai thèm.
– Nhưng anh thèm… Anh không kìm chế nổi thì sao? Mà em thì đang bệnh… Mà sao em chảy máu cam nhiều thế? Áo em dính bê bết máu, anh nhìn thấy mà sợ quá…
– Tại em thiếu ngủ, suy nhược cơ thể nên vậy thôi… Thôi lại đây với em đi.
– Hứa là không làm gì thì anh mới lại.
– Anh muốn chứ em có muốn đâu mà bắt em hứa…
– ừ thì….
Tôi như mở cờ trong bụng, nhưng vẫn cố làm mặt khó chịu để nàng nghĩ là tôi không muốn. Nhưng mà cái cơ thể ấy vẫn hấp dẫn tôi đến lạ, tuy có gầy hơn trước nhưng vẫn rất cân đối vừa vặn. Đã vậy lại còn mặc chiếc áo sơ mi trắng hở nửa bầu vú và cặp đùi thon dài săn chắc. Cô khẽ nhích người lên một chút chiếc áo bị kéo lên làm lộ vùng mu và cô bé múp míp…
Tôi phải lấy gối và chăn đưa xuống che đi con cu của mình.
Cô gối đầu lên tay tôi, tôi quàng tay qua sau lưng cô kéo sát lại, con cu to tướng chọc ngay giữa vùng tam giác. Làm sao mà chịu cho nổi đây trời…
– Anh xin lỗi… Nhưng mà…
Tôi nhanh chóng xoay cô ngửa ra, nằm đè lên người cô, vội vã cúi xuống chiếm lấy môi cô… Chỉ cần có thế là cô ghì đầu tôi xuống kèm theo những nụ hôn mãnh liệt,
– Em yêu anh.. ư ư ư… Em nhớ anh… Cho em đi… ơ ơ Anh ơi…
Tôi cũng chịu hết nổi trước lời van xin đáng yêu ấy, đưa tay xuống đặt nhẹ lên cô bé của cô. Cả vùng bí hiểm đã ướt át từ bao giờ, bôi một chút lên đầu và thân cu, chỉnh đúng cái lỗ đỏ hỏn ấn thật nhẹ nàng vào từng chút một..
Chỉ còn một đoạn nhỏ nữa tôi ấn mạnh một cái hết cỡ đụng tử cung…
– Ahhh… Ơ,,, Ưm….mmm
– Ahhh à… Em đau hả? Anh dừng lại nhe?
– Không!!! Ưm.. ưm…
Tôi bắt đầu nhấp nhẹ nhàng, cảm nhận từng thớ cơ trong lồn cô co bóp thân cu. Tiếng rên nhẹ trong cổ họng cô khiến không gian căn phòng chan chứa đầy nhục dục…
Hai bàn tay tôi đan vào tay cô tì xuống đệm, rút ra thật chậm rồi ấn vào cũng thật chậm đến hết cỡ. Cô oằn mình đón nhận, mồ hôi đã xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp…
Thời gian qua đi lặng lẽ, mười phút trôi qua cô đã có biểu hiện sắp lên đỉnh chỉ với một tư thế truyền thống và một nhịp nhấp thật chậm rãi.
Cô gồng cứng người không uốn mình theo nhịp nhấp của tôi nữa, mồ hôi tiết ra nhiều hơn, tiếng thở nhanh và gấp gáp hơn, đôi mắt lim dim mơ màng…
– Ưm…Ưm…Ưm… Ơ…anh …ơi… Anh….. Ơ .ơ.ơ.ơ.ơ __ Cô lên đỉnh một cách nhẹ nhàng…
– Em thích không?
– Sao có thể như vậy hả anh… Em… em chết mất…
Tôi không dám làm mạnh vì sợ cô đang mệt vì bệnh nên làm nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng vô tình kiểu đó lại mang đến cảm xúc mãnh liệt cho cô.
Nâng hai chân cô lên khép vào nhau, xoay cô nằm ngiêng sang một bên, từ từ nhấp vào mấy cái đầu tiên rồi tăng nhịp lên một chút.. Cái tư thế này cu tôi không di chuyển thẳng với hướng lỗ âm đạo mà di chuyển chéo đầu cu theo hướng về trước bụng cô. Đầu cu liên tục thúc vào điểm G rồi chui tọt vào trong, cảm giác trong cô tăng mạnh, tiếng rên lớn hơn, hai tay nắm chặt chiếc gối…
– Ah… Ah..ah… Ư Ư Ư….. Anh …ơi.. không…
Tôi mải nhấp và mải nhìn ngắm cặp mông mẩy đang nảy tưng tưng theo từng cú nhấp mà không để ý gì đến tiếng rên của cô… Tăng nhịp nhấp thêm chút nữa, tôi mới phát hiện ra cô rên thật lớn…
– Ah ..Ah…Ah..Ah… Ơ .ơ ơ ơ… Anh …ơi…em …chết… mất…. Ơ ơ ơ ơ….
– Em tuyệt quá… Bót quá vợ à…
– Chồng ơi… Vợ … ra.. nữa… rồi… Aaaa….. Á…. hừ hừ hừ….
Tôi dừng lại để cảm nhận hết những đợt co bóp thành âm đạo của cô, cơn lên đỉnh của cô kéo dài hơn bình thường… Người cô giật lên liên tục khá lâu, mỗi lần giật là một lần thành âm đạo co bóp và tiết ra dịch…
Tôi rút cu ra khỏi lồn cô khi mà thằng cu vẫn cứng đơ hết cỡ, cả đống dịch nhầy chảy ra ngoài cửa mình rồi chảy xuống mông cô…
– Em lên đỉnh nhiều vậy mất sức lắm, cơ thể em đang yếu dễ lên đỉnh lần nữa… Anh dừng lại được không?
– Không.. Em không thể ích kỷ, em chịu được mà… Yêu em nữa đi chồng… _ Cô tự động nằm sấp xuống rồi thu gối về phía dưới bụng nhô cặp mông to lên cao mời gọi…
Tôi xuống giường xoay cặp mông về hướng mình, cầm con cu to dài cắm vào lỗ nhỏ giữa hai mép lớn… Chỉ dám vỗ nhẹ lên hai mông nàng chứ không dám vỗ mạnh như những lần tôi làm tình mấy nàng mông to…
Bắt đầu tăng tốc vì tôi muốn nhanh ra, sợ kéo dài cô sẽ không còn đủ sức nữa…
– Ư… Ư… Chồng…ơi…yêu… em …đi… Ơ… Ơ… Ơ…Ơ…
– Vợ thích không?
– Ơ…có… Ưm/…
– Anh….. ra… mất…..aaaah á à hừ hừ hừ…
– Á…a.a.a…. Vợ… chết mất….
Cô lên đỉnh lần 3 rồi gục xuống đệm làm cu tôi tụt ra mang theo cả đống tinh trùng ứa ra ngoài lỗ lồn. Tôi thì vẫn đứng dưới sàn nhà, con cu vẫn chưa chịu xìu xuống, vẫn tồng ngồng chìa thẳng đầu về hướng mông cô thèm khát…
Nằm xuống kéo cô vào lòng ôm thật chặt, tôi khá bất ngờ vì cơ thể cô đã ấm trở lại không còn lạnh ngắt nữa. Có lẽ là do mồ hôi đã tiết ra nhiều nên bệnh của cô đỡ hơn…
– Em có thấy gì lạ không?
– Có, là em ra lâu hơn bình thường..
– Không phải… Em thấy người nhẹ nhõm hơn chưa?
– À nhỉ! Chắc do em ra nhiều mồ hôi…
– Vậy vợ chồng mình làm cái nữa được không vợ yêu… Cho vợ nhanh khỏi bệnh…. __Tôi xoa cặp mông nung núc của cô
– Em muốn lắm nhưng mà em mệt quá.
– Anh trêu thôi…
Bế cô vào phòng tắm, xả xước ấm rửa thật sạch cô bé múp míp, lau hết mồ hôi trên người cô. Xoa đến bụng dưới tôi lại nổi hứng muốn cạo sạch lông của cô…
Nghĩ là làm, lấy ngay dao cạo gần đấy, xoa một ít kem cạo lên những chỗ có lông trên háng cô, những đường cạo ngọt lịm sắc bén nhanh chóng biến cô bé và cái mu trở nên trắng trẻo đáng yêu hơn hẳn…
Đẩy cô ngồi xuống thành bồn tắm, nhanh chóng úp mặt vào háng cô mà bú liếm.
…….
HẾT CHAP 18
CONTINUE