Những Cô Nàng Bên Cạnh Tôi - Phần 13
Sau bữa ăn, tôi và chú Hòa ra bàn uống nước, Nhung và các cô dọn bàn. Chú Hòa đề nghị tôi gia nhập câu lạc bộ cờ của chú, nhưng tôi từ chối vì thực sự tôi không có thời gian, nhưng tôi cũng hứa với chú sẽ tham gia giao lưu khi tôi có thời gian.
Cũng đến lúc phải về, tôi chủ động đứng dậy chào chú Hòa và các cô, Nhung lại đưa tiễn tôi ra đường, lần này cô không đi tụt lại đằng sau mà đi ngang với tôi. Cái ngõ rộng vào nhà cô vắng lặng, chỉ có ngọn đèn đường màu vàng chiếu xuống con đường, đi một đoạn tôi dừng lại và gạt chân chống.
– Em vào nhà đi, đường vắng quá, đi xa quá về một mình nguy hiểm.
Tôi hơi ái ngại vì đường quá vắng vẻ.
– Anh về đi rồi em về.
– Em về trước đi, nhìn em vào nhà anh mới yên tâm.
Cô không nói gì chỉ ngây người nhìn tôi, đôi mắt dưới anh đèn long lanh. Cảm xúc lại trào lên, tôi không nhịn được đưa hai tay lên ôm lấy má cô, cảm nhận sự run rẩy dưới làn da ấm áp của cô khi tay tôi ôm trọn bầu má cô. Tôi từ từ cúi lại gần môi cô, mắt cô tự nhiên nhắm lại khi môi tôi đã cảm nhận được hơi ấm của hơi thở cô. Môi tôi chạm vào môi cô, cảm nhận sự mềm mại, một cảm giác lâng lâng bùng lên khiến tôi cảm thấy nhẹ bẫng.
Môi tôi mở ra ngậm lấy môi cô, cảm nhận rõ ràng sự rung động của cô, một cảm giác ngọt ngào từ môi tôi lan tỏa khắp người càng làm tôi như bay lên. Môi tôi mút lấy môi cô, lưỡi cũng đưa cùng nếm hương vị ngọt ngào từ môi cô truyền lại, người cô càng run mạnh hơn, môi cô cũng ngậm lấy môi tôi, chiếc lưỡi của cô cũng đưa ra để vờn lấy lưỡi tôi. Thời gian như ngừng lại, tôi say mê chìm đắm trong hương vị ngọt ngào của đôi môi cô, bồng cô giật mạnh rời khỏi môi cô.
– Đừng anh… em không thể…
Cô nói qua hơi thở hổn hển, ánh mắt có chút hoảng loạn, rồi cô bỗng quay mình chạy nhanh về cuối ngõ và biến mất sau cánh cổng. Tôi vẫn còn ngất ngây trong cảm giác lâng lâng, một lúc sau mới lên xe nổ máy và chạy về nhà.
Sáng hôm sau tôi thức dậy, cả người sàng khoái, cảm giác lâng vẫn còn vương vấn trong người, khiến tôi thỉnh thoảng nở nụ cười vu vơ. Ngay cả khi tôi mệt phờ vì cữ tập buổi sáng, cảm giác ấy vẫn còn. Trong bữa sáng, mẹ tôi nhìn tôi, ánh mắt rất lạ, sau đó hỏi tôi.
– Con hôm nay rất lạ, mẹ chưa bao giờ thấy vẻ mặt này bao giờ.
Tôi chỉ cười không trả lời mẹ.
– Cô gái hôm qua là ai vậy?
– Bí mật, sau này mẹ sẽ biết.
– Mẹ mặc kệ, con hứa rồi đấy, sau rằm vẫn phải đi gặp mặt người ta. Con bé cũng xinh xắn và ngoan.
Tôi hơi nhăn mặt, nhưng cũng không nói gì.
– Con sẽ phải đi xem mặt, trừ khi mày đưa cô gái khác về để mẹ gặp.
– Được rồi một lần này thôi nhé. Nếu trong năm nay mà con chưa có người yêu, thì sang năm con sẽ cho mẹ tự chọn luôn.
– Con có đối tượng rồi à? Nếu vậy, mẹ sẽ tìm cách hủy cuộc hẹn, cho con đỡ lăn tăn, nhưng mà phải giữ đúng lời hứa đây.
– Vâng, vậy mới là mẹ của con chứ.
Ăn sáng song, tôi đưa bố mẹ đi lễ chùa đầu xuân. Sau đó chạy qua chúc Tết gia đình mấy thằng bạn thân, rồi tôi quyết định về nhà không đi đâu nữa. Bố mẹ tôi cũng đi chúc Tết bạn bè không có nhà, đáng nhẽ cô Huấn phải ra từ hôm qua, nhưng cô lại xin nghỉ thêm hai ngày vì nhà có việc. Ngán ngẩm mở tủ lạnh, tôi lại đóng lại, tôi đột nhiên nảy ra ý nghĩ đi ăn trực, cũng chẳng biết các cô có nhà không, kệ ba nhà kiểu gì cũng có người ở nhà. Nghĩ là làm, tôi ra đóng cổng và khóa cửa nhà rồi vòng đằng sau sang nhà các cô, đến cây gạo ở giữa khoảng sân giữa bốn nhà, tôi đứng nhìn một lượt. Có mỗi nhà cô Hằng là sáng đèn, tần ngần một lúc tôi lại ngại, vì sợ sẽ không kiềm chế được, mấy tháng rồi cô cũng chưa sang tìm tôi.
Mắm môi tôi đi sang nhà cô út, vòng ra đằng trước nhà khóa cửa, sang nhà cô ba cũng vậy. Tôi lủi thủi quay lại định về nhà rồi cố ăn tạm cái gì đó vậy.
– Cháu đi đâu đấy? Cô sang thì thấy nhà khóa cửa.
– Cháu đang định đi ăn trực.
Tôi nói thật.
– Sao không đến nhà cô?
– Cháu ngại, cô cũng biết định lực của cháu rất kém mà.
– Xì… vào đi, cô cũng định sang tìm cháu. Hôm nay cũng chỉ có mình cô ở nhà, em Hiếu đi chơi với nhà ngoại của cô rồi.
Cô hạ giọng nói nhỏ, tôi nóng lên ngay lập tức. Nhanh chóng cùng cô quay vào nhà.
Đúng là định lực của tôi kém thật, vừa bước vào nhà tôi đã không nhịn được ôm lấy cô từ đằng sau, môi ngậm lấy vành tai của cô, một tay vòng lên bóp lấy bầu vú không mặc áo con của cô, tay kia đưa xuống dưới váy của cô luồn qua quần lót, ôm lấy cái lồn mập của cô, ngón tay giữa tách hai cái cánh đi vào giữa móc vào cái lỗ rồi miết chặt và thò ra thụt vào. Hơi thở của cô nhanh chóng trở lên dồn dập, cái lồn cũng tiết nước ướt đẫm bàn tay tôi.
– Đừng… làm ở đây… đi vào trong phòng ngủ.
Cô hổn hển nói, khi tôi tốc váy của cô lên ép cô quay mặt vào tường. Nói xong, cô vùng người kéo tay tôi chạy vào phòng ngủ nhỏ ở tầng một.
Cô nằm lên giường tự tay cởi áo khoác, sau đó lột cái váy qua đầu và cái quần nhỏ xuống chân. Phải nói người cô vẫn giữ được cái dáng ngực nở eo thon, chỉ thêm chút đầy đặn, tròn trịa hơn. Bầu ngực dù đã hai con, nhưng không chảy xệ xuống mà vẫn tròn trịa, hơi võng xuống. Tôi nhanh chóng cởi quần áo mình, rồi nằm đè lên người cô, ngay khi tôi hạ người xuống, cô vội vàng đưa tay xuống cầm lấy cái buồi của tôi đưa vào lồn cô rồi vội vã hẩy mông lên để đón cái buồi đi vào.
Tôi đón nhận một cơn lốc hưng phấn khi cái buồi được bao bọc trong cái lồn ấm áp của cô, để tôi sau đó chỉ còn biết miệt mài địt vào lồn cô vì sự đòi hỏi của cô thể. Tôi cũng không ngừng địt khi cả người cô co rút để rồi sau đó rung lên bần bật, sự đòi hỏi ngày càng dữ dội tiếp tục thôi thúc tôi địt như vũ bão vào lồn cô. Nhưng cái co giật của cô cũng không giảm xuống mà ngày càng kịch liệt, cuối cùng khi nó vượt qua giới hạn làm cả người cô cong vòng lên, tiếng rên ứ nghẹn trong cổ được giải phóng ngân lên, sau đó lại đột ngột bị nuốt vào bụng khi cả người cô bật tung lên rồi đập liên hồi xuống giường, hai chân cô đang ép vào lưng tôi cũng bật ra rơi xuống giường, co vào đạp ra như bơi ếch, đầu cô bạnh ra lắc sang hai bên. Người tôi co cứng lại sau đó nổ tung khi tôi rùng rùng phóng toàn bộ tinh lực vào sâu trong cái lồn cũng đang co bóp kịch liệt phun ra những dòng nước ấm hòa trộn cùng tinh trùng đang không ngừng phun vào sâu trong cô.
Khi toàn bộ tinh trùng trút ra hết, tôi cũng vô lực đổ người xuống cơ thể vẫn còn đang run rẩy của cô, há mồm hút không khí vào phổi. Những rung động của cơ thể cô yếu dần thành những cái run nhè nhẹ, mắt cô nhắm nghiền, khóe mắt vẫn ướt đẫm nước mắt chảy xuống hai bên thái dương. Tôi yên lặng nằm trên người cô cho đến khi cơ thể điều hòa trở lại, mới nhấc mình lên nằm xuống cạnh cô, cánh tay đưa xuống gáy rồi ôm cô ôm vào lòng. Tôi biết trạng thái bất động này của cô sẽ rất lâu nữa mới tan đi.
Cuối cùng thì cô cũng cựa mình khi tiếng réo trong bụng tôi vang lên, cô dịch người khỏi người tôi chống tay ngồi dậy.
– Mặc quần áo vào rồi đi ăn cơm. Cô cũng đói rồi.
Tôi vùng dậy nhặt cái váy ngủ mặc vào cho cô, sau đó mặc lại quần áo của mình. Rồi cùng cô đi ra phòng ăn, đồ ăn cô dọn trên bàn đã nguội tanh nguội ngắt, nhưng tôi cũng bất chấp, ngồi ngay xuống múc một canh măng hầm chân giò cho vào bắt và ngấu nghiến ăn.
– Không đội được một chút à để cô hâm lại.
– Cháu đói lắm rồi, kệ đi cô.
Tôi nhanh chóng ăn hết bát canh, sau đó lại múc thêm thìa nữa cho vào bát, rồi lại vội vã ăn hết, lúc này cơn đói mới tạm bình ổn. Cô đang đứng trong bếp đun lại mấy nồi thức ăn, nhưng người cô có vẻ khó chịu, thỉnh thoảng lại dịch người. Tôi cũng đi vào bếp, đến sau lưng cô cất tiếng hỏi.
– Cô khó chịu à?
– Ừ, nó đang chảy xuống chân cô.
Tôi lùi lại một chút, chiếc váy ngủ bằng lụa của cô loang một đám ướt đằng sau. Với cuộn giấy lau tay trên bếp đảo, tôi ngồi xuống kéo váy của cô lên, lau khô đám nước loang giữa hai bẹn và chảy xuống chân cô.
– Khiếp… nhiều thế.
– À… cô này, nhiều như vậy có sợ mang thai không?
– Có chứ, một lần dính rồi rồi đấy, cô phải đi hút điều hòa.
– Xin lỗi cô. Nếu vậy lần sau cháu sẽ đi bao.
– Đợt vừa rồi cô đi làm tiểu phẫu rồi, sẽ không bị nữa.
Những chuyện tương tự tôi và nói rất nhiều, nó trở lên hết sức bình thường và tự nhiên. Sau chuyện xảy ra khi đi nghỉ mát, tôi và cô Hằng đã có buổi nói chuyện về quan hệ của chúng tôi, việc đó cũng là do tôi hoài niệm cảm giác được làm tình với cô. Có một điều cô cháu chúng tôi phải công nhận, dù chuyện đó không xảy ra với tôi, thì có lẽ cũng sẽ xảy ra với ai đó, khi mà chú Minh gần như lãnh cảm không thực hiện đầy đủ chức năng của đàn ông, còn cô Hằng thì vẫn hừng hực sức sống vẫn khao khát được thỏa mãn.
Chuyện xảy ra giữa chúng tôi có thể là điều cấm kỵ, nhưng nó đã xảy ra một cách tự nhiên khách quan, nên hãy coi nó như sự sắp xếp của số phận, coi nó đơn giản như món quà mà chúng tôi trao cho nhau. Và như vậy mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều, dù lý do này chúng tôi đều hiểu chỉ là bịt tai trộm chuông, nên cũng phải hết sức thận trọng.
Rất nhiều biện pháp để chúng tôi tránh bị lọt ra ngoài, như tôi đã phải dùng cả máy đo âm thanh để xác định khoảng cách xa nhất mà tiếng hét của chúng tôi có thể bị nghe thấy, hay cả hệ thống cảnh báo cũng được lắp đặt và quyền chủ động sẽ do cô nắm giữ. Cũng có điều may mắn, quan hệ của tôi và cô đã thân thiết từ rất lâu khi tôi còn bé tí, nên cũng ít bị nghi ngờ nếu có chút thân mật hơi quá.