Những chuyện thầm kín giờ mới kể - Chương 1
Đọc truyện trên này cũng khá lâu, thấy nhiều tác giả viết hay quá, những câu chuyện về cuộc đời, cuộc sống, rất chân thực và cảm xúc. Mình cũng muốn kể những câu chuyện của mình từ bé, những chuyện thầm kín từ ngày ấy cho đến bây giờ. Hoàn toàn là sự thật, mình viết ra để mọi người cùng đọc và chia sẻ.Nếu được ủng hộ sẽ cố gắng hoàn thành, còn nếu viết chán quá thì cũng mong mọi người góp ý …Trong những câu chuyện này, nếu có chuyện gì anh chị em đọc thấy giống mình thì hãy cùng nhau kể lên đây chia sẻ nhé. Chúc anh chị em đọc chuyện vui vẻ .
…
Tiếp nối những câu chuyện…từ quá khứ, hiện tại và tương lai…
Nó được sinh ra vào đầu những năm 198x, trên một vùng quê của tỉnh Hải Dương.Đây là vùng đất bán sơn địa, nơi nó ở là một thị trấn nhỏ, gia cảnh cũng thuộc dạng trung bình khá vì bố mẹ nó đều làm công nhân trong nhà máy.
Ngay cạnh nhà nó là trường học, nói là trường học chứ thực ra đây là khu lẻ, có mỗi 1 lớp học mà chỉ dành cho lớp 1 thôi, sáng một lớp và chiều một lớp. Nó chẳng hiểu tại sao người ta lại mở lớp học ở đây, chỉ cần biết nó và lũ trẻ con cùng tuổi trong xóm thích vì được đi học gần nhà, nếu có đánh nhau thì cũng cậy gần nhà, trẻ con ngày xưa thường thế.
Lực học của nó thuộc dạng trung bình, không hẳn vì nó ngu, đôi khi nó thông minh nhưng bản tính ham chơi hay nghịch ngợm nên từ bé đến lớn học chỉ có trung bình không khá lên được.
Ở cái xóm nhỏ ven sông này có đến 4, 5 đứa sàn sàn nhau và cùng đi học 1 lớp, trong đó có 2 đứa con gái, đứa mà nó chơi thân hơn là cái My, nhà cái My cũng sát lớp học, đúng hơn là trường học.
Ngôi trường đầu tiên của nó có một bãi đất trống rộng, có bãi cỏ phía trước, có một ngôi nhà cấp 4 lợp ngói làm lớp, không có cửa, cửa sổ thì không có cánh gỗ, chỉ có những hoa sắt đã hoen gỉ từ lâu. Đây cũng là nơi vui chơi của bọn trẻ con trong xóm, với các trò chơi như đuổi nhau, cưỡi ngựa đạp nhau, đánh trận giả, công an bắt cướp…
Vì lớp không có cửa nên lúc nào vào chơi cũng được trừ khi đang học, thường chúng nó hay chơi đùa trong đấy vào buổi chiều và tối. Điều đặc biệt là trong lớp chỉ có bàn mà không có ghế, bọn nó đi học phải đứng, nhà đứa nào gần thì mang theo cái ghế đẩu bằng gỗ, đa phần đứng hết, nhưng như thế là hạn phúc rồi, thời đấy nhiều nơi trẻ con còn không được đi học cơ.
Thỉnh thoảng , nó hay thơ thẩn nghich cát ở ngoài đường trước sân lớp học, chán nó lại vào lớp nằm lên bàn chơi hoặc vẽ bậy lên bảng. Có hôm nó đứng ở cái cửa sổ cuối lớp giáp với khu vườn nhà con bé My và gọi to “ My ơi”
Con bé My ở đâu thò mặt ngay sát cửa sổ “ Gì đấy Cò ơi?”
“ Sang đây chơi”
“ Chơi gì”
“ Vẽ”
Con bé My chạy ù sang hai đứa cầm phấn vẽ bậy lên bảng , có mấy thằng lớn hơn đã vẽ đầy hình lên rồi, có hình một thằng người đứng hai chân như hai cái que, chim mọc vuông góc với chân, cạnh đấy là một người nữa có cái hình tròn ở giữa bụng có cả chữ chú thích, sau này nó lớn hơn biết đọc thì hai chữ chú thích đấy là “ lồn” và “ buồi”.
Con bé My cứ hỏi nó cái que kia là gì? nó bảo đấy là Chim, con bé My lại hỏi thế sao My không có chim thì nó bảo vì My chỉ có bướm thôi, bé thế mà nó đã hiểu biết phết.
Ngày xưa bé, bọn nó hay tò mò lắm, nó hay gọi rủ con bé My sang bên lớp học, hai đứa lại hỏi nhau về chim, về bướm khi thấy những hình ảnh được vẽ đầy lên bảng, một cách rất ngây ngô.
Có hôm nó hỏi My “ Bướm của My có giống như chim của Cò không?, My trả lời không biết. Rồi nó kéo quần xuống cho cái My nhìn chim, con bé My ồ lên “ giống quả ớt, hihi”, con bé My khẽ kéo cái quần đùi xuống, nó ngó vào nhưng chẳng thấy quả ớt nào, cũng chẳng biết cái con bướm trông nó thế nào nữa.
Mấy hôm sau hai đứa nó lại rủ nhau sang lớp học chơi, con bé My bảo nó “ Tối hôm qua My nhìn thấy bố mẹ cởi trần truồng, My thấy chim của bố nữa”. Nó lại vạch quần ra và bảo “ Giống như này ah”, bé My nhăn mặt chun mũi “ Không giống”.
Cái lần bạo nhất là cái lần nó để con bé My sờ chim, vì con My cứ đòi sờ nên nó chẳng từ chối, nó kéo quần xuống để con My cho tay vào túm, chỉ thấy hơi buồn buồn, như lúc nó cầm chim đi đái, không có cảm giác gì.Bị sờ chim rồi nên nó tò mò đòi con My cho sờ bướm, vì nó không biết bướm của bọn con gái như thê nào, “ Cho cò sờ bướm My đi”
… “ không…xấu hổ lắm”
“ xấu gì…sờ bướm thôi mà, Cò cho My sờ chim còn gì”
Nó cho tay vào háng con My sờ sờ, thấy mềm mềm, chẳng có gì hay ho cả, nó rút tay ra và chạy đi chơi nghịch cát. Thế đấy, nó bị gái sờ chim và được sờ lồn gái từ bé, năm đó mới học lớp 1.
…Sau cái vụ sờ chim sờ bướm đấy thì nó chẳng thèm sờ thêm lần nào nữa, nhưng nó lại biết thêm một kiểu bậy bạ nữa là chim và bướm dành để địt nhau, chẳng biết nó nghe ở đâu nữa, nhưng nó biết thế.
Cùng với cái Mt chơi trong lớp, hôm đấy chiều tối, nó bảo cái My “ chơi trò vợ chồng địt nhau không?”, bé My thắc mắc “ chơi thế nào”, nó trả lời “ lấy chim và bướm cho chơi trò địt nhau ý”, vừa nói nó vừa kéo cái quần xuống và ưỡn chim ra, con bé My cứ đứng ngẩn người ra chẳng biết làm gì, nó bảo “ bỏ bướm ra đi”
Con bé My kéo cái quần xuống tận đầu gối, nó tiến lại gần và cầm con chim bé xíu gí vào bướm My, chẳng thấy gì nó bảo “ ưỡn bướm ra chứ”, con My ưỡn cái bướm ra cho con chim chạm vào, nó thấy hơi buồn buồn khi chim chạm vào cái mu mềm mềm, chim nó cửng lên như lúc vừa ngủ dậy, con My reo lên “ Chim lớn rồi kìa”. Hai đứa đang cho chạm nhau thì mẹ nó gọi “ Cò…..đâu…về ngay”
Nó ghé vào tai con My thì thầm “ Mai lại chơi địt nhau nhé”… “ ừ…con My trả lời.
….Thế đấy…lần địt nhau đầu tiên của nó tính tới nay đã gần 30 năm, khi đó mới học lớp 1, địt nhau hồi đấy chẳng thấy thích gì cả, chỉ thấy hơi buồn buồn, nhiều khi lại sờ phải nước đái của con My nữa, nó đưa tay lên mũi ngửi thấy khai khai.
Bắt đầu từ lớp 2 thì nó phải sang khu chính học, phải đi học xa hơn, nó cũng chẳng nhớ nó và con bé My có chơi trò địt nhau bao nhiêu lần nữa, nó chỉ nhớ rằng nó và con bé My vẫn học với nhau cho đến khi vào cấp 3, khi đó mới không học cùng lớp, chỉ cùng trường… ( còn tiếp)