Những câu chuyện viết trong lúc rảnh rỗi - Chương 17
Đôi lời trước khi bắt đầu: Truyện hoàn toàn được hư cấu với mục đích giải trí, hoàn toàn không có ý định đánh đồng với thực tế, không nên vì đọc truyện mà trích dẫn ra thực tế hoặc đem tình tiết truyện mang ra ngoài đời thực hành.
Hòa năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp sư phạm xong, nàng cảm thấy may mắn khi xin được vào một trường cấp 3 có tiếng trong thành phố, mặc dù chỉ là làm hợp đồng nhưng đã là hơn hẳn đám bạn cùng khóa, kẻ thì chạy xe ôm, ship hàng, đứa thì đi bán hàng, phục vụ, còn khối đứa khác thì đang lông bông, vô nghề vô ngỗng. 3 tháng trôi qua, nàng dần quen thuộc với môi trường nơi đây, mọi thứ đều sẽ êm đẹp nếu như không xảy ra chuyện đó…
– Hôm nay đến đây thôi, các em nghỉ đi, nhớ về nhà hoàn thành bài tập mà cô đã giao đấy.
– Vâng ạ!
Đám học sinh ở dưới đồng thanh trả lời, chỉ có hai đứa ở cuối lớp vẫn đang châu đầu thì thầm gì đó với nhau nhưng Hòa cũng chẳng để ý, suốt buổi học hai đứa cũng có thèm quan tâm gì đến bài giảng đâu mà, nói suốt không giải quyết được gì, nàng cũng mặc kệ. Có lẽ, nàng chẳng thể nào tưởng tượng được điều mà hai đứa nó đang nói với nhau.
– Tí nữa mày kiếm con Duyên rồi kéo qua chỗ cũ nhé.
– Không nói gì với thằng Khánh à?
– Thôi, làm một nháy thôi mà có đéo gì đâu mà cần báo nó.
– Nhưng mà…
– Mày lằng nhằng vãi lồn, đéo đi thì tao chơi một mình.
– Ờ thôi, tùy mày.
Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học kết thúc, đó cũng chính là hồi chuông báo hiệu tan học, đám học sinh trong lớp 12A6 nhốn nháo cất vội sách vở để ra về, Hòa cũng cất bước về phòng bộ môn để bàn giao lại công việc hôm nay.
…
Sắp xếp mọi thứ xong, Hòa xách túi ra về, hơi uốn éo cơ thể một chút để làm giảm đi sự mỏi mệt của một ngày, bỗng nhiên nàng nhìn thấy mấy bóng học sinh đang lôi kéo nhau đến khu thể chất.
“Mấy đứa này không về còn ở lại trường làm gì đây, hay là bọn nó chơi thể thao?” Hòa lẩm bẩm, không hiểu sao nàng lại chưa muốn về ngay mà bước chân hướng về phía đó, có lẽ là nàng muốn tận hưởng một chút sự trẻ trung, hồn nhiên ngày đi học mà nàng mới rời xa chưa lâu.
Tiến về khu thể chất, Hòa bất ngờ khi chẳng có một âm thanh nào thể hiện ra là nơi này đang có người đang chơi bất kì môn thể thao nào. Lòng tò mò cùng với chút máu trinh thám trong người thúc giục nàng tìm hiểu rõ ràng chuyện này, một phần nào đó chính là nàng nhìn thấy một trong hai đứa học sinh đi về đây là con gái, nàng lo lắng có gì đó không hay xảy ra.
Mất một lúc loanh quanh, nàng nghe thấy một âm thanh không mấy xa lạ, nàng rất muốn tin rằng nàng đã nghe nhầm nhưng không, bước lên tầng hai, đến gần với căn phòng chứa đồ thể chất, tiếng da thịt va vào nhau càng lúc càng rõ ràng. Căn phòng bị đóng kín nhưng những âm thanh nhục dục, những tiếng rên rỉ của con trai truyền ra là quá đủ để Hòa biết điều gì đang diễn ra trong đó.
“Không được, bây giờ phải làm gì? Gọi người? Không ổn, biết đâu chuyện lộ ra rồi ảnh hưởng đến em nữ thì sao?” Hòa xoắn xuýt, thêm nữa, cửa phòng còn đóng nên nàng cũng không xác định được điều thực sự đang diễn ra, biết đâu bọn nhóc con chỉ đang xem sex thì sao? Nàng chỉ cầu mong điều đó là đúng, nàng run run đưa tay lên, nhẹ nhàng xoay tay nắm cửa. Ở bên trong căn phòng, điều nàng thấy chính là điều nàng không mong muốn nhất. Một đứa con gái đang quỳ bò trên đệm, ở đằng sau, một đứa con trai đang thúc liên tục con cặc vào, tiếng chan chát nàng nghe thấy chính là từ đây phát ra, ở phía trước, cô bé đang há lớn miệng đón nhận một con cặc khác đen thùi đang tọng vào trong miệng, những tiếng ọc ọc phát ra cùng với âm thanh ư ử phát ra từ miệng cô bé, không rõ là đang khó chịu hay đang tận hưởng nữa. Hòa nhận ra hai thằng nhóc đang diễn trò 18+ này chẳng ai khác chính là hai đứa vừa lười học vừa nói chuyện suốt giờ ở lớp nàng vừa dạy, thằng Quy và thằng Thắng.
Cánh cửa mở ra, 2 thằng giật mình mà nhìn người đang đứng trước cửa, con cặc đang cương cứng bất chợt héo quắt khi chúng nhận ra Hòa, nàng đang trố mắt, miệng há to muốn kêu lên nhưng bị hai tay của chính nàng che chặn lại. Một giây đứng hình, thằng Quy, chính là thằng đầu têu cuộc vui lần này, đã hoàn hồn mà nhận ra nó đang lâm vào tình thế gì.
– NHANH!!! Bắt cô ta lại! Nó gào lên với thằng Thắng.
Thằng Thắng nghe thấy, nó cũng tỉnh táo lại mà đẩy đối tác đang thực hiện việc giao phối với nó ra mà xông về phía Hòa, tuy nhiên thì nó đã chậm một nhịp, Hòa đã chạy xuống đến tầng 1, một tay nàng giữ chặt lấy ngực mình, nơi trái tim đang đập loạn nhịp.
Hòa tìm thẳng đến phòng hiệu trưởng, thầy Danh hiệu trưởng lúc này vẫn còn đang ở đó chưa về, tại đây, nàng trình bày mọi chuyện mình vừa chứng kiến và hiển nhiên, 3 đứa học sinh vừa diễn cảnh người lớn bị tóm lên.
– Được rồi, mọi chuyện để đó tôi giải quyết, cô Hòa có thể về rồi.
– Thầy…
– Yên tâm đi, tôi sẽ xử lý tế nhị nhất có thể.
– Dạ… thế em chào thầy.
Hòa ra về trong ánh mắt căm hận của hai thằng Quy, Thắng, cô bé Duyên lúc này thì cúi mặt nhìn đăm đăm xuống mặt đất, khuôn mặt xinh xắn không có mấy cảm xúc. Là một cô giáo, Hòa luôn tâm niệm trong đầu rằng, trường học là nơi để các em học sinh được giáo dục về thể chất lẫn kiến thức, tuy nhiên cái “thể chất” hoàn toàn đã vượt quá nhận thức của nàng về môi trường cấp 3 ở đây. Hai thằng nhóc kia, nàng có thể bỏ qua cho chúng việc chúng lơ là học tập, nhưng việc vừa rồi hai đứa làm, nó xứng đáng bị trừng trị, tuy nhiên thầy hiệu trưởng đã có lời, nàng cũng chỉ đành ra về mà thôi. Chỉ có điều, Hòa không lường trước được thứ mà nàng đón nhận vào ngày hôm sau.
(Nháp tạm một chương ngắn, giờ e đi tắm phát rồi xem xét có viết tiếp chương sau nữa không. Dạo này do thay đổi công việc nên mệt muốn ngất ngây luôn, truyện có chậm thì cũng đừng có réo. Mà này, truyện người ta viết có phải thể loại mì ăn liền đâu, đọc từ từ thôi.)