Những câu chuyện viết trong lúc rảnh rỗi - Chương 13
Bằng bản năng giống đực, miệng nó tìm đến núm vú nhỏ xinh của Hà, tự dưng nó thèm được mút cái gò núi xinh xinh kia không chịu nổi, ‘Nhưng mà vậy thì có giống bú tí mẹ không nhỉ?’, nó nghĩ thầm trong đầu, nhưng thôi mặc kệ.
– Ái, đồ quỷ, làm gì đấy, Hà có phải chị Huệ đâu mà lại bú ti. Ha ha! Dừng lại, buồn, buồn quá không chịu nổi rồi… ahh… ưm…
Duẫn chẳng trả lời, càng nút nó lại càng thấy hứng thú, núm vú nhỏ xinh bị nó đảo quanh trong miệng một cách ngon lành như thể đang ngậm kẹo mút, bầu vú hồng xiêm của Hà cũng vừa vặn cái miệng nó luôn, thuận tiện để nó bú hết bên này đến bên kia. Ban đầu, Hà có chút chưa thích ứng kịp, một chút nhột nhạt làm nàng khó chịu, tuy nhiên dần dần, bản năng của giống cái giúp nàng cảm nhận dần được khoái cảm đến từ ngực mình. Hà bắt đầu thở gấp, nàng cố giữ chặt miệng không để phát ra âm thanh quá lớn tránh để ai đó ở gần nghe được, nhưng càng cố giữ, cảm giác đê mê, sướng sướng lại càng mạnh mẽ. Nàng dùng tay đẩy đầu nó ra trước khi nàng không chịu nổi mà rên lớn lên nhưng bàn tay yếu đuối của nàng chẳng giống như đang cản lại mà giống như đang vỗ về, động viên nó tiếp tục.
– Dừng… hức… dừng lại… Hà… không chịu… nổi… không dừng lại… là Hà giận đấy.
Có vẻ như lời hăm dọa của nàng có tác dụng, nó lưu luyến mà rời đi cặp vú ướt nhẹp nước miếng. Duẫn chưa thỏa mãn, nó đưa tay xuống toan cởi đi cái quần dài của Hà, nàng nhận ra hành động của nó, Hà đưa tay giữ lại thì bị bàn tay rắn chắc của nó nắm lấy. Hà nhìn vào đôi mắt đang phản chiếu chút ít ánh trăng của nó, ánh mắt hai người trao đổi với nhau, bàn tay nàng dần mềm ra giống như một sự cho phép hành động tiếp theo của nó. Chiếc quần nâu tuột xuống, một mảnh đất phì nhiêu với ít cỏ dại lưa thưa hiện ra. Hà xấu hổ mà khép hai chân lại, nàng cũng chẳng phải là không biết chút gì về cái chuyện đôi lứa này, thậm chí, nàng còn biết nhiều hơn cả nó, nàng đoán được ngày này sẽ đến cho nên nàng đã chuẩn bị tâm lý phần nào. Nàng biết chuyện này là điều cấm kị, nhiều lúc nàng cũng không biết là nên tiếp tục ở bên nó hay nói ra một lời rõ ràng, giá như, cả hai mãi mãi chỉ là hai đứa bé, vô lo vô nghĩ thì hay biết mấy.
Duẫn không hiểu được những suy nghĩ trong đầu nàng, nó có thể to xác hơn nàng rất nhiều nhưng là một thằng con trai, nó vẫn khá là mù mịt về cái chuyện ‘người lớn’ này, hơn nữa nó còn lại kém nàng 2 tuổi.
Bần thần một hồi, nó giật mình nhận ra là bản thân vẫn còn mặc nguyên quần áo, Duẫn vội vội vàng vàng cởi ra, đem chúng cùng với quần áo của nàng đặt lên chỗ rơm rồi cho Hà nằm lên đó. Bắt đầu sắp xếp lại trong đầu thứ tự những việc phải làm, nó hấp tấp mà tách đôi chân nàng ra, nơi thầm kín của người con gái lộ ra, ánh trăng không đủ để nó chiêm ngưỡng kĩ càng từng góc cạnh của cái nơi trinh nguyên của Hà, nhưng như vậy đối với nó là quá đủ rồi. Thằng nhỏ ở dưới của nó đã cương lên từ lúc nào, trái tim nó đập nhanh liên hồi khi bàn tay nó hướng thằng nhỏ đến chỗ cô bé của nàng. Hà nằm đó im thin thít không nói điều gì, mặc dù đã đồng ý trong im lặng cái hành động của nó nhưng trong lòng nàng vẫn ngổn ngang những suy tư phức tạp. Nàng hơi giật mình khi cây gậy thịt chạm đến hạ thể, Duẫn chỉ biết thao tác đến chỗ này còn tiếp theo là gì thì nó chưa bao giờ được nhìn kĩ, hết cách, bàn tay cầm con cặc của nó cứ quẹt đi quẹt lại nơi cửa động của Hà khiến nàng tê dại đi từng hồi.
Một cách vô tình, Duẫn đã giúp cho Hà có được sự dạo đầu khá đầy đủ để phục vụ cho giây phút đáng nhớ của cuộc đời nàng. Âm hộ nàng dần ẩm ướt, cô bé của nàng nhận được tín hiệu từ cái vật đặc thù của giống đực liên tục ve vãn, hai mép lồn bắt đầu căng lên, cửa động cũng dần hé mở, đây cũng là lúc Duẫn tìm được cái đích mà nó phải đến. Dương vật của nó căng cứng, đè ép vào nụ hoa ướt át của Hà, đến đây thì nó biết phải làm gì, riêng cái việc nhấp thì nó đã nhìn thấy ba nó đẩy tiến đẩy lùi không biết bao nhiêu lần, tuy nhiên thì thực hành nó vẫn là cái gì đó cực kì khác biệt so với lí thuyết. Cái cảm giác chặt chẽ nơi cửa mình của nàng làm nó khó mà tiến sâu, cộng với nó là một thứ gì đó đang chặn lại ngay cửa động, cái màng trinh của nàng đang ngăn cản nó làm cái việc đi ngược lại luân thường.
Làn gió đêm không làm giảm đi nhiệt độ của cơ thể khi mà nó bắt đầu mồ hôi tuôn ra như tắm, bản năng và lí trí đều bảo nó ‘hãy tiến vào, mạnh mẽ lên’ nhưng nó vẫn ngập ngừng không thôi. Duân nhìn Hà, nàng lúc này nửa như hưởng thụ, nửa như khó chịu, cửa mình bị dị vật xâm lấn làm cho nàng thấy thốn thốn nhưng dần dần thì cảm giác thèm muốn bắt đầu dần thay thế, Hà bắt đầu uốn éo thân thể. Duẫn cắn răng, gân xanh trên tay nổi lên khi nó nắm chặt lấy rơm rạ ở bên dưới, cuối cùng, nó cũng không giữ nổi nữa, dương vật của nó hung ác mà ấn mạnh vào người nàng, cái vật cản khiến nó khó chịu bị xé toạc trong nháy mắt, cảm giác ôm siết, ấm nóng xuất hiện ở khắp chiều dài dương vật. Trong lòng nó dâng lên khoái cảm kì lạ, khó hiểu, cảm giác giống như nó vừa đạt được thành tựu gì đó, tuy nhiên cảm giác nó nhanh chóng tan biến khi mà nó nhìn thấy những dòng nước từ khóe mắt của Hà ứa ra, theo hai bên mà chảy ra sau gáy của nàng.
– Huhu, đau quá… hức hức…
– Xin… xin lỗi Hà, Duẫn… Duẫn không bao giờ muốn làm Hà bị đau đâu.
Thực ra, Hà không thấy quá đau, cảm giác lúc bị phá trinh thực sự là làm cho nàng cảm thấy như bị xé rách cả cơ thể cộng với đó là đôi chút bất ngờ khi Duẫn không báo trước gì mà đã thúc vào, tuy nhiên thì nó cũng nhanh chóng qua đi. Một sự sợ hãi, một cảm giác mất mát dâng lên từ trong lòng làm cho nước mắt cứ vậy mà tuôn ra khiến chính Hà cũng không kìm nổi mà nức nở. Duẫn chẳng còn quan tâm nổi đến cái thèm muốn xác thịt ở bên dưới, nó chống hai củi chỏ xuống đất, hai bàn tay nó ôm lấy khuôn mặt nàng lau đi từng dòng lệ, nhưng kì lạ, càng lau thì khuôn mặt của nàng lại càng ướt, từng hạt nước mắt của nó từ lúc nào đã rơi lã chã trên mặt nàng.
Hà vừa đau, vừa tức, vừa buồn cười với hành động của nó, nàng cố nén đau đớn nơi hạ thể, Hà vươn tay nhéo má nó.
– Này, làm cái gì mà khóc lóc, người bị đau là Hà cơ mà, sao mà khóc còn hơn cả người bị đau là sao?
– Hức… xin lỗi…
Duẫn ôm chặt lấy Hà, từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên nó làm cho nàng đau, nhìn nàng co rúm lại khi bị nó phá trinh, lòng nó còn đau hơn nàng mấy lần, cũng may, trinh tiết của người con gái chỉ có một lần, nếu không thì không biết nó còn dám làm cái chuyện sung sướng của lứa đôi nay lần nữa hay không nữa. Hà vỗ vỗ vào lưng nó, đời thuở nhà ai, bị phá trinh lại còn phải đi an ủi người ta nữa chứ, Hà thầm cười khổ. Cả hai dần bình tĩnh lại, âm đạo mới chuyển từ con gái thành đàn bà đã dần thích ứng với khúc thịt nóng bỏng nong rộng ra, dương vật của Duẫn cũng dần cứng trở lại khi nhận được sự mơn trớn đến từ động thịt mềm mại của Hà.
Duẫn thấy khó xử, cảm xúc của một thằng con trai lần đầu được làm cái chuyện trai gái, lại còn đó là cái âm đạo khít khao đang co bóp lấy thằng đệ ở dưới nữa, đều thúc giục nó tiếp tục cuộc ân ái, tuy nhiên nghĩ đến Hà vừa mới chịu đau đớn, nó lại không dám ấn tiếp. Nó thở dài mà nhè nhẹ rút con chim ra khỏi cô bé của Hà, mùi tanh tanh của máu phảng phất trong không khí, chất lỏng đỏ tươi từ cửa mình của nàng theo bờ mông rớt xuống cái quần của Duẫn đang lót ở bên dưới như một minh chứng cho sự chuyển giao thành đàn bà của Hà. Nàng rên nhẹ khi dương vật của Duẫn ma sát với âm đạo, dù vẫn còn rát nhưng Hà bắt đầu cảm nhận được hương vị thơm ngọt của trái cấm, nó làm cho nàng thèm muốn có được nhiều hơn.
– Này, làm gì vậy?
– Ờ thì…
Đang trên đường rút ra thì nàng bất chợt hỏi, Duẫn gãi gãi đầu không biết xử lý thế nào.
– Làm cho người ta thế này rồi còn định chạy à? Vừa nãy còn nói thích Hà, hay là nói dối?
– Đâu có, Duẫn thích Hà lắm.
Để chứng minh, Duẫn nhào tới, hôn lên môi của nàng, nụ hôn thứ hai đã khá hơn lần đầu đôi chút, cả hai đã dùng tới đôi môi để quyện lấy nhau. Chẳng cần nhiều suy nghĩ, Duẫn bắt đầu động tác muôn thuở của giống đực, dương vật đều đặn tiến lui nơi động tiên, Duẫn ôm trọn lấy thân thể êm ái của thiếu nữ mà trao cho nàng hơi ấm của thân thể… ừm, có lẽ là không cần vì cả hai bây giờ mồ hôi bắt đầu tuôi ra như tắm. Hà cũng dần hòa nhịp với cuộc vui, một chút rát rất nơi bị phá trinh không át đi được khoái cảm đầu đời quá mãnh liệt, nàng cũng ôm chặt lấy Duẫn, hai đùi nàng banh rộng ra để bớt thốn, hai chân nàng không hiểu sao đã quấn lấy hông nó từ lúc nào. Cửa mình của Hà bắt đầu ướt nhẹp cái thứ nước sung sướng mà cơ thể nàng lần đầu tiết ra, những âm thanh làm cho người ta không ngừng phải sử dụng trí tưởng tưởng phát ra trong đêm hè. Không ai ngoài hai người ở đây biết được, ở bóng tre này, đang diễn ra một chuyện đi ngược lại luân thường, một tình yêu cấm kị được vun đắp qua thời gian rồi đêm nay là lúc nó nở ra những cánh hoa yêu diễm.
– Anh yêu em.
– Ahh… không biết xấu hổ, Hà là cô của Duẫn đấy, người ta còn hơn tuổi nữa nhá… ưm…
– Anh yêu Hà rất nhiều.
Duẫn không quan tâm quá nhiều, nó đang bận cày xới mảnh ruộng của nàng vừa cố gắng làm sao không dùng quá nhiều sức mà làm cho nàng khó chịu.
– Hức… chậm thôi.
– Sướng quá, Hà còn đau không?
– Đỡ… đỡ đau rồi, nhưng mà… ấy ấy, không được, mau rút ra, không được ở bên trong!
Hà dùng cái thân thể rã rời cố đẩy Duẫn ra, nơi sâu nhất của âm đạo, cái đầu khấc đã căng cứng hết cỡ như muốn phun trào bất kì lúc nào. Duẫn đang ngất ngây trong men tình bỗng cảm thấy thay đổi nơi Hà, một dòng điện chạy từ dương vật lên đến sống lưng của nó, Duẫn chỉ kịp rút cây thịt ra khỏi cửa mình của nàng một tích tắc trước khi tinh dịch đầu đời của nó phun ra. Chất lỏng trắng sữa, đặc sệt, nóng hổi phun từ đùi đến bụng của Hà, một chút bắn lên vú thậm chí còn lên mặt, cùng lúc đó, Hà cũng đạt đến đỉnh cao của nhân sinh.