Nội dung truyện
Tôi bắt đầu dập. Dễ đến cả vài trăm nhát. Mắt cô Nghĩa đờ đẫn, miệng huơ huơ không nói lên lời nhưng tôi biết cô đang ra.
M…ạ….n….h….. n…..ữ…..a….. đ…..i…… a….n…. h….
Tự dưng cô thay đổi cách xưng hô làm tôi đang tập trung cũng suýt bật cười nhưng tôi thoáng nghĩ có thể cô đang liên tưởng đến chú Hà, chồng cô.
M…ạ….n….h…..M…ạ….n….h….. n…..ữ…..a….. đ…..i…… e….m…… s….ắ….p…. r….a….
Tôi tiếp tục dồn sức thật nhanh, thật gấp, độ phút sau, cảm giác rần rật chạy khắp cơ thể tôi. Tôi và cô cùng ra. Từng đợt tinh trùng nóng bỏng liên tu bất tận bắn sâu tận cổ tử cung của cô. Cô chớp chớp đôi mắt huyền hưởng thụ.
– Long khỏe thật đấy! Cô yêu Long quá!
– Cháu cũng yêu cô và muốn cô được thỏa mãn.
Hai chúng tôi dắt nhau ra bể nước năm nào. Động tác của cô giống như Hường của tôi ngày nào làm tôi lâng lâng, đan xen bao cảm xúc.
Chợt cô Nghĩa nhớ ra còn chưa hóa vàng, cô vội chạy lại lấy tập vàng mã và đưa tôi:
– Đốt cho em Hường nhé! Cô sắp cơm
– Dạ!
Tôi vừa đốt vàng mã, vừa liên tưởng đến Hường lại liên tưởng đến cô Nghĩa. So sánh hai mẹ con, tôi thấy mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Rồi tôi lại nghĩ đến Hiền. Không biết bây giờ Hiền thế nào nhỉ?
Tôi và cô ngồi ăn cơm với nhau. Thi thoảng, cô lén nhìn tôi và cười thật tình ý đầy thỏa mãn.