Những Câu Chuyện Loạn Luân Nước Ngoài - Phần 31
Chị Colleen bò vào trong xe, đưa đầu vào trước rồi ngọ nguậy đến khi chị nằm đè lên người tôi, chạm mũi vào mũi tôi. Chị đưa đôi môi vào môi tôi rồi lưỡi chị trườn ra ngoài, bắt đầu khám phá bên trong miệng tôi. Tay trái tôi đưa lên ôm lấy chị, vuốt ve lưng và mông chị. Tay phải tôi bị kẹt vào giữa cơ thể tôi và mặt sau ghế. Chị Colleen thò tay vào giữa hai cơ thể chúng tôi và nhẹ nhàng vuốt ve con cặc mềm nhũn của tôi. Chỉ một lát sau, nó vươn lên cứng ngắc.
Chị Colleen lần tay lên mò mẫm với dây nịt của tôi. Sau vài lần cố gắng không thành, chị nói:
“Không đủ chỗ rồi. Em phải ra ngoài để cho anh kéo quần xuống.”
Một khi ra ngoài, chị cúi xuống nhìn qua eo để xem tôi đang làm gì bên trong. Tôi cởi dây nịt, mở nút quần và kéo khóa quần. Nhổm đít lên khỏi ghế, tôi bắt đầu tuột quần lót xuống. Khi nó được cởi ra đến đầu gối, chị Colleen thò đầu vô trong xe và bắt đầu bò lên người tôi. Chị ban cho tôi một nụ hôn dài và sâu, và khi chị bắt đầu sàng sẩy hông ra xung quanh để tìm vị trí tốt nhất thì tôi la lên:
“NGỪNG LẠI! RA KHỎI NGƯỜI ANH MAU!”
Chị Colleen vội trườn người ra sau đến khi ra khỏi xe, nhìn vào trong và hỏi tôi:
“Cái gì? Chuyện gì vậy?”
Tôi nhổm đít lên và cảm thấy có gì đó ở bên dưới. Sau một giây thì tôi tìm thấy nó. Đó là một miếng nhựa mỏng và to nằm ở giữa ghế và lưng tôi, đang dựng đứng lên. Tôi kéo nó ra và nhìn chằm chằm vào nó một lát rồi đưa cho chị Colleen.
“Đây nè… Barbie vừa cố thọc đầu lên mông anh.”
Chị Colleen nhìn vào con búp bê trong tay mình.
“Tại sao là con ả dâm đãng rẻ tiền đó. Em có ý tốt để nói với Ken rằng bạn gái của nó dâm đãng ra sao rồi.” Chị ném con búp bê lên ghế trước. “Cảm ơn anh, Molly đã tìm nó suốt cả tuần nay.”
“Kiếm nơi nào để ngâm nó trong thuốc khử trùng trước khi đưa cho con nghen.”
Tôi cẩn thận xoa bóp mông đít để kiểm tra thì thấy có một vết lõm lớn trong da mình.
Lại một lần nữa, chị Colleen bắt đầu trườn vào ghế sau. Chị vào được một phần thì ngừng lại và trở ra ngoài. Lần này thì tôi hỏi:
“Giờ thì gì nữa đây?”
Dưới ánh trăng, tôi hầu như không thể nhìn thấy nụ cười trên mặt chị.
“Cứ tự suy nghĩ đi.”
Chị Colleen vén váy lên tới hông. Chị móc ngón cái vào dây lưng quần lót rồi ngọ nguậy mông đít khi tuột quần xuống. Khi nó xuống tới mắt cá chân, chị bước ra ngoài rồi nhặt chúng lên khỏi mặt đất. Sự thiếu thăng bằng của chị là vì cái bụng chửa to lớn, điều này là một thành công đáng kể. Chị vo tròn quần lót rồi quăng nó vào ghế trước, ở trên đầu con búp bê Barbie. Chị Colleen để váy lên cao quanh hông rồi bò trở lại lên người tôi.
Với một nụ cười toe toét, chị nói:
“Em nghĩ giờ mình đã sẵn sàng rồi.”
Cuối cùng thì chị Colleen ở trên người tôi với một số cử động vặn xoắn lạ lùng, và chị vươn tay ra sau để tìm cách đóng cửa xe lại. Sau đó chị hạ hông xuống. Cặc tôi vẫn cứng và tôi có thể cảm thấy chùm lông lồn rậm rạp của chị. Chị ngoáy mông đít đến khi cặc tôi trượt lên giữa hai đùi chị. Từ từ, chị bắt đầu cong mông đít lại đến khi tôi cảm thấy cặc tôi bắt đầu trượt vào giữa hai mép lồn của chị. Với một cú đẩy cuối của mông đít chị về phía sau, thế là cặc tôi được chôn sâu tới lút cán vào trong lồn chị.
Cổ tôi bị uốn cong, đầu tôi tựa trên tay vịn. Hai đầu gối tôi co lên với gót chân gần như chạm vào mông tôi, còn ngón chân thì chạm vào cửa xe.
Hai đầu gối của chị Colleen gần như ở ngay nách tôi, còn mông đít chị bị lèn vào một góc ở giữa hông và đùi tôi.
Rất chậm rãi, hông chị bắt đầu đung đưa lên xuống và qua lại.
Lần này tôi lấy tay phải ra ngoài để có thể sử dụng nó.
Thậm chí với cái bụng chửa to khổng lồ của chị Colleen, tôi có thể vòng tay ôm quanh người chị… nhưng chỉ vừa đủ thôi.
Tôi cố hẩy mông lên trong một nỗ lực để lái con cặc vô sâu hơn trong lồn chị, nhưng tôi bị ghim chặt quá nên không có nhiều may mắn.
Hai chị em tôi bị kẹt vào nhau, chúng tôi không thể chuyển động và tôi bắt đầu bị chuột rút ở bên chân phải.
Đây là một trong những trải nghiệm tình dục lớn nhất trong đời tôi.
Chuyển động duy nhất là sự nhấp mông của chị Colleen, và sự uốn cong của những bắp thịt lồn khi lồn chị đang bú và kéo cặc tôi trong đó.
Cử động nhẹ nhàng nhất cũng tạo ra những làn sóng sướng khoái rần rần, chạy lên cột sống của tôi và lên tới não rồi vòng trở lại xuống tới hai hòn dái tôi, chúng như đang cố bò lên để chui vô trong lồn chị Colleen.
Chị tôi đang rên rỉ trong tai tôi khi chị bắt đầu trải nghiệm cùng một khoái cảm tình dục mãnh liệt này.
Thậm chí hông chị chỉ có thể trượt lên xuống cặc tôi khoảng 1 inch hoặc ít hơn, nhưng chị bắt đầu gia tăng nhịp điệu chuyển động.
Chẳng bao lâu sau, chúng tôi rung lên với tốc độ 90 dặm một phút đến khi cả hai hét lên “Á ĐỤ” trong cơn bùng nổ của cực khoái.
Hai hòn dái tôi đang bơm tinh trùng ra khỏi cặc, phun vô tử cung chị Colleen, đang bao bọc đứa con của chúng tôi trong đó.
Mọi bắp thịt trong cơ thể của chúng tôi đang co thắt và hai chị em tôi gồng cứng người, vả đập vào nhau trong hàng ghế sau xe. Dần dần, chúng tôi thư giãn, tan chảy vào nhau. Tôi cảm thấy một dòng nước nhờn hòa trộn từ tinh dịch tôi và nước lồn của chị đang rỉ ra ngoài lồn chị, trong khi cặc tôi vẫn đang được nhét trong đó. Chị Colleen hôn nhẹ vào cổ và mặt tôi rồi thì thầm vào tai tôi:
“Chết tiệt chưa, nếu em biết nó sướng như vầy thì em đã lôi anh ra vũng Miller khi mình còn học trung học.”
“Anh sẽ là cậu bé hạnh phúc nhất ở lớp học năm thứ nhất.”
“Em sẽ đặt một chỗ vĩnh viễn trong bãi đậu xe và có anh ở giữa hai chân em hàng đêm luôn… ôi Chúa ơi, giờ thì em nói chuyện giống như một con ả dâm đãng… Em hư đốn giống như Barbie rồi.”
Tôi hôn vào đầu mũi của chị rồi nói:
“Em yêu à, không có ai tệ như Barbie đâu.”
Sau vài phút lắc lư ra xung quanh và tôi phải dùng khuỷu tay phá nắp nhựa chụp đèn, chị Colleen và tôi đã ngồi thẳng lưng ra ghế sau. Chị Colleen nhổm người lên và kéo vạt váy xuống khỏi đít mình. Tôi kéo quần lên và cài lại nhưng không tìm thấy dây nịt.
Chúng tôi ngồi đó trong bóng tối, ở ghế sau của chiếc xe, nghỉ ngơi, hít thở và để cho nhịp tim của chúng tôi trở lại bình thường. Cánh tay tôi quàng quanh chị Colleen khi chị tựa người vào tôi. Chị quay đầu về phía tôi và hôn tôi thật nhẹ nhàng.
“Anh Bobby này…”
“Cái gì?”
“Em có bao giờ nói với anh rằng em yêu anh chưa?”
“Và em đã chờ đến lần này mới nói với anh sao? Ít ra thì em có thể…”
Tôi chưa kịp nói hết câu vì chị đã thọc lưỡi vào trong miệng tôi. Chúng tôi đã dành 10 phút tiếp theo để tận hưởng kiểu âu yếm cổ điển và mơn trớn nhau. Bỗng nhiên nội thất trong xe bị tràn ngập ánh sáng rực rỡ và có một tiếng mở cửa sổ xe sắc bén ở gần tôi.
“Cảnh sát đây, mời anh chị vui lòng ra khỏi xe.”
Tôi gần như té đái trong quần.
Tôi ra khỏi xe và đứng gần cửa. Có hai cảnh sát tuần tra đang đứng đó, đèn pin của họ đang chiếu vào chúng tôi. Chị Colleen đưa một chân ra ngoài thì viên cảnh sát nói:
“Chị có thể ở trong xe.”
Chị Colleen thụt chân vào trong và ngồi yên. Viên cảnh sát rọi đèn pin lên xuống người tôi. Khi anh ta làm vậy, tôi nhìn xuống chỗ ngổn ngang của mình. Cổ áo của tôi bị tháo nút, cà vạt được đẩy qua một bên. Cái áo sơ mi hoàn toàn bị nhăn nheo còn chiếc áo lót được nhét nữa đường ở mặt trước và treo ra ngoài ở mặt sau. Dây nịt của tôi thì biến đi đâu mất, quần tôi thì bị xệ xuống tới hông. Dây kéo khóa quần mới kéo lên một nửa và một bên góc áo sơ mi đang thò ra ngoài.
“Mấy người đang gặp rắc rối gì ở đây không?”
“Không, chúng tôi chỉ dừng lại để xem ánh đèn trong thị trấn. Chưa bao giờ ở đây và nghĩ là dừng ở đây để xem nó thế nào.”
“Tôi biết rồi. Tôi có thể xem thẻ căn cước không? Xin vui lòng.”
Tôi móc bóp ra khỏi túi quần sau, mò mẫm rồi lấy ra giấy tờ. Anh ta rọi đèn pin vào tấm thẻ, lên mặt tôi rồi lại xuống tấm thẻ.
“Ông O”Conner, ông có hiểu rằng… chờ chút… Robert O”Conner… Tôi biết anh. Anh là em trai của trung úy O”Conner. Còn người phụ nữ trẻ ở trong xe là…”
“Vợ tôi.”
Viên cảnh sát tuần tra tắt đèn pin. Trong ánh trăng, tôi có thể nhìn thấy nụ cười trên môi anh ta. Một lát sau, anh ta trả lại thẻ căn cước cho tôi. Cố ngăn tiếng cười, anh ta nói:
“Anh chị nên cẩn thận ở đây, chúng tôi không muốn bất cứ tai nạn nào xảy ra…”
Nói xong anh ta nhìn vào cánh cửa xe đang mở, nơi đồng nghiệp của anh ta đang chiếu đèn pin vào chị Colleen. Mặt chị được che khuất bởi chiếc xe, nhưng cái bụng chửa 7 tháng của chị thì sáng lên như một ngọn hải đăng. Anh ta quay sang tôi để kết thúc câu nói lúc nãy:
“… Nhưng đã quá muộn cho điều đó rồi. Phil, không có gì ở đây đâu, đi thôi nào.”
Khi hai viên cảnh sát trở lại chiếc xe tuần tra, tôi nghe họ đang lặng lẽ nói chuyện với nhau. Sau đó họ phá lên cười khi vào trong xe. Lúc này thì chị Colleen ra khỏi xe và đang đứng cạnh tôi. Chúng tôi đứng dưới ánh trăng và ngắm nhìn chiếc xe quay lại trên đường và tiếp tục biến vào trong đêm. Chúng tôi đối mặt nhau và chị Colleen vòng tay ôm eo tôi.
Với một nụ hôn, chị nói:
“Lần tới mình đến đây thì hãy đi bằng xe tải.”
Lần tới?