Những Câu Chuyện Loạn Luân Nước Ngoài - Phần 18
Cuộc sống nhanh chóng rơi vào một thói quen bình thường, bình thường đối với một gia đình có trẻ sơ sinh. Hai bé Moghan và Molly trở lại trường học với tất cả những tin tức về em gái của chúng. Chúng đua nhau về nhà sau giờ học, người chiến thắng sẽ là người đầu tiên ôm giữ bé Noelle. Chị Colleen phải bỏ hết những công việc vẽ tranh minh họa và không thực hiện dự án mới nào trong vài tháng tới. Chị dành thời gian trong ngày để tập trung mọi chú ý vào đứa con gái của chúng tôi. Trong những tuần lễ đầu tiên này, chị Colleen đang xây dựng mối liên hệ với đứa con, cũng giống như đã từng làm vậy với Meghan và Molly.
Chị Colleen vẫn gặp tôi ở trước cửa nhà vào mỗi buổi sáng để tiễn đưa tôi đi làm. Nhưng khác trước là giờ đây chị đang ẵm đứa con trong tay. Tôi hôn vào hai người phụ nữ xinh đẹp trước khi bước ra ngoài cửa.
Tôi trở lại làm việc trong văn phòng toàn thời gian. Jennings đã làm điều mà tôi phải biết ơn cô ta vô bờ bến. Trong 3 tuần lễ đầu sau khi tôi trở lại, cô ta ngồi túc trực ở bàn giấy của mình trong giờ ăn trưa và không cho phép bất cứ ai vào trong văn phòng tôi trong khoảng thời gian từ 11 giờ rưỡi đến 1 giờ chiều. Điều này cho phép tôi có đủ 1 tiếng rưỡi đồng hồ để ngủ chợp mắt và cho tôi có sức lực để tiếp tục làm việc đến khi về nhà.
Bé Noelle đã làm tốt hơn Meghan và Molly. Sau 4 tuần thì nó đã ngủ qua đêm nên hai chị em tôi bắt đầu có được giấc ngủ trọn đêm. Bước tiếp theo là đối phó với tình hình trong phòng ngủ. Chúng tôi không muốn bé Noelle sẽ ở trong phòng của Meghan hay Molly, nên ý nghĩ đầu tiên của chúng tôi là để cho Meghan với Molly cùng ở chung một căn phòng và bỏ bé Noelle trong căn phòng nhỏ hơn của Molly.
Vào một đêm sau khi ăn tối, tôi đưa ra đề tài này. Nhưng trước khi tôi có thể đi sâu vào cuộc thảo luận thì bé Molly ngăn tôi lại.
“Chị Meghan với con đã nói chuyện này với ba rồi. Tụi con nghĩ là bé Noelle nên ở chung với chị Meghan.”
Meghan đang ngồi cạnh Molly, gật đầu đồng ý. Chị Colleen và tôi nhìn nhau bối rối. Nếu đây là những gì các cô gái muốn, thì chúng tôi vẫn ổn. Nhưng từ cách mà chúng cười toe toét với nhau, tôi có cảm giác không thoải mái khi nghĩ rằng chúng có gì đó mà hai chị em tôi không biết. Hai đứa bé 7 tuổi và 8 tuổi thì không thể cho là có âm mưu gì.
Chúng tôi dành ngày thứ ba tiếp theo để sắp xếp lại đồ đạc trong phòng bé Meghan, và chuyển cái nôi vào trong đó. Một lần nữa hai chị em tôi lại ở một mình trong phòng ngủ. Dự đoán ban đầu của tôi là chính xác, tôi dành nhiều thời gian hơn để úp mặt vào giữa hai đùi bà chị ruột của tôi.
Một trong những đêm đầu tiên mà chị Colleen đã làm sau khi mang bé Noelle từ bệnh viện về nhà là đi đến tấm lịch trên bức tường nhà bếp và vẽ một vòng tròn màu đỏ lên ngày thứ Sáu, 19 tháng 2. Khi tôi hỏi để làm gì, chị chỉ nhìn chằm chằm vào tôi trong chốc lát rồi mới trả lời.
“8 Tuần Bobby à. Suốt… 8… tuần luôn nhé. Chúa ơi, chị ghét giai đoạn này khi có con.”
“8 Tuần hả? 8 tuần cho điều gì… Ồ… đó là 8 tuần lễ.”
Ngày cuối cùng đã đến. Tôi đã ăn xong bữa sáng với Meghan và Molly, sẵn sàng để đi làm. Khi tôi đang rửa chén dĩa trong bồn thì chị Colleen đưa tay ra chụp lấy tôi và kéo tôi đi tới cuốn lịch treo tường. Chị đứng đó, một tay đang giữ bé Noelle trên vai, tay kia giơ ngón trỏ ra gõ vào vòng tròn màu đỏ. Chị nhìn tôi với ánh mắt phấn khích và nụ cười nửa miệng trên môi. Chị cúi xuống thì thầm với tôi:
“Tốt hơn là em phải ăn nhiều đạm cho bữa trưa, rồi em sẽ cần đến nó trong đêm nay đó nghen.”
“Chúng ta phải chờ đợi sao? Em bệnh mất.”
“KHÔNG ĐƯỢC! Giờ thì đi làm đi, kẻo hai cô gái nghe được đó.”
Ngày 19 tháng 2 là ngày dài nhất trong lịch sử. Cứ như đã trải qua ít nhất là 3 tuần. Rất khó để chú ý vào công việc khi tất cả những gì các bạn nghĩ đến là bò vào giữa cặp đùi mọng thịt của người yêu. Thậm chí còn hơn là không thể chịu nổi, vì có một số người từ trụ sở công ty có chuyến viếng thăm nữa năm đến văn phòng ở San Miguel. May mắn thay, hầu hết thời gian tôi ngồi ở bàn hội nghị nên không ai có thể nhìn thấy những dấu hiệu rõ ràng về những gì tôi đang thực sự nghĩ đến, trong khi họ không ngừng thảo luận về những chính sách và dự án của công ty. Thậm chí còn bực bội hơn nữa là tôi đã được chọn cùng với hai người khác để giúp Peterson đưa người của công ty đi ăn tối, sau đó đưa họ ra sân bay cho kịp chuyến bay trở về New York.
Khi tôi về nhà thì đã 11 giờ khuya. Mọi người đã đi ngủ nên căn nhà tối đen, ngoại trừ ánh sáng trong hành lang. Một thứ ánh sáng mờ ảo từ trong cửa phòng ngủ hắt ra, cho tôi biết rằng chị Colleen đang chờ tôi. Tôi bước vào trong phòng và nhìn vô giường. Chị tôi đang nằm trên giường, với cái mền đang phủ lên người chị, lên tới cằm. Chị cười toe toét khi tôi bắt đầu cởi quần áo. Khi tôi treo đồ lên thì chị mới lên tiếng:
“Tại sao em về trễ vậy? Bỏ đại nó xuống sàn nhà rồi lại đây nào.”
Khi tôi leo lên cạnh giường, chị Colleen lật mền lên và giang rộng hai đùi ra. Tôi bò lên giường, quỳ gối lòn người vào giữa hai chân chị, nhìn xuống nơi làm cho chị đang bật cười.
“Chuyện gì vậy?”
Chị Colleen đã dùng loại son môi thường dùng có màu đỏ tươi và viết hướng dẫn lên người mình. Ở trên bụng, ngay dưới vú chị là một hàng chữ to: “THỌC CẶC VÔ ĐÂY”. Chị còn vẽ thêm hàng nữa tá những mũi tên đỏ bên dưới rốn và trên hai bắp đùi, tất cả đều chỉ vào đám lông lồn đã mọc dày trên gò mu và hai bên mép lồn của chị.
“Chị sợ là em đã quên mất nơi để đụ.”
“À, em cũng hơi gà mờ rồi. Em nghĩ chị sẽ phải giúp em để bắt đầu.”
Chị Colleen thò tay xuống giữa chúng tôi và nắm lấy cặc tôi. Cặc tôi đã đứng thẳng hầu như suốt ngày, giờ thì nó giống như một thanh sắt. Sau khi vuốt ve nó vài lần, chị nhẹ nhàng kéo nó vào vị trí rồi lèn phần đầu cặc vào giữa hai mép lồn.
“Được rồi, em biết phải làm gì từ đây rồi đó.”
Tôi ngả người vào chị Colleen đến khi tựa sức nặng của mình vào hai khuỷu tay. Tôi nhẹ nhàng nhấp mông tới trước và bắt đầu đẩy cặc vô trong lồn chị. Thật may mắn là lồn chị đã ướt, vì thậm chí nó còn chật khít hơn cả trước khi sinh bé Noelle. Chị Colleen đang uốn cong các bắp thịt lồn để làm cho lồn chị nuốt lấy cặc tôi. Tôi dừng lại khi xương mu tôi cạ vào hột le của chị.
“ÔI CHÚA ƠI! Bobby, chị đã quên cặc em ở trong lồn chị rồi.”
“Chỉ bằng một nửa khi em quên thôi.”
Tôi bắt đầu rút cặc ra đến khi nó hầu như lọt ra ngoài, rồi đảo ngược hướng. Khi tôi trượt cặc vô lại, tôi có cảm giác một sự trơn mượt ướt át đang nắm lấy và siết chặt con cặc tôi. Chị thì thầm:
“Ôi Chúa ơi, chị cần điều này… Cảm ơn Chúa là em đã nhớ cách để làm.”
Tất cả những gì tôi có thể làm là lầm bầm để đáp ứng lại câu tán thán của chị, và bắt đầu cho cú nhấp kế tiếp.
“Vậy đó cậu bé.” Chị Colleen rên rỉ vào tai tôi. “Mạnh hơn nữa, cứ như thế.”
Chị Colleen giơ cao hai bắp đùi lên đến khi kẹp lấy hai bên xương sườn tôi, gót chân của chị tựa vào hai mông đít tôi. Chị bắt đầu hẩy mông đít của mình lên trên, tự đâm cặc tôi vào lồn chị ngay lúc tôi đang thọc cặc vô trong, cố gắng vô sâu hơn với mỗi lần nắc.
“Thật là sướng khi được trở về nơi mà em thuộc về… Em yêu chị nhiều lắm.” Tôi thì thầm với chị.
Sau đó chúng tôi không còn nói được nữa, những âm thanh duy nhất mà chúng tôi có thể làm ra là những tiếng lẩm bẩm và rên rỉ của tình yêu không thể kiểm soát. Tiếng va đập của hai cái bụng và tiếng nhóp nhép khi cặc tôi trượt vô ra trong cái lồn nhiều nước nhờn của chị tôi, dường như vang vọng trong sự tĩnh lặng của màn đêm. Chúng tôi tiếp tục với một nhịp điệu ổn định của đẩy vào và kéo ra cùng với nhau. Hai chị em tôi cứ đụ nhau như thế trong một lúc, và sau đó bắt đầu tăng tốc. Tôi có thể nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt chị Colleen khi chị tập trung vào những gì đang xảy ra với cơ thể mình. Mắt chị đang cầu xin tôi làm cho nó xảy ra. Chị bắt đầu hẩy mông đít lên nhanh hơn và mạnh hơn vào cặc tôi khi tôi bắt đầu đâm sầm con cặc vô trong lồn chị với từng cú nhấp.
Tôi cảm thấy những cơn sướng bắt đầu ùa vào trong hai hòn dái đang thót lại, lan đến gốc cặc để chuẩn bị cho một vụ nổ sắp xảy ra. Chị Colleen kề đôi môi vào tai tôi khi thì thầm một cách điên cuồng:
“Vậy đó… ừ… sắp ra rồi… Bobby ơi… Ừ… CHÚA ƠI… ĐÚNG RỒI CHỊ ĐANG RA… CHỊ RAAA…”
Cùng lúc cơ thể chị Colleen bắt đầu co thắt, những cơn sướng ngất của tôi bắt đầu đẩy tinh dịch ra khỏi con cặc, bắn phụt vào trong cái lồn đang chờ đợi của chị tôi. Lồn chị càng nuốt mạnh tinh trùng của tôi bao nhiêu thì hai hòn dái tôi càng tống nó ra mạnh hơn. Cuối cùng thì chị thư giãn vào cuối cơn cực khoái, nhưng cơ thể tôi vẫn tiếp tục bơm dòng nước trắng vô trong lồn chị. Nụ cười của chị Colleen trở nên lớn hơn khi chị nhận ra tôi vẫn đang trút cạn tinh trùng vào trong lồn chị.
“Vậy đó Bobby… cho chị hết đi. Em biết chị cần kem của em trong người chị nhiều bao nhiêu mà.”
Cuối cùng thì tôi đã cạn kiệt tinh trùng và ôm chị lăn qua nằm nghiêng, cặc tôi vẫn ở trong lồn chị. Chị Colleen hôn tôi thật sâu rồi ngẩng đầu ra nhìn vào mắt tôi.
“Em biết không, chị yêu anh Bill rất, rất là nhiều, nhưng Chúa ơi… ảnh không thể làm cho chị ra mạnh như em làm đâu.”
Lồn chị đang cong lại và nắm chặt lấy cặc tôi, vẫn còn bám dính trong đó.
“Cặc em không chịu xuống, vậy có nghĩa là đúng như những gì chị nghĩ hả?”
Tất cả những gì tôi có thể làm là gật đầu xác nhận.
Chị Colleen lật người chúng tôi đến khi tôi nằm ngửa ra. Sau đó chị ngồi dạng chân lên người tôi với cặc tôi đâm thẳng lên trên lồn chị. Chị bắt đầu nhấp nhổm lên xuống, lái cặc tôi vào càng sâu càng tốt với mỗi lần nhấp xuống. Chị Colleen chưa bao giờ rời mắt khỏi mắt tôi, vú chị đang lắc lư xung quanh một cách hoang dại khi chị nghiền đáy chậu vào háng tôi. Chẳng bao lâu sau, mắt chị trở nên đờ đẫn ngây dại nên tôi biết chị đã sẵn sàng. Tôi ôm lấy hai bên hông chị và với nỗ lực cuối cùng, tôi kéo ghì chị xuống đồng thời hẩy mạnh lên người chị. Cơn cực khoái của chị đã kích hoạt cơn cực khoái của tôi. Chúng tôi ôm siết lấy nhau thật chặt, hết mức có thể. Một lần nữa, hai hòn dái tôi đang bơm tinh trùng vào trong lồn chị trong khi chị đang ra.
Chúng tôi từ từ rời ra và nằm ngửa trên giường, nắm lấy tay nhau, nhìn chằm chằm lên trần nhà trong một vài phút. Sau đó chị Colleen nằm nghiêng qua phía tôi và tựa đầu vào ngực tôi. Tay chị chậm rãi trượt xuống bụng tôi và tôi cảm thấy mấy ngón tay của chị đang lang thang qua đám lông cặc của tôi. Sau đó chị Colleen khum tay lại và nhẹ nhàng mơn trớn hai hòn dái của tôi.
“Em định lái chiếc xe lửa chở hàng đi ngang qua người chị bao nhiêu lần nữa hả Bobby?”
“Càng nhiều càng tốt, chị yêu ơi, càng nhiều càng tốt.”
Cuối cùng, hơi thở nhịp nhàng của chị Colleen cho tôi biết rằng chị đã ngủ quên nên tôi ôm chị còn chặt hơn. Có vài lần trong đêm, hai chị em tôi thức giấc và làm tình với nhau thật chậm và lâu, sau đó đi ngủ với con cặc tôi vẫn ở trong lồn chị.