Những câu chuyện của tôi. - Chương 4
Chủ đề này hoàn toàn là chuyện chứ không phải truyện, vậy nên mình có kể lan man thì các bạn thông cảm.
(Trong văn nói mình thường xưng hô là “mình”, còn văn viết thì là “tôi” nên có thể sẽ có lẫn trong bài. Mong bạn đọc thông cảm!)
Chap 4: Hóa là 1 môn học tuyệt vời
Vào năm lớp 9 này, trường tôi được chọn làm dự án trường trọng điểm của huyện, vậy nên có rất nhiều thay đổi mới. Một lượng lớn kinh phí cũng như sức người đầu tư vào giúp chúng tôi được ở trong 1 môi trường rất tốt cho phát triển về học tập và nhiều lĩnh vực khác. Hàng loạt thay đổi về khuôn viên và vật tư, đặc biệt phải kể đến thay đổi về con người. Thầy hiệu trưởng cũ đã nghỉ hưu và thay vào đó là 1 người thầy mới trẻ hơn, nhiệt huyết hơn và từng có nhiều thành tích xuất sắc, đó là … bố của tôi. Cùng với đó là những sự thay đổi về giáo viên và học sinh.
Thầy chủ nhiệm trước của chúng tôi phải chuyển công tác nên năm nay chúng tôi được bổ nhiệm 1 GVCN mới, đó là cô Thùy. Cô vừa được chuyển đến trường từ huyện khác nên mọi người trong lớp hầu như không biết cô. Nhưng trùng hợp ở đây, cô lại là vợ của chú Phong – đồng nghiệp của mẹ tôi. Thực ra thì tôi cũng chỉ biết sơ sơ về cô qua 1 số lần du lịch cùng cơ quan mẹ hay những dịp họp mặt các gia đình. Cô có khuôn mặt ưa nhìn với một mái tóc đen óng. Mặc dù không cao (1m57 hồi đó cô vẫn cao hơn tôi) và da cô cũng không trắng nhưng bù lại cô có vòng eo săn chắc cộng thêm 1 thứ mà nhiều chị em phụ nữ hằng mơ ước đó là ngực của cô. Nó to khủng khiếp mà tôi nghĩ là cũng phải ngang cỡ Mia Kalifa. Cô đã có 1 con gái học lớp 4 và 1 cậu con trai vừa tròn 4 tuổi. Mặc dù tất bận với công việc và gia đình nhưng cô vẫn đều đều chạy bộ tập thể dục, yoga và gym. Có lẽ đó là bí quyết để có được 1 vóc dáng đẹp mặc dù đã 2 con và khoảng 3x tuổi. Vào ngày đầu tiên nhận lớp, khi cô bước vào thì 10 thằng con trai trong lớp chắc cũng đã đứng dậy chào khoảng 19 cái đầu. Dù đã biết cô từ trước nhưng tôi vẫn ngạc nhiên về bộ ngực tuyệt vời của cô, có lẽ hồi đó tôi còn quá ngây thơ nên không để ý. Thực ra thì lúc đó tôi cũng chẳng biết cô là ai và còn nháy mắt huýt sáo với Long soi hàng cô. Sau 1 hồi giới thiệu bản thân và làm quen với lớp thì cô có gọi riêng tôi ra ngoài hành lang.
Cô Thùy (T`): Em mang chùm chìa khóa này về nhà giúp cô với.
Tôi (DP): Ơ làm sao em biết được nhà cô ở đâu ạ?
T`: Cô là vợ chú Phong đây, quên rồi à? (chắc gì cô đã nhớ em là ai)
DP: À! Cháu xin lỗi! À quên, em xin lỗi! Tại lâu rồi không gặp cô nên em quên mất.
T`: Ừ không sao. Em đến đó trước rồi chịu khó đợi 1 chút nhé. Chú đang trên đường về rồi. (Xưng hô VN mình nhiều lúc khó chịu vc)
DP: Vâng không sao ạ. Vậy lát em về luôn không cần ở lại làm lao động nữa cô nhé!
T`: Lại còn tranh thủ thế cơ. Ừ được rồi. Đi cẩn thận đấy!
Nhận chùm chìa khóa rồi tôi đạp xe đến nhà cô. Lúc đi đường tôi nhớ lại mùi hương của cô cảm giác thật hấp dẫn. Hồi đó gia đình cô ở 1 dãy nhà cấp 4, từng là khu tập thể của trường tiểu học nhưng không dùng nữa nên nhà cô mua lại đất cả khu đó và sửa sang đôi chút. Tôi đến nơi nhưng không thấy ai nên tôi tự ý mở cổng đi vào trong. Ngồi đợi ở ngoài sân 1 lúc là chán ngay nên tính tò mò bắt đầu nổi dậy. Tôi lượn lờ quanh đó để khám phá xem có gì vui không. Vì từng là khu tập thể cho trường học nên nó được chia làm nhiều gian. Sân trước dãy nhà khá rộng, còn có cả 1 bộ bàn ghế to kiểu gốc cây dưới giàn hoa gì đó để che nắng. Trong phòng khách thì lại có cả 1 bộ trưởng kỉ khá lớn mà khu đất này cũng rộng nên có vẻ gia tài nhà cô không hề đơn giản. Và cuối cùng thì tôi cũng tìm được mục đích chính của mình là bếp nấu và cách đó không xa là SÂN PHƠI ĐỒ. May cho tôi là trên dây phơi có vài cái quần lót nhưng mà toàn mùi comfort hay downy gì đó. Khoảng 5 phút sau thì chú Phong về, sau khi cảm ơn tôi xong thì chú không quên đưa quà cho tôi là 1 tệp hồ sơ và nhờ tôi mang đến cơ quan mẹ.
Vì là năm lớp 9 nên mọi người đều hướng đến kì thi vào 10 và kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh, cấp quốc gia. Với học lực hiện tại của tôi thì kì thi vào 10 có thể tạm thời gác lại và tập trung hoàn toàn vào việc học ôn thi HSG. Ban đầu thì tôi còn phân vân không biết nên thi Toán hay TA, bởi đây là 2 môn tôi học tốt nhất. Mà trong cái năm đầu của dự án trường trọng điểm này, nếu đạt được thành tích tốt thì đó sẽ là điều có lợi cho nhà trường, cho nền giáo dục huyện và cho kinh tế của gia đình thầy hiệu trưởng. Tuy nhiên, cứ mỗi lần lên lớp với cô Thùy, tôi lại càng thấy yêu môn Hóa. Cô luôn biết cách chèn những bài học Hóa khô khan vào mọi thứ trong đời sống, khiến cho mọi người trong lớp đều có vẻ chú tâm đến môn Hoá hơn và cơ bản thì cô cũng là GVCN nên … Và sau 2 tuần học, tôi quyết định sẽ thi Hóa. Khi nghe quyết định này thì mọi người cũng hơn tỏ vẻ nghi ngờ, đặc biệt, cô giáo dạy TA của tôi thực sự rất buồn và tiếc nuối. Tối hôm đó tôi có học thêm ở nhà cô, sau khi học xong thì cô bảo tôi ở lại và tâm sự với tôi. Cô hết sức khuyên nhủ tôi nên thi TA nhưng vì đã quyết nên nhất định không thay đổi. Ngoài ra thì cô còn tâm sự về đời sống, rồi sự việc sau đó thì các bạn có thể quay lại đọc ở chap 1. Thực ra thì mẹ tôi cũng không thích tôi thi Hóa, bởi theo nhận định của các giáo viên tôi sẽ có thể đạt giải cao nếu thi TA. Nhưng trước quyết tâm của tôi cộng thêm việc cô Thùy gọi điện và còn đến tận nhà để trao đổi thì mẹ tôi tạm thời tin tưởng. Tôi cũng không hiểu sao lúc đó có thể tự tin đến như vậy, có lẽ vì bộ ngực của cô Thùy khiến cái đầu trở nên mù quáng và chỉ có thể suy nghĩ bằng con chim.
Tuy nhiên mọi chuyện lại không như dự tính của tôi, tự nhiên năm nay lại lòi ra thêm 5 đứa nữa cũng đăng kí thi Hóa mặc dù năm trước cả trường không có ai. Trong đó có 2 đứa lớp 8 cô Thùy chọn để làm nòng cốt năm sau thi và thêm 3 đứa ở lớp tôi tự đăng kí, nhưng có vẻ như bọn này chỉ đăng kí cho vui nên rất lười. Người ta nói: “Gần mực thì đen gần đèn thì sáng”, có vẻ như học cùng bọn này nên tôi cũng lười theo và cơ bản thì Hóa cũng khá là khó. Sau 1 tháng nhà trường cho làm bài khảo sát, đáng buồn là môn Hóa có kết quả tệ nhất. Mặc dù tôi được điểm cao nhất trong nhóm nhưng cũng chỉ được 10,25/20, quá thấp so với kì vọng ban đầu. Nhớ lại lời hứa với mẹ và cả việc bố tôi là hiệu trưởng nên tôi rất xấu hổ và nó cũng chính là động lực khiến tôi quyết tâm học. Cả ngày lẫn đêm, gần như tôi chỉ học Hóa, bài tập Toán, Lí,… thì chỉ có chép giải. Dĩ nhiên kết quả Hóa của tôi được cải thiện, tuy nhiên đáng buồn là tôi mất đi sự nhanh nhạy trong suy luận Toán học và dẫn đến lười, cho đến bây giờ cứ đụng đến Toán là tôi lại nản. Còn về phần Long, nó thi TA cùng với 3 đứa bạn cùng khối, nhưng Long nổi trội hoàn toàn nên thường xuyên có những buổi kèm riêng và nó cũng chủ động đến nhà chị Thịnh học 1 mình. Cứ mỗi lần đến học là nó tìm đủ mọi cách để có thể nhìn được khe ngực hay khe bím của cô giáo. Nó thường để ý nếu nhà chị chưa giặt đồ thì xin đi vệ sinh để ngửi trộm quần lót các thứ, có lần nó còn lấy trộm 1 cái về và khoe với tôi (dĩ nhiên tôi cũng ngửi cùng). Chị Thịnh thì còn con nhỏ nên thỉnh thoảng không mặc áo ngực lúc dạy kèm. Cứ mỗi lần như vậy là Long lại chăm chú soi rồi về khoe với tôi, chỉ khổ thân nó không biết là tôi còn được nhìn tận mắt cả cái lồn xinh xắn của chị nữa. Tuy học giỏi là thế nhưng Long nó hay bị tâm lí thi cử nên thường kết quả thi không được như mong muốn, cũng may là thế nên tôi mới ít bị mẹ lôi ra so sánh điểm thi.
Và sau 2 tuần từ bài khảo sát lần 1, nhà trường tiếp tục cho khảo sát lần 2. Lần này thì kết quả của tôi là rất tốt và cả của Long cũng vậy, nên 2 thằng tự mang tâm lí xả hơi, càng hay hơn nữa khi cuối tuần đó chị Cúc(chị gái Long) dẫn chị Thảo về chơi (tham khảo chap 2, 3 để biết thêm thông tin chi tiết). Từ sau lần đó tôi dường như lại mất tập trung vào học tập, đầu óc lúc nào cũng nghĩ đến sex, đi ôn Hóa thì chỉ nhìn ngực cô Thùy, về đến nhà là lao đầu vào lap để FAP. Trong gần 1 tuần ngày nào tôi cũng FAP 3-4 lần(sáng dậy sớm để FAP, trưa ăn cơm xong FAP, tối trước khi ngồi học FAP và thêm 1 cái trước khi đi ngủ). Bên cạnh đó lại còn phải đi học suốt ngày nên tôi cũng không có thời gian thể dục thể thao mà lại còn lười ăn uống. Và hậu quả đã đến ngay tức thì, tôi luôn cảm thấy căng thẳng, hay quên và mệt mỏi khắp cơ thể. Vào hôm thứ 4 tuần sau đó, bố tôi có việc nên phải về quê vài ngày, còn mẹ tôi thì đi tập huấn ở Đà Nẵng nên chỉ có mình tôi ở nhà. Mà chắc cũng nhiều người hiểu cái cảm giác ở nhà 1 mình thì FAP nó thoải mái như thế nào, nên tôi càng trông chờ những ngày này hơn. Sáng hôm đó, sau khi học xong tiết thể dục là tôi đã bắt đầu thấy mệt và đau đầu, mấy tiết sau đó thì tôi chỉ nằm gục xuống bàn mà ngủ. Khi vừa có tiếng trống tan học, tôi vội vàng về nhà và lăn ra ngủ. Vì đã quá mệt mỏi nên tôi nằm luôn ở bộ ghế ngoài phòng khách. Chiều là lịch ôn Hóa nhưng tôi ngủ chẳng biết trời đất gì, không thể tỉnh được. Đến khoảng gần 15h, cô Thùy gọi điện cho tôi nhưng không ai nghe máy, mấy đứa bạn liền kể sáng nay tôi có vẻ ốm nên cô đến nhà tôi. Cổng không khóa, cửa mở toang, cô bước vào thì thấy tôi nằm ngay đó, vẫn còn mặc nguyên bồ đồ đi học lúc sáng, trán nóng ran, người thì ướt đẫm mồ hôi. Rồi cô làm các bước thủ tục: lau sạch mồ hôi trên cơ thể, thay quần áo(wtf ??? sao cô biết em để quần áo ở đâu, mà sao cô lại lột đồ em) và đắp khăn ướt lên trán. Khoảng 16h57p cô gọi tôi dậy, tôi mơ màng, chẳng nhớ 1 cái gì cả, trong đầu là hàng loạt câu hỏi cứ hiện ra: đây là đâu?, sao cô Thùy lại ở đây?, bây giờ là mấy giờ?, sao Trung Quốc lại dám đặt giàn khoan Hải Dương 981 ở lãnh hải Việt Nam?(hồi đó đang hot vụ này) Rồi cô dặn tôi giờ cô phải về, tôi khóa cửa cẩn thận, sau đó vào ăn hết cặp lồng cháo rồi uống thuốc, ăn uống xong ra rửa mặt mũi cẩn thận rồi đi ngủ sớm, ngày mai cô cho nghỉ ở nhà dưỡng thương. Lúc này thì tôi cũng tỉnh hơn chút rồi, miệng cứ vâng vâng dạ dạ nhưng mắt thì lại nhìn vào bộ ngực của cô. Cô còn dặn thêm là đã báo cho bố mẹ tôi biết rồi, lát chuẩn bị đi ngủ thì gọi lại cho bố mẹ 1 tiếng để khỏi lo lắng. Tôi gật gật rồi ra khóa cửa và làm theo những lời cô dặn. Vào trong nhà thấy cặp lồng cháo và 1 túi thuốc, bên cạnh đó còn cả 1 xấp đề kiểm tra và 1 quyển photo tài liệu. Cô còn để lại 1 mẩu giấy nhắc tôi không được tắm, cứ nghỉ ngơi không cần phải học nhiều, khi nào cảm thấy khoẻ thì đọc quyển sách kia còn đề thì cứ tham khảo, lúc nào khỏi hẳn rồi làm. Khoảng gần 20h, tôi gọi điện cho bố mẹ, bố tôi thì tối mai sẽ về còn mẹ tôi thì chủ nhật sẽ về. Đang nằm xem TV thì cô Thùy gọi cho tôi, hỏi han các kiểu và bắt tôi đi ngủ. Thực sự thì qua những điều này tôi thấy cô xem tôi như con vậy, tiếc là tôi lại chỉ toàn nghĩ về cô như mẹ trong phim pỏn. Đầu óc nghĩ lung tung lại khiến tôi ngứa người, định FAP nhưng mệt quá không lên nổi tầng trên để lấy tư liệu nên thôi.
Tôi ngủ 1 mạch đến tận 10h sáng hôm sau mới dậy vì cô Thùy gọi điện bảo mở cửa cho cô vào. Sau khi đợi tôi đánh răng rửa mặt xong thì cô bảo tôi qua nhà cô ăn cơm trưa. Từ hôm qua đến giờ mới ăn 1 cặp lồng cháo nên tự nhiên nghe đến cơm cái bụng tôi nó réo rất to. Tôi cũng hơi nể và ngại nhưng giờ chả biết ăn gì nên đồng ý. Ngồi sau xe cô chở về nhà, tôi cứ ngửi mãi mùi hương thơm từ người cô, chẳng biết cô dùng loại nước hoa nào mà khiến tôi thấy thích thú, mê mẩn. Về đến nhà thì cô vào bếp chuẩn bị nấu nướng, tôi cũng định giúp nhưng cô không cho, bảo là mới ốm dậy cứ ra phòng khách xem TV hay đọc sách báo gì đó đi. Cái cảm giác ở nhà người khác rồi ngồi xem TV trong khi họ đang làm việc thì nó cứ bị vô duyên vl ra. Vậy nên tôi mặc kệ lời cô nói rồi cầm chổi quét nhà và vào phụ cô nấu. Vừa cắm xong nồi cơm thì chú Phong gọi điện báo không ăn cơm nhà, hại 2 cô trò phải ăn 1 nồi cơm đầy. Nhờ tài ăn nói mà trong lúc nấu nướng và ăn cơm, tôi với cô luôn tràn ngập tiếng cười, bên ngoài nhìn vào chẳng khác gì đôi vợ chồng trẻ. Cô cũng tâm sự với tôi chú thường hay bận công việc, đi sớm về muộn, việc nhà rồi con cái hầu như chỉ có cô làm. Nghĩ đến lượng công việc tôi thực sự nể phục cách cô sắp xếp thời gian và hoàn thành chúng. Phần dễ thì cũng đã xong, giờ mới đến phần khó. Giữa trưa trời nắng như này tôi đi bộ về thì khá là mệt, còn nếu nhờ cô chở về thì rất ngại, mà ở ké trưa luôn thì còn ngại hơn. Có vẻ cô cũng hiểu nên ăn xong cô nói luôn.
T`: Trưa cứ nghỉ ở nhà cô, trời nắng em ra đường ốm lại mất.
DP: Thôi cô ạ! Em về trông nhà không trộm nó khuân hết đồ.
T`: Không phải lí do vớ vẩn. Nghỉ lại trưa rồi chiều cô giảng sơ lại kiến thức hôm qua, khỏi phải đi nhiều mệt người.
DP: À à à à à à à vâng. Thôi thì em ở nhờ trưa nay vậy.
T`: Nghe có vẻ miễn cưỡng thế. Nếu không thích thì thôi em tự đi về đi.(cô nói với giọng có vẻ hờn dỗi)
DP: À vâng thế thì em về đây, em ốm nên không phụ cô rửa bát được. Cô thông cảm nhé! Chào cô em về ạ.
T`: Cái thằng này, từ từ đã. Ai khiến anh rửa bát giúp tôi đâu. Đợi đó, cô chở về. Lớn rồi mà nói chẳng chịu nghe lời gì cả.
Sau đó cô thay đồ rồi chở tôi về, trên đường đi cô có dặn tự đọc tài liệu các thứ, hôm sau sẽ kiểm tra. Sau khi về đến nhà, nghĩ đến mấy cảnh bậy bạ với cô nên tôi khỏe hẳn ra và FAP ngay lập tức. Chiều hôm đó cô không có lịch dạy nên không đến trường và cũng không qua nhà tôi nữa(nhà tôi gần trường). Đến tối bố tôi mới về nên tôi định qua nhà Long ăn ké. Tôi liền gọi báo cho cô Thuỳ vì sợ cô sẽ nấu cơm tối luôn cho tôi.
DP: Cô ơi tối em ăn mì tôm ở nhà thôi, cô khỏi nấu cơm em nhé.
T`: Thôi đi! Bố mẹ em giao toàn quyền cho cô rồi, lát 7h chú Phong về qua đón em luôn.
DP: Em đùa tí thôi mà. Lát em qua nhà bạn Long ăn cho gần cô ạ. Với cả lại cơm cô nấu khó ăn quá nên em chả dám ăn ở nhà cô nữa đâu.
T`: Á à anh giỏi nhỉ …
DP: Hì hì. Em đùa tí thôi mà cô. Thôi em đang ngồi học Hóa cô ạ. Em tắt máy đây.
Sáng hôm sau là thứ 7, tôi định không đi học nhưng mà nghĩ lại thì ở nhà cũng chán nên quyết định đi học. Đến lớp thì khá bất ngờ vì chúng tôi đã bị đổi chỗ ngồi do nói chuyện quá nhiều. Trước đó lấy cớ ngồi học nhóm cho hiệu quả nên gần chỗ tôi ngồi toàn mấy đứa nhiều chuyện. Còn bây giờ thì sau khi nhận được nhiều phản ánh từ các giáo viên nên vào giờ sinh hoạt lớp thứ 6 vừa qua, cô Thùy đã thay đổi hàng loạt. May thay là Long tự nhiên cách tôi 2 dãy bàn giờ đã chuyển đến ngồi ngay phía trên, tôi mặc dù lùn tịt nhưng vẫn được ngồi bàn cuối. Tuyệt vời hơn nữa là ngồi cạnh tôi là cô bạn xinh và mông to nhất lớp, tên là Thúy. Hồi đó đứng dậy chào giáo viên tôi toàn tranh thủ để tay xuống ghế để được vô tình sờ mông (??? giờ nghĩ lại thấy biến thái vl). Ngồi trên tôi là Long cùng với Trà – chị họ của Thúy và cũng là người có bộ ngực lớn nhất lớp. Long thì rất hay quay lên quay xuống để không may chạm phải ngực của Trà. Lực học của Trà và Thúy cũng chỉ bình thường nên cô Thùy chuyển chỗ để chúng tôi kèm cặp cho đi lên. Những tưởng khoảng thời gian tuyệt đẹp này sẽ kéo dài mãi đến hết năm lớp 9 nhưng đời không như là mơ. Khoảng 1 tuần sau đó có 1 bạn nữ chuyển đến lớp tôi, tên là Khánh Chi. Và bằng 1 cái phép thuật củ lìn nào đó, nó đã khiến cô Thùy chuyển cho tôi ngồi 1 mình ngay bàn đầu, còn nó được ngồi thế chỗ tôi. Vì giờ ngồi ở 1 nơi phong thuỷ như thế này nên ở trên lớp gần như tôi chẳng làm gì khác ngoài học và dĩ nhiên là kết quả tiến bộ lên rất nhiều. Đến cuối tháng 12 chốt danh sách thi HSG của huyện thì chỉ có mình tôi thi Hoá nên huyện phân công luôn cô Thùy ôn tập cho tôi. Môn TA thì có Long cùng 2 đứa trường khác nên có 1 cô giáo khác ôn tập, tuy nhiên Long vẫn đi học thêm với chị Thịnh. Và bây giờ cuộc sống của chúng tôi đã bắt đầu 1 chương mới.
-Hết chap 3-