NHỮNG CÁI L... TUI IÊU - Chương 11
EM TRỄ HƠN TUẦN RỒI
Chiều muộn, hắn đang chuẩn bị đi thể thao thì em đến, nhìn mặt bần thần đầy vẻ lo lắng.
– Anh ơi, (giọng gấp gáp) anh B đi đâu mà em gọi hoài không thấy.
– Có việc gì không em? Vào đây đã, việc gì từ từ nói.
Em theo hắn vào phòng, em ghé đít ngồi mép giường, hắn ngồi ghế bên cạnh bàn làm việc. Hắn rót cho em ly nước.
– Em uống nước đi, nào giờ có chuyện gì nói anh nghe.
– Anh ơi, cả tuần nay em điện thoại cho anh B mà không được.
– Ô thế em không biết gì à?
Em rơm rớm nước mắt, như muốn khóc, lắc đầu.
– Thế nó không nói gì với em à? Nó chuyển công tác vào SG tuần trước rồi.
– Thôi chết em rồi, em ôm mặt khóc tức tưởi.
Chờ cho em bớt nức nở, hắn bảo:
– Có chuyện gì nói đi, anh có thể giúp gì được không?
– Anh giúp em liên lạc với anh B nhé, em có việc gấp muốn nói với anh ấy.
– Nó chuyển đến chỗ mới, anh cũng không rõ nó ở đâu, để anh hỏi thằng T xem.
Thằng B, bạn em và thằng T chơi với nhau, thằng T là đệ của hắn, hai thằng cặp hai em sinh viên. Thỉnh thoảng bốn đứa hay rủ nhau đến chỗ hắn chơi, ăn nhậu nên em em và thằng B coi hắn như anh.
– Em điện thoại cho anh T cũng không được anh ạ.
Bỏ mẹ, hai thằng khỉ tính bài chuồn rồi, nếu không làm sao lại không liên lạc được. Giờ mình có liên lạc được với chúng nó cũng đéo bắt nó về với em được. Hắn tặc lưỡi, thôi có vấn đề gì giúp chúng nó giải quyết cho xong.
– Vậy có gì cứ nói với anh, em cứ coi anh như anh của em, không việc gì phải ngại.
Em lại nức nở, hức…hức…
– Giờ mà ba em biết thì ba em giết em mất…hư…hư…
– Có gì mà nghiêm trọng thế?
– Hức…hức…
Hắn lấy khăn, lau nước mắt cho em, tiện tay vỗ nhẹ vào má cho em bình tâm trở lại.
– Nào nói đi, nếu có thể giúp được, anh sẽ giúp, đừng lo lắng quá.
…
– Em… em…
– Nói đi em.
….
– Em bị trễ hơn tuần nay rồi.
– Ừm…thế bình thường em có đều không?
– Đều lắm anh, chẳng bao giờ bị như thế này cả.
– Thế em và thằng B quan hệ không dùng bcs à?
Mặt em đỏ như gấc, ấp úng…
– Dạ bình thường thì có, nhưng đợt vừa rồi anh B bảo để anh ấy cho ra ngoài, dùng bcs vướng víu khó chịu…
– Thế trước khi chuyển công tác B nó không nói gì với em à?
– Dạ không ạ.
– Anh nói thật nhé, nếu vậy thì nó không có ý gắn bó lâu dài với em rồi. Giờ em nên tìm cách giải quyết thôi. Em có thể lấy lý do đi đâu đó vài ngày được không? Anh sẽ nhờ chỗ quen giúp em giải quyết.
Em túm lấy tay hắn, giọng năn nỉ:
– Anh ơi, anh giúp em với, giờ mà ba mẹ em biết thì em chết mất. Em sợ lắm, em không thể nói dối ba mẹ để đi đâu đó mấy ngày, vì ba mẹ em quản lý chặt lắm.
– Nhưng em đã đi khám chưa? Có chắc là có thai không?
– Em sợ lắm, chưa khám ở đâu cả, nhưng chậm đã hơn một tuần em lo lắm.
– Thế em có để ý đầu ti không? Nó có thâm hơn bình thường không?
– Dạ… em không để ý ạ.
– Để anh coi xem sao?
Miệng nói, tay hắn tốc nhẹ áo em lên, em giật mình, đưa tay cầm tay hắn.
– Để yên, anh coi cho, nếu dính bầu thì đầu ti sẽ thâm lại.
Em thả lỏng tay, hắn đẩy áo lên cao, đẩy luôn áo ngực của em lên. Một bầu vú săn chắc, khá to, đầu ti bằng hạt đậu, quầng vú to và hơi thâm. Hắn xăm xoi bầu ngực em rồi xoa nhẹ đầu ti, bóp ngực rồi nặn đầu ti, em nhăn mặt kêu đau.
– Quầng vú thâm rồi, nhưng chắc mới bị nên chưa có sữa non. Tay hắn mân mê bầu vú, mồm hắn phán, y ngư bác sỹ sản khoa thực thụ.
– Giờ làm sao hả anh?
– Em còn trẻ, tương lai còn dài, thôi giải quyết đi, rồi quên thằng B đi.
– Nhưng giải quyết thế nào? Giờ mà đi bv phá thai mà ba mẹ em biết thì em chết mât anh ơi.
– Uh…cũng có cách khác, nhưng giờ hơi khó nhỉ, vì B nó không có ở đây.
– Cách gì anh?
– Nếu mới dính, trong khi phôi thai chưa hình thành nhau thai, phôi thai chưa bám chắc vào dạ con thì nếu sinh hoạt tình dục nhiều và mạnh mẽ, rất có thể thai sẽ tự ra.
….
– Em nhìn hắn, không còn cách nào khác hả anh?
Đây là hắn nói theo lý thuyết, trong hoàn cảnh này, hắn cũng không có ý lợi dụng để được địt em. Mặc dù khi khám vú em, chim hắn đã cứng ngắc và muốn nổ tung.
Nếu hắn đề nghị “giúp đỡ”, chắc em cũng không lỡ từ chối. Nhưng như thế thì khốn nạn quá.
…
Không gian im lặng, em và hắn không ai nói với nhau câu nào. Hắn cố nén ngọn lửa dục vọng đang phừng phừng, em chắc đang nghĩ ngợi nhiều lắm.
…
– Anh giúp em nhé… giờ em chẳng biết nhờ cậy vào ai.
…
Rời tay khỏi bầu vú em một cách luyến tiếc hắn bảo:
– Còn cách nữa, em cứ thử xem, nếu không hiệu quả, anh em mình tính tiếp.
– Cách gì anh?
– Anh thấy mấy bà ở quê, chẳng may vỡ kế hoạch họ hay dùng thứ này, cũng an toàn mà không phải đi bệnh viện.
– Thứ gì hả anh? Có đắt lắm không?
– Cũng rẻ, nó là rượu Canhkyna. Có tác dụng diều hòa kinh nguyệt phụ nữ. Nếu mới có bầu, uống rượu Canhkyna vào nó làm cho tử cung co bóp mạnh. Cũng rất dễ bị sảy thai. (Ngày đó viên tránh thai khẩn cấp chưa thông dụng như bây giờ)
Em về mua ngay 1 chai (chai 0,5 lít), chia hai lần uống, nếu hiệu quả chỉ 2-3 ngày sau là có kinh nguyệt.
Em túm hai tay hắn lắc mạnh, giọng run run, em cảm ơn anh, em cảm ơn anh.
– Ôi dào, ơn huệ gì, thôi giờ cũng muội rồi, hai anh em mình đi ăn rồi em về kẻo muộn.
Hắn đưa em đi ăn, hai anh em gọi hai phần cơm. Em lo lắng nên chẳng thiết tha chuyện ăn uống, hắn phải động viên.
– Em có lo lắng cũng không giải quyết được gì, mặt cứ rầu rĩ thế này ba mẹ mà truy đến cùng, em trả lời sao?
Ăn đi em, cố ăn để giữ gìn sức khỏe, nói mãi em cũng ăn được nửa chén.
Hai anh em chia tay, dúi cho em ít tiền, em dùng dằng không chịu nhận. Hắn gắt:
– Em cầm lấy mua thêm thuốc bổ mà uống, mặt mũi tái mét thế kia thì làm sao giấu được ba mẹ.
Em không nói gì, hắn nhét tiền vào túi quần em và nói:
– Em về đi, nhớ dùng Canhkyna ngay, nếu không hiệu quả báo anh để còn tính tiếp. Cấm được làm điều gì dại dột đấy.
– Vâng, em cảm ơn anh…
Chia tay em, hắn thấy thương em, cô sinh viên bé nhỏ, bị thằng B bỏ tinh trùng vào bụng rồi “bỏ của chạy lấy người”. Tiên sư thằng c…hó, không phải vì thương em thì còn lâu ông mới giúp mày “đổ vỏ”.
Cũng may lúc ở trong phòng, hắn kìm được, nếu hắn đè em ra mà địt, chắc em cũng chịu. Nhưng như thế thì khốn nạn quá, lợi dụng lúc em nó túng quẫn mà “trộm tình” thì còn gì là hắn nữa. Tự nhiên hắn thấy tự hào với hắn quá, cũng bản lĩnh phết.
…
Gần một tháng sau, hắn gặp em, em nói nhỏ bên tai, chỉ đủ mình hắn nghe:
– Em cảm ơn anh rất nhiều, hôm ấy về em mua một chai Canhkyna, em tu một hơi hết nửa chai. Em say quá, ngủ đến 10g sáng hôm sau mới dậy. Trưa ăn cơm xong em uống nốt, thế là hai ngày sau thì ra anh ạ. May quá, không có anh thì em không biết giải quyết thế nào.
– Ừ từ nay nhớ đừng để phải dùng đến Canhkyna nhé. Dùng nhiều cũng không tốt đâu.
– Hai má em hồng hồng, liếc hắn, nếu dùng Canhkyna nhiều không tốt thì…em nhờ anh.
….